Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc (Bản Dịch)

Chương 499 - Chương 1189: Nhân Tộc Yếu Đuối Quá

Chương 1189: Nhân Tộc Yếu Đuối Quá Chương 1189: Nhân Tộc Yếu Đuối QuáChương 1189: Nhân Tộc Yếu Đuối Quá

Chương 1189: Nhân Tộc Yếu Đuối Quá

Ma tộc này có chút nghi ngờ, thấy vậy, Triệu Chính Bình dứt khoát không do dự, trầm giọng quát lớn.

"Giết, giết chết hắn."

"Hả?"

Nghe vậy, Liễu Sương và Lục Du Du bên cạnh ngây người, không phải là diễn kịch sao, sao lại muốn giết chết thật?

Hai nữ tử tỏ vẻ nghi ngờ, thấy vậy, Triệu Chính Bình nghiến răng nói.

"Hắn đã nghi ngờ rồi, giết chết hắn trước rồi tính sau, dù sao chúng ta cùng nhau ra tay, diễn một chút trước, giết chết hắn sau là được."

"Được rồi."

Sự việc đã đến nước này, hình như chỉ có thể như vậy.

Nói xong, Triệu Chính Bình và mấy sư huynh đệ cùng nhau xông lên, lúc đầu, mọi người đúng là diễn một chút.

Ma tộc này cũng cảm thấy mọi thứ dường như bình thường trở lại, trong lòng còn thấy kỳ lạ.

Sao lại ổn rồi? Cú đấm vừa rồi không phải như vậy.

Nhân tộc này làm sao vậy, thực lực lúc mạnh lúc yếu? Chênh lệch lớn như vậy?

Ma tộc này đầy bụng nghi ngờ nhưng theo thời gian trôi qua, hắn lại cảm thấy không ổn.

Thực lực của mấy Nhân tộc này đang từ từ tăng lên, thật là vô lý.

Đánh nhau mà còn có thể tăng thực lực? Nhân tộc các ngươi đều là kiểu khởi động chậm sao?

Thực lực có thể không ngừng tăng lên theo chiến đấu? Trên đời này có chủng tộc vô lý như vậy sao?

Những nghi ngờ trong đầu không những không được giải đáp mà còn ngày càng nhiều, những Nhân tộc này không bình thường, toàn thân có đến vạn điều không bình thường.

Đây đầu dấu hỏi, chỉ tiếc là hắn không có cơ hội nghĩ thông suốt.

Thấy thời cơ đã chín muồi, Triệu Chính Bình trực tiếp ra hiệu cho mọi người ra tay giết chết, hơn nữa hắn còn giả vờ đồng quy vu tận với Ma tộc này.

Theo tiếng kêu thảm thiết của Triệu Chính Bình, Ma tộc này trực tiếp bị giết chết.

"Á "

"Chết tiệt..."

Diễn xuất lần này của Triệu Chính Bình tuyệt đối là đỉnh cao, theo tiếng kêu thảm thiết của hắn bay ngược ra ngoài, những Ma tộc khác ở bên cạnh thấy vậy, không hề nghi ngờ, chỉ nhìn xác đồng bọn ngã xuống, từng người đều ngây người.

Chết tiệt, bị chơi chết rồi?

Đây là lần đầu tiên Ma tộc xuất hiện thương vong kể từ khi đánh nhau đến giờ, nhìn thì có vẻ như đồng quy vu tận, bởi vì lúc này Triệu Chính Bình cũng ngã xuống đất, không biết sống chết.

Tất nhiên, Triệu Chính Bình chỉ đang giả vờ.

Có đồng bọn tử trận, Ma tộc hoàn toàn nổi giận.

Nhưng chẳng có tác dụng gì, sau sự bàng hoàng ban đầu, Nhân tộc nhanh chóng thích ứng, dựa vào tốc độ để né tránh tuyệt chiêu của Ma tộc, một khi có cơ hội thì trực tiếp rút lui.

Sau một trận chiến, Ma tộc vẫn đại thắng, Nhân tộc thành công thoát khỏi, không thu hoạch được gì.

Hơn nữa, lần này không chỉ không thu hoạch được gì, thậm chí còn phải trả giá, bị giết chết một Ma tộc, thậm chí xác còn bị Nhân tộc mang đi.

Điêu này chắc chắn rồi, khi nghe thấy lệnh rút lui, Từ Kiệt không chút do dự, xông lên khiêng con Ma tộc kia chạy, tốc độ không hề chậm.

Sau trận chiến này, Cát Lực càng thêm tức giận.

Tại sao, tại sao mỗi lần đều là Ma tộc đại thắng nhưng lại không thu hoạch được gì, đánh nhau kiểu gì vậy?

Thề nhất định phải báo thù, rửa sạch mối nhục.

Nhưng tình hình tiếp theo lại không hề diễn ra như dự đoán của Cát Lựcc, Nhân tộc trơn như chạch, cứ không bắt được.

Ngược lại là Ma tộc của bọn họ, liên tiếp tử vong, lần nào cũng như đồng quy vu tận với Nhân tộc.

Nhìn thấy đã có năm đồng bọn tử trận, cuối cùng Cát Lực vẫn nghiến răng, đưa ra quyết định tạm thời quay về Ma giới.

Dù sao thì theo hắn thấy, tình báo cần thiết cũng đủ rồi.

.

Chiến lực Nhân tộc yếu đuối nhưng tốc độ cực nhanh, hơn nữa khả năng hồi phục rất mạnh, có những tình báo này, đối với Ma tộc là đủ rồi.

Dẫn theo một đám Ma tộc lui về Ma quật, nghe vậy, Tê Hùng cười toe toét.

"Cuối cùng cũng lui rồi."

"Đúng vậy, ta sắp nhịn không được rồi."

Thánh chủ Vân La nhịn không được, là nhịn không được muốn ra tay rồi, ngày nào cũng thấy một đống đồ ăn ngon lắc lư trước mặt, mà không thể giết, đây không phải là hành hạ người sao.

Nhưng may là cuối cùng đám Ma tộc này cũng lui rồi, tiếp theo chỉ cần chờ món chính lên bàn là được.

Tê Hùng và những người khác không hề rời đi, hơn nữa, Vân Tiên Đài, Dư Mạt, Thạch Thanh Phong và những người khác cũng nhanh chóng chạy tới, chuẩn bị cho món chính lên bàn.

Mồi nhử đã quay về rồi, vậy thì phải chuẩn bị chiến trường trước chứ.

Hoàn toàn không biết mình đã hoàn toàn trúng kế của Nhân tộc, thông qua Ma quật, Cát Lực và những người khác thành công quay về Ma giới.

Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho các dũng sĩ dưới trướng, Cát Lực dẫn theo Ba Ba Khả đi thẳng đến đại điện, diện kiến Bối Tuân.

Nghe nói Cát Lực và những người khác đã trở về, đương nhiên Bối Tuân vô cùng phấn khích.

Trực tiếp cho hai người vào đại điện, trong đại điện ngoài Bối Tuân ra còn có Y Kỳ.

Nhìn thấy Ba Ba Khả, Y Kỳ tức đến nghiến răng nhưng không nói nhiều, đồ khốn này, ngươi cứ chờ đấy, sớm muộn gì cũng giết chết ngươi.

Còn Bối Tuân thì cười hỏi.

"Cát Lực, chuyến này có thu hoạch gì không?"

"Thưa vương thượng, thuộc hạ đã hoàn thành việc điều tra Nhân tộc."

"Ồ, nói nghe xem."

Bối Tuân cười nói, xem đi, đây chính là đội trinh sát của bổn vương, Y Kỳ, sự thất bại trước đây của ngươi, hoàn toàn là do ngươi vô năng.

Đối mặt với sự khiêu khích của Bối Tuân, sắc mặt Y Kỳ khó coi nhưng trong lòng vẫn có chút lẩm bẩm, thực sự đã điều tra được sao? Không thể nào, vậy sao trước đây bổn vương lại không thành công?

Liếc nhìn Ba Ba Khả, Y Kỳ cảm thấy đều là do đồ khốn này, đồ bỏ đi.

Ba Ba Khả bị ánh mắt của Y Kỳ nhìn rất không thoải mái nhưng cũng không dám đáp trả.

Còn theo Cát Lực lần lượt nói ra "Tình báo" về Nhân tộc, Bối Tuân liên tục gật đầu, còn Y Kỳ thì càng nghe càng ngốc.

"Thưa vương thượng, chiến lực của Nhân tộc yếu đuối vô cùng, như kiến hôi, hoàn toàn không thể sánh được với Ma tộc của chúng ta."

"Nhưng mà, chiến lực của Nhân tộc tuy yếu đuối nhưng tốc độ lại cực nhanh, đặc biệt là khả năng chạy trốn, so với Thử tộc thì hơn rất nhiều."

"Tiếp theo là khả năng hồi phục của Nhân tộc, thuộc hạ đề nghị, một khi khai chiến, đối với Nhân tộc thì phải giết chết ngay, không thể cho chúng thời gian hồi phục."

Nghe xong báo cáo của Cát Lực, Bối Tuân cười gật đầu.

"Tốt lắm, làm tốt lắm, vậy thì, đại quân của ta tiến công thế giới Hạo Thổ, thời cơ đã chín muôồi rồi sao?"

"Theo ý của thuộc hạ, thời cơ đã chín muồi, thế giới Hạo Thổ trước mặt Ma tộc của ta, lật tay là có thể diệt."

"Tốt.

Bối Tuân phấn khích đứng dậy, còn Y Kỳ ở bên cạnh, lúc này cả người đều ngây ngốc.

Các ngươi vừa nói cái gì? Nhân tộc yếu đuối, tùy tiện đều có thể giết chết?

Vậy thì trước đây bổn vương là sao?

Một trăm vạn đại quân, đi thế giới Hạo Thổ một chuyến, trở ve mới được bao nhiêu.

Giết chết một trăm vạn đại quân của bổn vương, các ngươi gọi đây là yếu đuối? Yếu đuối cái con khi.

Có vấn đề, tình báo này tuyệt đối có vấn đề.

Y Kỳ không mấy tin tưởng vào tình báo của Cát Lực, tình báo này và Nhân tộc mà hắn biết, hoàn toàn không ăn nhập với nhau.

Hơn nữa, có thể diệt một trăm vạn dũng sĩ Ma tộc, ngươi gọi đây là thực lực yếu đuối? Như kiến hôi?
Bình Luận (0)
Comment