Chuong 1208: Nhat Ky Phieu Luu Cua Ma Than
Chuong 1208: Nhat Ky Phieu Luu Cua Ma ThanChuong 1208: Nhat Ky Phieu Luu Cua Ma Than
Chuong 1208: Nhat Ky Phieu Luu Cua Ma Than
"Vẫn chưa tìm thấy sao?"
"Thưa Thánh chủ, chúng ta đã phong tỏa xung quanh Ma quật rồi nhưng vẫn không tìm thấy một chút manh mối nào."
"Tiếp tục tìm."
Đã mấy ngày trôi qua, dưới sự truy tìm điên cuồng của các tộc, Ma thần kia như bốc hơi khỏi thế gian, không để lại dấu vết, thậm chí không có một chút manh mối nào.
Điều này thật kỳ lạ, sao một tên Ma tộc có thể không bị phát hiện chứ?
Te Hùng có chút không hiểu, còn bên kia, Ma thần này đi theo đoàn thương nhân, đến một tòa thành nhỏ tên là Lĩnh Tân thành.
Trên đường đi, vì không hiểu tiếng người nên hắn chỉ có thể giả vờ bị câm điếc.
Mọi người trong đoàn thương nhân đều biết đây là một người tàn tật.
Thấy sắp vào thành, trong mắt Ma thần này cuối cùng cũng lóe lên một tia kích động.
Những ngày này hắn thực sự quá khổ sở, giờ vào thành rồi, ít nhất cũng có thể tìm chút thức ăn để no bụng, ngoài ra cũng có thể tìm cách dò la tung tích của Bối Tuân.
Vừa vào thành, Ma thần này định chuồn đi nhưng ngay giây tiếp theo đã bị hai tên hộ vệ của đoàn thương nhân chặn lại.
"Này, chờ đã."
Không hiểu người này đang nói gì, Ma thần này chỉ có thể nhìn hắn với vẻ mặt nghi hoặc.
Hai người này tu vi không cao, chỉ ở Xung Mạch Cảnh, thuộc loại hộ vệ bình thường nhất trong đoàn thương nhân.
Với những kẻ yếu như vậy, trước đây Ma thần này căn bản không thèm để mắt tới nhưng bây giờ hắn không dám ra tay, chỉ có thể giả vờ ngây ngốc.
Thấy hắn ngây ngốc như vậy, một tên hộ vệ khác nói.
"Ngươi nói gì với hắn, hắn đâu có nghe thấy."
"Ta quên mất, vậy đi thẳng luôn à?"
"Đi thôi."
Không biết hai người này muốn làm gì, Ma thân này mơ mơ hồ hồ bị hai người đưa đến một ngôi nhà ở rìa thành phố.
Trong sân có hơn mười tráng hán, người đứng đầu đang nói gì đó với hai tên hộ vệ.
"Người này bẩm sinh câm điếc, tuyệt đối đáp ứng yêu cầu."
"Ừ, tuổi tác cũng tương đương với công tử, vậy được, một trăm linh thạch." Ngay sau đó, người đứng đầu đưa một trăm linh thạch cho hai tên hộ vệ, rồi hai người rời đi.
Ma thần này thấy vậy, định đứng dậy đi thì ngay giây tiếp theo đã bị những tráng hán xung quanh vây quanh.
Hắn nhìn những tráng hán xung quanh với vẻ mặt nghi hoặc, đến giờ Ma thần này vẫn còn ngơ ngác.
Bây giờ là có ý gì? Ta đang ở đâu thế này?
Sau đó lại mơ mơ hồ hồ bị đưa vào phòng tắm rửa sạch sẽ, rồi thay một bộ quần áo trắng, trên đó viết một chữ gì đó mà hắn không biết.
Ma thần này còn thấy những người này thật tốt bụng, thấy hắn bẩn thỉu còn tắm rửa sạch sẽ cho hắn, thay cho hắn một bộ quân áo mới.
Nhưng vẫn chưa hết, buổi tối, Ma thân này bị mấy tên tráng hán đưa ra ngoài, rồi lên một chiếc xe ngựa, đến khi hoàn hồn lại thì đã xuất hiện trong một không gian đen kịt.
Lúc này, người đứng đầu đang nói gì đó với hai người đàn ông trung niên.
"Ngươi chắc chắn người này không có vấn đề gì chứ?"
"Yên tâm, bẩm sinh câm điếc, trong thành cũng không có người thân, ta đã điều tra hết rồi."
"Được rồi, nhớ nhé, trước khi trời sáng ngày mai, nhất định phải đưa người đi, càng nhanh càng tốt."
"Rõ, rõ, vất vả rồi."
Nói rồi, tên tráng hán đứng đầu lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho hai người, còn hai người thì thản nhiên nhận lấy.
Ngay sau đó, Ma thần này bị đưa đến một nhà lao, tên thanh niên vốn ở trong nhà lao đi ra, còn hắn thì bị nhốt vào.
Sau khi tên thanh niên đi ra khỏi nhà lao, hắn nhìn tên tráng hán đứng đầu, phấn khích nói.
'Lý thúc...
"Công tử, đừng nói nhiều nữa, lần này công tử gây họa lớn rồi, người mà công tử giết, cách đây không lâu vừa được Lôi Vương tông để mắt tới, chuyện này Lôi Vương tông đã biết, cho nên công tử phải lập tức rời đi."
"Cái gì, Lôi Vương tông?”
"Đúng vậy, công tử mau đi, những chuyện sau này lão gia đã sắp xếp ổn thỏa rồi, tên này sẽ làm thế thân cho công tử, sáng mai sẽ bị chém đầu ở ngoài thành, từ nay về sau, trên đời này sẽ không còn công tử nữa, hiểu chưa?"
"Ta...
"Được rồi, đi trước đã."
Tên tráng hán vội vàng kéo tên thanh niên đi, còn Ma thần trong nhà lao lúc này đầy bụng nghi hoặc.
Đây là tình huống gì thế này? Bọn Nhân tộc này đang làm gì vậy? Hơn nữa, hình như chỗ này không đúng lắm thì phải?
Tuy rằng Ma thần này đã từng đến thế giới Hạo Thổ một lần nhưng lúc đó hắn bị truy đuổi khắp nơi, làm gì có cơ hội tìm hiểu tình hình của Nhân tộc.
Hơn nữa, lại không hiểu tiếng người, suốt đường đi chỉ có thể giả vờ câm điếc, cho nên đối với những chuyện đang xảy ra lúc này, hắn vẫn còn có chút mơ hồ.
Chỉ là căn phòng này có vẻ hơi không ổn, hình như đây là một cái hầm thì phải.
Nhưng hắn còn chưa kịp nghĩ nhiều thì rất nhanh, đã có người mang đến một bàn rượu thịt còn coi như thịnh soạn.
Có rượu có thịt, tuy rằng không phải là thứ gì ngon lành nhưng vì tu vi bị phong ấn, Ma thân này cũng đã sớm đói meo, lập tức ăn ngấu nghiến.
Thấy vậy, tên nha dịch mang cơm đến chỉ biết lắc đầu bất lực, thở dài một câu.
"Đồ ngốc."
Tên này chính là người được bắt đến để chịu tội thay, sáng mai sẽ phải đầu một nơi thân một nẻo, bây giờ còn ăn được, đúng là...
Ăn no uống say, khi trời vừa hửng sáng, Ma thần này lại bị một đám người đưa ra ngoài.
Lúc này, hắn nhìn những người xung quanh với vẻ mặt không hài lòng, bọn Nhân tộc này rốt cuộc là có chuyện gì vậy, không thể để hắn yên tĩnh một chút sao?
Cả một đêm, đưa hắn đi đi lại lại, có cần phải giày vò hắn như vậy không?
"Này, ngươi nhìn cái gì vậy?”
Một tên nha dịch phát hiện ra ánh mắt của hắn, lập tức không vui mắng, nói rồi còn trực tiếp tát một cái.
Hả???
Cái tát bất ngờ này khiến Ma thần này choáng váng, sau khi hoàn hồn thì lập tức trừng mắt nhìn.
Lũ kiến hôi chết tiệt, cư nhiên dám động thủ với ta?
Ánh mắt tràn đầy sát khí không hề che giấu, chỉ tiếc là những tên nha dịch này không sợ hắn, thấy hắn còn dám trừng mắt với mình, tên nha dịch này càng tức giận hơn.
Đang định tiếp tục ra tay thì một tên nha dịch lớn tuổi hơn bên cạnh khuyên can.
"Được rồi, chấp nhặt gì với một kẻ sắp chết, nhanh lên, chậm trễ thời gian chúng ta không gánh nổi đâu."
"HU Nghe vậy, tên nha dịch mới hừ lạnh một tiếng không vui, không thèm để ý nữa.
Nhưng hắn không biết rằng lúc này hắn đã bị Ma thần này tuyên án tử hình rồi, chờ đấy, tên khốn này, đợi ta trở vê Ma Giới, nhất định sẽ tìm cơ hội giết chết ngươi.
Bây giờ vẫn chưa phải lúc để lộ thân phận, đợi khi rời đi sẽ tiện tay giết chết tên khốn này, đến lúc đó sẽ khiến cả thành này chôn cùng hắn.
Bị một tên người thấp hèn như kiến hôi tát một cái, đây quả thực là nhục nhã vô cùng.
Trong lòng hắn nghĩ ngợi độc ác nhưng ngay giây tiếp theo, Ma thần này đã bị đưa ra ngoài thành, bị trói chặt tay chân.
Những người xung quanh nói gì đó líu lo, hắn hoàn toàn không hiểu, cuối cùng chỉ cảm thấy chân đau nhói, trực tiếp bị người ta đá một cước vào đầu gối, cả người quỳ xuống.
Giận rồi, một cước này khiến hắn tức giận vô cùng, bọn Nhân tộc này đúng là muốn chết, các ngươi dám bắt ta quỳ xuống sao?
"Ôi chao, đúng là đồ ngốc."
“Người đâu, hành hình."