Chương 784: Chuyện quan trọng như vậy, nhất định phải do ta ở lại
Chương 784: Chuyện quan trọng như vậy, nhất định phải do ta ở lạiChương 784: Chuyện quan trọng như vậy, nhất định phải do ta ở lại
Chương 784: Chuyện quan trọng như vậy, nhất định phải do ta ở lại
Tất cả các loại phù trận và trận bàn đều muốn, nhưng thứ mà Te Hùng muốn nhất vẫn là Tiêu Chú phù.
"Lý huynh, các phẩm giai của Tiêu Chú phù, ngươi muốn bao nhiêu thì có bấy nhiêu."
Tê Hùng nhìn về phía Lý Tuyệt rồi nói, Lý Tuyệt nghe vậy thì gật nhẹ đầu, mặc dù hắn không biết tại sao đối phương lại cần nhiều phù trận như vậy, nhưng hắn sẽ cố gắng hết sức để có được chúng.
Sau khi hai người bàn bạc với nhau xong xuôi thì trời cũng đã khuya, Lý Tuyệt cũng trở về trụ sở của thương hội Thạch Sơn.
Hai người phó hội trưởng Hà và phó hội trưởng Tiền vẫn đang đợi hắn ở trong sân, thấy đối phương đã quay lại, phó hội trưởng Hà vội vàng hỏi.
"Thế nào rồi hội trưởng?"
"Mọi việc đều đã xong. Kể từ hôm nay trở đi, thương hội Thạch Sơn sẽ toàn lực ủng hộ Đạo Nhất Tông, cùng liều mạng một phen với thương hội Đỉnh Minh."
"Tốt, quá tốt rồi."
Lần này cũng không có bất cứ ai phản đối nữa, nhưng những gì mà phó hội trưởng Hà nói tiếp theo khiến sắc mặt của Lý Tuyệt trở nên khó coi.
"Đã quyết định như vậy rồi thì ngày mai ngươi mau mau trở về đi, dù sao thì lần cạnh tranh này với thương hội Đỉnh Minh, có lẽ không dễ dàng."
Trở về sao?
Nghe vậy, Lý Tuyệt lại nhìn ve phía phó hội trưởng Hà với ánh mắt sâu kín, ta mia nó vừa mới ăn được có một bữa cơm mà ngươi đã kêu ta trở về sao?
Nhưng hắn lại biết rất rõ, Đạo Nhất tông người ta ăn ba bữa một ngày, mà Tê Hùng cũng đã đáp ứng với chính mình, hắn thân là hội trưởng của thương hội Thạch Sơn, cho nên không cần phải đi tranh đoạt mà có thể trực tiếp tiến vào ăn cơm luôn.
Lúc này, ngươi lại kêu ta trở về sao?
Đối mặt với ánh mắt nhìn chăm chú mà chứa đầy u oán của Lý Tuyệt, phó hội trưởng Hà nghi ngờ hỏi.
"Hội trưởng, ngươi đây là..."
"Lão Hạ.”
"Hả?"
"Lần hợp tác này với Đạo Nhất tông của chúng ta có thể nói là đập nồi dìm thuyền, lại không có một chút lối thoát nào, thành công thì thì gà chó lên trời, thất bại thì ạn kiếp bất phục. Cho nên ngươi hẳn phải biết tâm quan trọng của cái này."
"Ta biết mà."
"Ngươi nói xem một chuyện trọng yếu như vậy, thân là một hội trưởng như ta đây không phải là nên ở lại chỗ này để chủ trì đại cục sao?"
??
"Không phải, tại sao ngươi lại phải ở lại Đạo Nhất tông để chủ trì đại cục chứ?”
Muốn chủ trì đại cục thì cũng phải quay trở lại thương hội Thạch Sơn thì mới đúng.
"Các ngươi nha, hai người các ngươi ở trong thương hội là đủ rồi, tốt nhất vẫn để ta ở lại Đạo Nhất tông đi, có việc gì thì cũng có thể câu thông với Tê huynh trước, cho nên cứ quyết định như vậy đi."
Mãi cho đến lúc này, phó hội trưởng Hà mới nhận ra, ngươi mịa nó cũng là nghĩ đến chuyện muốn ở lại ăn cơm thì có.
"Cái này sợ là không thích hợp? Trước đó chúng ta đã quyết định rồi, chuyện này sẽ do ta ở lại Đạo Nhất tông để toạ trấn."
"Chỉ bằng ngươi sao? Ngươi thì không được, địa vị của ngươi quá thấp, vẫn là để một tên hội trưởng như ta tự mình tọa trấn thì mới có thể đảm bảo hết thảy không có sơ hở nào."
Địa vị của ta quá thấp? Ta mịa nó dưới một người trên vạn người, địa vị phó hội trưởng của ta mà còn thấp sao?
Lý Tuyệt kiên quyết không chịu rời đi, bất kể phó hội trưởng Hà và phó hội trưởng Tiền có nói thế nào, hắn đều tỏ ra tâm tư thế một bộ ăn đòn cân sắt.
Cuối cùng là lấy thân phận là hội trưởng, hắn đã ra lệnh cho hai người bọn họ quay lại thương hội vào sáng sớm ngày mai, bắt đầu thu mua các loại tư nguyên với số lượng lớn mà Đạo Nhất tông cần.
Đến sáng ngày hôm sau, hai vị phó hội trưởng đã dùng tất cả thủ đoạn ở trên người, thật vất vả lắm mới sượt được một trận điểm tâm, nhưng cuối cùng thì bọn họ vẫn không thay đổi được số phận phải rời khỏi của mình.
Ngoài thành, phó hội trưởng Hà nhìn Lý Tuyệt với vẻ mặt u oán nói.
"Hội trưởng, ta còn cảm thấy..."
" Bớt nói nhiều lời, mau cút đê."
"Ta...
Sau khi tận mắt nhìn thấy hai người ngôi lên không gian linh chu rồi rời đi, Lý Tuyệt của lúc này mới tỏ ra hài lòng, vừa quay trở về Đạo Nhất tông vừa ngân nga một bài hát nhỏ.
Bây giờ ổn định rồi, cho nên hắn lại nghĩ đến món mì Phúc Kiến của sáng nay, cái đó quả thật là hương vị như tiên, cũng không biết trưa hôm nay bọn họ sẽ lại được ăn gì. Lý Tuyệt ở Đạo Nhất tông thì sướng rồi, nhưng phó hội trưởng Ha và phó hội trưởng Tiền, lúc hai người quay trở ve Hắc Nham thành thì lòng lại tràn đầy sự u oán.
Sau đó là đối mặt với một đám trưởng lão mang theo sắc mặt phức tạp.
" Không phải, tại sao nhanh như vậy liền đồng ý? Rốt cuộc thì hội trưởng nghĩ thế nào vậy?"
" Đúng vậy, chuyện này không thể tùy tiện như vậy được."
" Đủ rồi."
Bọn họ vốn đã cảm thấy tâm phiền ý loạn vì không được ăn cơm đây, hiện tại mịa nó còn phải ở chỗ này nói chuyện với đám người bảo thủ cứ lẩm bẩm bức lẩm bẩm ép như vậy, khiến cho phó hội trưởng Hà lạnh giọng quát.
"Chuyện này đã được hội trưởng và ta quyết định, mà đây cũng là đã thành kết cục được định trước. Từ giờ trở đi, các ngươi chỉ cần nghe lệnh hành sự là đủ rồi."
Hội trưởng Lý Tuyệt và hai phó hội trưởng đã đồng ý, mà cái này cũng thực sự là không có khả năng phản bác.
Mặc dù ở trong lòng của các trưởng lão vẫn còn cảm thấy nghi ngờ, nhưng lúc này cũng không dám nói gì.
Cùng ngày, bên phía thương hội Thạch Sơn cũng có động tĩnh, bọn họ bắt đầu thu mua các loại phù trận chú, trận pháp, pháp khí và các loại tư nguyên khác.
Đâu tiên là ở bên trong Hắc Nham thành, toàn bộ các cuộc đấu giá đều bị dừng lại, còn tất cả các bảo vật ban đầu được dùng để đấu giá, toàn bộ đều được vận chuyển đến Vạn Yêu quan.
Sau đó chính là ở những nơi khác, chi nhánh của thương hội Thạch Sơn cũng đã bắt đầu thu mua rầm rộ.
Thương hội khác với tông môn, hầu như thương hội nào cũng có đủ chỉ nhánh để trải khắp toàn bộ Trung châu.
Đặc biệt là đối với một đại thương hội như thương hội Thạch Sơn, hầu như bất kỳ thành trì lớn nào cũng có chi nhánh của thương hội Thạch Sơn, nhưng sự khác biệt là vê quy mô lớn nhỏ khác nhau mà thôi.
Tất cả các chỉ nhánh của thương hội Thạch Sơn đều đã nhận được mệnh lệnh từ tổng bộ.
Từ hôm nay trở đi, thương hội Thạch Sơn chính thức phụ thuộc vào Đạo Nhất tông, bất kể bất cứ cái giá nào cũng phải thu mua được các cấp phù trận, trận pháp, pháp bảo, linh dược và các loại tư nguyên khác.
Khi lần đầu tiên nhận được mệnh lệnh này, rất nhiều người đều mang vẻ mặt chấn kinh.
Không ai từng nghĩ tới, thương hội của bọn họ đã chính thức phụ thuộc vào Đạo Nhất tông, bởi vì bọn họ đều biết rất rõ ràng về vấn đề giữa Đạo Nhất tông và Thánh địa Kình Thiên.
Kể từ đó, đây chẳng phải là nói, thương hội Thạch Sơn của bọn họ đã trở thành thành viên cuatran doanh Dao Nhat tong sao?
Nếu Đạo Nhất tông là đối thủ của Thánh địa Kình Thiên, vậy thì đối thủ của thương hội Thạch Sơn bọn họ là thương hội Đỉnh Minh rồi?
Dược Vương Thành, nơi này là chỗ tổng bộ của Liên minh Đan Sư, đồng thời cũng là nơi có số lượng đan dược nhiều nhất, phẩm cấp hoàn chỉnh nhất trong toàn bộ Trung Châu.
Mà các thương gia lớn đương nhiên đều có chi nhánh ở đây, mà quy mô của nó cũng không nhỏ.
Chi nhánh của thương hội Thạch Sơn ở Dược Vương Thành, quy mô của nó được xếp trước ba sự tồn tại đứng đầu trong số các chi nhánh lớn và chính của thương hội Thạch Sơn.
Quanh năm đều có một tên trưởng lão cấp Đại thánh tọa trấn, mà thành viên ở dưới quyền cũng có đến hơn hàng ngàn người.
Ngoài ra, ở trong thành, Thương hội Thạch Sơn cũng có không ít sản nghiệp khác, chẳng hạn như các loại nhà phòng đấu giá, tửu lâu, câu lan, khách sạn, vân vân.
Lúc này, trong chi nhánh của nó ở Dược Vương thành, trưởng lão toạ trấn ở đây được gọi là Hùng An.
Sau khi liếc mắt nhìn đám người ở phía dưới, Hùng An chậm rãi nói.
"Mệnh lệnh từ tổng bộ, các ngươi đều xem qua hết chưa?"
"Xem rồi."
Mọi người gật đầu.
"Hiện tại thương hội Thạch Sơn ta đã phụ thuộc vào Đạo Nhất tông, có thể nói trận chiến tiếp theo sẽ trực tiếp quyết định đến sự tôn vong của thương hội Thạch Sơn chúng ta. Cho nên, lần mua bán này, ta không quản các ngươi dùng biện pháp gì, các ngươi nhất định phải đạt tới yêu cầu đó cho ta."
Nghe vậy, nguyên một đám ở phía dưới đều lộ ra vẻ mặt khó xử, một người trong số đó nhỏ giọng lên tiếng trước.
" Thế nhưng là mấy ngày trước đây, bên phía thương hội Đỉnh Minh cũng đã bắt đầu thu mua rầm rộ, lúc đó chúng ta cũng không thu được tin tức gì, cho nên cũng không từng xuất thủ ngăn cản."
"Trước mắt đã không chiếm tiên cơ, cho nên cục diện đối với chúng ta mà nói cũng không mấy khả quan."
Thương hội Định Minh đương nhiên là có chi nhánh ở Dược Vương thành, mà tốc độ của nó so với thương hội Thạch Sơn còn nhanh hơn, trong mấy ngày gần đây, bọn họ đã mua ở Dược Vương thành mấy vạn viên đan dược các loại.
Có thể nói, thương hội Thạch Sơn đã tụt lại ở phía sau, hiện tại xuất thủ sẽ gặp phải bất lợi.
"Vậy thì tìm cách ngăn cản bọn họ. Từ hôm nay trở đi, đối với đan dược có ở trong Dược Vương Thành này, mỗi ngày thương hội Thạch Sơn của chúng ta sẽ phải chiếm lấy ít nhất là 70% trở lên, đã hiểu hết chưa?"