Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1027 - Chương 1029: Mơ Xanh Nấu Rượu

Trang 514# 2

 

 

 

Chương 1029: Mơ Xanh Nấu Rượu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Giành chiến thắng liên tiếp 100 trận trên Đấu Trường.

Nhiệm vụ này thực sự là một cơn ác mộng đối với những người chơi bình thường.

Dù sao cơ chế của Đấu Trường là lựa chọn ghép đôi theo hệ thống, số lần thắng càng nhiều, càng gặp nhiều cao thủ.

Người chơi tham gia Đấu Trường hàng năm cũng đều là hạng người kỹ thuật siêu phàm, hơn nữa đều ở cấp đại thần chuyên nghiệp, thắng liên tiếp mấy trận không biết chừng sẽ gặp được game thủ chuyên nghiệp hạng nhất...

Bởi vậy, nước ở Đấu Trường luôn luôn rất sâu. Cho dù là cao thủ số một cũng không dám bảo đảm bản thân sẽ bất bại.

Nhưng đối với Vương Vũ mà nói, chiến thắng liên tiếp 100 trận lại không thành vấn đề.

Sau khi nhận được nhiệm vụ, Vương Vũ không nói hai lời, lập tức bước vào Đấu Trường...

Trước kia Vương Vũ đã trải qua một khoảng thời gian ngơ ngẩn tôi luyện ở Đấu Trường, đối với thao tác trong đó cũng không hề bỡ ngỡ, một mình bước vào, mở ra hình thức ghép đôi để thi đấu.

Nhưng bởi vì trước kia Vương Vũ chưa từng thất bại ở Đấu Trường, tỷ lệ chiến thắng là 100% cho nên dựa theo quy tắc của hệ thống, đối thủ được ghép đôi cũng là người chơi có tỷ lệ chiến thắng rất cao.

Luồng sáng trắng lóe lên, Vương Vũ được chuyển vào Đấu Trường, sau đó mở ra biểu tượng giao diện của đối thủ, xem qua tư liệu của người chơi đối thủ.

Mơ Xanh Nấu Rượu, cấp 47, Thích khách, tỷ lệ chiến thắng 78%, tham gia 4114 trận đấu.

"Ồ? Trận đầu tiên đã gặp phải cao thủ..." Nhìn thấy tư liệu của người chơi, Vương Vũ không nhịn được vui vẻ trong lòng.

Ở giai đoạn này, người chơi hạng nhất đều ở khoảng cấp bậc 45, cấp 47 về cơ bản ngoại trừ những người chơi trong thành Dư Huy thì chính là những cao thủ chuyên nghiệp không màng thế sự.

Không chỉ có vậy, người này thi đấu hơn 4000 cuộc chiến, tỷ lệ chiến thắng lại có thể đạt tới 78%, cũng có thể nói phải hết sức mạnh mẽ.

Suy cho cùng, Vương Vũ cũng được coi là cao thủ trải qua bao trận chiến, đương nhiên sẽ không để ý tới những con số đếm trận đấu này.

Cũng lúc đó, Mơ Xanh Nấu Rượu ở đối diện nhìn thấy ID của Vương Vũ cũng hơi ngẩn người.

"Thiết Ngưu? Không phải là người kia đó chứ? Nghe nói là một cao thủ, không biết tỷ lệ chiến thắng như thế nào." Lầm bầm một mình, Mơ Xanh Nấu Rượu đảo mắt quét xuống, đôi mắt tinh tường nhìn thẳng vào tỷ lệ chiến thắng của Vương Vũ.

Tỷ lệ chiến thắng 100%, tham gia 148 trận đấu.

"Oh fuck!" Nhìn vào chiến tích của Vương Vũ, Mơ Xanh Nấu Rượu không kìm được giật nảy người.

Tuy số trận đấu của Vương Vũ không nhiều lắm, chỉ có 148 trận, nhưng tỷ lệ chiến thắng đạt tới 100% cũng dứt khoát không phải chuyện người bình thường làm được.

Mơ Xanh Nấu Rượu đã lăn lộn thi đấu một thời gian dài ở Đấu Trường, tham gia rất nhiều cuộc đấu dài hạn, cực kỳ rõ ràng thiết lập của Đấu Trường. Một khi tỷ lệ chiến thắng của người chơi đạt tới một độ cao nhất định, hệ thống sẽ chọn ra một cao thủ cực kỳ mạnh mẽ để ghép đôi. Dù là loại cao thủ như Mơ Xanh Nấu Rượu, thời điểm tỷ lệ chiến thắng cao nhất cũng chỉ tới 80% mà thôi, mấy trận đấu ngay sau đó sẽ bị người ta đạp xuống...

Tỷ lệ chiến thắng 100% chỉ có hai loại khả năng, hoặc là sức mạnh bản thân không ai địch nổi, hoặc là mỗi lần hệ thống sắp xếp ghép đôi đều chỉ là đám chó mèo tới kiểm điểm kinh nghiệm.

Người trước dựa vào sức mạnh kinh khủng, người sau thì lại dựa vào vận may vô cùng lớn... Dĩ nhiên, vận may cũng là một phần của thực lực, người có vận khí tốt tới mức trâu bò như vậy cũng không thể lấy lý lẽ ra tính được. Bởi vậy bất kể đối thủ là loại nào trong hai loại người trên, đều khá là đáng sợ.

Tuy nghĩ như vậy, Mơ Xanh Nấu Rượu đã vội vàng ẩn giấu thân thể, sau đó liếc nhìn qua bản đồ, sờ soạng về hướng của Vương Vũ.

Thích khách mà, bí mật hành động là hình thái chiến đấu bậc nhất, đặc biệt là đối phó với thằng cha có thành tích chiến đấu lên tới 100%, Mơ Xanh Nấu Rượu đương nhiên không dám xem thường.

Đánh một trăm trận đối với Vương Vũ không phải là khó, nhưng lại tương đối phiền phức, cho dù là một trăm cái bánh bao cũng không phải chỉ mất một lát...

Nhìn thấy đối thủ là Thích khách đã ẩn mình, Vương Vũ liền dứt khoát đứng đó không di chuyển, tránh việc đối thủ không tìm thấy, lãng phí thời gian.

Mơ Xanh Nấu Rượu đã trải qua nhiều trận đấu như vậy, chỉ số thông minh chiến đấu tất nhiên là cực kỳ cao, nhìn thấy vị trí của Vương Vũ trên bản đồ mục tiêu không hề nhúc nhích, Mơ Xanh Nấu Rượu ngay lập tức cảnh giác.

Đứng yên không di chuyên, đây chính là thao tác của người mới nha...

Nhưng trước mắt là người chơi mới bình thường thì cũng thôi đi, Mơ Xanh Nấu Rượu nhất định sẽ một đao giải quyết đối thủ trong giây lát, nhưng bây giờ đối thủ chẳng những không phải người mới, lại còn là Thiết Ngưu tiếng tăm lừng lẫy, thành tích chiến thắng cao tới 100%. Đối thủ như vậy đang đứng đó, nếu Mơ Xanh Nấu Rượu ngốc nghếch cầm đao đi tới thì không phải là hắn nữa.

"Chẳng lẽ dán mắt tại chỗ?" Mơ Xanh Nấu Rượu sờ sờ quai hàm, âm thầm suy đoán...

Đối phó với Thích khách chính yếu nhất là phá vỡ kỹ năng bí mật hành động của Thích khách, dán mắt tại chỗ ôm cây đợi thỏ cũng có thể xem như một loại chiến thuật.

Ứng phó với loại chiến thuật này, thật sự cũng không khó. Dưới tình huống bình thường, giới hạn đường kính của canh phòng do thám cũng chỉ trong phạm vi 1000, hơn nữa lại có quy định thời gian, cho nên chỉ cần đứng ở phía xa đợi thời gian canh phòng do thám kết thúc là được.

Tuy nhiên loại người chơi cao thủ như Mơ Xanh Nấu Rượu hiển nhiên có phương pháp tốt hơn để đối phó.

Sau khi ổn định tại chỗ, Mơ Xanh Nấu Rượu lén lút đi về hướng Vương Vũ, đi được không bao xa, Thanh Mai đã gặp được Thiết Ngưu trong truyền thuyết.

Lúc này Vương Vũ đang bệ vệ ngồi đó, phong thái lấy tĩnh chế động.

"Hừ hừ!"

Mơ Xanh Nấu Rượu cười thầm một tiếng, xác ngược dao găm, giơ lên.

Đúng lúc đó, Vương Vũ bất thình lình ngẩng đầu, hai tròng mắt lớn nhìn về phía Mơ Xanh Nấu Rượu.

"Ồ?"

Nhìn thấy ánh mắt tinh tường của Vương Vũ, Mơ Xanh Nấu Rượu hoảng sợ hết hồn, meo, chẳng lẽ người này có thể nhìn thấy ta?

Ngay sau đó, Mơ Xanh Nấu Rượu nhìn lại khoảng cách giữa mình và Vương Vũ, cau mày nói: "Không đúng nha, vẫn còn cách xa, nhất định là trùng hợp!"

Tuy nghĩ như vậy, tay trái của Mơ Xanh Nấu Rượu lật tay trái lên, trong lòng bàn tay là một vốc lớn phi tiêu bốn góc.

Phi tiêu Gió Táp Mưa Sa là kỹ hiếm có của Thích khách, ném nhiều phi tiêu cùng một lúc để tấn công mục tiêu là một trong số ít các kỹ năng được Thích khách sử dụng để tấn công mục tiêu từ xa.

Nhưng đúng lúc này, Vương Vũ bất thình lình đứng dậy, bước thật nhanh chạy về phía Mơ Xanh Nấu Rượu.

"Con mẹ nó! Chẳng lẽ dưới chân ta có mắt?"

Thấy một màn như vậy, Mơ Xanh Nấu Rượu không nhịn được khiếp sợ, ném thẳng thanh kiếm trong tay về phía Vương Vũ. Ngay lập tức, một trời phi tiêu như mưa bay về phía Vương Vũ, trong khi Mơ Xanh Nấu Rượu quay đầu vắt chân lên cổ mà chạy.

Đối mặt với phi tiêu bao vây đường đi của Mơ Xanh Nấu Rượu, Vương Vũ cũng không hề ngừng lại, dứt khoát đón nhận phi tiêu bay tới.

Trong nháy mắt giữa làn phi tiêu bay tới, Vương Vũ phất tay tùy ý bắt mấy cái, thu tất cả phi tiêu vào trong tay, sau đó vung tay lên quăng trả lại chỗ phi tiêu vừa bị ném ra, toàn bộ đều ngắm vào sau lưng Mơ Xanh Nấu Rượu.

Thế nhưng ném phi tiêu là kỹ năng chuyên môn của đạo cụ, Vương Vũ không có kỹ năng này, phi tiêu trong tay hắn ném ra không khác mấy so với viên đá nhặt trên mặt đất. Một nắm phi tiêu đều cắm ở trên cổ Mơ Xanh Nấu Rượu, nhưng thanh máu HP của Mơ Xanh Nấu Rượu lại không hề nhúc nhích một chút nào.

"Phá game..." Vương Vũ thấy thế không kìm được thở dài một hơi, lại tung người đuổi theo lần nữa.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment