Trang 548# 1
Chương 1096: Băng Thanh Ngọc Kiệt
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Vậy ngươi nói phải làm sao bây giờ? Họ Phong thế nhưng nói được làm được đó."
Mắt thấy ngày yên ổn sắp kết thúc đến nơi rồi, trong lòng mọi người càng trở nên buồn bực.
"Hừ hừ!" Lão Thử cười nói: "Không phải là tìm người thôi sao, cái này cũng có gì khó đâu, đợi lát nữa chúng ta lên diễn đàn viết bài tìm là được."
"Viết bài trên diễn đàn? Ngươi đang gây chuyện ầm ĩ gì vậy?"
Thấy Lão Thử vậy mà lại đưa ra một ý kiến ngu ngốc như vậy, đám người không nhịn được kêu lên thành tiếng.
Diễn đàn là nơi rách nát như thế nào, tất cả mọi người đều biết cả, đám anh hùng bàn phím kia phần lớn đều chỉ có công phu trên phím là vượt trội thôi, bàn phím trong tay, lão Mã của tập đoàn Long Đằng cũng còn phải liếm giầy cho bọn chúng ấy chứ, nếu thật sự kéo ra, có lẽ bọn họ ngay cả lộ mặt cũng không dám luôn rồi, lại càng đừng nói đến việc đi đối phó kẻ hung hãn như đám Toàn Chân Giáo kia nữa.
"Đám rác rưởi đó thì tìm đến làm gì?" Đám người Lão Hổ nhíu mày nói.
"Hì hì!" Lão Thử cười nói: "Các ngươi biết cái gì hả? Có năng lực hay không cũng phải so sánh mới thấy được, các ngươi nói xem tìm đám rác rưởi đến có ích lợi gì?"
Lão Thử được coi như cố vấn số một của Thập Nhị Tinh Tượng, ngay cả nhân vật nham hiểm như Vô Kỵ cũng có thể bày mưu tính kế được, suy xét vấn đề đương nhiên chu đáo hơn những người khác rất nhiều.
Nghe ý tứ trong lời nói của thằng khốn này, hắn ta vốn dĩ không có ý định đi tìm được cao thủ có thể đối phó được Toàn Chân Giáo.
Nghĩ lại cũng đúng thôi, cùng đi đường lại thành oan gia chứ sao... Nếu như thật sự tìm được một đám cao thủ có thể tùy tiện dễ dàng tiêu diệt được Toàn Chân Giáo, vậy không phải càng lộ ra rằng Thập Nhị Tinh Tượng chỉ là đồ rác rưởi hay sao? Cuối cùng Thập Nhị Tinh Tượng còn phải mất việc nữa ấy chứ!
Thay vì tìm kiếm đối thủ mạnh mẽ về cạnh tranh với mình, chi bằng tìm một đám rác rưởi về cho xong.
Mặc dù trước mặt Toàn Chân Giáo, Thập Nhị Tinh Tượng có chút không ngóc đầu lên được, nhưng đám người kia dù sao cũng là cao thủ cấp chuyên nghiệp, so sánh với những anh hùng bàn phím trên diễn đàn kia đương nhiên vừa so đã biết ngay.
Đến lúc đó Phong Vân Thiên Hạ sẽ rõ ràng ai mới thật sự là đồ rác rưởi ngay thôi.
Chỉ sợ người so với người thôi!
Không chừng Phong Vân Thiên Hạ lại đột ngột khôn ra, có khi còn tăng lương cho Thập Nhị Tinh Tượng nữa ấy chứ.
"Ôi chao!" Mọi người vừa nghe xong, nhất thời giật mình hiểu ra, đồng loạt giơ ngón tay cái nói: "Chậc chậc, không hổ là lão đại, thật là sáng suốt!"
"Đó là đương nhiên!" Lão Thử cười nói: "Mọi người mau mau đăng xuất lên diễn đàn viết bài đăng tuyển thôi nào!"
Sau đó lại dặn dò thêm: "Đúng rồi, nhất định phải viết thật rõ ràng, lần này người cần phải đối phó laf Toàn Chân Giáo và Thiết Ngưu kia!"
"Cái này cũng cần phải viết lên sao?" Mọi người kinh ngạc nói: "Toàn Chân Giáo bây giờ cũng rất nổi tiếng về thực lực đó, chúng ta viết lên là đối phó ai rồi, nào còn ai dám đến nữa cơ chứ?"
"Không dám đến càng tốt!" Lão Thử híp mắt nói: "Bọn chúng không ai dám đến, không phải càng chứng minh được bản lĩnh của chúng ta sao?"
Thập Nhị Tinh Tượng ít nhất còn có thể tính toán Toàn Chân Giáo cơ mà, tuy rằng cuối cùng vẫn thất bại, đó chỉ có thể đổ tại người tính không bằng trời tính, nhưng người khác ngay cả can đảm để đánh một trận cũng không có, ai cao ai thấp chẳng phải càng vừa xem đã hiểu ngay sao.
"Rất có lý!"
Đoàn người gật gật đầu rối rít đăng xuất, Lão Thử cũng đi theo rút lui khỏi game.
Đám anh hùng bàn phím trên diễn đàn từ trước đến này vẫn đóng giả vai diễn các nhân vật trâu bò, trên diễn đàn xối nước.
Ví dụ như gửi một tiệt đồ có thuộc tính vô cùng trâu bò lên khoe khoang: "Mọi người nhìn màn hình thuộc tính của ta mà xem nè, có phải hơi yếu hay không hả?"
Sau đó một đám người bên dưới trả lời giống như chưa nhìn thấy chuyện lạ bao giờ: "Cũng tạm được, kiếm thêm mấy trang bị tốt nữa là đạt đến trình độ trung bình rồi." Những loại bài viết như thế này ở chỗ nào cũng có.
Lão Thử thử tay nghề, tùy tiện đọc mấy bài viết phóng đại này, sau đó chiếu theo phương pháp của người khác, đăng bài viết của mình lên.
"Tuyển mộ cao thủ đến thành Dư Huy đuổi giết Toàn Chân Giáo! Người muốn tham gia xin mời nói chuyện riêng!"
Bản thân Toàn Chân Giáo cũng không phải loại người không có tiếng tăm gì, hơn nữa gần đây còn mới đánh thắng chiến tranh bảo vệ thành, danh tiếng lại càng lan xa, bây giờ bất kể là trên diễn đàn hay là trong game, không ai không biết đám người kia.
Cho nên bài viết của Lão Thử vừa đăng lên, lập tức được đông đảo người chơi trên diễn đàn vào đọc, không đến năm phút sau, tỷ suất người đọc đã hơn mười nghìn.
Mẹ nó, Toàn Chân Giáo là loại người nào chứ? Đây chính là người chơi của một thành, lại cứng rắn đẩy lùi sự tấn công của một trăm thành chính, bây giờ lại có người nói muốn tổ chức đội ngũ đi đuổi giết Toàn Chân Giáo, mọi người từ từ ngồi xuống khoe khoang trâu bò bình thường một chút có được không?
Người khoe khoang mình trâu bò tức giận nhất chính là khi có người còn có thể phóng đại hơn bọn chúng, chỉ chốc lát sau, bài viết của Lão Thử đã có hơn trăm câu trả lời.
Về phần trả lời như thế nào, Lão Thử còn đang bận đi spam bài viết ở trang web khác, đương nhiên cũng không có thời gian đi đọc, thật ra không nhìn thì Lão Thử cũng biết rồi, những câu trả lời kia chắc chắn là chế giễu châm chọc mấy câu, sau đó thuận tiện giẫm lên người ta khoe khoang loại người không có chất dinh dưỡng tinh tinh gì đó.
Người thật sự nói chuyện riêng với Lão Thử thì lại chẳng có một ai.
Đây là chuyện trong dự đoán rồi, dù sao những anh hùng bàn phím kia đều là loại người bị công khai thì chết chắc... Nào có loại can đảm kia chứ.
Tuy biết rõ ràng sẽ không có ai liên lạc với mình, nhưng Lão Thử cũng không đăng nhập, vì vừa mới đi một lát mà đã đăng nhập thì nhất định sẽ bị Phong Vân Thiên Hạ truy hỏi đến cùng về chuyện của cao thủ, nhưng mà Lão Thử không có tâm trạng đi nghe một con gà mờ dạy dỗ mình đâu.
Liên tục đăng mấy bài viết lên mấy diễn đàn trang web, sau đó, Lão Thử nâng cằm ngồi trước máy vi tính mở trò chơi gỡ mìn ra bùm bụp bùm bụp chơi cho hết thời gian.
Ngay khi Lão Thử đang gỡ mìn đến tận cửa thứ tám, đột nhiên, hộp thư diễn đàn của Lão Thử có nhắc nhở: "Bạn có tin nhắn mới, xin hãy chú ý kiểm tra và nhận thư."
"Ôi chao! Thật sự có người dám đến thật này?" Nhìn thấy nhắc nhở của hòm thư, Lão Thử hơi sững sờ, trên mặt đầy vẻ bất ngờ, vội vàng tắt trò gỡ mìn, mở hòm thư ra.
Lúc này đã thấy một tin nhắn do người xa lạ Băng Thanh Ngọc Kiệt gửi đến: "Ở đâu?"
"Cái gì ở đâu?"
Lão Thử nhíu nhíu mày trả lời.
Rất nhanh, Băng Thanh Ngọc Kiệt lại gửi tin nhắn đến: "Không phải nói muốn đuổi giết Toàn Chân Giáo à? Gặp nhau ở đâu hả? Chẳng lẽ ngươi nói đùa à?"
"Không... Không phải nói đùa." Lão Thử vội vàng đáp lời: "Ở thành Thiên Long!"
"Thành Thiên Long? Chỗ đó quá xa, có thể đi thẳng đến thành Dư Huy không?" Băng Thanh Ngọc Kiệt hỏi.
"Không thể!" Lão Thử gửi một biểu cảm lắc đầu sang.
Nói đùa đấy à, bây giờ thành Thiên Long chính là nơi an toàn nhất, phải biết rằng cũng chẳng có mấy người có lá gan đòi đuổi giết Toàn Chân Giáo, ngộ nhỡ tên Băng Thanh Ngọc Kiệt này là người của Toàn Chân Giáo đóng giả thì sao?
Một chiêu dụ rắn ra khỏi hang này Lão Thử đã từng sử dụng với người của Toàn Chân Giáo rồi, đương nhiên cũng sẽ biết đề phòng cẩn thận.
"Ồ! Vậy thì thành Thiên Long cũng được, tài khoản của ngươi là gì, ta kết bạn luôn!"
"Chuyện kết bạn ban đầu cứ từ từ đã, cũng không vội, ngươi có bao nhiêu người?" Lão Thử cẩn thận hỏi.
Cao thủ quý người tinh nhuệ chứ không quan trọng số lượng, giống như đám lính đánh thuê thuê được ở thành Tự Do kia, một đám người đông như vậy, lại tốn biết bao nhiêu tiền, nhưng chẳng dùng được cái lông gì cả, dẫn người như vậy thì Phong Vân Thiên Hạ cũng sẽ không coi trọng.
"Bảy người!" Băng Thanh Ngọc Kiệt nói.
"Bảy người? Nhưng mà người bị đuổi giết là Toàn Chân Giáo đó, không phải là ngươi không biết đấy chứ?" Lão Thử hơi kinh ngạc, lặp lại mục đích tuyển người lần nữa.
Nếu nói mười mấy người mà có can đảm đi đuổi giết Toàn Chân Giáo, Lão Thử cố gắng cũng có thể tin tưởng được, trên thế giới chưa bao giờ thiếu những người thích tự cho mình là đúng, nhưng mà bảy người đã dám đi đối phó Toàn Chân Giáo, quả thật có chút khó mà tưởng tượng được, mặc dù Lão Thử một lòng muốn tìm ít người một chút, nhưng mà lúc này cũng có chút bất ngờ.
"Nói nhảm ít thôi!"
Đúng lúc đó giọng điệu của Băng Thanh Ngọc Kiệt không tốt đẹp gì vang lên: "Ta cũng không đến để tán chuyện với ngươi, mau báo tên tài khoản ra đi!
"
"Á..."
Lão Thử bị giọng điệu của Băng Thanh Ngọc Kiệt chấn động đến sững sờ, vội vàng gửi tên tài khoản của mình ra.