Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1264 - Chương 1266: Trận Đấu Khó Coi

Trang 633# 1

 

 

 

Chương 1266: Trận đấu khó coi
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Ầm!"

Hades từ trên trời giáng xuống nặng nề "cưỡi" lên chân Ký Ngạo.

"A..."

Những người xem nhìn thấy cảnh tượng như vậy, không kìm lòng được bật ra tiếng rên rỉ.

Bố khỉ, thù hận này mẹ nó sâu đến mức độ nào chứ, thế mà chiêu nào cũng đều chào hỏi với chỗ đó vậy, cho dù trong game không có cảm giác đau đi chăng nữa, cũng không thể như vậy được chứ, quá vô nhân tính rồi!

Vương Vũ lại càng suy sụp chất vấn Yêu Nghiệt Hoành Hành: "Rốt cuộc là chú đã dạy cậu ta bao nhiêu chiêu thế hả?"

"Không nhiều lắm đâu..." Yêu Nghiệt Hoành Hành nhỏ giọng nói: "Em chẳng qua chỉ dạy cậu ta mấy chiêu đối phó với những chiêu thức kỹ năng mà những nghề nghiệp khác thường sử dụng khi bắt đầu trận đấu thôi mà."

Vương Vũ: "..."

Trong Trọng Sinh có tổng cộng 14 nghề nghiệp thông dụng, trừ đi hai hệ Võ sư rồi thì cũng còn lại 12 nghề, mỗi nghề nghiệp ít nhất có ba chiêu thức mở đầu trận đấu, 12 nhân với 3 thì phải là 36 chiêu!

Tổng cộng một bộ Địa Thảng Quyền mới có tất cả bao nhiêu chiêu đâu, Yêu Nghiệt Hoành Hành lại truyền hết toàn bộ chiêu thức đá đũng quần cho Ký Ngạo luôn rồi.

Sau này Ký Ngạo cứ dứt khoát đổi tên nick thành Ký Đá Đũng Quần luôn cho rồi.

Một cước này của Ký Ngạo sử dụng kỹ năng, Hades trực tiếp bị một chân đá bay ra ngoài, sau đó nằm úp sấp ở nơi đó toàn thân run rẩy, trong game cũng không có cảm giác đau, thằng ranh này tám phần là đang tức giận thoi, chỗ kín liên tục bị người ta đá cho hai cước như thế, nếu đổi lại thành bất cứ ai thì cũng chẳng thể nhẫn nhịn được đâu.

"Hì hì!"

Ký Ngạo cười hì hì, chạy lấy đà hai bước, bay lên một chân Thuấn Ảnh Liên Hoàn Thích đạp tới Hades.

Nhưng mà đúng vào lúc này, Hades xoay người bật dậy, thân hình hơi nghiêng sang bên cạnh, hai tay cầm chặt lấy chuôi kiếm vung mạnh sang ngang một nhát, không nghiêng không lệch, chém thẳng vào giữa hai chân Ký Ngạo, một kiếm này chém cho Ký Ngạo đang bay trên không trung ngã sấp xuống đất.

"Đệt!"

Những người xem cũng trợn tròn mắt, mẹ nó, hai người này rốt cuộc đang làm cái gì thế hả.

Lúc này, Hades hung hăng vỗ vỗ hai cái lên ngực mình, phẫn nộ dựng ngón giữa với Ký Ngạo, nói: "Đến đây đi, cùng tổn thương lẫn nhau nào!"

Nói xong, Hades vung kiếm lên chém sang.

"Phi! Ông nội nhà ngươi!"

Ký Ngạo trên mặt đất nhổ ra một ngụm nước miếng, đột nhiên xông thẳng về phía trước, tránh thoát tấn công của Hades, Lăn Minh đến đằng sau lưng Hades, nhấc một chân lên đá vào đằng sau đầu gối của Hades.

Hades đứng không vững quỳ rạp xuống đất, Ký Ngạo đứng dậy một chân đá vào chỗ kín của Hades từ phía sau.

Hades cũng không cam chịu yếu thế, không đợi Ký Ngạo kịp rút chân lại thì đã lật cổ tay một kiếm chém xuống chính giữa hai đùi Ký Ngạo.

Hai tên thiểu năng trí tuệ giống như trẻ trâu đánh nhau đến mờ mắt, cũng chẳng cần kỹ năng gì nữa, dứt khoát đứng ở đó ngươi đá ta một cước ta chém ngươi một kiếm, tất cả đều là những chiêu thức hạ cấp đê tiện.

Vừa đánh trả lại còn vừa mắng chửi: "Đệt mợ nhà ngươi! Đánh tiếp đi, ai sợ người đó là con chó!"

"Thằng chó kia! Nếu ngươi dám chạy ngươi sẽ là cháu nội của ta!"

Những khán giả trên khán đài ngay từ khi vừa bắt đầu vốn dĩ là bị sự độc ác của hai người dọa cho chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, sau đó lại trực tiếp cười ra nước mắt luôn.

Mẹ nó, mọi người xem thi đấu nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên họ được chứng kiến cảnh tượng không thể chấp nhận được như vậy đập thẳng vào mắt.

"Ha ha ha!"

Đám bại hoại Toàn Chân Giáo này cũng cười đến mức đau bụng, Yêu Nghiệt Hoành Hành lại còn bình luận: "Không hổ là học sinh do tay dạy dỗ ra, độ chính xác và độ thưởng thức đều chuyên nghiệp hơn thằng ranh bên đối thủ kia nhiều!"

Vương Vũ hoàn toàn suy sụp rồi, một trận tranh tài đang yên đang lành tốt đẹp như vậy, lại bị đánh thành trận thi đá đũng quần, quá mất mặt rồi... Thật sự mất hết cả mặt mũi rồi.

Bây giờ trong lòng mấy người Minh Vương Giới cũng đang tràn đầy hối hận.

Mẹ nó, biết rõ đối thủ không biết xấu hổ bỉ ổi đê tiện, lại còn muốn khiêu chiến, đây không phải là tự mình chuốc lấy phiền não hay sao?

Bây giờ thì hay rồi, chỉ số thông minh và mặt mũi của đồng đội nhà mình đều đã bị đối thủ kéo xuống đến cùng một cấp bậc luôn rồi... Nếu tiếp tục đánh nữa thì e rằng cho dù có thắng được, cũng sẽ trở thành trò cười, thậm chí có khi còn là một vết nhơ cả đời ấy chứ.

Cũng may đúng vào lúc này, đại thần hệ thống kịp thời ra tay, lấy lý do ô nhiễm môi trường nghe nhìn, trục xuất hai đứa trẻ đầu óc tối dạ ra khỏi sàn đấu, lúc này mới khiến cho tất cả mọi người đều tỉnh táo lại, thở phào một hơi nhẹ nhõm, trận tranh tài kỳ quái có một không hai này mới hạ màn kết thúc.

Hai thằng ngu rõ ràng đã đánh đến hỏng đầu rồi, sau khi bị ép buộc đá xuống khỏi đấu trường, vẫn còn dựng ngón giữa qua không khí với nhau, nhổ nước miếng mãi cho đến tận khi hệ thống phát cho mỗi người một tấm thẻ cảnh cáo, hai người mới yên tĩnh lại được.

Xuân Tường lại còn vui tươi hớn hở bên cạnh nói: "Nói thật đi Gà Con, bọn họ còn chưa thay thế bổ sung, ngươi hẳn đã học được một ít về phương pháp đánh ôm bom cảm tử của Vô Kỵ rồi, lôi kéo hắn ta cùng nhau bị tống ra khỏi sàn đấu..."

"Đúng đấy đúng đấy!" Những người khác cũng rối rít phụ họa nói: "Mất mặt cũng phải có thành tích mới được nhé, anh bạn nhỏ..."

"Đéo đỡ được!"

Vương Vũ không nói gì nghẹn ngào.

Có trời mới biết được trong đầu đám khốn kiếp này ngày qua ngày lại đang suy nghĩ cái gì, trong tình huống như thế này rồi mà vẫn còn có thể đưa ra những ý kiến ngu ngốc như vậy, đợi đến khi đứa nhỏ Ký Ngạo này học được, chỉ sợ cũng không còn cách nào khác nữa rồi.

Minh Vương Giới bên này, đám người nhìn Hades vẫn đang lửa giận ngập trời không nói thêm gì nữa, không ngừng lắc lắc đầu.

Việc đã đến nước này, tất cả mọi người cũng không nên nói thêm chuyện gì nữa, chỉ có thể buồn bã trách người nhà mình rèn sắt không thành thép thôi, gặp phải một tên lưu manh ôm bô đi liều mạng với ngươi như vậy, ai dám nói mình có thể nhẫn nhịn được không dùng đến cách sử dụng đúng phương pháp của người ta để đánh trả lại chứ?

Các cao thủ của những chiến đội chuyên nghiệp lớn đang ngồi trên khán đài cũng rút quyển sổ tay nhỏ ra ghi chú lại: "Mẹ nó, giày xịn không giẫm lên phân chó!"

Ồn ào được một lúc rồi cũng trôi qua, bầu không khí trên trận cuối cùng cũng đã bình tĩnh trở lại.

Trận tranh tài được tiếp tục tiến hành.

Sau khi ánh đèn chớp lóe một lúc, chia ra chiếu xuống thân thể Bao Tam và Tấn Lôi Chi Kiếm.

"Oa... Có phải hệ thống này đang cố ý không nhỉ?"

Nhìn thấy hai người được tuyển chọn, mấy người Toàn Chân Giáo kích động đến mức nắm chặt hai nắm tay.

Yêu Nghiệt Hoành Hành cười tủm tỉm nói: "Tam Nhi, nếu không đánh thắng được thì cứ bắt chước Gà Con! Để cho hắn ta phải ám ảnh cả đời cũng được rồi..."

"Bốp!"

Yêu Nghiệt Hoành Hành còn chưa nói dứt câu, đã bị một bàn tay của Vương Vũ ấn chặt xuống mặt đất.

Thằng ranh này thật sự là một tên yêu nghiệt mà, đám người Toàn Chân Giáo này vốn dĩ đã bỉ ổi rồi, lại còn bị thằng ranh này thêm mắm dặm muối vào nữa, sau này chưa biết được sẽ thành ra cái gì nữa đâu.

Tay Trái Tử Thần nhìn thấy Bao Tam lên sàn đấu, cũng nhắc nhở Tấn Lôi Chi Kiếm: "Lão Lôi, ngươi tuyệt đối đừng bắt chước theo Hades đấy nhé."

"Yên tâm đi!" Tấn Lôi Chi Kiếm nói: "Ta cũng không phải người không có đầu óc như vậy!"

"Mẹ nó ngươi nói ai không có đầu óc đó hả?" Hades giận dữ đang định vươn tay bắt lấy Tấn Lôi Chi Kiếm.

Cùng lúc đó vệt sáng trắng lóe lên, Tấn Lôi Chi Kiếm cũng được truyền tống lên sàn thi đấu.

Có câu nói kẻ thù gặp nhau phẫn nộ đến đỏ mắt, ngõ hẹp gặp nhau ai mạnh hơn thì người đó thắng thôi.

Thù oán giữa Bao Tam và Tấn Lôi Chi Kiếm không thể nói là không sâu sắc được, trận đấu này vẫn còn chưa bắt đầu, mọi người đã ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc rồi.

Nhìn hai người đang giằng co trên đấu trường, tính cách bỉ ổi của Xuân Tường lại dâng lên, đẩy đẩy Ký Ngạo bên cạnh hỏi: "Ngươi nói xem, Bao Tam có thể đánh thắng được thằng ranh kia không?"

"Có thể!" Ký Ngạo không suy nghĩ chút nào trả lời.

"Hì hì!" Xuân Tường nói: "Ta cược là không đánh thắng được, ngươi có đánh cược hay không hả?"

Nghe thấy lời nói của Xuân Tường, đám người Minh Đô rối rít nói: "Oa, chó Xuân này, ngươi cũng gian xảo quá rồi đấy! Thế mà lại không tin tưởng Bao Tam!"

"Sao hả? Các ngươi có đánh cược hay không hả?"

"Ta bỏ ra một vàng, đặt cược cho Tấn Lôi Chi Kiếm sẽ thắng!"

"Ta bỏ ra hai vàng!"

Trận đấu vẫn còn chưa bắt đầu, một đám bại hoại đã bắt đầu tìm kiếm chỗ an ủi cho bản thân mình.

"Còn ngươi Vô Kỵ?" Xuân Tường cười híp mắt quay sang hỏi.

Vô Kỵ nhàn nhạt rút ra hai tờ giấy nói: "Ta đặt đánh thắng được!"

Xuân Tường vừa nhìn sang đã thấy hai tờ giấy trong tay Vô Kỵ, một tờ viết đánh thắng được, một tờ viết không đánh thắng được.

"Bao nhiêu vàng?"

"Lấy vàng ra chèn ép nhiều quá cũng không còn thú vị nữa!" Vô Kỵ nhíu mày với Ký Ngạo nói: "Trong mấy người chúng ta, nếu ai thua thì sẽ để cho Ký Ngạo đá người đó hai cước, thế nào? Về phần đá vào chỗ nào thì các ngươi tự hiểu, đến đây đến đây nào, đặt cược đi."

"Đéo đỡ được! Cái này thật sự quá kích thích rồi!" Mọi người hưng phấn đều sôi nổi đặt cược vào bên không đánh thắng được.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment