Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1301 - Chương 1303: Chiến Sĩ Khiên Thuẫn Lúng Túng

Trang 651# 2

 

 

 

Chương 1303: Chiến sĩ khiên thuẫn lúng túng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Dũng Khí Chi Dược!

Kỹ năng hiếm có của Chiến sĩ khiên thuẫn, có thể từ trên mặt đất nhảy dựng lên đến vị trí bên trên mục tiêu tiến hành tấn công, đồng thời cũng là một kỹ năng di chuyển vị trí rất mạnh mẽ.

Sau khi nhảy được ra khỏi biển lửa, Lục Hợp Bát Hoang ở giữa không trung hai tay nắm hai bên mép của tấm khiên, nhắm chuẩn Minh Đô ở trên mặt đất ném xuống, nặng nề giáng xuống.

"Rầm!"

Lục Hợp Bát Hoang rơi xuống đất, mặt đất dưới chân hắn ta bị nện ra thành từng vết nứt, một vòng Sóng Địa Chấn lan rộng ra bên ngoài.

Cùng lúc đó, thân hình Minh Đô chợt lóe lên, xuất hiện ở đằng sau.

Nhưng mà Lục Hợp Bát Hoang dường như đã sớm biết Minh Đô sẽ sử dụng Thiểm Hiện, sau khi hạ xuống không hề dừng lại một chút nào, cúi đầu khom lưng trực tiếp triển khai Va Chạm về hướng đỉnh núi.

Lục Hợp Bát Hoang Va Chạm về hướng đỉnh núi cũng rất hợp tình hợp lý, dù sao sau khi đứng dậy cũng là một biển lửa, Minh Đô cũng không thể Thiểm Hiện vào trong biển lửa được, huống chi miễn là chiếm giữ được cao điểm đỉnh núi, Minh Đô cũng sẽ mất đi điều kiện áp chế.

Quả nhiên, Minh Đô vừa Thiểm Hiện xuống đất, Lục Hợp Bát Hoang đã Va Chạm đến vị trí cách đó không xa, sau đó nâng tay lên phóng ra một chiêu Trào Phúng, Minh Đô lại bị ép buộc lôi kéo đến trong tay Lục Hợp Bát Hoang.

Từ khi Lục Hợp Bát Hoang rơi xuống đất đến khi Minh Đô bị hắn ta bắt lại cùng lắm cũng chỉ mất mấy giây, tất cả lưu loát liền mạch như nước chảy mây trôi, khiến cho những người xem được mở rộng tầm mắt đối với thực lực của Lục Hợp Bát Hoang.

Sau khi Minh Đô bị bắt, Lục Hợp Bát Hoang bóp chặt cổ Minh Đô nâng tay lên, ngay sau đó mạnh mẽ nện lên vách núi đá.

"Ầm!"

Đá vụn trên vách núi bị nện đến mức bay tán loạn, Minh Đô bị dán chặt trên vách núi, trên đầu nhảy lên một vòng nhanh muỗi.

Lục Hợp Bát Hoang nâng tấm khiên lên đập mạnh một lần nữa, đáng thương cho Minh Đô trực tiếp bị người ta nện thành một vệt sáng trắng bay thẳng xuống đấu trường.

Hết cách rồi, tấn công của Chiến sĩ khiên thuẫn cho dù có thấp hơn nữa, thì khi đánh một Pháp sư máu giấy ở khoảng cách gần như vậy vẫn dư dả có thừa, huống chi Lục Hợp Bát Hoang cũng không phải một Chiến sĩ khiên thuẫn nửa mùa.

Sau khi Minh Đô ngỏm củ tỏi, số người tham gia vòng thứ hai của chiến đội Một Đám Ô Hợp chỉ còn lại một người, mà đây mới là người thứ ba của chiến đội Cửu Châu.

Hoặc là nói trận đấu của vòng thứ hai này hầu như có thể thể hiện ra hết thực lực tổng hợp của một chiến đội, ưu thế chiếm giữ được cao điểm của Một Đám Ô Hợp nhanh chóng bị kéo giãn tỷ số, có thể thấy được thực lực của người chơi chiến đội Cửu Châu này rất mạnh mẽ.

Cột sáng tiếp tục lấp lóe trên đỉnh đầu đám người Toàn Chân Giáo, sau khi lựa chọn một lúc, người cuối cùng của chiến đội Một Đám Ô Hợp bước lên đấu trường thế mà lại là Xuân Tường.

Nhìn thấy Xuân Tường lên sàn đấu, trong lòng Ngũ Hồ Tứ Hải giật thót một cái.

Bởi vì ở thời đại xa xưa, người chơi tầm thường có thể không biết đến danh tiếng lẫy lừng của Xuân Tường, nhưng mà là người đã từng quen biết Toàn Chân Giáo từ rất nhiều năm trước đây, Ngũ Hồ Tứ Hải còn hiểu rõ hơn ai hết chỗ đáng sợ của ông chú bỉ ổi này.

Khi Toàn Chân Giáo vừa mới được thành lập, thật ra chỉ có ba người: Vô Kỵ, Xuân Tường, Độc Cô Tiểu Linh, ba người này cũng được xưng là Toàn Chân Tam Kiệt.

Vô Kỵ là vì xảo trá lắm mưu nhiều kế, Độc Cô Tiểu Linh là vì vẻ ngoài xinh đẹp, mà Xuân Tường thì lại vì thực lực cao cường.

Khi không có Vương Vũ, cho đến bây giờ Xuân Tường đều là cao thủ số một của Toàn Chân Giáo, hơn nữa đám cáo già Toàn Chân Giáo này đều vì sự thay đổi ngấm ngầm của Xuân Tường mới trở nên vô liêm sỉ như vậy (thật ra sự sa ngã của Vương Vũ cũng là do Xuân Tường gây ra), vì vậy Xuân Tường có danh xưng là thầy của Toàn Chân Giáo, ngoại trừ thực lực của đám người Toàn Chân Giáo không nói, chỉ riêng tính cách Toàn Chân Giáo điên cuồng như vậy, sự khủng bố của Xuân Tường cũng đã thể hiện được thấp thoáng.

Mẹ nó đây chính là ngọn nguồn lây nhiễm bệnh truyền nhiễm cho những sinh vật khác.

Mặc dù bây giờ Xuân Tường đã lớn tuổi rồi, nhưng tính cách bỉ ổi không chỉ không biến mất mà ngược lại càng ngày càng trầm trọng thêm, hôm nay lại lựa chọn nghề nghiệp Thuật sĩ bỉ ổi nhất trong các nghề nghiệp này, hơn nữa lại có thêm thực lực mạnh mẽ của hắn ta, dù là người mạnh mẽ như Ngũ Hồ Tứ Hải đây cũng phải kiêng dè vô cùng, ít nhất bây giờ đối với Lục Hợp Bát Hoang, Ngũ Hồ Tứ Hải không ôm chút mảy may hy vọng chiến thắng nào.

Dù sao không chỉ ở trong Trọng Sinh, mà là trong thiết lập của phần lớn game online, tấn công bằng độc vẫn luôn luôn bỏ qua phòng ngự.

Lục Hợp Bát Hoang có phòng ngự cao đến đâu đi chăng nữa, đối mặt với nghề nghiệp Thuật sĩ bỉ ổi có thể khống chế có thể sử dụng độc như Xuân Tường, có muốn đánh thắng cũng chẳng dễ dàng.

Đúng như dự đoán của Ngũ Hồ Tứ Hải, Xuân Tường vừa lên sàn đấu đã vọt về phía Lục Hợp Bát Hoang đang đứng dưới chân núi.

Lục Hợp Bát Hoang hiểu rõ tấn công độc của Thuật sĩ rất lợi hại, thấy Xuân Tường chủ động nghênh đón, hắn ta cuống quýt nâng tấm khiên trong tay lên.

"Hì hì!"

Xuân Tường cười hì hì, dừng bước, sau đó nhấc tay lên ném ra một luồng khói độc màu nâu về phía Lục Hợp Bát Hoang.

Tấn công độc tuy bỏ qua phòng ngự, nhưng cũng giống như những phương pháp tấn công khác đối với tấm khiên, miễn là không đánh tan được tấm khiên, thì vẫn không thể thương tổn được người đứng đằng sau tấm khiên.

Nhưng mà khi chất độc của Xuân Tường đụng vào tấm khiên của Lục Hợp Bát Hoang, cũng không hề bị hấp thu hoặc ngăn chặn sạch sẽ mà lại dán lên bên ngoài tấm khiên của Lục Hợp Bát Hoang, phát ra âm thanh "xì xì".

Đồng thời từ tấm khiên của Lục Hợp Bát Hoang dâng lên làn khói trắng mỏng manh, độ bền của tấm khiên bắt đầu giảm xuống từng chút một.

Chất độc ăn mòn!

Loại chất độc ăn mòn này là do Vương Vũ lấy từ trong hòm của Luyện Kim Sư ra tặng cho Xuân Tường, thuộc loại độc dược đặc biệt, cả thiên hạ chỉ có một mình hắn ta có được.

Loại độc dược này không thể thương tổn người chơi một chút nào, tuy nhiên nó có thể ăn mòn trang bị!

"Đệt!"

Nhìn thấy tấm khiên quý giá của mình bị giảm độ bền vững, Lục Hợp Bát Hoang hoảng sợ đến mức hồn vía lên mây.

Ở trong game, bất kể là cao thủ cấp chuyên nghiệp hay là người chơi bình thường, trang bị cũng vẫn là vật quý giá nhất đối với người chơi.

Chết một lần chẳng qua cũng chỉ rơi mất 10% kinh nghiệm thôi, cho dù là trên sàn thi đấu chuyên nghiệp, cùng lắm cũng chỉ mất đi một điểm, nhưng mà nếu trang bị không còn nữa vậy thì thật sự xong hết thật rồi, hơn nữa Chiến sĩ khiên thuẫn lại còn là một nghề nghiệp tốn trang bị như vậy nữa.

Tấm khiên, đó chính là sinh mạng của Lục Hợp Bát Hoang, là tài sản thực tế, mắt thấy tấm khiên bắt đầu giảm độ bền, Lục Hợp Bát Hoang nào còn có suy nghĩ coi thường được nữa, trong lúc hoảng hốt, hắn ta vội vàng cất tấm khiên đi, rút ra một thanh kiếm lớn xông về phía Xuân Tường.

Độc dược này của Xuân Tường đương nhiên rất khủng bố, nhưng giá cả để có được nó cũng vô cùng đắt đỏ, phương pháp chế tạo loại độc dược này thì Xuân Tường đã có được từ nửa năm trước rồi, nhưng cho đến bây giờ cùng lắm mới chỉ gom góp đủ có ba phần mà thôi.

Thấy Lục Hợp Bát Hoang cất tấm khiên đi, Xuân Tường đương nhiên là không cần thiết tiếp tục sử dụng đến chất độc ăn mòn nữa, vì vậy hắn ta cười bỉ ổi, pháp trượng đập xuống mặt đất một cái, dưới chân Lục Hợp Bát Hoang xuất hiện một dòng chất lòng màu vàng nhạt.

"Xì xì"

Dưới chân Lục Hợp Bát Hoang trầm xuống, nhất thời bị giảm tốc độ, tốc độ di chuyển nhất thời trở nên giống hệt như ốc sên.

Lúc này, Xuân Tường nâng pháp trượng lên.

"Quét!"

Kịch Độc Tân Tinh từ trên người Xuân Tường bay ra, lan rộng ra xung quanh, Lục Hợp Bát Hoang trực tiếp bị nhuộm thành màu xanh lục, lượng máu bắt đầu nhanh chóng giảm xuống.

Đây chính là điểm lúng túng của Chiến sĩ khiên thuẫn khi gặp phải Thuật sĩ.

Tấn công độc của Thuật sĩ hoàn toàn không thèm quan tâm đến phòng ngự, tốc độ mất máu cũng dựa theo tỷ lệ phần trăm, Chiến sĩ khiên thuẫn một thân lượng máu dồi dào đứng trước mặt Thuật sĩ lại chẳng hề khác gì những nghề nghiệp khác.

Hơn nữa Chiến sĩ khiên thuẫn di chuyển chậm chạp, nếu muốn né tránh kỹ năng của Thuật sĩ cũng không thể làm theo ý mình như những nghề nghiệp khác được, lúc này gặp phải Xuân Tường có thiết lập cao như vậy, còn không phải mặc cho Xuân Tường nhào nặn hay sao?

Đuổi theo thì chắc chắn không đuổi kịp được rồi, không lấy lại được việc mất máu kéo dài, muốn chạy cũng không thể chạy thoát được, chuyện duy nhất có thể làm được chính là đứng yên tại đó chờ chết mà thôi.

Đương nhiên, Lục Hợp Bát Hoang là cao thủ, dù thế nào cũng phải giãy giụa vài cái tượng trưng chứ... Nhưng mà kết quả vẫn y như vậy thôi, bị Xuân Tường khống chế liên tục trúng độc, chỉ chốc lát đã biến thành một vệt sáng trắng.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment