Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1304 - Chương 1306: Cao Thủ Chuyên Nghiệp So Đấu

Trang 653# 1

 

 

 

Chương 1306: Cao thủ chuyên nghiệp so đấu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Hệ thống nhắc nhở: [Người chơi Xuân Tường của chiến đội Một Đám Ô Hợp hạ gục người chơi Bát Diện Linh Lung của chiến đội Cửu Châu, thưởng tích phân +1].

Thắng liên tiếp!!

Thấy Xuân Tường lên đài không tới một giờ đã hạ gục hai người, các khán giả hoàn toàn bị kinh hãi.

Tuyển thủ của chiến đội Cửu Châu đều là cao thủ cao cấp, được gọi là cao thủ trong cao thủ!

Thực lực của họ nếu so với tuyển thủ của các chiến đội khác hoàn toàn là hai cấp bậc khác nhau.

Mà đám người chiến đội Ô Hợp kia vẻn vẹn chỉ là một chiến đội rơm rạ, vất vả lăn lộn thông qua vòng tuyển chọn, tuy trước kia Toàn Chân Giáo cũng có chút danh tiếng, nhưng hầu hết đều là tiếng xấu.

Không nghĩ tới trong một chiến đội nhỏ như vậy trừ ba người Vương Vũ ra còn có một người cường hãn tới mức này.

Trong số mấy trăm triệu người chơi của Trọng Sinh, số người có thể đánh bại cao thủ chuyên nghiệp cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mà trong đám người của chiến đội Một Đám Ô Hợp hiện tại đã xuất hiện tận bốn tên, cái chiến đội nho nhỏ này thật đúng là đầm rồng hang hổ.

Bây giờ Ngũ Hồ Tứ Hải rốt cuộc cũng đã hiểu tại sao Vô Kỵ lại cười quỷ dị như vậy, có cao thủ trấn giữ, cho dù không có Vô Kỵ lắm mưu nhiều kế đi nữa, nếu chính diện lấy cứng đối cứng thì chưa chắc đám người của chiến đội Ô Hợp đã thua.

Ngay tại thời điểm Ngũ Hồ Tứ Hải thầm kinh hãi, chùm tia sáng tuyển người lóe lên, rơi lên trên người hắn ta, một luồng ánh sáng trắng xuất hiện, Ngũ Hồ Tứ Hải là người thứ năm của chiến đội Cửu Châu được dịch chuyển lên sàn đấu.

Chiến đội Cửu Châu không giống với Toàn Chân Giáo, đối với Toàn Chân Giáo ai lên làm lão đại cũng được, dù sao mọi người cũng là một nhóm chơi chung với nhau, đội trưởng chỉ là một cái hư danh, lão đại không có đặc quyền gì, ngược lại mấy việc như mua vé vào cửa đều do lão đại phụ trách, mọi người đương nhiên rất vui lòng để cho một người vừa có thể kiếm tiền vừa có thể hại người như Vô Kỵ làm lãnh đạo.

Nhưng mà từ chiến đội Minh Vương Giới có thể nhìn ra, trong các chiến đội chính quy như chiến đội Cửu Châu, nếu làm đội trưởng mà không có năng lực nhất định thì rất khó có được sự tôn trọng của cấp dưới.

Nhanh như chớp giữa loại này trên xuống binh, làm quân sư cũng sẽ bị người ta mạnh mẽ gạt bỏ, đừng nói là đội trưởng. Cho nên nếu xét về mặt thực lực, trong một đám cao thủ của chiến đội Cửu Châu, Ngũ Hồ Tứ Hải cũng đứng ở tốp đầu, vì vậy hắn ta có mười phần tự tin đối với năng lực của mình.

Mặc dù đã thấy qua bản lĩnh của Xuân Tường nhưng Ngũ Hồ Tứ Hải vẫn như cũ không đặt Xuân Tường ở trong mắt, bởi vì theo hắn, dù năng lực tính toán của Xuân Tường mạnh tới mức nào đi nữa thì chung quy lại cũng chỉ có thể dùng để phán đoán, thủ đoạn như vậy bất quá chỉ là hạng hai mà thôi, còn chưa đạt đến trình độ cao nhất, thậm chí trong lòng Ngũ Hồ Tứ Hải đã có sẵn biện pháp để đối phó.

Sau khi Ngũ Hồ Tứ Hải tiến vào sân đấu, Xuân Tường đã được dịch chuyển lên đỉnh núi.

Thuật sĩ không có ưu thế lớn khi đối đầu với Pháp sư, dù sau thì cách công kích của hai nghề không có sự khác biệt quá lớn, thế nhưng Pháp sư không chỉ có khống chế, sát thương cũng là cao nhất trong tất cả các nghề, Thuật sĩ đương nhiên yếu hơn ở mọi mặt khi cùng Pháp sư đối địch.

Lúc này Xuân Tường cũng chỉ có thể dựa vào đặc điểm của địa hình, từ trên cao nhìn xuống mới có thể có được một chút ưu thế.

Tỷ số của hai bên trước mắt đã được san bằng, Ngũ Hồ Tứ Hải tất nhiên sẽ không chịu lấy mạng đổi mạng cùng Xuân Tường, vì vậy sau khi trận đấu bắt đầu hắn ta liền đi thẳng lên núi.

Xuân Tường thì nấp ở phía sau một hòn đá, thô bỉ liếc Ngũ Hồ Tứ Hải ở dưới chân núi.

Bởi vì Xuân Tường ở phía trên nên hiện tại Ngũ Hồ Tứ Hải không thể thấy được hắn ta, mà Xuân Tường lại thấy được mọi hành vi cử chỉ của Ngũ Hồ Tứ Hải.

Đây chính là ưu thế lớn nhất khi chiếm cứ được địa hình cao.

Mắt thấy Ngũ Hồ Tứ Hải càng ngày càng gần, lập tức sẽ tiến vào bên trong phạm vi công kích của mình, pháp trượng của Xuân Tường lặng lẽ khai triển một cái Kết Giới Hắc Ám.

Thời gian thi triển của Kết Giới Hắc Ám rất dài, cho dù cả người Xuân Tường đang đeo trang bị giảm thời gian thi triển thì hắn ta cũng chỉ có thể rút ngắn xuống còn 1.5 giây.

Sau khi thi triển Kết Giới Hắc Ám, Xuân Tường đột nhiên ló đầu ra, ném ba mũi Tên Độc xanh biếc về phía Ngũ Hồ Tứ Hải đang đứng ở sườn núi.

Tên Độc là kỹ năng tầm xa có tốc độ nhanh nhất của Thuật sĩ, trong chớp mắt đã bay đến trước mặt Ngũ Hồ Tứ Hải.

Ngũ Hồ Tứ Hải biết Xuân Tường ném Tên Độc để áp chế không cho mình tiến về trước, lấy tính cách của Ngũ Hồ Tứ Hải đương nhiên sẽ không để cho Xuân Tường được như ý, vì vậy hắn ta ngay lập tức sử dụng Lăn Mình tại chỗ, tránh thoát Tên Độc của Xuân Tường.

Nhưng đúng lúc này, Ngũ Hồ Tứ Hải vừa cúi đầu xuống, hắn ta liền nhìn thấy một vòng tròn màu đen mọc lên từ dưới chân của mình.

"Đinh!"

Kết Giới Hắc Ám dâng lên.

Cái đầu của Ngũ Hồ Tứ Hải vừa đúng lúc đụng vào kết giới, hắn ta liền bị trói chân ngay tại chỗ.

"Hắc hắc!"

Xuân Tường thô bỉ cười một tiếng, ngưng tụ ra một đám khói độc, giơ tay lên chỉ vào người Ngũ Hồ Tứ Hải.

Khói độc nhanh chóng nuốt lấy Ngũ Hồ Tứ Hải.

"Rắc!"

Thế nhưng chỉ nghe một tiếng tan vỡ, khói độc đang bao quanh Ngũ Hồ Tứ Hải đã biến thành những mảnh vụn rơi đầy đất.

"Không ổn! Là thuật Băng Ảnh!"

Xuân Tường thấy vậy thất kinh, không nói hai lời, lật đật lui về phía sau.

Song thời điểm Xuân Tường phản ứng lại đã là quá muộn, chỉ thấy không khí bên người Xuân Tường vặn vẹo một chút, thân hình của Ngũ Hồ Tứ Hải xuất hiện, trên tay đang ngưng tụ Băng Phong Thuật, vỗ về phía Xuân Tường.

"Cà..."

Nhiệt độ không tuyệt đối đánh vào người Xuân Tường, trực tiếp ngưng kết, Xuân Tường ngay lập tức biến thành một cái “Quan tài bằng băng”.

"Ha ha!"

Ngũ Hồ Tứ Hải khẽ mỉm cười, thầm nghĩ: "Cho dù mưu mô của ngươi có nhiều tới mức nào đi nữa, tính tới tính lui vẫn phải rơi vào trong tay ta mà thôi!"

Trong lúc suy tư, Ngũ Hồ Tứ Hải ngưng tụ ra một cán giáo bằng băng, đâm vào cái "Quan tài" phía trên đầu, nhưng khi Ngũ Hồ Tứ Hải nhìn rõ cái quan tài phía trên đầu, hắn ta liền lập tức ngây ngẩn.

Mẹ nó, mới vừa rồi thứ bị đông cứng không phải là Xuân Tường mà là một con thủ hạ ác linh của hắn ta!

Kỹ năng Băng Phong Thuật này có chỉ số phán định rất cao, nhưng bù lại là công kích đơn mục tiêu, Ninh Tĩnh Trí Viễn chỉ cần sử dụng Đấu Khí Trảm là có thể ngăn được một chiêu này, ác linh của Xuân Tường dĩ nhiên cũng có thể ngăn được.

Không đợi Ngũ Hồ Tứ Hải định thần lại, Xuân Tường đã từ phía sau chiếc quan tài đi tới bên người hắn ta, pháp trượng nhấc lên, thi triển Kịch Độc Tân Tinh.

"Xì xì!"

Một vòng khói độc từ trên người Xuân Tường lan rộng ra.

Ngũ Hồ Tứ Hải quả thực rất nhanh trí, nghe được âm thanh phía sau lưng, hắn ta không quay đầu lại, trực tiếp thi triển Thiểm Hiện, vọt đến phía bên kia của cái quan tài bằng băng, né được Kịch Độc Tân Tinh của Xuân Tường.

Sau khi tránh thoát được kỹ năng của Xuân Tường, Ngũ Hồ Tứ Hải âm thầm lau mồ hôi lạnh một cái, không kiềm được cả kinh nói: "Mẹ nó! Tên này quả nhiên thật khó đối phó!"

Kỹ năng thay đổi vị trí của Pháp sư tới tới lui lui cũng chỉ có mấy cái như vậy, chỉ mới đấu được vài hiệp mà Ngũ Hồ Tứ Hải đã phải sử dụng hết tất cả các kỹ năng thoát thân. Từ trước tới nay, Xuân Tường là người đầu tiên có thể ép Ngũ Hồ Tứ Hải tới mức này.

Mà lúc này, Xuân Tường nhìn Ngũ Hồ Tứ Hải biến mất ở trước mặt mình cũng là vạn phần kinh ngạc.

Sự tự tin của Xuân Tường đối với năng lực tính toán của mình cũng giống như Vương Vũ tin vào công phu của hắn vậy, hai lần tính toán rõ ràng đã đánh trúng đối thủ, nhưng đồng thời cũng để cho đối thủ chạy mất, đây đối với Xuân Tường là một đả kích vô cùng lớn.

Nhưng từ đó cũng có thể thấy được, năng lực phản ứng cùng khả năng nắm chặt thời cơ của Ngũ Hồ Tứ Hải đã đạt đến cảnh giới đỉnh cao.

Con mẹ nó, không hổ là cao thủ cao cấp, hoàn toàn không giống với những người khác.

Đã đến bước này rồi, Xuân Tường đương nhiên sẽ không ẩn giấu thực lực, chỉ thấy hắn móc Sách Phong Ấn ra, cầm ở tay trái, pháp trượng ở tay phải tóe ra một đạo ánh sáng chói mắt, ở dưới con mắt mọi người, Xuân Tường triệu hồi chín con ác linh ra ngoài.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment