Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1431 - Chương 1433: Lành Dữ Khó Lường Sao Biết Không Phải Điều Lành.

Trang 716# 2

 

 

 

Chương 1433: Lành dữ khó lường sao biết không phải điều lành.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Người của Minh Vương Giới đã từng giao đấu với Toàn Chân Giáo, biết rõ thực lực của đám người Toàn Chân Giáo kia không tầm thường, vì vậy mà có ấn tượng không tồi với người của Toàn Chân Giáo.

Cũng bởi trước khi Vương Vũ gia nhập, đám người Toàn Chân Giáo kia vẫn luôn là fan hâm mộ của chiến đội Minh Vương Giới. Tuy từng là đối thủ trên đấu trường nhưng thực lòng mà nói hai bên gặp mặt cũng chẳng vì những chuyện trên đấu trường mà thiếu đi sự thoải mái, không những thế còn có cảm giác cùng chung chí hướng.

Không lấy làm lạ, hai nhóm người này đều là những chiến đội có phong cách chiến đấu mãnh liệt, mọi người đều có thể thấy được bóng dáng của bản thân trên người đối phương.

Sau khi hỏi han tâm sự, nhóm người rốt cuộc cũng đi vào chủ đề chính. Vương Vũ tiện tay chia sẻ nhiệm vụ cho nhóm người Minh Vương Giới.

Nhiệm vụ lần này yêu cầu có ít nhất hai mươi người. Toàn Chân Giáo tổng cộng có mười một người, còn có thêm chiến đội Minh Vương Giới, hai bên tổng cộng hai mươi hai người, vừa vặn đủ số người để tham gia nhiệm vụ.

Nhưng Vô Kỵ nhanh chóng nhận ra một vài vấn đề.

Sau khi suy nghĩ một lát, Vô Kỵ hỏi: "Vậy ai sẽ nắm quyền chỉ huy nhiệm vụ lần này?"

Vô Kỵ là chỉ huy trưởng của Toàn Chân Giáo. Theo lẽ thường mà nói, cho dù có chỉ huy hay không thì quyền chỉ huy của Vô Kỵ cũng sẽ không rơi vào tay người khác.

Nhưng hai bên lại có phong cách riêng của chiến đội mình, muốn nghe theo nhau thật sự hơi khó khăn.

Bằng không, nhóm người Minh Vương Giới này cũng sẽ chẳng quyết liệt hủy bỏ hợp đồng với phía nhà tài trợ.

Không ngờ Tay Trái Thần Chết lại thản nhiên nói: "Huyết Sắc lão đại đã dặn dò, khi thời cơ tới, nếu nhiệm vụ là của các người thì việc chỉ huy đương nhiên cũng do các người quyết định."

"Vậy thì tốt rồi!"

Vô Kỵ gật đầu nói: "Được rồi, nếu như vậy chúng ta lập tức lên đường thôi!"

Năng lực của Minh Vương Giới tuy mạnh nhưng xét về chiến thuật thì đường đường chính chính là gà què. Nếu Tay Trái Thần Chết thật sự muốn tranh quyền chỉ huy, dựa trên phong cách làm việc của Vô Kỵ nhất định sẽ lừa bọn họ vào Thần Viêm Liệt Cốc, sau đó khiến cho bọn họ...

Nhưng nếu như vậy chắc chắn sẽ khiến Huyết Sắc Chiến Kỳ bị mắc kẹt ở giữa, khó thực hiện... Xem ra Tay Trái Thần Chết cũng không phải một thằng cha vô tình, chẳng qua là đã quen với việc tuân thủ nghiêm ngặt các nguyên tắc mà thôi.

Sau khi tất cả chuẩn bị sắp xếp xong, Vương Vũ dẫn nhóm người Toàn Chân Giáo và Minh Vương Giới rời khỏi tòa thành Yamatai, hướng về khu vực khai thác mỏ Thần Viêm.

Khu vực khai thác mỏ Thần Viêm cách thành Yamatai khá xa, hơn nữa còn là bãi quái cấp cao. Lần đầu tới đây Vương Vũ và Vô Kỵ đi đường trên không cũng không có cảm giác gì, nhưng vì chiều lòng đám người Minh Vương Giới, nhóm người Toàn Chân Giáo chỉ có thể đi đường bộ.

Dọc đường vừa phải trèo đèo lội suối vừa đánh quái, đi khoảng chừng một giờ, đoàn người mới đến được mỏ quặng Thần Viêm.

Khu vực khai thác mỏ vẫn là nơi khai thác mỏ như trước, nhưng Thần Viêm Liệt Cốc trên mặt đất đã biến mất.

Xem ra sau khi Vương Vũ và Vô Kỵ rời đi, phân thân của Quân Chủ Liệt Diễm đã không còn mục tiêu đối địch, Liệt Cốc trên mặt đất cũng theo đó biến mất không còn dấu vết.

"Chính là ở chỗ này sao? Nơi này xem ra chẳng có gì cả?"

Nhìn quanh khu vực khai thác mỏ trống rỗng, Minh Đô buồn bã nói.

Vô Kỵ không thèm để ý Minh Đô, rút từ trong bao ra một cây cuốc chim đưa cho Bao Tam bảo: "Đào đi!"

"Sao anh không đi mà đào!" Bao Tam liếc mắt, khó chịu nói.

"Sức khỏe của anh kém!" Vô Kỵ khỏe mạnh khác thường đáp lại.

"Đệch!"

Ba Tam im lặng nhận cuốc chim đập ngay xuống một khối khoáng thạch.

"Keng keng keng keng!"

Một khối khoáng thạch đã rơi xuống dưới cuốc của Bao Tam.

Vương Vũ thấy vậy liền nhắc nhở: "Mọi người mau lùi về phía sau, lùi xuống phía dưới vách núi đá."

Tuy không biết Vương Vũ có ý gì, nhưng Vương Vũ đã nói vậy mọi người cũng không dám không làm. Vì vậy vội vàng di chuyển về phía sau, lưng dựa vào vách núi đá.

Ngay lúc đó, cũng giống như ngày hôm qua, từ mặt đất lóe lên một cái xuất hiện một khe nứt ở vị trí Bao Tam đào xuống. Ngay sau đó, một ngọn lửa phụt lên từ trong khe, phân thân của Quân Chủ Liệt Diễm từ trong ngọn lửa bước ra, bay tới trước mặt mọi người. Tiếp theo, hắn mở miệng tụng mấy lời kịch mở màn buồn nôn: "Kẻ cắp ti tiện, nơi này là..."

"Tấn công!"

Vô Kỵ thấy Quân Chủ Liệt Diễm xuất hiện, không nói hai lời liền ra lệnh tấn công.

"Ầm!"

Phân thân của Quân Chủ Liệt Diễm còn chưa nói dứt lời, Tay Trái Thần Chết đã giương cung lắp tên nhắm vào Quân Chủ Liệt Diễm. Dây cung nổ vang một tiếng, một mũi tên chắc khỏe lao về phía mặt của Quân Chủ Liệt Diễm với tốc độ nhanh như chớp.

"Phầm phập!"

Một âm thanh trầm đục vang lên.

Đầu của Quân Chủ Liệt Diễm bị Tay Trái Thần Chết bắn thủng một lỗ to bằng cái bát.

-201.145.

Một con số lớn nảy thẳng lên.

"Con mẹ nó!"

Nhìn thấy độ sát thương khiến người ta kinh hãi của Tay Trái Thần Chết, mọi người trong Toàn Chân Giáo đều hít sâu một hơi. Đến cả Vương Vũ cũng biểu lộ kinh ngạc.

Phải biết rằng, Pháp sư Minh Đô là người có sức sát thương cá nhân cao nhất trong Toàn Chân Giáo, một đòn Bạo Lôi Thuật giáng xuống cũng chỉ gây ra tối đa 100.000 thương tổn. Tuy một mũi tên này của Tay Trái Thần Chết có gia tăng bùng nổ và yếu hại, nhưng vết thương nặng nề như thế nhìn mà rợn cả người. Dù sao nhìn qua thì thằng cha này cũng chỉ tiện tay bắn một mũi tên thôi mà.

Không trách mọi người đều nói xu hướng thêm sức mạnh cực đoan thích hợp nhất với PVE, lúc này xem ra lời ấy không giả một chút nào.

Không chỉ làm mọi người ngây ngẩn, Quân Chủ Liệt Diễm cũng bị Tay Trái Thần Chết bắn quá chừng, chỉ thấy con quái này vỗ vỗ hai gò má, một đống lửa nhỏ chui vào trong lỗ thủng lớn trên mặt Quân Chủ Liệt Diễm.

Miệng vết thương to bằng cái bát trên mặt Quân Chủ Liệt Diễm khép lại trong nháy mắt.

Lúc này, hai tay Quân Chủ Liệt Diễm thổi bùng lên ngọn lửa biến thành một cây thương, sau đó vung mạnh về phía trước, lập tức ném về phía Tay Trái Thần Chết.

Tay Trái Thần Chết cách Quân Chủ Liệt Diễm không tới năm mét, mà thằng nhóc này lại dốc toàn lực thêm điểm sức mạnh, tốc độ di chuyển chậm lại, muốn tránh cũng không kịp nữa.

Quân Chủ Liệt Diễm là BOSS, rơi 200.000 máu chẳng qua cũng chỉ mất một vạch máu, cơ thể của Tay Trái Thần Chết lại là một Cung Thủ, mất 200.000 máu thì chỉ còn một tí ti.

Mắt thấy Tay Trái Thần Chết bị một thương xuyên tim, Vô Kỵ giơ pháp trượng lên, tung một chiêu Vô Địch lên người Tay Trái Thần Chết, Vương Vũ đồng thời tung người nhảy tới phía trước Tay Trái Thần Chết, một chiêu Lôi Đình Cước đá trúng Liệt Diễm Phi Thương.

"Keng!"

Ánh chớp lóe lên, Phi Thương của Quân Chủ Liệt Diễm bị Vương Vũ đá bay xuống đất, sau khi đáp xuống Vương Vũ cũng không hề dừng lại, loáng cái hiện lên trước mặt Quân Chủ Liệt Diễm.

Quân Chủ Liệt Diễm này đã chết dưới tay Vương Vũ hơn hai lần, đối phó với Vương Vũ đương nhiên cũng là ngựa quen đường cũ.

"??!!"

Thấy Vương Vũ đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, vẻ mặt Quân Chủ Liệt Diễm ngẩn ra, ngọn lửa trong tay biến thành một thanh trường kiếm, đón đầu chém tới.

Vương Vũ không lùi mà tiếp tục tiến tới, đột nhiên áp thật sát người Quân Chủ Liệt Diễm, cùi chỏ thuận thế đánh lên trên.

"Ầm!"

Một khuỷu tay đánh trúng cằm dưới của Quân Chủ Liệt Diễm.

Quân Chủ Liệt Diễm trúng đòn choáng váng, không tự chủ đổ nhào về phía sau.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment