Trang 727# 1
Chương 1454: Con chó già Vô Kỵ làm sứ giả Ánh Sáng
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"Ngươi là Ma tộc?"
Mặc dù Vương Vũ là một kẻ gà mờ về game, nhưng cũng đã vào Nam ra Bắc trong game lâu như vậy, hiểu biết cũng khá rộng rãi. Nhìn thấy chiếc sừng trên đầu Fiat, lập tức nhớ tới phân thân của Sứ Đồ từng chết dưới tay mình, vì vậy không thể kìm lòng mà gặng hỏi.
"Ừm..." Fiat liếc nhìn Vương Vũ một cái, vội vàng thành thành thật thật trả lời:
"Ta là Ma tộc, tên gọi là Fiat, là một nhà Thám hiểm..."
"Ngươi làm gì ở nơi này vậy?" Vương Vũ lại hỏi.
"Ngươi cho rằng ta muốn ở chỗ này sao?" Vẻ mặt Fiat tủi thân nói: "Là ta không ra khỏi đây được... Cửa của cung điện, có nhiều quái vật đáng sợ như vậy, quái vật ở bên trong còn đáng sợ hơn nữa, chỉ có thể trốn ở đây mà thôi."
"Ngươi đã đợi ở nơi này bao lâu rồi?" Vương Vũ lại hỏi tiếp.
"Không biết nữa..." Fiat lắc đầu.
Trong hoàn cảnh này, làm gì có ai có thể nhớ chính xác thời gian nữa.
"Các vị anh hùng, bây giờ các người có thể thả ta đi sao?" Sau khi trả lời câu hỏi của Vương Vũ, vẻ mặt Fiat khẩn cầu hỏi, vừa nhìn đã thấy là kẻ rất khao khát sinh tồn.
Vương Vũ vừa muốn nói gì, Vô Kỵ ở bên cạnh đã cười tủm tỉm trả lời: "Không phải là không thể thả ngươi đi, dù sao ngươi cũng chẳng có tác dụng gì đối với chúng ta cả..."
"Cám ơn cám ơn!" Fiat nhìn Vô Kỵ cảm động tới nỗi rớt nước mắt, nhưng câu tiếp theo của Vô Kỵ xém chút nữa dọa Fiat sợ đến chết.
Vô Kỵ nói tiếp: "Nhưng ngươi lại vô duyên vô cớ tấn công chúng ta như thế, làm chúng ta rất không vui. Ngươi đã không có tác dụng gì, vậy ném ngươi vào trong dung nham nhé. Một mình ngươi đợi ở chỗ này lâu như vậy, cũng là sống không bằng chết rồi. Ngươi đã không đủ can đảm tìm tới cái chết thì để chúng ta giúp ngươi một chút, không cần cảm ơn đâu."
"Đừng đừng đừng đừng đừng!" Fiat nghe vậy hoảng sợ nhìn Vô Kỵ, dựng hết tóc gáy nói: "Cầu xin ngươi đừng giết ta."
"Giữ lại mạng ngươi có tác dụng gì không?" Vô Kỵ hỏi.
"Có tác dụng có tác dụng!" Fiat hoảng hốt vội vã nói: "Ta đã đợi ở chỗ này không biết bao lâu, đã mò mẫm sờ soạng hết sức quen thuộc với Cung Điện Liệt Diễm này rồi. Chỉ cần các người thả ta đi, ta sẽ cho các người một tấm bản đồ của Liệt Diễm Cung Điện."
"Con mẹ nó! Đây là hành vi gì vậy?" Thấy Vô Kỵ đe dọa NPC, lại còn đe dọa có kết quả, mọi người trong Minh Vương Giới xem như được mở rộng tầm mắt. Cho tới tận bây giờ bọn họ chưa từng nghĩ rằng game này có thể chơi như vậy...
"Hành vi thông thường thôi!" Vô Kỵ cười nói.
"Chậc chậc!" Nhóm người Minh Vương Giới cảm khái không thôi.
Khó trách người của Toàn Chân Giáo lại có nhiều tiền như thế, còn bản thân mình lại nghèo đến vậy, hóa ra đám người này còn mở rộng kỹ năng dọa dẫm vơ vét với cả NPC.
Nhìn lại bản thân một chút, đến cả với người chơi cũng chưa từng làm vậy... Quả nhiên mà, thế giới này hoặc là kiếm ăn nhờ khuôn mặt, hoặc là dựa vào sự không biết xấu hổ để kiếm cơm, trường phái thực lực đều không kiếm được tiền.
"Bản đồ à..." Vô Kỵ nhìn Fiat một cái nói: "Đưa bản đồ cho ta trước."
"Đưa đồ cho ngươi rồi, ngươi sẽ không đổi ý chứ?" Fiat không hổ là NPC nhiều năm lăn lộn giang hồ, ấy thế mà không bị Vô Kỵ lừa.
"Đâu có!" Vô Kỵ cười nói: "Chỉ cần ngươi đưa bản đồ cho chúng ta, chúng ta nhất định sẽ không truy cứu chuyện ngươi tấn công bọn ta nữa."
"Thật sự sao?" Fiat vui vẻ trong lòng, lấy ra một quyển trục màu đen đưa cho Vô Kỵ.
Vô Kỵ đưa tay nhận lấy tấm bản đồ.
Cùng lúc đó, mọi người trong đội ngũ nhận được nhắc nhở của hệ thống: "Đoàn đội của ngươi đã đạt được đồ vật của nhiệm vụ " Bản đồ của Cung Điện Liệt Diễm" mở khóa các khung cảnh tiếp theo..."
"Con mẹ nó!" Nhìn thấy thông báo của hệ thống, mọi người đổ mồ hôi.
Mẹ nó chứ, thì ra bản đồ này chính là đồ vật nhiệm vụ cần thiết, không có tấm bản đồ này sẽ không thể mở khóa các khung cảnh tiếp theo, phụ bản này đi tới đây về cơ bản là chấm dứt.
Càng khiến người ta giận dữ hơn nữa là thứ đồ vật này nhất định phải dọa dẫm vơ vét mới có được.
May mà tên nhóc Vô Kỵ này thích lừa đảo, nếu đổi lại là một người thành thật như Tay Trái Thần Chết, cái này còn chơi bời gì nữa? BOSS đã vòng vo cầm đồ vật nhiệm vụ chuồn mất hút rồi.
Qủa nhiên là nhà thiết kế game đê tiện vô sỉ... Một chút lơ là cho rằng bọn họ là người tốt sẽ khiến cho người chơi đi bằng đầu.
"Các ngươi đã cầm bản đồ rồi, hiện giờ ta có thể đi được chưa..."
Thấy Vô Kỵ cầm bản đồ của Cung Điện Liệt Diễm, Fiat thận trọng liếc nhìn Vương Vũ hỏi.
"Đi? Không đơn giản như vậy đâu." Vô Kỵ thu bản đồ vào trong bao, sắc mặt trở nên lạnh lùng nói.
"Ngươi..." Vô Kỵ vừa nói dứt câu, Fiat vừa sợ vừa giận, chỉ vào Vô Kỵ nói: "Không phải ngươi nói chỉ cần ta giao bản đồ ra, chuyện của chúng ta coi như xí xóa sao? Chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý? Không sợ bị đại thần hệ thống trừng phạt?"
"Đùa giỡn cái gì chứ!" Vô Kỵ thản nhiên đáp: "Chúng ta đều là công dân lương thiện tuân thủ pháp luật, sẽ không làm ra chuyện trái đạo đức. Ta vừa nói ngươi giao bản đồ ra thì chúng ta có thể bỏ qua cho hành vi tấn công bọn ta của ngươi, xin người đừng lén đổi khái niệm."
"Đúng là như vậy, chuyện cũ sẽ bỏ qua..." Fiat không hiểu nói: "Vậy chúng ta đâu còn thù oán gì?"
"Có thấy ta mặc toàn thân áo bào trắng không?" Vô Kỵ chỉ trang phục trên người mình nói: "Có thấy hay không?"
"Cái này..." Fiat ướt đẫm mồ hôi nói: "Ngươi là người của Giáo Đình?"
"Hừ hừ!" Vô Kỵ không vừa chỉ chỉ Tu La nói: "Thấy ta đẹp trai ngời ngời giống tên kia không?"
"Đẹp trai như ngươi? Có biết xấu hổ hay không vậy?" Mọi người đồng loạt giơ ngón giữa...
Vô Kỵ tuy không xấu, nhưng so sánh với loại thần tượng như Tu La cũng có một khoảng cách xa. Con chó già Vô Kỵ này thật sự là vô cùng vô liêm sỉ, không hổ danh là chưởng giáo của đám lưu manh Toàn Chân Giáo này.
"Thánh kỵ sĩ?"
Fiat liếc nhìn theo ngón tay của Vô Kỵ một cái, trong lòng càng kinh sợ.
"Không sai!"
Vô Kỵ vỗ vỗ ngực nói một cách quang minh chính đại: "Là người phát ngôn của Thần Ánh Sáng ở nhân gian, trong mắt chúng ta không chấp nhận nổi một tia tà ác. Một Ma tộc như ngươi dám đường hoàng đứng trước mặt chúng ta, đây chính là khiêu khích với Thần. Vì chính nghĩa, vì muôn dân, vì Thần, chúng ta bắt buộc phải trừ khử ngươi!!"
Lời nói rất hay, hơn nữa lại phối hợp cùng với biểu cảm của Vô Kỵ, thực sự khiến cho người ta rất cảm động. Trong game còn có tín ngưỡng ngoan đạo như vậy.
Thật sự mà nói, nếu không phải đồng hành cùng nhau chứng kiến cách làm người của Vô Kỵ, tất cả mọi người trong Minh Vương Giới cũng sẽ bị sự phân trần dõng dạc đường hoàng này của Vô Kỵ làm cho cảm động. Nhưng nhớ tới hành vi vừa rồi của Vô Kỵ, không tránh khỏi có cảm giác không được khỏe.
Nếu người phát ngôn của Thần thật sự như thế này, Trận doanh Ánh Sáng đã bị Trận doanh Ám Hắc tàn sát từ lâu rồi.
Tuy Fiat là BOSS cấp Sử Thi, nhưng cấp độ không cao, dẫu vậy trí năng cũng không thua kém bất kỳ BOSS trí tuệ nào. Nhìn thấy dáng vẻ này của Vô Kỵ, Fiat cũng lĩnh hội được một chút sự vô đạo đức.
Vì thế Fiat đành bất đắc dĩ thở dài một hơi nói: “Được rồi, sứ giả Ánh Sáng, rốt cuộc thì làm thế nào ngươi mới tha mạng cho ta?"
"Ừm.." Vô Kỵ sờ lên cằm giả bộ suy nghĩ một hồi, sau đó trầm ngâm nói: "Hắc Ám là kẻ địch của chúng ta. Ban nãy ngươi khiến nơi này rơi vào trong bóng tối bằng thứ tà thuật kỳ dị gì? Giao cho ta đi! Đích thân ta sẽ tịnh hóa nó!"