Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1532 - Chương 1534: Cô Nương Mộng Hi Thông Minh.

Trang 767# 1

 

 

 

Chương 1534: Cô nương Mộng Hi thông minh.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Cho dù vậy, Ngàn Đóa Hoa Đào Già lấy thân phận Thích khách đánh Tanker lùi một khoảng xa như thế kia cũng đủ khiến đám người Vinh Quang Chi Kiếm hoảng sợ rồi.

Đương nhiên, người chơi của Vinh Quang Chi Kiếm cũng không dễ chọc, đánh không lại Vương Vũ là do kỹ năng có vấn đề, chẳng lẽ bọn họ lại yếu ớt đến nỗi không thể xử lý những người khác sao?

“Đoàng!”

Ngàn Đóa Hoa Đào Già còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại, một tên Chiến sĩ gần đó đã giơ tấm khiên lên cao, trực tiếp nện vào ót của Ngàn Đóa Hoa Đào Già, cùng lúc đó không khí xung quanh cũng trở nên vặn vẹo, mấy tên Thích khách nháy mắt xuất hiện ở đằng sau lưng hắn, chủy thủ đồng loạt cắm vào bụng của Ngàn Đóa Hoa Đào Già.

Sát thương của Thích khách cũng tương đối cao, cho dù lúc này thuộc tính của Ngàn Đóa Hoa Đào Già đã tăng lên 120%, nhưng bị mấy người đồng loạt chọc vào bụng, Ngàn Đóa Hoa Đào Già có tài thánh cũng không tránh được, hắn ngay lập tức biến thành một luồng ánh sáng trắng bay đi mất.

“Con mẹ nó!”

Vương Vũ thấy thế liền buồn bực chửi thầm một câu.

Có Ngàn Đóa Hoa Đào Già ở đây, tuy rằng trong lúc chiến đấu không thể giúp được gì cho Vương Vũ, nhưng hắn vẫn có thể bảo vệ Mộng Hi.

Lúc này Ngàn Đóa Hoa Đào Già bị giết, Mộng Hi liền không có người bảo vệ.

Red Cloud cũng biết, tên Võ sư trước mắt này hung mãnh cực kỳ, sau khi giao chiến trực diện, nàng nhận ra mặc dù người của bọn họ có nhiều gấp mấy lần đi chăng nữa thì cũng rất khó để chiếm tiện nghi của người nọ.

Cuối cùng, Red Cloud dứt khoát hạ lệnh nói: “Đừng động vào tên Võ sư kia, công kích nữ nhân còn lại!”

Red Cloud vừa mới dứt lời, mục tiêu của tất cả mọi người đều chuyển sang Mộng Hi.

Tuy rằng Vương Vũ nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, nhưng vừa nhìn thấy thế trận này, hắn ngay lập tức hiểu ra mục đích của bọn họ.

Cùng lúc đó toàn bộ công kích của người chơi Vinh Quang Chi Kiếm đã bay đến trước mặt Mộng Hi.

“Trời ạ!”

Vương Vũ đại kinh thất sắc, thả người nhảy một cái, cơ thể ngay lập tức biến mất vào khoảng không.

Mọi người cảm thấy hoa mắt một hồi, sau đó chỉ thấy thân hình của Vương Vũ nháy mắt đã nhảy xa mười mét, từ tít đằng sau nhảy thẳng đến vị trí của Mộng Hi – nơi đang bị một loạt công kích kèm với ma pháp đánh vào.

Ngay sau đó hai tay của Vương Vũ đẩy mạnh về phía trước, hắn dùng một chiêu “Bài Sơn Đảo Hải”, ngay lập tức một con sóng lớn xuất hiện - nghênh diện toàn bộ công kích đang đánh tới.

Vương Vũ đã dùng hết toàn bộ nội lực để thi triển chiêu thức “Bài Sơn Đảo Hải” này, nói không ngoa chứ nó có thể đỡ được một đợt công kích của những con BOSS khỏe nhất. Công kích của người chơi tầm thường đối diện với chiêu này quả thật không chịu nổi một kích.

Một đợt sóng lớn ập tới, không chỉ đánh tan toàn bộ công kích của người chơi Vinh Quang Chi Kiếm, nó thế nhưng còn dự định cuốn trôi tất cả bọn họ.

Người chơi của Vinh Quang Chi Kiếm thấy thế liền cuống quít giơ khiên lên tạo thành một bức tường phòng thủ, bảo vệ đồng đội ở phía sau.

“Oanh!”

Lại một tiếng động lớn vang lên, sóng lớn đập mạnh vào khiên, nước bắn ra khắp mọi nơi, mà bức tường phòng thủ kia đồng thời cũng tiêu tán.

Ba tên Chiến sĩ khiên thuẫn trực tiếp bị lực lượng cường đại của sóng lớn đánh bay đụng vào vách tường, thanh máu cũng chạm đến đáy.

“Ủa?”

Thấy công kích của bản thân thế nhưng không giết chết được ba tên Chiến sĩ khiên thuẫn, Vương Vũ không khỏi cảm thấy có chút sửng sốt.

Phải hiểu rằng Vương Vũ rất ít khi dùng chiêu tự học này bên ngoài, nhưng mỗi một lần dùng đều đem lại hiệu quả kinh người, dù là công kích của BOSS cũng có thể kháng được, người chơi thì càng khỏi phải nói rồi, không thể tưởng tượng được ba tên Chiến sĩ khiên thuẫn này ăn một chiêu lớn như vậy mà vẫn còn có thể kéo dài hơi tàn.

“Trời má!!”

Trong lúc Vương Vũ đang kinh ngạc không thôi, đám người bên Vinh Quang Chi Kiếm cũng rớt hết tròng mắt ra ngoài.

Trong tay của ba vị Chiến sĩ khiên thuẫn này đều là những tấm khiên cao cấp nhất, tất cả đều đã lên cấp 60, hơn nữa bọn họ còn học được chiêu lớn cấp 60 của Chiến sĩ khiên thuẫn: “Bích Lập Thiên Nhận”, lực phòng ngự cao cực kỳ, còn có thể kháng một chiêu của BOSS. Nhưng mới chỉ ăn một kỹ năng của tên Võ sư trước mắt này thôi, bọn họ đã bị đánh thành nửa chết nửa sống. Thật không biết tên Võ sư này rốt cuộc là quái vật phương nào?

Trong lúc nhất thời, người chơi của Vinh Quang Chi Kiếm hoàn toàn bị chấn trụ, một đám giống như con thỏ nhỏ chấn kinh, không dám tiếp tục bước lên nửa bước.

Red Cloud dứt khoát gửi một tin nhắn cầu xin viện trợ cho Skeleton King: “Đại ca, mau phái người tới chi viện, bên này chúng ta đánh không lại.”

“??”

Skeleton King ngây ra một lúc rồi mới nghi hoặc nói: “Bọn họ có bao nhiêu người?”

“Chỉ có ba người!” Red Cloud nói đúng sự thật.

Skeleton King không khỏi cạn lời: “Các ngươi có tận 40 người, vậy mà đánh không lại 3 người là sao?”

“Không!” Red Cloud vô cùng thành thật nói: “Chính xác là chúng ta đánh không lại một người… Ta nghi ngờ người này chính là một trong những cao thủ võ học của Đế Quốc Cửu Châu, ngươi mau cho người tới chi viện đi.”

“Cao thủ võ học sao?” Skeleton King ngẩn ra một lúc, sau đó nói: “Đội của Hammer và Holy Sword đang đánh quái ở gần đó, bọn họ đều đã khởi hành đến chỗ của ngươi rồi.”

“Chỉ có hai đội thôi sao?” Red Cloud yếu ớt hỏi.

“Con mẹ nó!” Skeleton King tức giận: “Hai đội còn chưa đủ nữa hả? Ước chừng có tới 80 người đấy!”

“Điều này cũng khó nói…” Red Cloud đã được tận mắt chứng kiến sự biến thái của Vương Vũ, kể cả có 180 người ở đây nàng cũng không chắc có thể giành được phần thắng.

Skeleton King bất đắc dĩ nói: “Aurora và Rocket cũng đang ở gần đó, để ta nói bọn họ đến chi viện cho ngươi. Ngàn vạn lần đừng nói đến tận 200 người cũng không đánh được…”

“Việc này… Cứ như vậy đi.” Red Cloud suy tư một chút, sau đó quyết định đóng thanh tin nhắn lại.

Dù gì đối thủ cũng chỉ có một mà thôi, nếu 200 tên tinh anh còn đánh không lại một người, Red Cloud cũng cảm thấy không còn mặt mũi nào đứng trước mặt Skeleton King nữa.

Sau khi gửi tin nhắn xong, Red Cloud một lần nữa lên tiếng thương lượng với Vương Vũ: “Viện quân của chúng ta đang chờ ở bên ngoài rồi, các ngươi không chạy thoát được đâu, tốt nhất là giao Hắc Diệu Thạch ra đây đi.”

“Viện quân?” Vương Vũ nghe vậy liền cả kinh, ngay sau đó hắn nói với Mộng Hi: “Đại tỷ, chúng ta tiêu rồi! Viện quân của bọn họ sắp tới.”

Không có biện pháp, nếu nói về đánh nhau, Vương Vũ thật đúng là không sợ một ai, kể cả toàn bộ công hội Vinh Quang Chi Kiếm có tới đây, nếu Vương Vũ đã muốn chạy, cũng không một ai có thể ngăn cản được hắn.

Nhưng mà có một gánh nặng trên vai là Mộng Hi – một cô nương tay trói gà không chặt, vậy mọi chuyện lại rẽ sang một hướng khác rồi.

Nghe Vương Vũ nói xong, Mộng Hi nghĩ ngợi một lúc, sau đó nhỏ giọng nói với Vương Vũ: “Ngươi đưa tay lại đây!”

“?”

Vương Vũ tuy rằng không muốn, nhưng vẫn lén la lén lút duỗi tay ra đằng sau.

Lúc này, Mộng Hi lấy ra Hắc Diệu Thạch đặt vào lòng bàn tay của Vương Vũ, sau đó trên tay nàng ngay lập tức xuất hiện một thanh chủy thủ, Mộng Hi không chút do dự thọc một đao vào giữa trái tim.

“Con mẹ nó! Ngươi định làm gì vậy?”

Thấy một cảnh này, Vương Vũ đại kinh thất sắc, muốn ngăn cản cũng không còn kịp rồi, Mộng Hi đã biến thành một luồng ánh sáng trắng biến mất ở trước mặt Vương Vũ.

Đám người Vinh Quang Chi Kiếm thấy thế cũng đều kinh ngạc vô cùng.

Red Cloud thấy Mộng Hi tự sát, còn tưởng rằng nàng ta quá sợ hãi, vì thế nàng đắc ý nói: “Đồng bạn của ngươi đã sợ tới mức tự sát, ngươi còn không mau giao Hắc Diệu Thạch ra đây?”

Nhưng mà đúng lúc này, Vương Vũ đột nhiên nhận được một tin nhắn.

Tin nhắn đúng là của Mộng Hi gửi tới: “Nhiệm vụ của ngươi không xảy ra vấn đề gì chứ?”

“Để ta nhìn xem!”

Vương Vũ vội vàng mở ra thanh Nhiệm Vụ, hắn ngạc nhiên phát hiện - nhiệm vụ sư môn thế nhưng không bị đề là thất bại!

“Ủa?”

Vương Vũ cảm thấy rất ngoài ý muốn, hắn buồn bực nói: “Tại sao lại không có việc gì nhỉ.”

“Ha ha!” Mộng Hi cười nói: “Không phải ngươi nói người thiết kế ra trò chơi này rất thích chơi chữ sao? Chính ngươi tự đọc đi.”

“Chơi chữ?”

Vương Vũ nghe vậy, một lần nữa đọc lại yêu cầu của nhiệm vụ: “Trợ giúp người chơi Mộng Hi hộ tống Hắc Diệu Thạch trở về thành Dư Huy. Nếu người chơi Mộng Hi bị người khác giết chết, nhiệm vụ sẽ thất bại.”

“Con mẹ nó!”

Đọc đến đây, Vương Vũ bừng tỉnh.

Meo, người chơi Mộng Hi bị người khác giết chết, nhiệm vụ sẽ thất bại… Nói như vậy thì tự sát sẽ không thất bại, không thể ngờ cô nương Mộng Hi này lại thông minh như vậy! Lúc đầu hắn chỉ đưa ra một ví dụ để cho Mộng Hi dễ hiểu, cô nàng này thế nhưng lại suy một ra ba.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment