Trang 781# 1
Chương 1562: Hướng nam hay hướng bắc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Đối mặt với sự lo lắng của nhóm người Liêu Nguyên, Vương Vũ lại rất tùy ý nói một câu: "Chỉ là chuyện rắm to hơn một chút mà thôi!"
"Ca, ngươi lại nháo nữa à?" Liêu Nguyên sụp đổ mất.
Liêu Nguyên hiện tại xem như đã hiểu được rồi, Vương Vũ này không những không cân nhắc tình hình, mà ngay cả người chơi cũng chẳng thèm nhìn đến... người này phải có tự tin lớn lắm mới có thể khiến hắn cuồng vọng được như vậy, đối diện chính là một đội cao thủ chuyên nghiệp, có thể nghiêm túc giùm một chút được không.
"Ha ha!" Vương Vũ khẽ cười, không để ý tới Liêu Nguyên.
Lúc này, Manda vừa cười vừa lại gần, nhìn mấy người Vương Vũ một chút, sau đó lại nhìn nhóm người Hoa Khai Vô Nguyệt một chút rồi nói: "Thế nào hả, mọi người đã chuẩn bị xong cả chưa?"
"Xong rồi!"
Hoa Khai Vô Nguyệt trừng mắt nhìn mấy người Vương Vũ, giơ tay lên.
"Còn ngươi?" Manda hỏi Liêu Nguyên.
"Xong... xong rồi." Liêu Nguyên có chút không biết phải làm sao trả lời.
"Được, vậy vào đi thôi!"
Manda duỗi tay vẽ một đường lên bàn, bản đồ trên bàn đột nhiên vỡ ra, một tia sáng hiện lên, chui ra từ trong kẽ nứt phủ cả bản đồ.
Lúc này, Manda đột nhiên treo lên bộ mặt gian xảo dối trá nói: "Phải rồi, ta quên nói, trong hẻm núi Cự Long dễ bị lạc đường vô cùng, các người có muốn mua bản đồ hay không."
"Ta đệt!"
Nghe lời này của Manda, Liêu Nguyên và Hoa Khai Vô Nguyệt đều lộ ra biểu tình "tuyệt vọng".
Má nó, hành trình tới Long đảo này thực sự khiến cho mọi người được mở mang tầm mắt, NPC ở nơi này một người so với một người càng âm hiểm dối trá hơn.
Lúc này, lại còn muốn buôn bán, đây đều là cái gì đây, không có lúc nào là không bóc lột kinh tế của người chơi, thật sự luôn ấy hả?
Không có cách nào khác, nhiệm vụ mà, không có bản đồ thì không được, Manda dám hại người như vây, thì cảnh tượng thử thách phía sau chắc chắn còn hãm hại nhiều hơn, lỡ như bị lạc đường ở hẻm núi Cự Long, rồi vì loại chuyện này mà thua thí luyện thì chẳng phải quá thảm rồi sao?
"Bản đồ bao nhiêu tiền?" Liêu Nguyên hỏi.
"Năm nghìn kim tệ!” Manda cười tủm tỉm giơ bàn tay ra.
"Ta đệt! Ngươi sao không đi cướp luôn đi?" Liêu Nguyên sắp hỏng mất.
Tuy rằng mọi người đều không thiếu tiền, nhưng một tấm bản đồ bán ra lại đắt như vậy, này mẹ nó không phải tuyên bố rõ ràng muốn bắt người chơi phải coi tiền như rác sao?
"Cướp bóc là phạm pháp đó, chúng ta là trò chơi chính quy nha!" Vẻ mặt Manda không biết xấu hổ.
"Cút mẹ nhà ngươi đi!"
Liêu Nguyên và Hoa Khai Vô Nguyệt đồng thời dựng ngón giữa lên với Manda.
Tất nhiên rồi, mọi người đều là cao thủ, tuy năm nghìn kim không phải là con số nhỏ, nhưng vẫn phải bỏ ra, Hoa Khai Vô Nguyệt thở dài một hơi lấy ra một túi tiền đưa cho Manda, Manda nhận được túi tiền, liền ném một tấm bàn đồ cho Hoa Khai Vô Nguyệt.
"Ta..."
"Chúng ta không cần!"
Liêu Nguyên vừa định lấy tiền ra, thì Vương Vũ đột nhiên ngắt lời Liêu Nguyên.
"Thật sao?" Manda nheo mắt nhìn Vương Vũ một cái.
"Thật!"
Vương Vũ cười nói: "Chúng ta không cần."
"Vậy tốt thôi! Mọi người thuận buồm xuôi gió nha!"
Manda cười tủm tỉm vung tay lên, bạch quang trên bàn trong nháy mắt nuốt chửng hai đội người, mọi người chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt vừa chuyển, rồi đội ngũ của Vương Vũ và đội ngũ của Hoa Khai Vô Nguyệt xuất hiện ở hai lối vào khác nhau của hẻm núi Cự Long.
Cùng lúc đó, mọi người nhận được tin tức của hệ thống.
Hệ thống nhắc nhở: [Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ "Thí luyện của Cự Long"]
Cấp bậc nhiệm vụ: A
Nội dung nhiệm vụ: Cướp đoạt bản vẽ võ trang Thần Ma từ trong tay Ma Long Hắc Ám Aetas, rồi thoát khỏi hẻm núi Cự Long an toàn.
Nhiệm vụ nhắc nhở: Trong hẻm núi Cự Long, tử vong sẽ không mất kinh nghiệm, chiến lợi phẩm có tỷ lệ rơi 100%, chú ý bốn phía của bạn, đừng để bị người đánh trộm.
Đồng thời, trên màn hình chính của mọi người xuất hiện một con số 14, đó cũng chính là số lượng người chơi trong sân thí luyện.
"Đi thôi, chúng ta phải nhanh một chút, đừng để người của đại lục Dũng Giả đến trước đoạt mất miếng ngon!"
Nhận được nhắc nhở của hệ thống, Kim Nhật Hoa Khai vội vã kêu gào, mang theo người phóng về hướng sào huyệt của Ma Long Hắc Ám Aetas.
“Đừng nóng vội!"
Hoa Khai Vô Nguyệt túm lấy Kim Nhật Hoa Khai, rồi lấy bàn đồ ra nhìn thoáng qua, sau đó chỉ vào phía nam rồi nói: "Ngươi đi nhầm hướng rồi, chúng ta phải đi về bên này."
"Thật sao?" Kim Nhật Hoa Khai quay về phía bắc nhìn một chút, lại nhìn về phương hướng mà Hoa Khai Vô Nguyệt chỉ, trong thâm tâm sợ hãi than: "Chẳng trách lão đầu Manda kia nói dễ lạc đường, ta còn cho rằng bên kia mới là hướng bắc."
"Ngươi nghĩ không sai!" Hoa Khai Vô Nguyệt mỉm cười nói: "Bên đó đúng thật hướng bắc, chỉ có điều, chúng ta phải đi về hướng nam."
"Đi về hướng nam? Tại sao vậy? Chúng ta không đi đoạt bản vẽ sao?" Không chỉ Kim Nhật Hoa Khai, mà vẻ mặt của những người khác cũng mù mờ.
"Đoạt bản vẽ thì nhất định phải đoạt rồi." Hoa Khai Vô Nguyệt vuốt cằm đáp: "Chẳng qua chúng ta không nhất thiết phải đoạt của quái vật, dù sao thì cửa ra cũng chỉ có một."
"Thì ra là vậy!"
Nghe Hoa Khai Vô Nguyệt nói như vậy, tất cả đều bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Má ơi, dù sao thì đường ra cũng chỉ có một cái như vậy, hà tất phải đi liều mạng với quái vật a?
Ngồi chắn ở cổng ra làm ngư ông đắc lợi chẳng phải quá đẹp rồi sao?
Ma Long Hắc Ám Aetas lớn nhỏ gì cũng là BOSS, thực lực khẳng định sẽ không quá yếu, hơn nữa theo như Manda đã nói, sau khi Aetas chết còn có thể có các tiểu quái tới quần ẩu, có thể thấy được thí luyện này không hề dễ dàng.
Đợi đối phương xử lý xong BOSS, thời điểm thoát khỏi tiểu quái rồi vọt tới cổng ra, e rằng đã không còn nước thuốc tiếp tế gì nữa rồi, trạng thái nhân vật cũng sẽ như nỏ mạnh hết đà.
Cho nên mọi người chỉ cần ở cổng ra nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công là được, cho dù nhóm người Vương Vũ không phải là đối thủ của Ma Long Hắc Ám Aetas, thế nhưng bọn vẫn là những người có năng lực đi ngang qua Long đảo, vẫn có khả năng đánh Ma Long Hắc Ám đến gần chết, đến lúc đó nhóm người Vương Vũ bị diệt cả đoàn, mọi người lại đi nhặt xác chẳng phải là đắc ý à?
Tóm lại, chờ ở cửa mới là biện pháp tốt nhất.
Trái lại, nhóm người Vương Vũ vừa mới tiến vào sân thí luyện, thì một đám người đã luống cuống tay chân rồi.
Liêu Nguyên vội vàng kêu la: "Ngưu ca, ngươi chơi vui chưa hả, vì sao lại không cần bản đồ? Hiện tại chúng ta ngay cả chính mình ở cổng nào cũng không biết luôn."
Vương Vũ tủm tỉm cười nhìn bốn phía xung quanh một chút rồi nói: "Chúng ta đang ở cửa đông."
"Hả...?"
Liêu Nguyên đang ồn ào nghe thấy vậy, nhất thời liền bình tĩnh lại, vô cùng kinh ngạc hỏi: "Ngươi... làm sao ngươi biết được vậy?"
"Bởi vì ở bên kia có một tảng đá lớn a." Vương Vũ chỉ về tảng đá không xa đáp: "Vừa rồi, lúc Manda bày bản đồ ra, ta đã dùng camera tinh linh chụp được bản đồ, khà khà! Tiết kiệm giúp ngươi năm nghìn tệ mà ngươi còn kêu, có muốn đưa tiền cho ta không."
"Chụp..... chụp bản đồ?"
Nghe Vương Vũ nói như vậy, Liêu Nguyên thiếu chút nữa thì quỳ xuống chân Vương Vũ, má ơi, không cần đoán cũng biết, đây quả thật là thần nhân a, Liêu Nguyên từ đáy lòng sùng bái nói: "Ngươi sớm đã biết cái lão già Manda đó sẽ hại người đúng không?"
"Không!" Vương Vũ khoát tay đáp: "Đây chỉ là kinh nghiệm mà thôi!"
"Kinh nghiệm? Đây rốt cuộc là kinh nghiệm gì vậy..." Liêu Nguyên một lần nữa mơ hồ.
"Được rồi, đừng nhiều lời nữa!" Vương Vũ khoát khoát tay, nói: "Mau đi thôi!" Nói xong, Vương Vũ nhấc chân đi về phía bắc.
"Ngưu ca, ngươi đi lộn rồi!" Liêu Nguyên vội vàng kéo Vương Vũ lại, nham hiểm cười nói: "Chúng ta phải đi về hướng nam mới đúng, không ngờ ngươi thông minh như vậy mà cũng có lúc hồ đồ."
Vương Vũ làm sao không biết Liêu Nguyên đang nghĩ cái gì, vì thế cười cười đáp: "Ngươi cho rằng chuyện ngươi có thể nghĩ được thì đối phương không thể nghĩ ra được sao?"