Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1597 - Chương 1599: Thần Thánh Phương Nào?

Trang 799# 2

 

 

 

Chương 1599: Thần thánh phương nào?
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Cảnh báo, Thần Vương Quang Minh đã lọt vào công kích của người chơi, vui lòng kiểm tra xem trình tự của người chơi có bất thường hay không."

"Cảnh báo, Thần Vương Quang Minh đã lọt vào công kích của người chơi, vui lòng kiểm tra xem trình tự của người chơi có bất thường hay không."

"???"

Nghe thấy tiếng cảnh báo, sắc mặt của mọi người trong tổ kiểm tra nháy mắt đen cả đi, chủ nhiệm Lý kinh hãi toàn thân chấn động.

Má ơi, đây mẹ nó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy, sớm không cảnh báo, muộn không cảnh báo, nhất định phải đợi đến thời điểm ông chủ tới kiểm tra mà cảnh báo, cố ý muốn gây chuyện đúng không?

Mã Long Đằng suy cho cùng cũng là người trải qua sóng to gió lớn, tuy trên mặt không lộ ra biểu tình, nhưng ánh mắt cũng có chút lúng túng nhìn Lý chủ nhiệm, ý tứ trong mắt cũng đã được thể hiện quá rõ ràng.

Tiểu cô nương nọ ở phía sau Mã Long Đằng lại có chút không nể mặt mũi, lúc này cười hì hì hỏi: "Các vị tiểu ca ca, đây là cảnh báo có vấn đề xảy ra đúng không?"

Mẹ nó, con gấu con này tuổi tác không lớn, nhưng ngược lại miệng rất độc, một câu oán giận khiến tất cả mọi người đều á khẩu không trả lời được, đây không phải rõ ràng là nhạo báng mọi người đó sao.

"Ặc..."

Triệu Hâm Bồi có chút không nói nên lời, rồi nói: "Cái kia... theo ta được biết, hẳn không phải do vấn đề kỹ thuật đâu."

"Ha?" Tiểu cô nương cười nói: "Thật sự là cảnh báo vấn đề?"

"Không không không!" Trần Hâm Bồi đáp: "Có thể bởi vì một người chơi nào đó, mà cảnh báo mới vang lên..."

Đây là lời tuyên bố kinh nghiệm, còi báo động của phòng kiểm tra đã được phát ra rất nhiều lần rồi, nhưng thật sự không lần nào vang lên vì vấn đề kỹ thuật hết.

"Một người chơi nào đó? Có ý gì đây?" Mã Long Đằng vẫn luôn không nói gì vừa nghe được lời Triệu Hâm Bồi nói, lại hơi ngẩn ra một chút, khó hiểu hỏi.

"Trọng Sinh" là một trò chơi trực tuyến có ý nghĩa vượt qua thời đại, tập đoàn Long Đằng đã dồn 90% tâm huyết vào trong đó, đây có phải là điều vô lý khi một trò chơi có đủ tính khai sáng như vậy, lại bị cảnh báo bởi một người chơi nào đó hay không?

"Đúng vậy đó tổng giám đốc Mã!" Triệu Hâm Bồi chắc chắn nói: "Người chơi đó đã tồn tại từ khi trò chơi mới mở sever rồi, người này cực kỳ dũng mãnh, ở trong trò chơi khiến cho dư luận xôn xao, mấy lần trước..."

"Tiểu Triệu!"

Triệu Hâm Bồi mới nói được một nửa, thì chủ nhiệm Lý đã đen mặt, trực tiếp đánh gãy lời Triệu Hâm Bồi: "Cậu lại nói hưu nói vượn nữa rồi! Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, người mà cậu nói kia chắc chắc đã hack!"

"Không phải hack đâu!" Triệu Hâm Bồi kiên định nói: "Chúng ta đã kiểm tra rất nhiều lần rồi mà!"

"Vậy thì là kỹ thuật không đủ, kiểm tra không ra hack! Cậu lại còn để hắn lăn lộn trong trò chơi lâu như vậy nữa, có phải không muốn đi làm nữa rồi không!" Chủ nhiệm Lý nghiêm mặt, trong lời nói rõ ràng có ý uy hiếp.

Mẹ nó, sớm không xảy ra chuyện, muộn không xảy ra chuyện, hết lần này tới lần khác xảy ra vào đúng lúc này, rõ ràng là tiểu tử này không phục việc xử phạt, muốn lôi chuyện cũ ra trước mặt ông chủ.

"Ông nói mấy lời này thật vô nghĩa!"

Nghe Lý chủ nhiệm nói như vậy, tiểu cô nương ở bên cạnh xen mồm vào: "Ba của tôi còn chưa nói gì, ông muốn sa thải ai vậy?"

"Tôi..." Chủ nhiệm Lý nghe vậy liền cả kinh, vội vàng cúi đầu nói: "Tổng giám đốc Mã... Chuyện này."

"Không có gì đáng ngại!" Mã Long Đằng ngược lại thở mạnh ra, khoát tay nói: "Con gái tôi nói chuyện từ trước đến nay đều nhanh mồm nhanh miệng, mong chủ nhiệm Lý không để trong lòng."

"Sẽ không.... sẽ không." Chủ nhiệm Lý lau mồ hôi một phen nói.

"Ông không dám thì có." Tiểu cô nương bĩu môi, khinh thường nói.

"Lị Lị! Chớ có nói bậy!" Mã Long Đằng cũng cảm thấy có chút quá trớn, quay đầu lại trừng mắt với tiểu cô nương một cái rồi nói: "Đây là vấn đề bộ phận kỹ thuật, con thì biết cái gì."

"Xì!" Tiểu cô nương hoàn toàn thất vọng: "Bộ phận kỹ thuật xảy ra vấn đề, thì sẽ đẩy trách nhiệm cho người chơi à? Vậy cha làm ông chủ còn có ích gì không?"

"..."

Lời tiểu cô nương vừa nói ra, bên trong phòng kiểm tra, nhất thời lặng ngắt như tờ.

Mẹ nó, tiểu nha đầu này miệng cũng thật tàn nhẫn, ngay cả Mã Long Đằng mà cũng dám oán giận.

Đương nhiên rồi, đây chung quy vẫn là chuyện nhà của ông chủ, mọi người thân là công nhân cũng không dám xen mồm vào.

"Con không biết!"

Tính tình của Mã Long Đằng cũng vô cùng tốt, bị tiểu cô nương oán giận một hồi không những không tức giận, ngược lại còn cười nói: "Hiện tại hack ở bên ngoài không yếu hơn kỹ thuật viên của chúng ta bao nhiêu, không thể không đề phòng được, con còn nhỏ đương nhiên chưa từng thấy qua rồi."

"Hừ!" Tiểu cô nương không phục nói: "Nhưng con thật sự đã từng thấy một người chơi lợi hại hơn so với mở hack kia kìa."

"Hửm, cũng chơi "Trọng Sinh" sao?" Mã Long Đằng cười hỏi.

"Không sai!" Tiểu cô nương đắc ý nói: "Trước đây con ở cùng một chỗ với anh ấy."

"Tiểu nha đầu con!!!"

Nghe tiểu cô nương nói vậy, Mã Long Đằng tức giận, thiếu chút nữa thì hai mắt trợn trắng, đen mặt nói: “Con nói bậy bạ gì đó."

"Không có nói bậy!" Tiểu cô nương nói: "Con và bạn của mình đã từng thuê phòng của anh ấy... Ngưu ca chính là người tốt, hơn nữa còn luyện tập võ thuật, tính tình khiêm tốn, nho nhã, chính trực, không phải người như cha nghĩ đâu."

"Ngưu ca?"

Người nói chuyện không chú ý, người nghe lại để ý cẩn thận, nghe được hai chữ Ngưu ca này, mọi người trong tổ kiểm tra đồng thời ngẩng đầu lên, Triệu Hâm Bồi cả kinh hỏi: "Người mà cô nói đó có ID là gì vậy?"

"Thiết Ngưu đó." Tiểu cô nương tự hào trả lời: "Chiến đội của chúng ta đã từng nắm chức quán quân giải đấu chuyên nghiệp trong nước đó, ID của ta là Mã Lị."

Thì ra, tiểu cô nương này chính là Mã Lị, người đã lặng lẽ rời khỏi nhà Vương Vũ.

"Là hắn! Chính là hắn!"

Nghe được ID Thiết Ngưu này, Triệu Hâm Bồi liền hăng hái nói: "Cô nói không sai, đây chính là người chơi liên tục gây ra cảnh báo, chính là cái tên Thiết Ngưu đó."

"Hả?"

Cái gọi là ba người thành hổ, nếu như chỉ có một mình Triệu Hâm Bồi nói có người chơi có sức mạnh cường đại liên tiếp gây ra cảnh báo, thì Mã Long Đằng cũng sẽ cho rằng đây có thể là do mở hack, chính là lời nói vô căn cứ, nhưng ngay cả con gái của mình cũng nói như vậy, thì Mã Long Đằng cũng không thể không quan tâm, liền nói với sự hứng thú: "Cắt hình ảnh ra một chút, để ta xem xem Thiết Ngưu này là thần thánh phương nào."

Tư liệu ảnh về sự việc lần trước, cấp trên đều quăng trách nhiệm lên người nhóm Triệu Hâm Bồi, nếu như Mã Long Đằng nhìn thấy người chơi nọ mà Triệu Hâm Bồi đã nói, vậy thì vấn đề này chắc chắn sẽ nhảy ra một lần nữa.

Đến lúc đó người đẹp mặt, tất nhiên cũng sẽ không ăn được quả ngọt, dù sao bộ phận kiểm tra cũng là bộ phận kỹ thuật, kỹ thuật viên là gốc rễ của trò chơi, lãnh đạo cấp trên mắc lỗi liền quăng nồi cho cấp dưới làm việc, tính chất của loại sự tình này cực kỳ ác liệt.

Tuy chủ nhiệm Lý không phải là đầu sỏ gây nên, nhưng cũng có tham gia, nếu thật sự muốn truy xét vấn đề, thì chủ nhiệm Lý cũng khó tránh khỏi trách nhiệm.

Thấy Mã Long Đằng có hứng thú với lời Triệu Hâm Bồi nói, lúc này chủ nhiệm Lý liền luống cuống, ngăn cản Triệu Hâm Bồi mà nói: "Tổng giám đốc Mã, đừng nghe cậu ta nói lung tung, đó chính là một người chơi mở hack, bởi vì năng lực kỹ thuật của tiểu tổ kiểm tra không ổn, cho nên mới kiểm không ra nguyên do, tôi sẽ cẩn thận dạy dỗ lại bọn họ."

"Tổng giám đốc Mã..."

Triệu Hâm Bồi quay đầu lại, khó xử nhìn Mã Long Đằng.

Mã Long Đằng cũng không thèm nhìn chủ nhiệm Lý một cái, thản nhiên nói: "Không cần để ý tới ông ta, cắt hình ảnh đi!"

Nói xong, Mã Long Đằng cười bảo: "Tôi muốn xem, chủ nhiệm Lý sẽ không có ý kiến gì chứ."

Bốn chữ không giận tự uy được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn trên người Mã Long Đằng, tuy là vẻ mặt mỉm cười nghênh đón người, nhưng chủ nhiệm Lý vẫn cảm nhận được khí tức bá đạo phát ra trên người Mã Long Đằng.

"Không... Sẽ không..."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment