Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1599 - Chương 1601: Dạy Võ Thuật

Trang 800# 2

 

 

 

Chương 1601: Dạy võ thuật
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Thân thủ thật đẹp quá đi!"

Thấy Vương Vũ lộn về phía sau một cái, tránh thoát khỏi cái ôm như gấu của Luke một cách khéo léo và nhẹ nhàng như vậy, lông mày của Mã Long Đằng không nhịn được liền căng thẳng, tuy Mã Long Đằng không phải là người tập võ, cũng không nhịn được mà hô một tiếng đặc sắc....

Với tư cách là cao thủ cấp bậc nguyên lão trong giới trò chơi trực tuyến, Mã Long Đằng hiển nhiên cũng nhìn ra được, một cái né tránh này của Vương Vũ không đơn giản chỉ là phô trương đẹp trai như vậy.

"Trọng Sinh" là một trò chơi mô phỏng toàn diện, sự khác biệt giữa thế giới trong trò chơi và thế giới hiện thực ngoại trừ thuộc tính ra thì cũng không có gì lớn.

Loại thao tác lộn ngược ra sau này, người chơi bình thường không thể nào chơi được, trừ phi đó là vận động viên thể thao hoặc người có tính thăng bằng cực kì cao mới có thể làm được, làm người, vậy cũng chỉ có thể làm được lộn ngược ra sau mà thôi, mà lộn ngược ra sau dùng trong thực chiến giống như Vương Vũ, sẽ không còn là khó khăn bình thường nữa.

"Xem ra người này thật là có chút thành tựu!"

Nghĩ đến đây, Mã Long Đằng vuốt cằm, âm thầm nói.

Sau khi Vương Vũ tránh được công kích của Luke rồi tiếp đất, theo bản năng nhìn thoáng qua thanh máu trên đầu Luke, sau đó trực tiếp ngây ngẩn cả người.

Ma pháp công kích vừa rồi không đánh rơi máu thì cũng thôi đi, mà một chưởng công kích vật lý khi né tránh đó lại cũng không đánh rớt được máu của Luke, mẹ nó... thật sự không biết xấu hổ có đúng không.

Loại thiết lập trơ tráo này không thể nói là sau này không có, coi như là xưa nay chưa từng có đi.

"Hừ! Đồ cuồng vọng, bản lĩnh chỉ có như vậy thôi sao?"

Ngay lúc Vương Vũ còn đang ngây người, thì lão đầu Luke liền hừ lạnh một tiếng, phát ra một tiếng cười nhạo, có thể thấy được lão già này đối với thiết lập vô sỉ của bản thân lại không hề cảm thấy xấu hổ một chút nào.

"Bây giờ, đến lượt ta ra tay!"

Loại BOSS thần cấp như Luke quả thực không phải đèn cạn dầu. Sau khi cười nhạo xong, Luke hơi nhấc hai tay lên, phía sau mọc lên ba quang cầu.

Chơi trò chơi lâu như vậy rồi, hiện tại Vương Vũ vẫn nhớ kỹ quy tắc căn bản khi đánh BOSS.

Trên trời rơi xuống cái gì thì phải trốn cái đó, BOSS triệu ra cái gì thì đánh cái đó.

Thấy Luke triệu hồi ra ba quang cầu, Vương Vũ đang muốn phán đoán quỹ đạo công kích của quang cầu, thì đúng lúc này, ba quang cầu giống như con mắt đột nhiên mở ra.

Ngay sau đó, một đường tia sáng chói mắt phát ra.

Vương Vũ chỉ cảm thấy trước mắt sáng ngời, không còn nhìn thấy được gì hết.

Bị mù!

Mẹ nó, đường đường là Thần Vương Quang Minh mà đánh nhau lại đi sử dụng ba loại thủ đoạn tầm thường này.

Phải biết rằng, kỹ năng bị mù thường thấy nhất ở trong "Trọng Sinh" chính là quăng bụi phấn, là thủ đoạn chỉ tiểu lưu manh mới sử dụng.

Mặc dù Luke đã dùng thánh quang để làm mù, nhưng loại thủ đoạn thấp kém này cũng chẳng khác gì một tên côn đồ.

Tuy rằng hiệu quả làm mù không phải là loại khống chế cứng cơ thể kia, nhưng mức độ buồn nôn của hiệu ứng khống chế này cũng không hề thua gì kỹ năng định thân.

Bị định thân rồi, ít nhất còn có thể nhìn thấy quỹ đạo công kích của đối thủ mà tiến hành đón đỡ, nhưng sau khi bị mù, thì đơn giản chính là hai mắt tối thui.

Thế nhưng, sau khi Vương Vũ bị Luke làm mù xong, cũng không có bộ dạng bối rối giống như mọi người tưởng tượng, cướp đường mà chạy chung quanh tìm chỗ che chắn, thậm chí ngay cả ngay cả động tác cơ bản nhất cũng không có, mà là bình tĩnh tự nhiên đứng tại chỗ, ánh mắt dường như thấy được Luke ở cách đó không xa.

"Ha ha! Phàm nhân hèn mọn! Ăn môt mâu thần thánh của ta đây!"

Luke cười lớn một tiếng, tay phải nắm vào trong khoảng không, một cây trường mâu toả ánh sáng ra bốn phía bừng bừng ở trên tay, sau đó cánh tay vung mạnh về phía trước, trường mâu rời tay mà bay thẳng về phía Vương Vũ.

"Ngưu ca, không ổn! Mau tránh ra!"

Mắt thấy Vương Vũ sắp bị trường mâu của Luke xuyên một kích lạnh giá, lạnh đến mức khảm vào trong tâm, Mã Lị không tự chủ được mà hô lên.

Thấy Vương Vũ trong màn hình dường như trông thấy được trường mâu bay tới, thân hình hơi nghiêng sang một bên, trường mâu của Luke sượt qua sát bên người.

Cùng lúc đó, Vương Vũ duỗi tay phải ra, nắm được phần đuôi của trường mâu.

Sau khi nắm được trường mâu, tay còn lại của Vương Vũ vuốt từ phần đuôi của trường mâu về phía trước một cái, cảm nhận được góc độ bay tới của trường mâu, ngay sau đó hai tay cầm trường mâu vừa chuyển, đầu mâu nhắm ngay vào Luke, tay phải vỗ một chưởng vào phần đuôi trường mâu.

"Vút!"

Trường mâu rời tay mà ra, bay về phía Luke, không nghiêng không lệch cắm trên ngực Luke.

Luke có Ánh Sáng Thần Thánh hộ thể, dưới trạng thái vô địch tất nhiên không chịu nửa điểm sát thương nào.

"Leng keng!"

Trường mâu rơi xuống đất, Vương Vũ nghe thấy tiếng thì lỗ tai liền động, theo sát sau đó nhún người, nhảy vọt tới trước mặt Luke.

"Có phản ứng khác thường không?!!"

Đối với sự biến hóa của Vương Vũ, nhóm người Triệu Hâm Bồi vẫn có chút hiểu biết nhất định, thấy một màn như vậy, tuy trong lòng kinh ngạc, nhưng cũng không cảm thấy bất ngờ, dù sao đối với Vương Vũ mà nói, thứ này vốn chỉ là thao tác bình thường không có chút nào không quen mắt.

Mà Mã Long Đằng thấy thế, sắc mặt lại tối sầm, nhịn không được lên tiếng dò hỏi.

Trạng thái bị mù, người chơi vốn dĩ không nhìn thấy được gì hết mới phải, đừng nói là trường mâu do loại BOSS thần cấp như Luke phát ra, cho dù là người chơi bình thường xuất hiện rồi tát một cái vào mục tiêu bị mù, thì mục tiêu cũng không tránh thoát được mới đúng.

Nhưng Vương Vũ không những né tránh được, mà còn là lẩn mất như chuyện dĩ nhiên vậy, lại còn thuận tay tiếp được trường mâu rồi ném trở về nữa, loại tình huống này mà nói không mở hack thì ai thèm tin?

Càng tức giận hơn chính là hành vi mở hack trắng trợn như vậy, mà nhân viên tổ kiểm tra lại làm như không thấy.

Đối mặt với sự hỏi dò của Mã Long Đằng, Triệu Hâm Bồi thuận tay gõ một cái, trên màn hình máy tính ở bên cạnh xuất hiện các dòng mã.

Mã Long Đằng xuất thân cũng là nhân viên kỹ thuật, tất nhiên biết những hàng số hiệu này chính là số liệu theo dõi tức thời của Vương Vũ truyền đến, mà khi Mã Long Đằng nhìn xong những hàng số hiệu này, liền ngây người ngay tại chỗ.

Số hiệu chứng tỏ, số liệu của Vương Vũ không có một chút nào khác thường, cổng trò chơi cũng không tiếp nhận bất cứ chương trình gì từ bên ngoài.

"Chuyện này... không thể như thế được!!"

Mã Long Đằng kinh ngạc nói: "Phần mềm hack hiện tại, đã phát triển đến mức độ này rồi sao?"

Loại phần mềm hack này đều phải thông qua cổng để thay đổi dữ liệu của chính người chơi, tuy công ty trò chơi có chương trình giám sát chặt chẽ, nhưng người chế tác phần mềm hack cũng đều là cao thủ, trên có chính sách, dưới có đối sách, phần mềm hack cũng được phát triển với chức năng phản công năng theo dõi.

Cụ thể là sau khi mở hack, số liệu của người chơi sẽ không phải lúc nào cũng bất thường, mà số liệu chỉ bất thường trong nháy mắt ở một giai đoạn nào đó, như vậy có thể tránh được chương trình theo dõi.

Nhưng mà, dữ liệu của Vương Vũ luôn được phản hồi ngay lập tức. Tất cả số liệu đều được theo dõi bên trong, có thể phản hồi nội dung nhưng lại không có chút bất thường nào hết, chuyện tà môn như vậy, quả thực mới nghe lần đầu.

Không khó để nhìn ra, trong lòng của Mã Long Đằng, Vương Vũ có hiềm nghi mở hack rất cao, sở dĩ tra không ra, là bởi vì Vương Vũ chính là cao thủ máy tính có thực lực cực kỳ cao.

Cao thủ như thế không đến tập đoàn Long Đằng phát triển, ngược lại làm việc không đàng hoàng, đi nghiên cứu phần mềm hack rồi thể hiện trong trò chơi, chẳng phải là người tài giỏi không được trọng dụng à.

Tập đoàn Long Đằng chính là đế quốc trực tuyến có ảnh hưởng lớn trong giới thương mại, Mã Long Đằng cũng là người yêu mến nhân tài, thấy Vương Vũ "lầm đường lạc lối" không thể không nổi lên tâm tình ái mộ nhân tài, liền kích động nói: "Có thể tìm được hắn không, người trẻ tuổi này chính là một nhân tài!"

"Chuyện này..."

"Giời ạ!!" Không đợi nhóm người Triệu Hâm Bồi trả lời, thì Mã Lị đã khinh thường nói: "Bớt tự cho là đúng đi, Ngưu ca không phải là dân công nghệ gì đó đâu, ta biết hắn rất rõ, hắn thậm chí còn không biết chơi máy tính thế nào."

"Ngay cả máy tính cũng không biết chơi sao? Vậy hắn làm gì?" Mã Long Đằng buồn bực hỏi.

"Hắn dạy võ thuật!" Ha ha!" Mã Lị nói xong, liền bày một tư thế tự cho là rất chuyên nghiệp ra.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment