Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 161 - Chương 161: Minh Đô Bị Khiêu Khích

Trang 81# 2

 

 

 

Chương 161: Minh Đô Bị Khiêu Khích
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Có lẽ đám người chơi bị hệ thống gài bẫy đến phát sợ luôn rồi, sau khi trận chiến đã kết thúc được một lúc lâu, xác nhận không còn mai phục nữa, mọi người mới ngồi xuống nghỉ ngơi.

Sau khi nghỉ ngơi xong, đoàn người lại tiếp tục lên đường, nhưng mà bọn họ bắt đầu có thái độ tẩy chay rõ ràng với Vương Vũ và Minh Đô.

Vương Vũ cũng chẳng nói gì, cả hành trình vẫn luôn giống như người qua đường vây xem, không hề tham gia chiến đấu.

Minh Đô có một thân bản lĩnh là thật, nhưng mà nhân phẩm lại vô cùng thấp kém, không nói tới việc hắn ta theo thói quen vờ vịt đánh đấm rồi cướp last hit, vừa nãy cái chết của một trong hai Pháp sư kia không tránh khỏi có liên quan tới hắn.

Minh Đô này rất vô liêm sỉ, khi trận chiến bắt đầu, đương nhiên có thể lùi ra sau thì sẽ lùi ra sau thêm một chút, cho nên hắn ta cũng là một trong những mục tiêu bị thích khách đánh lén... Nhưng Minh Đô đáng ghét, thời khắc then chốt dùng một kỹ năng gần giống như Dị Hình Hoán Vị đổi vị trí với một Pháp sư khác... Hành vi hèn hạ như vậy, đám người đều nhìn rõ mồn một.

Không thể không nói não của đám người Toàn Chân Giáo đều không bình thường, bị nhiều người căm thù nhìn chằm chằm như vậy, thằng nhãi Minh Đô này không những không kiểm điểm lại bản thân mình, ngược lại tâm trạng vô cùng tốt... Xem ra bị nhiều người khinh bỉ như vậy cũng có thể cổ vũ lòng hư vinh thích được để ý của hắn ta.

Không đếm xỉa đến ánh mắt giết người của mọi người, Minh Đô bước đến khu vực an toàn nhất, cũng chính là bên cạnh Vương Vũ và Thánh Quang Tứ Thiếu.

"Để ta ở gần các ngươi nhé, vừa nãy thật sự là quá nguy hiểm!" Minh Đô vỗ vỗ ngực, hơi mang theo hoảng sợ nói.

Vương Vũ từ trên cao nhìn xuống, thu hết tất cả hành vi của Minh Đô vào mắt, không nhịn được khinh bỉ nói: "Kỹ năng kia của ngươi thật đê tiện!"

"Hì hì!" Minh Đô cười cười nói: "Thủ Hộ Hoán Đổi, là phần thưởng của nhiệm vụ... phải có mục tiêu mới có thể thi triển được, không bằng Thuấn Di của ngươi!"

"Nghe tên cũng không tính là quá đê tiện..." Vương Vũ kỳ quái nói. Thủ Hộ Hoán Đổi, nghe thế nào cũng không giống là một kỹ năng hại người.

Minh Đô cười hì hì nói: "Hì hì, đây là một kỹ năng thường dùng của Kỵ sĩ thủ hộ, giới thiệu kỹ năng nói chỉ dùng để bảo vệ đồng đội!"

"... Ngươi cái tên này... Thực sự là..." Vương Vũ vừa nghe đã hiểu ngay.

Ban đầu đây vốn là một kỹ năng hoán vị hàng sau của tanker bảo vệ, vào trong tay Minh Đô vậy mà lại thành hại người chạy thoát thân... Kỹ năng quang minh chính đại như vậy, lại bị tên này sử dụng với mục đích đen tối, tên này thật là đê tiện đến tận xương tủy.

"Giới hạn kỹ năng này của ngươi là bao nhiêu?"

"800 mã!"

"Cút ra xa một chút, nếu không ta giết chết ngươi!" Vương Vũ chỉ về nơi thật xa nói.

Minh Đô: "..."

Lúc này, Chiến sĩ giáp vàng và Pháp Sư mở lá chắn vừa nãy cũng đi tới, sắc mặt khó coi.

Họ không để ý đến hai người Vương Vũ, mà đi thẳng đến bên cạnh bốn người Thần Hi Vĩnh Tịch, Chiến sĩ giáp vàng kia nói: "Thần thiếu! Tuy nhiệm vụ lần này ngươi là người chủ đạo, nhưng đều là nhiệm vụ thăng cấp chuyển chức của cả đoàn người, cho nên chúng ta cũng có quyền lên tiếng, không sai chứ!"

"Cái này..." Thần Hi Vĩnh Tịch ngẩn người nói: "Đúng vậy! Anh Hào lão đại có ý kiến gì, xin cứ việc nói ra!"

Thần Hi Vĩnh Tịch là trưởng đoàn, đương nhiên biết rõ một Pháp sư một Chiến sĩ này đều không đơn giản, Chiến sĩ thuộc Thiên Hạ Vô Song, mà Thiên Hạ Vô Song là một trong những công hội lớn nhất của giai đoạn hiện nay, tuyệt đối không yếu hơn Hoàng Thành Căn chút nào.

Pháp sư tên là Vô Trần, là hội trưởng của công hội Thiên Đường Cực Lạc nổi tiếng lâu đời, Pháp sư vừa bị Minh Đô hại chết kia tên là Vô Cấu... Vô Trần Vô Cấu, chỉ nghe tên thôi cũng biết quan hệ của hai người.

Hai người này thực lực mạnh mẽ, so về tiền bạc vốn cũng không thua Thánh Quang Tứ Thiếu bao nhiêu, hơn nữa công hội của người ta tài lực mạnh mẽ, không phải loại mà những kẻ bỏ tiền ra thuê game thủ chuyên nghiệp như Thần Hi Vĩnh Tịch có thể chọc vào được, cho nên Thần Hi Vĩnh Tịch vẫn luôn ngang ngược, lần này cũng không thể không cúi đầu.

Thiên Hạ Anh Hào nói: "Ý kiến thì không dám, nhưng nếu là nhiệm vụ của mọi người, dù sao cũng không thể có người không làm gì chứ trong đó chứ!"

Tuy Thiên Hạ Anh Hào đang nói chuyện với Thần Hi Vĩnh Tịch, nhưng tất cả mọi người có mặt đều cảm thấy được, gã đều đang nhắm thẳng đầu mâu vào Vương Vũ.

"Ha ha!" Vương Vũ cười ha ha, không để ý đến tên này.

Nhiệm vụ thăng cấp của Vương Vũ là cướp đoạt Linh Hồn Sát Thủ, chỉ cần hắn muốn, 293 người còn lại, ai cũng đừng mong hoàn thành được nhiệm vụ. Thiên Hạ Anh Hào vậy mà ghét bỏ Vương Vũ không cố gắng làm việc gì, Vương Vũ thật sự là dở khóc dở cười.

Thần Hi Vĩnh Tịch đương nhiên biết rõ nhiệm vụ của Vương Vũ, vì thế toát mồ hôi lạnh giải thích: "Thiết Ngưu lão đại cũng không phải đang làm nhiệm vụ thăng cấp, mà là bảo vệ ta thuê đến!"

"Hả? Hóa ra là như vậy..." Thiên Hạ Anh Hào giật mình ngẩn ra, lập tức nghẹn lời không nói được gì nữa...

Nếu Vương Vũ làm nhiệm vụ thăng cấp, không làm chút gì chắc chắn là không hợp lý, nhưng người ta là bảo vệ tư nhân, vậy thì hoàn toàn hợp tình hợp lý rồi.

"Thật sự là đáng tiếc..."

Cùng lúc đó, ánh mắt Thiên Hạ Anh Hào nhìn Vương Vũ lại có thêm một tia khinh bỉ, nói thế nào cũng là một cao thủ, vậy mà lưu lạc đến mức giống như dân kiếm tiền đi làm bảo vệ cho người ta, thật sự là không còn mặt mũi...

Đây chính là giới cao thủ trong game, bất kể là ngươi trâu bò đến mức nào, nhưng vừa nghe ngươi làm game thủ đi làm thuê cho người ta, thân phận lập tức giảm đi một cấp.

Vương Vũ đương nhiên đoán ra suy nghĩ của Thiên Hạ Anh Hào, có điều cũng không tính toán với tên này.

"Vậy hắn ta thì sao? Hắn ta cũng là bảo vệ sao?" Pháp sư Vô Trần bên cạnh Thiên Hạ Anh Hào nổi giận đùng đùng chỉ vào Minh Đô nói: "Dạng con sâu làm rầu nồi canh này, ta đề nghị kick thẳng hắn ta ra khỏi nhóm đi!"

"Cái này sao..." Thần Hi Vĩnh Tịch cũng bó tay toàn tập... Nói thật, Thần Hi Vĩnh Tịch cũng không chào đón Minh Đô này lắm, nhưng mà thằng nhóc này ở cạnh Vương Vũ, hắn ta cũng không tiện nói gì.

Minh Đô cười lạnh một tiếng, liếc Vô Trần một cái, giang tay nói với Thần Hi Vĩnh Tịch: "Thần thiếu không cần khó xử, lát nữa gặp phục kích, ta là người đầu tiên xông lên trước là được!"

"Minh Đô lão đại quả thật là khéo hiểu lòng người quá!" Thần Hi Vĩnh Tịch cảm động đến nước mắt giàn giụa... Hắn ta vốn cho rằng Minh Đô này rất quái tính, rất khó nói chuyện đấy.

"Đúng thế, có điều đãi ngộ phải nâng cao hơn một chút!" Minh Đô xoa xoa đôi bàn tay làm động tác đếm tiền.

Nhìn thấy hành động của Minh Đô, Thiên Hạ Anh Hào và Vô Trần đều hiểu ra giao dịch bẩn thỉu trong đó, trên mặt một đám người lộ ra vẻ khinh thường, thật là một đám chưa từng nhìn thấy tiền và khoe mẽ!

"Đệt, ta biết ngay mà!" Thần Hi Vĩnh Tịch oán hận cắn răng nói: "Ngươi không cảm thấy ngươi như vậy rất vô đạo đức sao?"

Minh Đô cũng không để ý nói: "Ta không đi lừa gạt, không trộm nick là được, trong game nói đến chuyện đạo đức gì chứ!”

Thần Hi Vĩnh Tịch bất đắc dĩ: "Rồi cho ngươi thắng đấy! Miễn là ngươi chịu cống hiến sức lực, đến lúc đó không thiếu tiền ngươi!"

"Thần thiếu quả thật là đại gia!"

"Đại con mẹ nhà ngươi, nhỏ giọng một chút!" Thần Hi Vĩnh Tịch điên cuồng dựng ngón tay thối... Thiên Hạ Anh Hào và Vô Trần khinh thường kiếm món tiền nhỏ, nhưng người chơi khác thì khó nói trước được rồi, nếu để họ biết Thần Hi Vĩnh Tịch nặng bên này nhẹ bên kia, chẳng phải sẽ loạn hết lên sao.

Minh Đô vui sướng hài lòng đi lên đầu đội ngũ, trước khi đi còn cười tủm tỉm chào hỏi với Vô Trần.

Vô Trần còn tưởng rằng Minh Đô sợ mình, vẻ mặt vênh váo kiêu ngạo, bộ dáng dương dương đắc ý.

"Pháp sư Toàn Chân Giáo chó má gì chứ, chỉ là một kẻ đê tiện thấy tiền sáng mắt, mềm nắn rắn buông, còn không phải bị ông đây dọa sợ hay sao!" Vô Trần quay lại nói như vậy với đội ngũ.

Mọi người liên tục đáp lời phải, nhưng mà chỉ có Vương Vũ nhìn thằng nhóc kia giống như đang nhìn một người chết, vì Minh Đô gửi tin nhắn cho Vương Vũ: "Đợi lát nữa xem ông đây cho hắn ta chết thế nào!"


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment