Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1673 - Chương 1675: Cung Tên.

Trang 837# 2

 

 

 

Chương 1675: Cung tên.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Làm sao vậy? Có chuyện gì à?"

Vương Vũ nghe vậy liền dừng bước, quay mặt sang vô cùng khó hiểu hỏi.

Vừa rồi Vô Kỵ còn cố tình lên tiếng đuổi người, tại sao bây giờ lại không cho hắn đăng xuất chứ.

"Nói nhảm! Đương nhiên có chuyện rồi!"

Vô Kỵ nói: "Ngươi đoán xem vì sao mấy tên khốn khiếp kia không muốn đăng xuất hả?"

"Vì sao?"

Vương Vũ mờ mịt...

Vô Kỵ giải thích: "Trò chơi sớm không cập nhật muộn không cập nhật, lại cập nhật vào đúng lúc này, ngươi nói xem nguyên do là vì đâu?"

"Chẳng lẽ là bởi vì chuyện chế tạo trang bị hả?" Vương Vũ vuốt cằm, suy nghĩ một lúc vẫn cảm thấy không hiểu, đành lên tiếng hỏi: "Không phải chỉ là trong vòng hai tiếng đồng hồ đột nhiên xuất hiện hơn một trăm món trang bị cấp bậc Sử Thi thôi sao? Trong trò chơi có nhiều người như vậy, có gì đáng ngạc nhiên đâu?"

"Một trăm món trang bị đương nhiên là không đáng ngạc nhiên." Vô Kỵ nói: "Nhưng mà trong thời gian hai tiếng đột nhiên xuất hiện một trăm món trang bị cấp bậc Sử Thi, ngươi nói có đáng ngạc nhiên không?"

"Cái này..."

Vương Vũ cạn lời, hoàn toàn chính xác, trang bị cấp bậc Sử Thi hiếm có như thế, cho dù một ngày Chopper 345 chỉ chế tạo ra một món, cũng sẽ khiến cho người khác chú ý, huống chi hiện tại hơn hai giờ đồng hồ đã chế tạo hơn một trăm món...

Kẻ trong cuộc thì u mê, kẻ bàng quan lại tỉnh táo. Bản thân đang ở hiện trường, có thể không phát hiện ra điều gì, thế nhưng dưới con mắt của những người không biết kia, rõ ràng chính là hệ thống xảy ra lỗi.

Cho dù rõ ràng biết không phải là bug, cũng sẽ có người chơi báo cáo tình hình.

Trong trò chơi mà, loại người nào mà không có, chứng kiến người khác lấy được trang bị tốt thì đỏ con mắt có khối người, có cỗ máy chế tạo trang bị như Chopper tồn tại, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự hài hòa của trò chơi.

Trên nguyên tắc kiếm tiền là tôn chỉ, lấy người chơi làm nòng cốt, công ty trò chơi bất kể ai đúng ai sai, chỉ cần tuyệt đại đa số người chơi cảm thấy không hài hòa, công ty chủ quản nhất định sẽ là người đầu tiên cân bằng lại.

"Vậy những người còn lại chưa được chế tạo trang bị thì phải làm sao bây giờ?" Vương Vũ suy cho cùng vẫn là một người chính trực, đã đến lúc này rồi còn quan tâm vấn đề của người khác.

"Liên quan cái rắm gì đến chúng ta!" Vô Kỵ bĩu môi nói: "Chúng ta chỉ đồng ý để bọn họ dùng khu vực khai thác mỏ đổi lấy một cơ hội chế tạo trang bị thôi, cũng không cam đoan phải chế tạo cho họ trang bị cấp bậc Sử Thi. Khế ước đã ký, có thể nhận được trang bị tốt hay không, hoàn toàn bộ dựa vào số mệnh của chính bọn họ!"

Nói tới đây, Vô Kỵ lại nói: "Nhưng còn ngươi, không phải ngươi nói ngươi cũng có một bản vẽ sao."

"A đúng rồi!" Nghe Vô Kỵ nói như vậy, Vương Vũ liền vội vàng gật đầu: "Ngươi không nói thì ta suýt chút nữa đã quên mất!"

"Ta biết ngay mà!" Vô Kỵ đỡ trán thở dài nói: "Thừa dịp bây giờ trò chơi vẫn chưa cập nhật, mau chóng chế tạo đi!! Nếu không... sau khi trò chơi được cập nhật, không chừng lại có thêm quy định cứng nhắc nào đó, để hạn chế nghề rèn..."

"Ừ! Ngươi nói rất có lý!"

Vương Vũ dĩ nhiên không phải loại người không nghe khuyên bảo, mặc dù bây giờ ai cũng không biết hệ thống rốt cuộc muốn cập nhật thêm cái gì, thế nhưng lời Vô Kỵ nói tuyệt đối không phải là không có lý.

Theo tính chất của hệ thống, nếu muốn hạn chế nghề rèn, tám phần mười là muốn hạ thấp xác suất thành công của nghề rèn xuống. Mặc dù Chopper 345 là một thợ rèn chuyên nghiệp, nhưng mọi người đang ở trong thế giới trò chơi, kỹ năng chuyên nghiệp của bản thân chẳng qua chỉ là phụ, lời hệ thống nói mới là lớn nhất, hệ thống nói ngươi rèn không thành công, ngươi cảm thấy mình thành công cũng vô dụng.

Cung Tru Thần Phá Ma - vừa nghe tên thôi cũng đã biết là một Thần Khí vô cùng trâu bò rồi. Bao tay của Vương Vũ có thể biến hóa đa dạng vũ khí, duy chỉ thiếu mỗi vũ khí cung. Nếu như bây giờ không chế tạo, chỉ sợ rằng sau khi trò chơi được cập nhật, sẽ không có vận khí tốt như vậy nữa đâu.

Nghĩ tới điểm này, Vương Vũ gật đầu, xoay người đi vào bên trong phòng rèn.

Đám người Toàn Chân Giáo kia đều rất thích xem náo nhiệt, mắt thấy thời gian còn sớm, bọn họ cũng không sốt ruột đăng xuất khỏi trò chơi, vì vậy cũng đi theo sau Vương Vũ đến phường rèn.

"Thiết Ngưu huynh!"

Thấy Vương Vũ bước vào, Chopper 345 đang lau mồ hôi nghỉ ngơi liền lên tiếng chào hỏi Vương Vũ: "Ngươi có trang bị gì sao? Có muốn ta giúp ngươi chế tạo một tay hay không?"

"Ngươi nghỉ một lát trước đi!" Vương Vũ vẫy tay nói: "Món trang bị này ta tự mình chế tạo là được!"

Trong trò chơi không có khái niệm sức chịu đựng, nhưng chế tạo trang bị lại là một công việc cực kỳ hao tổn thể lực, nhất là kiểu người chế tạo với kĩ thuật cao siêu như Chopper 345, có thể nói là hao phí tinh lực hơn nhiều so với mấy tên thợ rèn bình thường nhiều. Không những thế hắn còn vừa mới liên tục chế tạo ra hơn một trăm món trang bị, thật sự là Chopper 345 đã quá mệt mỏi rồi.

Vương Vũ là đại sư võ thuật, về vấn đề nghiên cứu cơ thể con người có khi còn so được với chuyên gia y học ấy chứ.

Nếu như vừa rồi không nghỉ ngơi một lát, tinh lực của Chopper 345 hẳn là vẫn còn ở trạng thái phấn khởi tột cùng. Nhưng sau khi nghỉ ngơi một hồi, bây giờ tinh lực của hắn đã hạ xuống tới mức thấp nhất, trong trạng thái này, chắc chắn là không dễ tạo ra trang bị cực phẩm.

Còn nữa, một người tập võ như Vương Vũ, xương cốt tương đối cứng, bản thân hắn cũng là một thợ rèn cấp bậc Tông Sư. Trang bị của mình, Vương Vũ đương nhiên muốn tự mình chế tạo ra.

Chopper 345 cũng là một thằng nhóc tương đối hiểu chuyện, tự biết trạng thái hiện tại của bản thân như thế nào, cho nên cũng không tiếp tục cậy mạnh, chỉ lặng lẽ lui sang một bên.

Vương Vũ mở hai tay lấy bản vẽ ra, bày nó trên bàn điều khiển, ngay sau đó trước mặt hắn liền xuất hiện một giao diện rèn.

Trên ô rèn hiện lên nguyên liệu yêu cầu cùng với số lượng của chúng.

Huyền thiết, kim tinh, ma văn cương...

Đủ loại nguyên liệu vô cùng quý giá hiếm có giống như không cần tiền bị Vương Vũ lần lượt ném từng cái từng cái một vào bên trong lò rèn.

Dưới nhiệt độ của lửa lớn, tất cả nguyên liệu đều bị hòa tan thành một dòng nước thép màu đỏ thẫm, tạp chất màu đen cũng bị tinh luyện một lượng lớn ra bên ngoài.

Cung Tru Thần Phá Ma yêu cầu độ tinh khiết của nguyên liệu phải cao vô cùng. Giá trị của những nguyên liệu ở trong tay Vương Vũ này khoảng hơn triệu vàng, đủ để chất đầy một cái ba lô, nhưng mà sau khi đã loại trừ tạp chất luyện thành nước thép thì cũng không còn lại bao nhiêu. Thậm chí cũng không nhiều nước thép bằng thanh chủy thủ mà Chopper 345 vừa mới chế tạo ban nãy.

"Keng!"

Số lượng nguyên liệu lớn như vậy, ước chừng dung luyện mất năm phút đồng hồ mới luyện xong.

Vương Vũ kéo khuôn đúc trên đài điều khiển xuống phía dưới lò luyện, nhẹ nhàng kéo tay nắm của lò luyện ra, vô cùng cẩn thận rót dung dịch kim loại màu đỏ thẫm vào bên trong khuôn.

Lại chờ thêm một lúc nữa, dung dịch kim loại dần dần ngưng tụ lại, nháy mắt đã dung hợp thành hình dáng cơ bản của cây cung.

Dựa theo nhắc nhở của hệ thống, Vương Vũ lấy cây búa rèn của bản thân ra, bắt đầu gõ vào thân cung.

Leng keng leng keng!

Sau một hồi luyện rèn nhịp nhàng giàu tiết tấu, cuối cùng thì thân cung Tru Thần Phá Ma đã chế tạo hoàn tất.

Lúc này một cây cung lớn dài chừng hai thước, toàn thân đều là nguyên liệu kim loại quý hiếm nhất chế tạo mà thành.

Cả thân cung đen sì, ngoại trừ bốn khe lõm ra, mặt trên không có chút trang sức lòe loẹt nào, nhưng dáng vẻ đen thui này lại tạo ra một loại cảm giác kiên cố vững chãi và độ đàn hồi không gì sánh nổi.

Vương Vũ thuận tay cầm cây cung ở trong tay, trường cung nặng trình trịch vừa vào tay đã khiến Vương Vũ có một loại cảm giác y như là hòa hợp nhất thể. Cầm trong tay khua hai cái, Vương Vũ nhịn không được bật lên tiếng cảm thán: "Cung tốt! Cầm rất thuận tay!"

"Thuộc tính đâu? Mau xem thuộc tính đi!"

Mọi người trong Toàn Chân Giáo thấy thế, vội vã thúc giục Vương Vũ mau show thuộc tính của vũ khí lên.

"Thuộc tính cái rắm! Không thấy còn chưa căng dây à! Đây mới là bán thành phẩm!" Vô Kỵ giơ ngón giữa lên với mọi người.

"Đúng vậy!"

Vương Vũ nghe vậy liền gật đầu, từ trong ba lô móc ra một thứ đen nhánh giống như sợi dây thừng.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment