Trang 847# 2
Chương 1694: Thần tiên đánh nhau
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Tục ngữ nói rồi, mở hack đấu với mở hack, người nào mới người đó đáng sợ.
Nếu không phải Vương Vũ là mục tiêu đối địch, hiện tại cũng Huyết Sắc Thiên Lý cũng muốn sấn tới hỏi Vương Vũ một câu, dùng công nghệ cao gì vậy.
Đúng vậy, ý nghĩ đầu tiên trong đầu đám người Huyết Sắc Thiên Lý không phải nghĩ thân thủ Vương Vũ mạnh cỡ nào, mà là nhận định Vương Vũ giống bọn họ, cũng là nhờ công nghệ cao.
Dù sao Huyết Sắc Thiên Lý biết rõ đám người mình có chuyện gì, trên thế giới này làm gì có người mạnh mẽ hơn cả mở hack chứ, loại ý nghĩ này của Huyết Sắc Thiên Lý hoàn toàn là phản ứng bình thường.
"Đừng để hắn chạy!"
Sau chút sững sờ, đám người Huyết Sắc Thiên Lý nhanh chóng phản ứng lại, Huyết Sắc Thiên Lý vung tay lên, ra lệnh công kích Vương Vũ.
Vừa nói, Huyết Sắc Thiên Lý vừa giương cung lắp tên nhắm vào Vương Vũ.
Cảm nhận được sát khí của Huyết Sắc Thiên Lý, lúc này Vương Vũ xoay đầu lại hô với Mục Tử Tiên cách đó không xa: "Mau trở lại trong tiệm đi!"
"Vút!"
Lời còn chưa dứt, dây cung của Huyết Sắc Thiên Lý đã buông lỏng, quang mang chói mắt lập tức sáng lên.
Vương Vũ hơi nghiêng thân, chợt lao về phía mũi tên. Nhưng vào lúc này, hắn chỉ cảm thấy trước mắt sáng trắng, tiếp theo trên đỉnh đầu liền xuất hiện dấu hiệu Gây Mù.
Lạc Nhật: Kỹ năng chủ động, phóng ra một mũi tiên lóng lánh hào quang của mặt trời, tạo thành 120% sát thương vật lý đối với mục tiêu, cũng tạo ra hiệu quả Gây Mù kéo dài 3 giây. Thời gian hồi chiêu: 60 giây. MP tiêu hao 10%.
Đúng là kỹ năng của vũ khí trong tay Huyết Sắc Thiên Lý.
Không thể ngờ hiệu quả Gây Mù của kỹ năng này lại không cần trực tiếp công kích mục tiêu mà vẫn có thể phát động.
Ngẫm lại cũng đúng, mang đồ chơi này theo tương đương với việc cầm theo đèn pin cường quang, không đánh trúng người cũng không sao cả, chỉ cần nhìn thấy ánh sáng là có thể Gây Mù, các phương diện khác trong Trọng Sinh vẫn rất logic tuần hoàn.
Thời gian Gây Mù 3 giây cũng không tính là quá lâu, nhưng cao thủ so chiêu, 1 giây cũng có thể quyết định thắng bại, hơn nữa trước mặt Vương Vũ không phải cao thủ, mà là 5 tên thần tiên mở hack....
Theo biểu hiện vừa rồi Vương Vũ giết Thủy Tích Thạch Xuyên trong nháy mắt, Vương Vũ có thể tránh mũi tên của Huyết Sắc Thiên Lý mọi người cũng không cảm thấy kỳ quái.
Giờ phút này thấy Vương Vũ bị mũi tên của Huyết Sắc Thiên Lý làm mù, Sơn Băng Địa Liệt đứng trước bèn cúi đầu, lao về phía Vương Vũ.
Thích khách Quỷ Vũ Khô Đằng xếp sau thân hình lung lay biến mất trong không khí, Kim Quang Sạ Hiện thì vòng hai tay về phía sau rút ra hai thanh đao võ sĩ, đi theo Sơn Băng Địa Liệt xông về phía Vương Vũ.
Ngõ nhỏ thành nam cũng không rộng, mấy người cách Vương Vũ chỉ khoảng mấy thước, chỉ trong nháy mắt Sơn Băng Địa Liệt đã vọt tới trước mặt Vương Vũ, giơ nắm tay lên đánh thẳng vào đầu Vương Vũ.
"Ồ?"
Cảm giác của Vương Vũ nhạy tới cỡ nào? Khoảng cách chỉ hơn mười thước, đối thủ sờ mũi một cái hắn cũng có thể cảm giác được, Sơn Băng Địa Liệt cách Vương Vũ gần như vậy, tuy Vương Vũ bị Gây Mù nhưng vẫn cảm giác được trên tay Sơn Băng Địa Liệt không có vũ khí. Bởi vì không khí lưu động từ quyền và vũ khí cho dù là người thường nhắm mắt cũng có thể cảm giác được chút, huống chi là đại sư võ thuật như Vương Vũ lại càng không cần nói.
Rất hiển nhiên, vừa rồi Sơn Băng Địa Liệt là dùng kỹ năng Va Chạm của Chiến sĩ, một người Chiến sĩ không dùng vũ khí lại tiếp cận vật lộn với mục tiêu, thật sự là muốn làm gì thì làm sao.
Đối với loại đối thủ không biết sống chết này, đương nhiên Vương Vũ sẽ không nuông chiều Sơn Băng Địa Liệt. Vì thế Vương Vũ lui về sau nửa bước, tay trái nắm lại đập thẳng về phía quyền của Sơn Băng Địa Liệt.
Nhưng ai ngờ cánh tay Sơn Băng Địa Liệt lại khẽ cong lại, một tấm khiên hình tam giác xuất hiện trên cẳng tay Sơn Băng Địa Liệt.
"Duang!"
Một tiếng nổ vang, nắm tay Vương Vũ đập thật mạnh vào tấm khiên trên cẳng tay Sơn Băng Địa Liệt. Sơn Băng Địa Liệt chợt cảm thấy một luồng sức mạnh truyền tới, bị đẩy lui về sau vài bước.
Mà trên đầu Vương Vũ lại xuất hiện một hình nhang muỗi.
Là Thuẫn Kích!!!!
Kỹ năng phán định vốn đã cao hơn công kích bình thường một chút, phán định của kỹ năng khống chế lại càng thêm cường hãn.
Mặc dù Vương Vũ công kích cao, nhưng một quyền đập lên Thuẫn Kích thì cũng sẽ bị hệ thống phán định bị Choáng.
Không có biện pháp, ở cái thế giới này hệ thống là lớn nhất, lần này Vương Vũ thua là do kinh nghiệm trò chơi.
Cảm nhận được bản thân bị khống chế, Vương Vũ không khỏi có chút ngoài ý muốn.
Trong tay Sơn Băng Địa Liệt không chỉ có tấm khiên là vũ khí, hơn nữa còn có một vũ khí phó thủ là tấm khiên cánh tay.
Tấm khiên cánh tay này cũng là một loại khiên, nhưng trong trò chơi thì lại không được Chiến sĩ khiên thuẫn hoan nghênh cho lắm.
Bởi vì phía sau Chiến sĩ khiên thuẫn còn có đồng đội phải che chắn, sứ mệnh chủa bọn họ là bảo vệ an toàn cho những người chơi khác, cho nên thứ hàng như tấm khiên này đương nhiên là càng dày, càng nặng, càng to thì càng tốt. Ngay cả vóc người Chiến sĩ khiên thuẫn vì để hỗ trợ cho người chơi đứng sau, cũng đã cố ý chỉnh lớn lên, như vậy mới có thể hấp thu được nhiều sát thương hơn.
Mà khiên cánh tay tuy rằng có tính cơ động cao, nhưng lực phòng ngự và diện tích phòng ngự kém khiên tháp không biết bao nhiêu lần. Chiến sĩ khiên thuẫn luôn đi kèm với những danh từ như vững như thái sơn, vững như bàn thạch, vậy mà mang theo một bộ phó thủ khiên cánh tay, nhảy lên nhảy xuống chắn sát thương như Võ sư quả thực là không biết xấu hổ.
Chính vì nguyên nhân này, cho nên trong Trọng Sinh, không có quá nhiều Chiến sĩ khiên thuẫn mang đồ chơi này theo người, hơn nữa giá cả cũng vô cùng thấp, trên cơ bản hoặc là lấy làm đồ sưu tầm, hoặc là ném ở cửa hàng kiếm tiền.
Còn như Sơn Băng Địa Liệt cũng không phải xu hướng chủ yếu, thế nhưng chơi như vậy mang ý nghĩa khôi hài hơn ý nghĩa thực tế.
Đương nhiên có một điều Vương Vũ không biết, Chip trí năng này cũng cần phối hợp thuộc tính, cho dù phản ứng tư duy nhanh thế nào mà thân thể không theo kịp tiết tấu thì cũng là vô ích.
Loại nghề nghiệp cồng kềnh như Chiến sĩ khiên thuẫn muốn thích ứng với hiệu lực của Chip trí năng, thì phải dùng lá chắn cánh tay nhanh nhẹn, như vậy mới có thể phát huy được khả năng của Chip.
Không chỉ có Sơn Băng Địa Liệt, những người khác cũng vậy, cùng là nghề nghiệp Chiến sĩ, Kim Quang Sạ Hiện cũng thêm hết điểm vào nhanh nhẹn, hơn nữa còn lựa chọn song đao võ sĩ có tính cơ động vô cùng mạnh.
Trong nháy mắt Vương Vũ bị Choáng, Kim Quang Sạ Hiện liền vọt tới trước mặt Vương Vũ, ngay sau đó chân phải tiến về trước một bước, tay phải cầm đao võ sĩ bổ từ trên xuống, đánh một chiêu Thăng Long Trảm về phía Vương Vũ.
Thăng Long Trảm là thức mở đầu thường dùng nhất của nghề nghiệp Chiến sĩ ngoại trừ Va Chạm. Thăng Long Trảm sau đó là Phá Quân Thăng Long Trảm, tiếp theo là Băng Sơn Liệt Địa Trảm, cuối cùng là Toàn Phong Trảm. Một bộ liên kích này đánh ra, cho dù mục tiêu là Chiến sĩ khiên thuẫn cũng có thể bị đánh mất nửa cái mạng.
Trong tình hình chung, đương nhiên mục tiêu sẽ không dễ dàng bị Chiến sĩ liên kích như vậy. Nhưng Vương Vũ bây giờ vừa bị Gây Mù vừa bị Choáng, căn bản là không có lực đánh trả, đương nhiên Kim Quang Sạ Hiện muốn dùng một bộ liên kích sát thương cao nhất.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, thời điểm Vương Vũ sắp bị Kim Quang Sạ Hiện chém, thì đột nhiên Vương Vũ vận nội lực đánh ra nội tức cuồn cuộn, đồng thời trên người còn toát ra một vầng sáng màu xanh, ký hiệu Choáng trên đầu cũng nháy mắt biến mất.
Trong khoảnh khắc Choáng biến mất, tay trái Vương Vũ biến thành hổ trảo, tay không đè tay phải cầm đao võ sĩ của Kim Quang Sạ Hiện xuống.
Mãnh Hổ Kích chính là kỹ năng túm bắt được phán định cực cao, cộng thêm nội tức cuồn cuộn, phán định kỹ năng tăng lên gấp bội. Kim Quang Sạ Hiện bị bất ngờ không kịp phòng ngự, trường đao trực tiếp bị Vương Vũ cầm trong tay.