Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1700 - Chương 1701: Ta Có Một Kế Có Thể Mang Liên Minh Huyết Sắc Đi.

Trang 851# 1

 

 

 

Chương 1701: Ta có một kế có thể mang Liên Minh Huyết Sắc đi.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Có những lời này của các huynh đệ, ta yên tâm rồi!"

Huyết Sắc Phong Ngữ cảm động nói: "Có điều bây giờ còn chưa phải thời điểm, Liên Minh Huyết Sắc rốt cuộc vẫn là sản nghiệp của Huyết Sắc Thiên Lý, chúng ta không thể nói đi là đi được. Phải nghĩ ra một cách gì đó để phủi sạch quan hệ với Huyết Sắc Thiên Lý, mọi người ai nghĩ ra được cách nào hay không? "

"Chuyện này..." Nghe Huyết Sắc Phong Ngữ nói như vậy, mọi người ngay lập tức trầm mặc.

Tất cả mọi người đường đường là nam tử hán, vì sao Huyết Sắc Chiến Kỳ và Huyết Sắc Phong Ngữ chịu uất ức lớn như vậy cũng không chịu rời khỏi công hội?

Xét đến cùng chính là vì điểm này - sản nghiệp của Liên Minh Huyết Sắc không thuộc về Huyết Sắc Chiến Kỳ và Huyết Sắc Phong Ngữ, cũng không thuộc về người chơi của Liên Minh Huyết Sắc. Mà nó thuộc về ông chủ đứng đằng sau Liên Minh Huyết Sắc.

Huyết Sắc Phong Ngữ và Huyết Sắc Chiến Kỳ đều là người làm công, muốn đi thì nói một tiếng từ chức là được, thế nhưng trụ sở công hội và thành chính của Liên Minh Huyết Sắc, hai người bọn họ ai cũng không thể mang đi được.

Thiên hạ nhốn nháo, đều vì lợi ích.

Liên Minh Huyết Sắc là do một tay đám người Huyết Sắc Chiến Kỳ tạo ra, nếu như không mang đi được cái gì thì rời đi còn có ý nghĩa gì nữa chứ. Dù sao tất cả mọi người đều đã đến tuổi trung niên, đã không còn là cái tuổi ngựa non háu đá vì đánh cược mà có thể tùy ý rời đi.

Sở dĩ Huyết Sắc Phong Ngữ tìm mọi người đến, chính là vì muốn cùng mọi người thương nghị đối sách, xem làm thế nào để lúc đi vẫn có thể mang theo sản nghiệp của Liên Minh Huyết Sắc.

Nhiều người thì ý tưởng sẽ nhiều hơn, tuy rằng mạch suy nghĩ của những người chơi cốt cán này theo không kịp Huyết Sắc Phong Ngữ, nhưng nhiều người như vậy, chung quy có thể nghĩ ra một biện pháp nào đó chứ?

Chẳng qua khiến Huyết Sắc Phong Ngữ thất vọng rồi, việc này quả thực khó khăn vô cùng.

Dù sao mọi người lăn lộn nhiều năm như vậy, còn chưa nhìn thấy người đi ăn máng khác còn có thể mang cả công ty đi theo, con mẹ nó như thế thì sao gọi là đi ăn máng khác chứ? Cái này gọi là mưu triều soán vị!

Điều này cũng là hợp tình hợp lý, nếu như bọn ho thật sự có cách, thì trong hiện thực mỗi người đều là ông chủ lớn rồi.

Ngay lúc Huyết Sắc Phong Ngữ đang xoắn xuýt không biết phải làm sao, Vương Vũ cũng đã nhìn thấy tin nhắn trả lời của Huyết Sắc Phong Ngữ.

Nói thật lòng, Vương Vũ nhìn thấy lựa chọn này của Huyết Sắc Phong Ngữ, hắn quả thực vô cùng hài lòng. Dù sao Toàn Chân Giáo và Liên Minh Huyết Sắc trở thành anh em với nhau lâu như vậy, Vương Vũ cũng không muốn bởi vì mấy tên đầu óc tối dạ mà bản thân phải đi giết những người chơi vô tội của Liên Minh Huyết Sắc.

Sau khi nhận được hồi âm của Huyết Sắc Phong Ngữ, Vương Vũ tiện tay chuyển tiếp tin nhắn này cho Vô Kỵ.

"Ha ha!"

Thấy tin nhắn Vương Vũ gửi tới, Vô Kỵ mỉm cười, kéo ra thanh Bạn Tốt, gửi một tin nhắn cho Huyết Sắc Phong Ngữ.

Huyết Sắc Phong Ngữ lúc này đang không biết làm sao, lại đột nhiên nhận được tin nhắn riêng của Vô Kỵ.

Ấn mở ra nhìn, chỉ thấy Vô Kỵ nói: "Phong Ngữ à, ta đoán ngươi bây giờ khẳng định là có tâm sự. "

"Ách..."

Nhìn thấy tin nhắn như thấy người, bộ mặt gian trá của Vô Kỵ lập tức hiển hiện lên trước mặt Huyết Sắc Phong Ngữ.

Huyết Sắc Phong Ngữ biết mình không thể gạt được Vô Kỵ, vì vậy hắn dứt khoát ăn ngay nói thật: "Đúng là có chút tâm sự."

"Ha ha!" Vô Kỵ cười nói: "Tâm sự của ngươi là gì ta cũng đoán ra được, ta có thể giúp ngươi!"

"Thật vậy chăng? " Huyết Sắc Phong Ngữ nghe vậy liền cả kinh, hắn không khỏi ngạc nhiên nói: "Ngươi biết ta muốn làm gì sao, ngươi thật sự có thể giúp ta?"

Huyết Sắc Phong Ngữ vô cùng tường tận chuyện mình muốn làm khó khăn gian khổ bao nhiêu.

Tuy rằng công hội Liên Minh Huyết Sắc này là do người chơi của Liên Minh Huyết Sắc thành lập, nhưng xét đến cùng, ở trên danh nghĩa nó vẫn là sản nghiệp của Huyết Sắc Thiên Lý. Muốn đóng gói Liên Minh Huyết Sắc mang đi vốn đã không hợp quy củ rồi, thế nên sau khi nghe thấy lời này của Vô Kỵ, Huyết Sắc Phong Ngữ cảm thấy hắn giống như đang đùa giỡn, hay là Vô Kỵ cũng không biết bản thân muốn làm gì?

"Ha ha!" Vô Kỵ cười nhạt nói: "Ngươi không phải muốn mang theo tất cả sản nghiệp của Liên Minh Huyết Sắc rời đi sao..."

"Hả...?" Huyết Sắc Phong Ngữ một lần nữa cả kinh nói: "Ngươi biết?"

"Đương nhiên!" Vô Kỵ cười tủm tỉm nói: "Ta có một kế, có thể giúp ngươi mang theo toàn bộ sản nghiệp của Liên Minh Huyết Sắc."

"Vô Kỵ lão đại, ngươi không nói đùa đấy chứ." Huyết Sắc Phong Ngữ không thể tưởng tượng ra nổi: "Phải mang toàn bộ Liên Minh Huyết Sắc đi, không phải chỉ đưa toàn bộ người chơi của Liên Minh Huyết Sắc đi. "

"Chắc chắn không phải là nói giỡn rồi...." Vô Kỵ nước chảy mây trôi nói: "Chỉ có điều phải xem ngươi có đồng ý hợp tác hay không thôi. "

"Trước tiên đừng đề cập đến chuyện hợp tác."

Huyết Sắc Phong Ngữ cũng không phải là một tên ngốc, biết rõ làm giao dịch với Vô Kỵ cơ bản chẳng khác nào bảo hổ lột da. Thế nên hắn sẽ không dễ dàng một lời liền đáp ứng thỉnh cầu hợp tác của Vô Kỵ, mà phải để lại một chút ít tâm tư nhỏ.

Nói chuyện với người thông minh luôn luôn tương đối nhẹ nhàng, chút tính toán nhỏ nhặt của Huyết Sắc Phong Ngữ sao có thể thoát khỏi đôi mắt của Vô Kỵ. Hắn cũng không để ý sự đề phòng của Huyết Sắc Phong Ngữ đối với chính mình, mà thản nhiên nói: "Rất đơn giản, chỉ cần Liên Minh Huyết Sắc các ngươi bại bởi chúng ta là được rồi. "

"Bại bởi các ngươi?" Nghe thấy lời Vô Kỵ nói, đôi mắt của Huyết Sắc Phong Ngữ bỗng dưng trở nên sáng ngời, lập tức hiểu được ý của Vô Kỵ: "Ý của ngươi là, Toàn Chân Giáo các ngươi chơi toa cáp với Liên Minh Huyết Sắc? "

Toa cáp, tên như ý nghĩa - chính là toàn lực ứng phó, lôi át chủ bài ra, mà ở trong game online nó lại có nghĩa là hai công hội sẽ mở ra hình thức tử đấu.

Không giống với công hội chiến bình thường, công hội chiến bình thường cho dù đánh thua thì nhiều nhất cũng chỉ mất một cái trụ sở, đối với những công hội lớn có vô số trụ sở mà nói, mất một hai trụ sở không coi là việc gì lớn.

Mà tử đấu chính là đem tất cả sản nghiệp của hai công hội ra để làm tiền đặt cược. Một ván định thắng bại - không chết không thôi, cho nên bị người chơi gọi là toa cáp.

Đương nhiên, loại chuyện như toa cáp không giống công hội chiến bình thường. Công hội chiến bình thường nếu như bên bị tuyên chiến không chịu nghênh chiến, khi tuyên chiến vừa có hiệu lực, bên tuyên chiến sẽ được mạnh mẽ tiến công, còn tử đấu thì nhất định phải có sự đồng ý của hai bên công hội thì mới có thể diễn ra được.

Chỉ cần ứng chiến, công hội hai phe tất sẽ có một phe vĩnh viễn biến mất.

Mọi người vào công hội trong trò chơi cũng không phải là để đánh bạc, dưới tình huống bình thường, nếu không có hận thù quá lớn, ai cũng sẽ không chơi tử đấu, mà càng là các công hội lớn thì cách làm việc sẽ càng thêm ổn trọng, bọn họ sẽ không lấy toàn bộ thân gia của mình ra làm chuyện đùa.

Tử đấu trong "Trọng Sinh" cũng không phải chưa từng có, trên cơ bản đều là các công hội nhỏ không đáng kể, dù sao tất cả mọi người đều tay trắng, thậm chí ngay cả trụ sở công cũng không có, tử đấu sinh đấu cũng không có gì khác nhau.

Ý tứ trong lời Vô Kỵ rất rõ ràng, chính là muốn chơi một lần toa cáp với Liên Minh Huyết Sắc.

"Không sai!" Vô Kỵ nói: "Các ngươi căn bản không cần làm gì, chỉ cần chúng ta tấn công trụ sở công hội của Liên Minh Huyết Sắc là được. Đến lúc đó toàn bộ Liên Minh Huyết Sắc sẽ thuộc về Toàn Chân Giáo, ta lại chuyển nhượng cho ngươi, chẳng phải như vậy là được rồi sao?"

"Chuyển nhượng?" Huyết Sắc Phong Ngữ cười khổ nói: "Theo ta được biết, Vô Kỵ lão đại cũng không phải là loại người thích làm việc không công. "

Đám người Toàn Chân Giáo nổi danh là bại hoại, mục đích chính là dốc sức liều mạng chiếm lợi ích. Vô Kỵ với tư cách là kẻ đứng đầu đám lưu manh đó, há lại là một kẻ vô tư dâng hiến, không chừng có khi hắn còn muốn nuốt chọn cả Liên Minh Huyết Sắc, nhả cũng không muốn nhả.

Đừng nhìn Toàn Chân Giáo chỉ có mười mấy người, Huyết Sắc Phong Ngữ một chút cũng không dám hoài nghi khẩu vị của đám người kia.

"Ha! Coi như ngươi hiểu rõ ta." Vô Kỵ cười ha hả nói: "Không sai, trên đời này nào có bữa cơm nào miễn phí, phí chuyển nhượng gì đó ắt không thể thiếu rồi."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment