Trang 853# 1
Chương 1705: Đừng làm quân cờ của người ta.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Vũ Tiên? Đấy là ai?” Huyết Sắc Chiến Kỳ có chút ngẩn người, đa số người trong Toàn Chân Giáo Huyết Sắc Chiến Kỳ đều biết, nhưng cái tên Vũ Tiên này lại là lần đầu tiên hắn nghe thấy.
“Là vợ của Thiết Ngưu đó!” Huyết Sắc Phong Ngữ giải thích.
“Hả....”
Huyết Sắc Phong Ngữ vừa nói ra câu ấy, Huyết Sắc Chiến Kỳ đột nhiên cảm thấy lạnh cả sống lưng, không thể không hít vào một ngụm khí lạnh.
Là người chơi lâu năm của thành Dư Huy, hơn nữa còn có giao tình không tệ với Toàn Chân Giáo, chuyện Thiết Ngưu che chở vợ, Huyết Sắc Chiến Kỳ tất nhiên là có nghe qua đôi chút.
Nghe nói năm đó có một công hội vì một chút chuyện làm ăn mà đi bắt cóc vợ của Thiết Ngưu, bây giờ thi thể của công hội đó không biết đã lạnh bao lâu ở trong trò chơi này rồi.
Vậy mà Huyết Sắc Thiên Lý vẫn dám làm xằng làm bậy, thế nhưng bức tử vợ của Thiết Ngưu... Chuyện này, thật đúng là con mẹ nó.
Huyết Sắc Chiến Kỳ không biết nên nói thế nào mới tốt, suy cho cùng thì giờ này phút này Vũ Tiên là ai cũng không còn quan trọng nữa, điều quan trọng nhất bây giờ chính là – Một khoảng thời gian nữa thôi, sẽ không còn ai biết đến Liên Minh Huyết Sắc là ai nữa rồi.
Dù sao thì Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng là vị hội trưởng đầu tiên bị Vương Vũ “nhìn chằm chằm vào”, có thể nói hắn hiểu rõ sự đáng sợ của Vương Vũ hơn bất kỳ ai. Người này đến vô ảnh đi vô tung, có thể phi thiên có thể độn thổ, hơn nữa thân thủ vô địch, đối mặt với vạn người mặt không hề đổi sắc...
Kiểu người đáng sợ như này nếu nổi cơn tam bành muốn chơi chết một cái công hội, sợ rằng dù Liên Minh Huyết Sắc có đông người đến đâu thì cũng không có ích lợi gì.
Thử tưởng tượng xem có một tên đáng sợ như vậy cứ đứng ở trong bóng tối nhìn chằm chằm vào ngươi... Kết cục cuối cùng của người chơi Liên Minh Huyết Sắc chắc chắn sẽ là cả ngày lo sợ không yên, có khi một ngày nào sẽ rút lui khỏi công hội để bảo đảm sự an toàn cho bản thân cũng nên.
Không còn cách nào, với bản lĩnh của Vương Vũ, một trăm tám mươi người thật sự không phải là đối thủ của hắn, cho dù là có một ngàn tám trăm người bao vây ngăn chặn, hắn vẫn có thể toàn mạng rút lui.
Người chơi của Liên Minh Huyết Sắc không thể ngày nào cũng tụ họp trên vạn người cùng nhau hành động, đối mặt với sự trả thù điên cuồng của một vị cao thủ như vậy, mọi người ngoại trừ cách rút lui khỏi công hội để tự bảo vệ bản thân ra thì đã không còn sự lựa chọn thứ hai.
Suy cho cùng ai cũng muốn được chơi trò chơi một cách thoải mái nhất, làm gì có người nào đồng ý để bản thân ngày ngày sống dưới cái bóng của sự chết chóc đâu.
Một mình Vương Vũ đã khó đối phó như thế, lại còn cộng thêm mấy thằng nhóc Toàn Chân Giáo nữa...
Nghĩ đến đây, ngực của Huyết Sắc Chiến Kỳ không khỏi đau thắt lại... Con mẹ nó, mấy chuyện này sao tự dưng lại xảy ra chứ?
“Vậy tiếp theo chúng ta nên xử lý thế nào?”
Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng không phải là người chùi đít chuyên nghiệp. Liên Minh Huyết Sắc đã bị Huyết Sắc Thiên Lý phá thành cái dạng này rồi, đối với mớ bòng bong rối tung rối mù như vậy, Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng đành bó tay chịu thua.
Huyết Sắc Chiến Kỳ tất nhiên biết, nếu đối chiến trực diện, Toàn Chân Giáo chắc chắn không phải là đối thủ của Liên Minh Huyết Sắc, nhưng thắng rồi thì làm sao? Một khi Liên Minh Huyết Sắc bị Toàn Chân Giáo triển khai báo thù, bắt đầu điên cuồng quấy rối, lúc ấy sẽ còn đau khổ hơn cả việc thua trận.
Thắng cũng chết, mà thua cũng chết, Huyết Sắc Chiến Kỳ thật lòng không biết nên xử lý thế nào.
“Ta cũng biết người sẽ hỏi như vậy.”
Đối với vấn đề của Huyết Sắc Chiến Kỳ, Huyết Sắc Phong Ngữ cười cười nói: “Ta cảm thấy giờ là lúc chúng ta nên phân rõ giới hạn với Huyết Sắc Thiên Lý rồi.”
“Ngươi... Nói vậy là có ý gì?” Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe thấy thế thì vô cùng bàng hoàng, hắn không khỏi kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ ngươi định...”
“Không sai!” Huyết Sắc Phong Ngữ gật đầu nói: “Cho dù bây giờ chúng ta không đi, thì sau này Liên Minh Huyết Sắc cũng không dung chứa nổi chúng ta nữa rồi.”
“Không thể nào!” Huyết Sắc Chiến Kỳ kinh hoàng nói: “Liên Minh Huyết Sắc là do một tay ta phát triển nên, bọn họ làm sao...”
“Quay về thực tế đi!” Huyết Sắc Phong Ngữ lên tiếng ngắt lời của Huyết Sắc Chiến Kỳ: “Được chim bẻ ná là đạo lý xưa nay rồi, bây giờ Liên Minh Huyết Sắc đã phát triển không ngừng, tự sẽ có người đến hái quả ngọt, ngươi cho rằng bọn họ sẽ còn cần chúng ta sao... Tỉnh lại đi, lần này nếu đánh thua, chúng ta sẽ không còn cơ hội, còn nếu đánh thắng, chúng ta vẫn sẽ phải cuốn chăn gối rồi cút đi thôi.”
“Chuyện này...”
Nghe xong những lời Huyết Sắc Phong Ngữ nói, Huyết Sắc Chiến Kỳ không khỏi ngậm miệng không dám trả lời, tâm trạng thậm chí lạnh toát từ đầu đến chân.
Không sai, Huyết Sắc Chiến Kỳ rốt cuộc chỉ là một người làm công, trái cây ngon tất nhiên là phải để lại cho ông chủ, lần này bị đuổi đến thành Tá Hạ chính là sự chứng minh tốt nhất.
Nếu Huyết Sắc Thiên Lý bị Toàn Chân Giáo tiêu diệt, tất cả gia nghiệp của Liên Minh Huyết Sắc kể cả thành Tá Hạ cũng sẽ đưa về cho Toàn Chân Giáo quản lý, Huyết Sắc Chiến Kỳ đương nhiên cũng sẽ bị cưỡng chế rời khỏi.
Nếu Toàn Chân Giáo bị Huyết Sắc Thiên Lý tiêu diệt, vậy thì chứng minh Huyết Sắc Chiến Kỳ đúng là một tên phế vật, ở thành Dư Huy lâu như vậy mà không dọn dẹp nổi một công hội nhỏ chỉ có mười mấy người, phế vật như thế thì còn giữ lại làm gì chứ?
Chung quy, quả ngọt sẽ không thuộc về Huyết Sắc Chiến Kỳ, và càng không thuộc về đám anh em thủ hạ lâu năm dưới trướng của hắn, thắng bại còn có ý nghĩa gì nữa chứ.
“Aizz...”
Huyết Sắc Chiến Kỳ là một người thông minh, hắn tất nhiên hiểu rõ ràng tường tận ý tứ trong lời nói của Huyết Sắc Phong Ngữ. Sau khi ý thức được bản thân mình chẳng qua chỉ là một quân cờ trong tay người khác, bất cứ lúc nào cũng có thể bị triệt tiêu, Huyết Sắc Chiến Kỳ cảm thấy đau nhói, hắn khẽ thở dài một tiếng: “Chúng ta đi hay không đi không quan trọng, ta chỉ tiếc nuối Liên Minh Huyết Sắc, và mấy anh em....”
Lời nói này của Huyết Sắc Chiến Kỳ tuy có chút trang nghiêm, nhưng cũng là xuất phát từ tận đáy lòng của hắn.
Nuôi chó mèo lâu ngày còn nảy sinh tình cảm, huống hồ Liên Minh Huyết Sắc là do một tay Huyết Sắc Chiến Kỳ xây dựng nên, còn có thêm sự phấn đấu của mấy vạn anh em trong công hội, hắn cũng không phải là lòng dạ sắt đá, khó bề cắt đứt cũng là nằm trong tình lý.
“Cho nên mới bảo là chúng ta đứng xem kịch đi!” Huyết Sắc Phong Ngữ nói đến đây, trên mặt liền lộ ra một nụ cười.
“???”
Thấy biểu cảm này của Huyết Sắc Phong Ngữ, trong đầu của Huyết Sắc Chiến Kỳ nhất thời phụt ra một chuỗi dấu chấm hỏi: “Ngươi nói như vậy là có ý gì?”
“Ha ha!” Huyết Sắc Phong Ngữ nói: “Người đi lên chỗ cao, nước chảy về chỗ thấp, chúng ta đã quyết định sẽ mang Liên Minh Huyết Sắc đi theo.”
Nói rồi, Huyết Sắc Phong Ngữ mới kể lại một mạch cuộc giao dịch giữa hắn và Toàn Chân Giáo cho Huyết Sắc Chiến Kỳ nghe.
“Chuyện này... chuyện này con mẹ nó cũng được sao?” Huyết Sắc Chiến Kỳ vô cùng kinh ngạc.
“Vô Kỵ lão đại đã nói rồi, chắc chắn là không sai được!” Huyết Sắc Phong Ngữ hỏi lại: “Lão đại, ngươi muốn cùng Huyết Sắc Thiên Lý lăn lộn hay là đi cùng với chúng ta. Lựa chọn này chắc cũng không khó mà?”
“Được rồi, dù sao ta cũng không ở thành Dư Huy!” Huyết Sắc Chiến Kỳ trầm ngâm rất lâu, sau đó thở dài nói: “Các ngươi tự quyết định đi!”
Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng xem như là một người khá trọng tình cảm, hợp tác với Huyết Sắc Vạn Lý lâu như vậy rồi, lúc này hắn tất nhiên sẽ không quyết tuyệt được như Huyết Sắc Phong Ngữ.
Nhưng việc này là do Huyết Sắc Vạn Lý ăn ở không tử tế trước, sau đó là tới Huyết Sắc Thiên Lý chủ động đi gây họa.
Hiện tại Huyết Sắc Thiên Lý đã đắc tội với Vương Vũ, kết cục đã quá rõ ràng rồi, muốn tiếp tục là kẻ không có tiền đồ bị người ta đá bay ra ngoài hay là chọn lựa tự lập môn hộ, cái này đương nhiên là không khó để quyết định.
Giống như Huyết Sắc Phong Ngữ đã nói, người thì phải đi lên cao... Làm người chung quy lại vẫn phải nhìn về phía có lợi ích.
Ý tứ trong lời nói của Huyết Sắc Chiến Kỳ đã quá rõ ràng rồi, ngươi muốn làm gì thì làm, dù sao ta cũng đang ở thành Tá Hạ, nước xa không cứu được lửa gần, đến lúc Toàn Chân Giáo thắng rồi, quyền sở hữu của thành Tá Hạ chẳng qua chỉ là đổi cho một người khác trong nhà mà thôi.
Trong trò chơi, người chơi của Liên Minh Huyết Sắc đã tập hợp tại trụ sở công hội, tất cả đều khí thế bừng bừng chờ đợi để liều mạng với Toàn Chân Giáo một trận sống còn. Vậy mà ngay tại lúc này, đội trưởng của các tiểu đội đột nhiên lại hạ mệnh lệnh xuống: “Mọi người nghe ta nói, Huyết Sắc Thiên Lý là người không đáng tin, chẳng lẽ chúng ta thật sự phải bán mạng vì hắn sao?”