Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1706 - Chương 1707: Ta Tới Để Giết Ngươi!

Trang 854# 1

 

 

 

Chương 1707: Ta tới để giết ngươi!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Đi! Mau chóng quay về trụ sở!"

Sau khi nhận được tin nhắn trụ sở thứ tư đã bị phá hủy, Huyết Sắc Thiên Lý rốt cục không kìm chế nổi nữa.

Công hội Liên Minh Huyết Sắc có ba mươi trụ sở, ước chừng có khoảng một mười lăm ngàn người chơi, suy ra bình quân mỗi trụ sở có hơn năm trăm người.

Đừng nói năm trăm người này chỉ làm một công việc chính là thủ thành, cho dù là đứng im ở đó để cho người ta giết, năm trăm người cũng không thể nào nhanh như vậy đã bị đối phương giết chết hết được. Huống chi cửa lớn của trụ sở còn có thanh HP, mười mấy người đứng ở đó liều mạng tấn công cũng phải mất một khoảng thời gian, làm gì có chuyện cùng một lúc bị công phá nhiều trụ sở với tốc độ nhanh thế kia chứ?

Huyết Sắc Thiên Lý lại không phải kẻ ngu, lúc này hắn dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết được chuyện gì đang xảy ra – chắc chắn là thủ hạ của mình có nội gián!

Tục ngữ nói rồi, dựa núi thì núi sập, nếu như thủ hạ của mình toàn là mấy kẻ không đáng tin, đã thế Huyết Sắc Thiên Lý chỉ có thể tự mình ra tay.

Nói thì dễ, nhưng phàm là công hội chiến, thân là hội trưởng, trách nhiệm của hắn vô cùng trọng đại, trong tình huống bình thường đều phải tọa trấn ở hậu phương để chỉ huy... Huyết Sắc Thiên Lý thân là hội trưởng của cả một công hội, còn phải tự mình ra tiền tuyến liều mạng… quả thực khiến người ta không khỏi cảm thấy có chút đau xót!

"Rầm!!"

Nhưng ngay lúc đám người Huyết Sắc Thiên Lý chuẩn bị đi ra ngoài, đột nhiên cửa văn phòng của Liên Minh Huyết Sắc bị người ở bên ngoài dùng một cước đá văng ra. Mảnh gỗ vụn của ván cửa bay tán loạn, cánh cửa nháy mắt bị đá thành đầu thừa đuôi thẹo.

Cùng lúc đó một thân ảnh vô cùng cường tráng đứng chắn ở bên ngoài cửa văn phòng Liên Minh Huyết Sắc, người tới không phải ai khác chính là Vương Vũ.

"Là ngươi!!!"

Thấy gương mặt quen thuộc đang đứng ở bên ngoài cửa, đám người Huyết Sắc Thiên Lý cả kinh, sợ tới mức hồn vía lên mây.

Huyết Sắc Thiên Lý càng kinh ngạc hơn chỉ vào Vương Vũ nói: "Ngươi, ngươi làm sao vào được đây?"

Văn phòng của Liên Minh Huyết Sắc thuộc về mục lãnh địa tư nhân, dựa theo giả thiết của hệ thống, lãnh địa tư nhân hẳn phải là khu vực an toàn mới đúng.

Có giả thiết của hệ thống ở đây, cho dù là BOSS Thần cấp cũng không mở được cánh cửa này ra mới đúng. Vương Vũ lại có thể chỉ cần một cước đã đá văng được cửa văn phòng, hay là công nghệ cao của tên khốn này đã áp đảo được cả giả thiết của hệ thống?

Rất hiển nhiên, khi con người sợ hãi thì rất dễ giảm sút chỉ số thông minh. Huyết Sắc Thiên Lý lúc này đã bắt đầu suy nghĩ lung tung, thậm chí ngay cả lời nói vô căn cứ như áp đảo giả thiết của hệ thống hắn cũng có thể nghĩ ra được.

"Đạp cửa rồi vào thôi... " Vương Vũ buông tay, vẻ mặt vô cùng vô tội, đây là chuyện hiển nhiên dễ thấy cỡ nào chứ, chẳng lẽ Huyết Sắc Thiên Lý mù rồi nên mới không nhìn thấy?

"Con mẹ nó!"

Huyết Sắc Thiên Lý hết chỗ nói rồi, hắn bỗng nhiên kêu lên: "Ngươi làm sao có thể vào nhà riêng của ta chứ? Cho dù ngươi là thành chủ, cũng không có quyền lợi này, ta muốn kiện ngươi, kiện ngươi dùng bug."

Huyết Sắc Thiên Lý nói cũng không hề sai, thành chủ tuy có thể làm lơ khu vực an toàn, nhưng chỉ có thể làm lơ khu vực an toàn công cộng như điểm hồi sinh, điểm truyền tống, nhưng nhà cửa tư nhân không thể tùy ý ra vào, bằng không thì phòng ở của hệ thống sẽ bán được cho ai chứ.

"Thật không có kiến thức! "

Vương Vũ nghe vậy liền bĩu môi nói: "Công hội chiến đấy ạ, ngươi cho rằng ngươi còn có khu vực an toàn? "

"Ha...?"

Huyết Sắc Thiên Lý đang la hét đòi khiếu nại Vương Vũ, nhưng chỉ một câu nói của người nọ, hắn trực tiếp đã bị lôi về hiện thực.

Khu vực an toàn cũng có một vài điểm hạn chế, tác dụng bảo vệ chỉ tồn tại ở thời kỳ hòa bình, một khi xảy ra chiến tranh, khu vực an toàn sẽ mất đi hiệu quả. Ví dụ như thành chiến, công hội chiến gì đó, thậm chí lúc quái vật công thành, trừ khi là điểm sống lại do hệ thống chỉ định, còn đâu tất cả các khu vực an toàn khác đều mất đi hiệu quả.

Vương Vũ đột nhiên phá cửa bước vào, điều này không khỏi khiến cho đám người Huyết Sắc Chiến Kỳ phát sợ, bọn họ thế nhưng lại quên mất vấn đề mang tính cơ bản này, cuối cùng còn bị một “người mới” như Vương Vũ bức ép một trận, cũng quá oan uổng rồi.

"Hừ... Vậy ngươi đến đây làm gì?"

Sửng sốt mất một lúc, Huyết Sắc Thiên Lý hỏi một vấn đề mà chính bản thân hắn cũng cảm thấy mình ngu xuẩn.

Vẫn là Vương Vũ tu dưỡng tương đối cao, đối mặt với câu hỏi của Huyết Sắc Thiên Lý, Vương Vũ không hề mở miệng thốt ra lời trào phúng, trái ngược hắn còn vô cùng kiên nhẫn giải thích: "Giết ngươi!"

Lúc trả lời, Vương Vũ cũng không nhàn rỗi, chữ giết vừa ra khỏi miệng, hắn liền xông về phía Huyết Sắc Thiên Lý, chữ ngươi vừa rơi xuống, đã vọt tới trước mặt Huyết Sắc Thiên Lý.

Thân hình của Vương Vũ vô cùng cao lớn, nháy mắt lướt đến trước mặt Huyết Sắc Thiên Lý khiến cho tên nhóc này cảm thấy như Thái Sơn áp đỉnh, một loại khí thế áp đảo giống như che trời lấp đất đánh úp lại làm người ta sợ hãi tột độ.

Ngay sau đó, tay phải Vương Vũ giơ lên, năm ngón tay ngưng chưởng thành trảo túm về phía Huyết Sắc Thiên Lý.

Huyết Sắc Thiên Lý đã dồn hết điểm vào nhanh nhẹn, lại còn cắm thêm chip trí tuệ nhân tạo vào, bất kể là năng lực phản ứng hay là động tác đều cực kỳ nhanh.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong một cái nháy mắt này, uy lực của chip trí tuệ nhân tạo đã phát huy đến cực hạn, mắt thấy Vương Vũ sắp chộp được đầu mình, Huyết Sắc Thiên Lý né một cái, khó khăn lắm mới tránh thoát được công kích của Vương Vũ.

"Ồ? Phản ứng còn rất nhanh!"

Vương Vũ thấy thế, không khỏi nheo mắt lại.

Chú ý, “Phản ứng còn rất nhanh!” trong lời của Vương Vũ cũng không phải là nói về hắn, mà là nói về sự đối lập biểu hiện lúc trước và hiện tại của Huyết Sắc Thiên Lý. Phản ứng lúc này của Huyết Sắc Thiên Lý quả thực khiến Vương Vũ không khỏi cảm thấy bất ngờ.

Huyết Sắc Thiên Lý hiện đang là ông chủ của mọi người, thấy Huyết Sắc Thiên Lý bị công kích, những người khác đương nhiên sẽ không trơ mắt đứng nhìn.

Ngay lúc Huyết Sắc Thiên Lý tránh thoát được công kích của Vương Vũ, Sơn Băng Địa Liệt liền giơ Tháp Thuẫn lên chắn trước mặt Vương Vũ.

Thực lực của Sơn Băng Địa Liệt được coi là mạnh nhất trong đám người Huyết Sắc Thiên Lý, bởi vì lúc trước bị Vương Vũ một quyền đánh nát lá chắn ở tay, thế nên lúc này hắn rất có ý kiến với Vương Vũ, trong lòng sục sôi lửa giận.

Sau khi vọt tới trước mặt Vương Vũ, tấm lá chắn trong tay Sơn Băng Địa Liệt lại giơ lên, dùng một chiêu “Thuẫn Kích” với Vương Vũ.

Cùng một chiêu thức thì không thể sử dụng hai lần với Vương Vũ, lúc trước trên tay Sơn Băng Địa Liệt là lá chắn tay, Vương Vũ không thể kịp thời phán đoán nghề nghiệp của hắn nên mới trúng chiêu. Lúc này Vương Vũ đã biết rõ nghề nghiệp của Sơn Băng Địa Liệt, hơn nữa lá chắn tay của Sơn Băng Địa Liệt đã đổi thành Tháp Thuẫn, tốc độ phóng thích kĩ năng cũng chậm hơn rất nhiều, tất nhiên là không có khả năng công kích được Vương Vũ.

"Ai nha..."

Chỉ thấy Vương Vũ nghiêng người, lui về phía sau một bước, thuẫn của Sơn Băng Địa Liệt trực tiếp nện vào không trung. Sơn Băng Địa Liệt mất cân bằng không khỏi lảo đảo lao về phía trước.

Vương Vũ đứng ở bên cạnh nhịn không được đưa tay túm lấy gáy Sơn Băng Địa Liệt, ai ngờ tốc độ phản ứng của Sơn Băng Địa Liệt không chậm hơn bao nhiêu so với Huyết Sắc Thiên Lý. Trong tích tắc lúc Vương Vũ chuẩn bị nện vào phần gáy của Sơn Băng Địa Liệt thì con chip trí năng trong đầu hắn đã được kích hoạt triệt để. Sơn Băng Địa Liệt thuận thế dùng kỹ năng Khiêu Khích rộng.

Mọi người đều biết, Chiến sĩ khiên thuẫn có hai loại kỹ năng Trào Phúng.

Một loại là Trào Phúng đơn thể, khoảng cách trào phúng rất xa, mà lại là kỹ năng định hướng không thể né tránh.

Loại thứ hai chính là Trào Phúng rộng, nó không phải kỹ năng định hướng, phạm vi thi pháp không lớn, tương đối dễ dàng né tránh, nhưng lại là một kỹ năng 360° không góc chết.

Vương Vũ dùng một chiêu kia xong, vừa vặn rơi vào phạm vi Trào Phúng của Sơn Băng Địa Liệt. Vương Vũ tất nhiên là trúng chiêu ngay tại chỗ, lập tức không tự chủ được bị Sơn Băng Địa Liệt hút tới sau lưng.

Ngay tại thời điểm này, Kim Quang Sạ Hiện cũng giơ song đao xông tới phía sau Sơn Băng Địa Liệt, vũ khí trong tay hắn vung lên, một chiêu Thăng Long Trảm rơi xuống trên người Vương Vũ đang bị Trào Phúng không thể cử động.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment