Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1740 - Chương 1741: Hấp Thu

Trang 871# 1

 

 

 

Chương 1741: Hấp thu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Lá Chắn Thánh Quang!

"Duang!"

Một âm thanh nặng nề vang lên, Doãn Lão Nhị lại bị đánh lui mấy thước, bởi vì tác dụng của Lá Chắn Thánh Quang, nên Doãn Lão Nhị không hề bị thương tổn.

Nhưng mà khi Lá Chắn Thánh Quang trên người Doãn Lão Nhị tiếp xúc với kiếm quang trong tay Lôi Tư, thì lại hóa thành một luồng sáng, bị kiếm quang Lôi Tư hút vào. Cùng lúc đó kim quang trên người Lôi Tư lóe lên, Lá Chắn Thánh Quang bị nhốt vào bên trong.

"Móa!"

Thấy tình cảnh như vậy, người Toàn Chân Giáo kinh ngạc tới nghẹn họng. Hấp thu kỹ năng, BOSS đặc biệt còn có loại thao tác này?"

Mà Lôi Tư thì lại giễu cợt nói: "Kiến hôi ngu xuẩn, Quang Minh là do thần ban ân cho các ngươi, các ngươi lại muốn dùng Quang Minh phản kháng thần, thật sự là nực cười tới cực điểm!"

Khi nói chuyện, Lôi Tư lại vung trường kiếm, một luồng kiếm khí vàng kim bắn ra.

"Vèo!"

Kiếm khí kia cực kỳ bá đạo, dường như cắt cả không gian, trong nháy mắt đã chém tới trước mặt Doãn Lão Nhị.

Phản ứng của Doãn Lão Nhị cũng kỳ quái, khi kiếm khí đánh úp tới thì vội vàng Lăn Mình qua bên trái, tránh khỏi quỹ tích kiếm khí.

Nhưng không chờ Doãn Lão Nhị ổn định thân hình, kiếm khí kia lại chuyển hướng, xẹt theo một đường cong kỳ dị trên không trung bay về phía Doãn Lão Nhị.

"Đệt!"

Kiếm khí cách 4-5m vẫn chém tới thì Doãn Lão Nhị có thể nhịn, dù sao đối thủ cũng là BOSS Thần cấp, mấy thủ đoạn nhỏ linh tinh như đấu khí ngoại phóng cũng không phải là quá đáng. Nhưng kiếm khí mà cũng biết cua thì có chút quá mức, đây đã thoát khỏi phạm vi cường đại mà trực tiếp dán cái nhãn vô sỉ lên rồi.

Thấy thủ đoạn của Lôi Tư vô sỉ như thế, trong lòng Doãn Lão Nhị chỉ biết kêu trời.

Nhưng hiện giờ kỹ năng Lăn Mình đã dùng mất, muốn tránh né cũng không kịp nữa, lại thêm giá trị đón đỡ của tấm khiên đã về 0, lực công kích của Lôi Tư không phải Doãn Lão Nhị không biết, muốn dùng thân mình đi đỡ là chuyện vô nghĩa.

Vạn bất đắc dĩ, Doãn Lão Nhị đành phải xoay người để tấm khiên qua một bên, trực tiếp dùng lưng đỡ lấy kiếm khí của Lôi Tư.

Người chết còn có thể sống lại, chứ khiên nát rồi thì người sống cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

"Bụp!"

Doãn Lão Nhị vừa xoay người kiếm khí của Lôi Tư đã xuyên từ sau lưng ra trước ngực Doãn Lão Nhị, thanh máu trên đầu Doãn Lão Nhị lập tức trống rỗng, toàn thân hóa thành nhiều điểm kim quang bay về phía kiếm quang của Lôi Tư.

Giống như Lá Chắn Thánh Quang vừa nãy, Doãn Lão Nhị hóa thành kim quang cũng bị kiếm quang của Lôi Tư hấp thu lại.

"Ong!"

Sau khi cắn nuốt kim quang do Doãn Lão Nhị hóa thành, kiếm quang của Lôi Tư phát ra một tiếng kiếm kêu đầy thỏa mãn.

"Òa..!"

Lôi Tư chợt quát một tiếng, tay trái duỗi ra biến ảo ra một tấm khiên vàng lấp lánh, cho dù từ kiểu dáng hay tạo hình đều giống hệt với Lá Chắn Thiên Thần của Doãn Lão Nhị.

"Nhân loại hèn mọn!"

Nhìn thoáng qua tấm khiên trong tay, Lôi Tư thản nhiên nói: "Thần ban vũ khí cho các ngươi, không phải là để các ngươi lấy ra đối chọi với thần."

"Ta... đờ mờ!"

Thấy thủ đoạn như vậy của Lôi Tư, đừng nói người khác trong Toàn Chân Giáo, ngay cả Vương Vũ cũng có chút kinh ngạc.

Lôi Tư này có vẻ tà môn đấy.

Thần Vương Quang Minh Vương Vũ cũng đã gặp, ngoại trừ cái kim quang hộ thể có chút ghê tởm ra, thì những phương diện khác coi như là đúng quy củ. Nhưng tên Thánh Hồn Chi Tử này so với Thần Vương Quang Minh thì hiển nhiên là đáng ghét hơn rất nhiều.

Là một đại BOSS cấp 100, Thánh Hồn Chi Tử có công kích siêu cao, ra tay có thể giết người ngay lập tức thì không tính, hiện giờ lại còn có thể hấp thu trang bị và kỹ năng của mục tiêu bị công kích, con mẹ nó thế này thì còn chơi thế nào?

Không đánh lại thì bị một kiếm đâm chết không thương lượng. Đánh lại thì người ta còn có thể hấp thu trang bị và kỹ năng của ngươi để cường hóa bản thân, cái thứ đệt này quả thực làm người ta phát rồ.

"Hửm?"

Trong lúc đám người Vương Vũ còn kinh ngạc, đột nhiên Vô Kỵ lộ ra biểu cảm nghi ngờ.

"Làm sao vậy?"

Thấy bộ dạng này của Vô Kỵ, mọi người có chút khó hiểu hỏi.

Vô Kỵ mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lôi Tư, khó tin nói: "Không thể chiến phục lão Nhị..."

"Không thể chiến phục?"

Nghe thấy Vô Kỵ nói vậy... người Toàn Chân Giáo đều đưa mắt nhìn nhau, sau lưng đổ mồ hôi lạnh.

Cái gì gọi là chiến phục, chính là làm sống lại chiến đấu tiếp.

Làm người của một đoàn đội có một Mục sư biết thuật Hồi Sinh, người Toàn Chân Giáo luôn không sợ hãi tử vong, bởi vì bọn họ biết, cho dù chết thì chỉ cần Vô Kỵ còn sống là bản thân có thể sống lại.

Nhưng bây giờ Vô Kỵ lại nói cho mọi người biết không thể chiến phục, tin tức này làm cho người Toàn Chân Giáo cảm nhận được một sự áp lực vô hình.

"Phàm nhân ngu xuẩn!"

Dường như Lôi Tư cũng nhìn ra sự nghi ngờ của Vô Kỵ, hắn cười đắc ý nói: "Có thể trở thành một bộ phận của Quang Minh là vinh dự của các ngươi. Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn cướp người từ tay thần Quang Minh sao?"

".."

Mọi người nghe vậy thì lòng lạnh lẽo.

Ý trong lời nói của Lôi Tư đã rất rõ ràng rồi, người sau khi bị Lôi Tư giết chết cũng sẽ bị hắn hấp thu sức mạnh. Hắn có thể sử dụng sức mạnh này bao lâu thì không biết, nhưng trong đoạn thời gian này người chơi bị hấp thu sức mạnh sẽ mất đi quyền tự chủ, ngay cả quyền lợi sống lại cũng không có. Mẹ nó đây rốt cuộc là quái vật gì.

"Lão Ngưu à! Nhiệm vụ cốt truyện này của ngươi có chút khó đấy..."

Suy nghĩ tới đây, mọi người đều cười nhạo: "Lão Ngưu, không phải ngươi đắc tội người thiết kế trò chơi chứ hả, quá mức nhằm vào ngươi rồi."

Mọi người đều là cao thủ tuyến một, đã từng làm biết bao nhiêu nhiệm vụ cốt truyện, còn chưa từng thấy BOSS nào khó giải quyết như vậy.

Cho dù là Kinh Thành Hoa Thiếu cũng là nghề nghiệp ẩn, nhưng nhiệm vụ cốt truyện của người ta cũng chỉ là nhiệm vụ hai chiều bảo vệ giáo đường mà thôi. Còn nhiệm vụ này rõ ràng là bảo Vương Vũ đi tìm cái chết mà.

Đây mới chỉ là Thánh Hồn Chi Tử, sau đó còn một tên Ma Hồn Chi Chủ đấy, nghe nói trình độ biến thái của tên sau chỉ có hơn chứ không kém cái tên đang đứng trước mặt mọi người đâu.

Ngay cả Vô Kỵ luôn luôn bình tĩnh cũng líu lưỡi nói: "Lần này cả đoàn chúng ta bị diệt rồi, lão Ngưu nhất định phải bồi thường tinh thần cho chúng ta..."

Người chỉ huy chính là trụ cột trung tâm của một đoàn đội, thái độ của người chỉ huy ảnh hưởng trực tiếp tới tâm tình của người chơi trong đội.

Mọi người đều hiểu tính cách Vô Kỵ, cho dù gặp phải hoàn cảnh xấu tới cỡ nào, Vô Kỵ đều có thể bình tĩnh chỉ huy chiến đấu giống như đã định liệu từ trước. Loại tự tin cường đại này thường thường có thể làm cho người ta một loại cảm giác kiên định, giống như cổ vũ vô hình vậy.

Nhưng bây giờ ngay cả Vô Kỵ cũng nói sẽ bị diệt toàn đoàn, có thể thấy được, hiện tại Vô Kỵ đối với BOSS trước mắt không có gì nắm chắc cả.

Dù sao cũng là một con BOSS Thần cấp cấp 100, áp chế gần 40 cấp bậc cũng không phải thứ mà chỉ mười mấy người đã có thể đối phó được. Cho dù có người như Vương Vũ áp trận, thì hy vọng cũng rất xa vời, huống chi BOSS trước mặt thật sự có chút tà môn.

Không nói những thứ khác, chỉ nói khả năng hấp thu năng lực người chơi khiến người nghe dựng cả tóc gáy, còn hợp thể? Nghĩ thôi cũng thấy nổi da gà, chỉ bồi thường tinh thần cũng không đủ.

"Bị diệt cả đoàn? Ngươi suy nghĩ nhiều!" Nghe thấy Vô Kỵ nói vậy... Vương Vũ mỉm cười, khí phách nói: "Chỉ dựa vào hắn còn chưa đủ tư cách."

"Đừng cậy mạnh!" Vô Kỵ đen mặt nói: "Đồ chơi này ra tay là giết ngay lập tức, lão Nhị không có đây ai chống đỡ được?"

"Giết ngay lập tức?" Vương Vũ thản nhiên nói: "Không để hắn công kích trúng là được rồi."

"Chuyện này..."

Vương Vũ vừa nói ra, Vô Kỵ nghẹn lại một chút nói tiếp: "Nhưng tên đó có thể hâp thu kỹ năng và trang bị."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment