Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1743 - Chương 1744: Quả Cân

Trang 872# 2

 

 

 

Chương 1744: Quả cân
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Thực lực cách xa như vậy, Vương Vũ còn có thể chống đỡ lâu như thế đã vô cùng khủng bố...

Đổi lại là người bình thường, đừng nói BOSS Thần cấp, cho dù là BOSS bình thường cấp 100, chỉ sợ cũng không thể chống đỡ thời gian dài như Vương Vũ, huống hồ đến giờ Vương Vũ còn chưa bị thương.

"Các ngươi đứng nhìn cái đầu ấy!"

Thấy đám khốn nạn Toàn Chân Giáo kia không chỉ không hỗ trợ, còn đứng bên cạnh nói mát, Vương Vũ cũng sốt ruột, vừa tránh thoát công kích của Lôi Tư, vừa la lớn: "Nhanh tới hỗ trợ, nếu ta không đỡ nổi hắn thì các ngươi cũng chết theo đấy."

"Đại ca... Nói giỡn gì thế!"

Bị Vương Vũ nói như vậy, người Toàn Chân Giáo cũng bất đắc dĩ: "Ngươi còn bị đánh thành như vậy, chúng ta tiến lên thì có thể giúp gì chứ?"

Rốt cuộc Vương Vũ có bao nhiêu lợi hại, trong lòng người Toàn Chân Giáo vẫn chưa có con số cụ thể, Lôi Tư có thể đánh Vương Vũ thành như vậy, kỳ thực mọi người lại càng thêm hiểu rõ bản thân.

Trạng thái hiện tại bây giờ chính là thần tiên đánh nhau.

Đám người Toàn Chân Giáo bản lĩnh có lớn hơn nữa thì vẫn nằm trong phạm vi người phàm, thần tiên đánh nhau làm sao bọn họ có thể đâm đầu vào, làm không tốt lại thành trói buộc cho Vương Vũ.

Đám người Toàn Chân Giáo không biết làm sao đương nhiên Vương Vũ cũng biết, nhưng trong tình huống này, hỗ trợ thì có thể sẽ chết, chứ không hỗ trợ thì chắc chắn là chết.

Vương Vũ hơi suy nghĩ một chút nói: "Không cần biết các ngươi có thể hỗ trợ cái gì, chỉ cần không đánh lên người ta là được!"

Không thể không nói, đây đã là yêu cầu hỗ trợ thấp nhất...

Qua một hiệp vừa rồi, Vương Vũ đã có ước chừng với thực lực của đối thủ trước mặt.

Tuy kỹ xảo chiến đấu của Lôi Tư thô thiển, nhưng áp chế thuộc tính tuyệt đối hiện tại Vương Vũ cũng chỉ khó khăn né tránh chống đỡ, hơi không cẩn thận thì sẽ bị một kiếm giết chết, càng đừng nói tới chuyện phản kích.

Nhưng mà Vương Vũ cũng rất tự tin với bản lĩnh của mình, loại tình huống trước mắt này, mặc dù bản thân không giải quyết được Lôi Tư, nhưng Lôi Tư muốn giải quyết hắn cũng không dễ dàng.

Hai người giằng co giống như một cái cân thăng bằng, chỉ cần một chút khác biệt là có thể đánh vỡ cân bằng này, mà đám người Toàn Chân Giáo kia chính là quả cân có thể đánh vỡ thăng bằng này.

Bởi vậy, chỉ cần người Toàn Chân Giáo ra tay không gây trở ngại, cho dù không giúp được gì, thì mọi người vẫn còn một đường sống.

Vương Vũ vẫn rất yên tâm với người Toàn Chân Giáo. Đám ngươi kia tuy rằng không biến thái như Vương Vũ, nhưng dù sao vẫn là cao thủ đỉnh cấp, đương nhiên sẽ không giống với người mới chơi, tay chân vụng về, ngay cả mục tiêu cũng đánh không trúng.

Yêu cầu đã hạ xuống tới mức này rồi, người Toàn Chân Giáo mà còn thể giúp được gì vậy dứt khoát đừng tự xưng bản thân là cao thủ nữa đi.

Dĩ nhiên, nếu Vương Vũ mở trạng thái ra ... thì vẫn đủ khả năng thắng Lôi Tư. Nhưng kỹ năng trạng thái cũng có hạn chế thời gian, thanh máu của một BOSS Thần cấp như Lôi Tư không biết nhiều cỡ nào, muốn làm thịt Lôi Tư trong thời gian ngắn là chuyện không thực tế. Nếu Vương Vũ có thể làm vậy thì không phải giống như Đấu Địa Chủ mà trực tiếp ném bom sao, cho nên lúc này còn phải trông cậy vào Toàn Chân Giáo giúp đỡ.

"Đéo đỡ được! Ngươi nói vậy là đang coi thường chúng ta!"

Nghe thấy Vương Vũ nói vậy... người Toàn Chân Giáo đều dựng ngón giữa lên với hắn. Mọe nó, dù gì mọi người cũng là cao thủ, nói mấy lời này quả thực là quá đả thương lòng tự trọng rồi, quá khinh thường người ta rồi.

Thật đúng là đừng nói, Vương Vũ thuận miệng nói một câu còn tạo ra hiệu quả không tưởng. Người Toàn Chân Giáo vốn còn có chút sợ hãi đối với Lôi Tư, bị Vương Vũ khích đểu như vậy, lập tức dấy lên ý chí chiến đấu.

"Nghiệt súc! Chớ càn rỡ!"

Dưới sự phẫn nộ, Xuân Tường chợt quát một tiếng, cũng không biết là đang mắng Vương Vũ hay là mắng Lôi Tư, vừa nói chuyện vừa giơ pháp trượng, nhắm thẳng hai người Vương Vũ vẽ một cái trên mặt đất.

Cùng lúc đó, dưới chân Vương Vũ và Lôi Tư chợt lóe lục quang, từng sợi dây leo chui từ dưới đất lên, cuốn lấy Lôi Tư.

Vương Vũ là đồng đội của Xuân Tường, nên có được quyền miễn thương tổn, đương nhiên không cần để ý tới dây dưới chân, mà chân Lôi Tư lại bị kéo xuống, bị dây trên mặt đất buộc chặt mắt cá chân.

Phải nói là Lôi Tư cũng rất mạnh mẽ, sau khi bị dây quấn chặt thì vung kiếm quang cắt về phía mặt đất.

"Phập phập!"

Theo âm thanh vang lên, dây trên mặt đất bị một kiếm của Lôi Tư chặt đứt, kỹ năng của Xuân Tường khống chế chưa tới một giây đã bị Lôi Tư dùng vũ lực mạnh mẽ loại bỏ.

Nhưng mà Lôi Tư dường như đã quên mất đối thủ của mình là ai.

Thời gian không tới một giây, đối với người bình thường mà nói, căn bản là không làm được chuyện gì, nhưng đối với đại cao thủ tận dụng mọi thứ như Vương Vũ mà nói thì cũng đủ rồi.

Ngay thời điểm Lôi Tư vung kiếm chém dây dưới đất, Vương Vũ đã căn chuẩn thời cơ đột nhiên bước chân, lấn sát tới trước người Lôi Tư, tay phải mạnh mẽ duỗi ra túm lấy yết hầu hắn, chân phải dẫm lên mu bàn chân hắn, sau đó dùng sức đẩy.

Sức lực thật lớn đẩy Lôi Tư ra phía sau, khiến hắn lảo đảo suýt ngã.

Không đợi Lôi Tư kịp phản ứng, hai đấm Vương Vũ đã đuổi kịp, thứ Lôi Tư đối mặt chính là một bộ Bá Vương Liên Quyền.

- 94 445

- 97 454

- 1145

Là kỹ năng sánh vai với Song Long Phá Cực, mặc dù Bá Vương Liên Quyền không có hiệu quả khống chế gì, nhưng sát thương thì cũng khá lớn, tán quyền liên tục nện xuống đánh ra sát thương gần ba trăm ngàn.

Nhưng bởi vì không có hiệu quả khống chế, nên cho dù công kích của Bá Vương Liên Quyền khá mạnh, thì phán định cũng không được tính là cao.

Kỹ năng khống chế còn không khống chế được Lôi Tư, thì kỹ năng phán định thấp đương nhiên không ghìm được hắn.

Bá Vương Liên Quyền có tổng cộng bảy trọng quyền tạo thành liên kích, bốn quyền sau Vương Vũ còn chưa đánh ra thì Lôi Tư đã đứng vững thân mình, không thèm để ý tới trọng quyền của Vương Vũ, hung hăng vung tấm khiên đập tới.

"Rầm!"

Tấm khiên đỡ lấy Bá Vương Liên Quyền của Vương Vũ, ứng tiếng mà vỡ, Lôi Tư thấy thế thì ngẩng đầu, chỉ thấy Vương Vũ đã xuất hiện cách mình ngoài ba mét.

"Chết tiệt!"

Sắc mặt Lôi Tư trầm xuống, dẫn theo kiếm muốn tiếp tục công kích Vương Vũ.

"Soạt!"

Lúc này, không khí sau lưng Lôi Tư vặn vẹo, Bắc Minh Hữu Ngư từ phía sau Lôi Tư nhảy ra, chuôi chủy thủ trong tay đập mạnh lên gáy Lôi Tư.

"Ong!"

Lôi Tư chỉ cảm thấy đầu ong một tiếng, trên đầu bay lên một ký hiệu nhang muỗi.

Đương nhiên, một người chủ khống như Xuân Tường còn không khống chế được Lôi Tư quá một giây, thì tác dụng khống chế của một cao thủ sát thương như Bắc Minh Hữu Ngư cũng không quá lớn.

Chỉ thấy kim quang trên người Lôi Tư lóe lên, giải trừ trạng thái choáng, kiếm quang trong tay Lôi Tư không nói hai lời trực tiếp vung về phía sau.

Phương thức chiến đấu của Lôi Tư giải thích đầy đủ cái gì gọi là đơn giản thô bạo.

Tên khốn kiếp này vốn không biết vị trí Bắc Minh Hữu Ngư ở phía sau, cũng không cần biết Bắc Minh Hữu Ngư ở chỗ nào, kiếm quang mang theo kiếm khí dài ba mét vung về phía sau, một đấu khí hình trăng lưỡi liềm chém ra phía sau.

Cần gì quan tâm hắn ở chỗ khỉ gió nào, một kiếm chém xuống cam đoan có thể chém bất cứ kẻ nào đứng sau lưng thành hai nửa.

"Đệt!"

Bắc Minh Hữu Ngư thấy thế thì cả kinh, vội vàng sử dụng thuật Độn Thổ mới mạo hiểm thoát được đòn đánh trả của Lôi Tư.

Mà đấu khí trảm của Lôi Tư thừa thế không dứt, bay ra xa chém lên cột trụ bằng đá cẩm thạch mà hai người ôm không hết, lập tức chém đứt cột đá vô cùng cứng rắn đó.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment