Trang 898# 2
Chương 1796: Thuyết âm mưu
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Lại đặt giả thuyết, trong đội ngũ nhà mình có một kẻ phản bội, tương tự phía đối diện cũng có toàn những công cụ hack, một mình đi lên ngăn cản, người ta đến gần là có thể một chiêu giết cả hai người, cùng tiến lên ngăn cản, đối diện nhất định sẽ chia nhau ra những con đường khác để lên, hoàn toàn không mặt đối mặt với ngươi.
Cứ như vậy, bên mình sẽ hoàn toàn bị đối phương nắm mũi dắt đi.
"Vô Kỵ chỉ đường cho ta, nói cho ta biết phải làm như thế nào mới có thể tìm được tất cả mọi người phía bên kia."
Ngay khi tất cả mọi người đều đang hết đường xoay xở, Vương Vũ xung phong đứng dậy, nhìn chằm chằm bóng lưng của Vịt Quay Nguyên Con Kiểu Đức đang vội vàng chạy đi hiến mạng, nói: "Ngược lại ta muốn xem xem thằng ranh này có thể chơi đến mức độ nào."
"Lão Ngưu, ngươi có ý định gì? Chẳng lẽ..."
Doãn Lão Nhị cũng là người thông minh, vừa nghe thấy Vương Vũ nói như thế, đương nhiên cũng ý thức được Vương Vũ định làm cái gì, sắc mặt đột nhiên hơi lo lắng nói: "Có người tặng kinh tế cho đối thủ và không có ai tặng kinh tế cho đối thủ hoàn toàn không giống nhau chút nào đâu, lão Ngưu ngươi có nắm chắc không?"
Một trận trước, cho dù Vương Vũ có thể một mình đánh năm người nhưng đối diện bất kể là kinh tế trang bị hay là kinh nghiệm cấp bậc đều đã bị Vương Vũ áp đảo, dựa vào thực lực của Vương Vũ có thể một mình đánh năm cũng là chuyện hợp lý.
Nhưng bây giờ năm người phía đối diện có người đặc biệt đến đó hiến mạng, trận đấu còn chưa bắt đầu, kinh tế và cấp bậc đã vượt xa Vương Vũ một khoảng lớn, trang bị lại càng dẫn trước Vương Vũ một bậc.
Bây giờ Vương Vũ chẳng qua chỉ có một bộ trang bị ra cửa mà thôi, đối diện đã sắp lấy được món nhỏ tám trăm rồi.
Dưới loại tình huống này mà năm đánh một thì không phải không quá nắm chắc hay sao?
Dù là Doãn Lão Nhị hiểu rõ bản lĩnh của Vương Vũ, trong lòng cũng khó tránh khỏi lo lắng Vương Vũ sẽ phải chịu thiệt thòi trong tay đám cặn bã này.
"Hừ!" Vương Vũ cười lạnh một tiếng nói: "Loại như đám cặn bã này, đến bao nhiêu ta giết sạch bấy nhiêu."
Lời nói của Vương Vũ tuy rằng bình tĩnh, nhưng ý nghĩa trong lời nói lại khí phách ngất trời, đám người Vô Kỵ nghe xong cũng dâng lên một luồng máu nóng sục sôi.
"Được!" Vô Kỵ ủng hộ từ tận đáy lòng nói: "Riêng ta rất tán thưởng thái độ này của lão Ngưu, không dạy cho đám cặn bã này một bài học, bọn chúng thật sự cho rằng không ai trị được bọn chúng rồi, bây giờ ngươi không cần để ý đến chuyện gì hết, cứ đi theo sau lưng Vịt Quay Nguyên Con Kiểu Đức là được."
Vịt Quay Nguyên Con Kiểu Đức hoàn toàn tập trung làm máy rút tiền cho đối phương, có người hiến mạng sẽ có người nhặt mạng, đi theo thằng ranh này chắc chắn không có vấn đề gì.
Nhận được chỉ thị của Vô Kỵ, Vương Vũ không nói hai lời đuổi theo phương hướng của Vịt Quay Nguyên Con Kiểu Đức.
Lúc này Vịt Quay Nguyên Con Kiểu Đức đã chạy đến vị trí của trụ thứ hai.
Mà mấy người đối diện sau khi ăn được ba mạng, thay phiên nhau được mấy lần hỗ trợ tấn công, cũng đã tự quay về đường của mình.
"Hả?"
Thấy Vương Vũ đi theo đường của mình từ đằng sau bước lên, Vịt Quay Nguyên Con Kiểu Đức không nhịn được hơi sững sờ, sau đó nói chuyện riêng với phía đối diện: "Có người đi theo ta lên đây."
"Vậy sao?"
Nhận được tin nhắn của Vịt Quay Nguyên Con Kiểu Đức, mấy người phía đối diện vui vẻ nói: "Đến hay lắm, đợi lát nữa đi top thì thu luôn cả hắn."
"E rằng không dễ dàng như vậy."
Vịt Quay Nguyên Con Kiểu Đức nhíu mày nói: "Kẻ đi theo ta lên chính là Võ sư kia."
"Võ sư thì sao? Chẳng phải càng dễ đối phó hơn sao?" Chiến sĩ đi top phía đối diện là Đậu Phụ Tiết Vịt hỏi ngược lại.
"Ngươi không nhìn thấy tên tài khoản của Võ sư kia sao?" Vịt Quay Nguyên Con Kiểu Đức hết nói nổi hỏi.
"Tên tài khoản?"
Vịt Quay Nguyên Con Kiểu Đức vừa nhắc nhở như vậy, Đậu Phụ Tiết Vịt vội vàng kéo danh sách người chơi ra, khi hắn ta nhìn thấy tên tài khoản của Vương Vũ, lập tức giật mình.
"Thiết... Thiết Ngưu?" Đậu Phụ Tiết Vịt kinh ngạc nói: "Thế mà lại là hắn."
Dưới danh tiếng lẫy lừng không có kẻ bất tài, Vương Vũ là cao thủ đứng trong nước, vẫn có tính trấn áp khá mạnh mẽ.
"Ngươi sợ cái lông gì?"
Thấy sắc mặt Đậu Phụ Tiết Vịt sợ hãi như vậy, Cánh Vịt Coca đang đi đường giữa bĩu môi nói: "Chuyện ở giải đấu chuyên nghiệp đó, danh tiếng của Toàn Chân Giáo còn thảm hại hơn chúng rất nhiều, bị người ta mắng chửi như con chuột ngoài đường, đơn giản chỉ dựa vào ông chủ vàng là Yêu Nghiệt Hoành Hành mới cầm được "quán quân của giải đấu chuyên nghiệp" mà thôi, ngươi còn không hiểu rõ chuyện đó sao?"
Còn không phải sao, là một đội ngũ nghiệp dư, lần đầu tiên thi đấu chuyên nghiệp đã đánh bại được quần hùng một lần giành được giải quán quân đầu tiên trong nước, khó tránh khỏi sẽ khiến những người khác hơi nghi ngờ.
Dù sao trước đó, Toàn Chân Giáo cũng là đoàn đội có chút danh tiếng trong giới, thực lực như thế nào mọi người cũng đều hiểu rõ như ban ngày, trong mắt người bình thường có lẽ đám người kia cũng có thể coi là cao thủ, trong mắt cao thủ chuyên nghiệp có lẽ cũng có thể coi là đối thủ, nhưng mà trong mắt đám người chơi cao không đến thấp không xong ở đây, Toàn Chân Giáo chẳng qua chỉ là một đám chuột chạy qua đường, hoàn toàn không thể lên được mặt bàn.
Nhất là khi chiến đội Một Đám Ô Hợp thi đấu, Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng tham gia, càng khiến cho những người chơi này có lý do để đưa chuyện.
Ai mà không biết Yêu Nghiệt Hoành Hành là kẻ có tiền nhất "Trọng Sinh" này, kẻ có tiền nhất tùy tiện lôi kéo một đội nhỏ mà lấy luôn được giải quán quân trong nước, những ẩn khuất trong chuyện này còn không phải quá mức rõ ràng sao.
Cho nên, bây giờ trên thị trường vẫn luôn lưu truyền một cách nói, đó chính là giải quán quân của Toàn Chân Giáo là do Yêu Nghiệt Hoành Hành dùng tiền mua được, mục đích để làm nhãn hiệu mở đầu cho phòng làm việc của mình.
Tuy rằng những đội ngũ đã từng giao đấu với đám người Toàn Chân Giáo, cùng với người chơi thành Dư Huy đều biết rằng loại lời nói này cũng chỉ đến từ sự hoang tưởng của những anh hùng bàn phím mà thôi, nhưng chân lý vẫn thường nằm trong tay rất ít người, rất nhiều người đều lựa chọn tin tưởng thứ mà mình muốn tin tưởng.
Vì vậy loại thuyết âm mưu này vừa xuất hiện, vô số người chơi năng lực thấp kém đầu óc tối dạ đã tin là thật, cũng tự cho rằng mình nắm giữ được chân tướng của sự thật vì vậy khoe khoang tuyên dương khắp nơi, lâu ngày loại thuyết âm mưu này đã bị rất nhiều người chơi tôn sùng thành chân lý, ăn sâu bén rễ trong ý thức.
Thỉnh thoảng có một số người chơi đưa ra ý kiến phản đối, còn có thể bị người ta phỉ nhổ là lính mới, là chó con, là học sinh tiểu học, chưa từng xem được hiện trường nơi phát sóng trực tiếp, thật ra đám người này mới là tin vỉa hè, cơ bản cũng chưa từng xem video trận đấu bao giờ.
Đây cũng là lý do chiến đội Một Đám Ô Hợp đạt giải quán quân lâu như vậy rồi mà danh tiếng vẫn không nổi lên lừng lẫy được, thậm chí còn có người tuyên truyền luận điệu nói chiến đội Cửu Châu là ông vua không ngai.
Rất rõ ràng, Cánh Vịt Coca này cũng là một trong những người chơi "hiểu rõ được bộ mặt thật".
"Thật sao?"
Cánh Vịt Coca ngày thường chưa từng nói đến những chuyện này, Đậu Phụ Tiết Vịt cũng từng nghe nói đến thuyết âm mưu này, nhưng khi thật sự biết mình phải cùng một đường với Vương Vũ, Đậu Phụ Tiết Vịt vẫn hơi chột dạ nói: "Ngộ nhỡ người ta thật sự có bản lĩnh thì sao?"
"Nói linh tinh!"
Cánh Vịt Coca khinh bỉ nói: "Hắn là sắt thép thì ngươi cũng không phải là bùn nhão, ngươi là một Chiến sĩ cấp hai có thể chém ra được Cuồng Phong Kiếm, chẳng lẽ còn không đánh lại một Võ sư cấp một chỉ mặc đồ vải thô hay sao?"
"Được rồi!"
Đã nói đến mức này rồi, nếu Đậu Phụ Tiết Vịt còn nói thêm gì nữa thì không phải là thực lực có vấn đề hay sao?
Có thể đi đến chỗ này, thao tác của Đậu Phụ Tiết Vịt chắc chắn cũng không yếu, cho dù không bằng được cao thủ chuyên nghiệp, e rằng cũng sẽ không chênh lệch quá xa.
Trong hình thức Khe Sâu Thần Ma, trang bị là yếu tố đầu tiên, cấp bậc và kỹ năng là yếu tố thứ hai, thao tác chỉ có thể xếp hạng cuối cùng, lúc này trong tình huống trang bị và cấp bậc của Đậu Phụ Tiết Vịt đều vượt trên Vương Vũ mà vẫn còn phải lo trước nghĩ sau, thì đúng là hèn nhát.
Chơi game thôi mà, chết thì chết, sao có thể hèn nhát được chứ?