Trang 926# 2
Chương 1851: Sư tử ngoạm
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Người bình thường phải ngồi phi thuyền từ thành Dư Huy đến thành Thiên Long, nhưng thành Thiên Long là tòa thành phụ thuộc của chủ thành Dư Huy, Vương Vũ là thành chủ có quyền truyền tống trực tiếp.
Chỉ một ánh sáng lóe lên, Vương Vũ và mọi người Toàn Chân Giáo đã xuất hiện trong thành chủ Thiên Long.
Mọi người trong Toàn Chân Giáo vừa truyền tống tới phủ thành chủ còn chưa đứng vững, mấy người Độc Cô Cửu Thương đã truyền tống từ Long Đảo trở về.
"Các người ở chỗ này làm gì? Mau đi giữ thành! Quái vật sắp tấn công thành rồi..."
Thấy có người đứng trong truyền tống trận gần đó, Độc Cô Cửu Thương chưa nhìn xem ai đã mở miệng trách cứ.
"??"
Nghe thấy tiếng của Độc Cô Cửu Thương, Vương Vũ theo bản năng xoay đầu lại.
"Á?!"
Nhìn thấy gương mặt khủng bố quen thuộc, Độc Cô Cửu Thương giật mình một cái, lời tới cửa miệng bỗng nhiên bị nén ngược lại.
Hơi khựng lại một chút, trong lòng Độc Cô Cửu Thương còn thầm suy đoán: "Là hắn sao, đám người kia tới làm gì? Chẳng lẽ là tới xem náo nhiệt? Vừa rồi ông đây còn mới cười nhạo bọn họ, không phải là tới bỏ đá xuống giếng đó chứ."
Lo âu của Độc Cô Cửu Thương không phải là không có lý, với nhân phẩm của Vô Kỵ, ném đá xuống giếng cũng là thao tác cơ bản.
"Chúng ta..."
Vương Vũ vừa muốn giải thích rõ ý định tới đây, Vô Kỵ ở bên cạnh đã lạnh lùng cất tiếng: "Liên quan gì tới ngươi?"
"Này..."
Nói thật thì Độc Cô Cửu Thương cũng là người đứng đầu một công hội, trước mặt rất nhiều tay chân vẫn rất sĩ diện, với thái độ này của Vô Kỵ nếu không có Vương Vũ đứng ở đây Độc Cô Cửu Thương thế nào cũng phải đâm chết hắn bằng một thương.
Thấy tình cảnh có hơi xấu hổ, Xuân Tường vội vàng từ bên cạnh bước ra cười nói: "Chúng ta vừa xong trận đấu, nhàn rỗi không có việc gì tới thành Thiên Long đi dạo, nhưng xem ra thành Thiên Long có chút không yên ổn nha."
"Đúng vậy..." Độc Cô Cửu Thương nói: "Thành Thiên Long chúng ta thật sự có nhiều tai họa, các ngươi..."
"Ôi chao!"
Nói tới đây, Độc Cô Cửu Thương đột nhiên giật mình một cái nói: "Ngưu Thần, hiện tại các ngươi không vội chứ?"
"Nói theo một ý nghĩa nào đó, không vội." Vương Vũ trả lời chi tiết.
"Ngươi hãy cứu lấy thành Thiên Long chúng ta a." Vẻ mặt Độc Cô Cửu Thương đau khổ nói: "Chúng ta lại bị đám nghiệt súc Long Đảo theo dõi, Tà Long Murphy sẽ lập tức tới tấn công thành."
Tạm thời không nói tới sức chiến đấu của Tà Long Murphy, lực phá hoại của Long tộc tuyệt đối không có gì sánh nổi.
Đừng nói tới loại đại BOSS như Tà Long Murphy, cho dù chỉ là loại rồng con như Long Ngạo Thiên lúc trước, chỉ phun vài cái long tức xuống thành Thiên Long cũng đủ biến nơi đây thành mảnh đất khô cằn.
Với thực lực của mấy chục ngàn người Thiên Hạ Mạt Thế nếu chỉ cần bao vây tấn công Tà Long Murphy cũng không khó, nhưng muốn ngăn cản hắn không tấn công thành lại là chuyện khác.
Phải biết rằng năng lực di động của Long tộc cực kỳ mạnh mẽ, người bình thường rất khó theo kịp chúng, hơn nữa Tà Long Murphy này là loại BOSS lớn, một trăm tám mươi người bình thường cũng không phải đối thủ của hắn, cho nên đối với Murphy có nhiều người cũng không mang lại nhiều hiệu quả.
Xây dựng thành chính là một việc cực kỳ tốn tiền tài và sức lực, sau lần trước thành Thiên Long bị tàn sát hàng loạt hiện tại giờ mới vừa vặn khôi phục lại nguyên khí, nếu tường thành thật sự bị Tà Long Murphy phun vào một cái, sẽ phí phạm rất nhiều tiền bạc.
Muốn bảo vệ thành Thiên Long bằng cách ngăn cản Tà Long Murphy tấn công thành, phải có hai nhân tố.
Thứ nhất, năng lực cơ động mạnh mẽ.
Thứ hai, có đủ sức mạnh đảm bảo có thể ngăn cản Murphy.
Tóm lại, Toàn Chân Giáo chắc chắn là ứng cử viên tốt nhất.
Về năng lực cơ động không cần phải nói, đám người Toàn Chân Giáo kia ai ai cũng có áo choàng, tốc độ bay tuy không quá cường điệu như Long tộc, nhưng so với người chơi khác mạnh hơn không biết bao nhiêu, nếu bọn họ còn không đủ cơ động thì những người khác lại càng không đủ.
Về phần sức mạnh, Độc Cô Cửu Thương chỉ biết những người khác của Toàn Chân Giáo mạnh cỡ nào ở thời điểm mấy năm trước, nhưng sức mạnh của Vương Vũ tuyệt đối được Độc Cô Cửu Thương công nhận hết lần này tới lần khác.
Không phải nói quá, cho dù Vương Vũ nói mình có thể một tay giết Tà Long Murphy thì Độc Cô Cửu Thương cũng không dám không tin, dù sao tên này cũng có kỷ lục giết rồng diệt Thần các loại, cảnh tượng năm đó hắn một mình giết chết Long Ngạo Thiên vẫn còn rõ mồn một trước mắt Độc Cô Cửu Thương.
Nghe thấy lời Độc Cô Cửu Thương nói, Vương Vũ cũng không nói gì, chỉ quay đầu nhìn Vô Kỵ, bởi Vương Vũ biết Vô Kỵ đang suy nghĩ gì.
Vô Kỵ nhướn mày, liếc mắt nhìn Độc Cô Cửu Thương nói: "Dựa vào cái gì? Sống chết của các ngươi liên quan đến cái rắm gì của chúng ta?"
"Fuck!"
Bị Vô Kỵ khinh thường như vậy, Độc Cô Cửu Thương cũng nổi nóng, chỉ vào Vô Kỵ mắng: "Cả nhà thằng chó Vô Kỵ, thật sự nghĩ ta sợ ngươi à? Ta nói chuyện với ngươi sao?"
Nói tới đây, Độc Cô Cửu Thương rút vũ khí định đâm Vô Kỵ.
"Lão đại, tỉnh táo một chút!"
Thấy cảnh tượng như vậy, đám người Anh Quang ở phía sau Độc Cô Cửu Thương quá sợ hãi, vội vàng túm lấy Độc Cô Cửu Thương nói: "Hiện tại chúng ta đang nhờ vả, ngươi đừng chọc cho chuyện càng lớn nữa."
Nói tới đây, Anh Quang vẫn không quên liếc mắt nhìn Vương Vũ một cái.
Tà Long Murphy có khủng bố cỡ nào cũng không đáng nhắc tới trước mặt người đó... Ngăn không được Tà Long Murphy thì cùng lắm cả thành Thiên Long bị diệt, nhưng chọc phải Toàn Chân Giáo thì Thiên Hạ Mạt Thế xong rồi.
"Ta..."
Độc Cô Cửu Thương theo ánh mắt của Anh Quang liếc nhìn Vương Vũ mặt không đổi sắc đứng bên cạnh Vô Kỵ một cái, cơn tức giận ban đầu bỗng chốc ủ rũ hạ xuống, tội nghiệp nói: "Ngưu Thần, chúng ta coi như có tình giao hảo, thành Thiên Long cũng có liên quan tới ngươi, ngươi cũng không thể thấy chết mà không cứu được nha."
"Ta chưa nói thấy chết không cứu nha." Thấy thời cơ chín muồi, Vô Kỵ lại nói: "Chúng ta truyền tống tới đây phải tốn ba quyển trục, chẳng lẽ ngươi cứ mở mồm đóng miệng một cái, chúng ta phải giúp ngươi?"
"Chuyện này ngươi yên tâm."
Vô Kỵ lừa dứt lời, Độc Cô Cửu Thương lập tức thoải mái nói: "Chỉ cần có thể giữ thành thành công, tiền không phải vấn đề."
Tuy Toàn Chân Giáo vô liêm sỉ, nhưng xét trên năng lực mà nói, tiêu tiền mời bọn họ giữ thành cũng đáng giá, hơn nữa như đã nói, so với việc công sức xây dựng về không, tiêu ít tiền quả thật không thấm vào đâu.
"Tiền dĩ nhiên không phải vấn đề." Vô Kỵ liếc Độc Cô Cửu Thương một cái nói: "Nhưng chuyện ở Thiên Hạ Mạt Thế của các ngươi, phải thêm tiền."
"Tới đấu với ta, con mẹ nó!" Độc Cô Cửu Thương lại nổi trận lôi đình, điên cuồng giơ ngón giữa với Vô Kỵ.
"Thiểu năng trí tuệ!" Vô Kỵ nhìn Độc Cô Cửu Thương tức giận giống như nhìn thằng ngu nói: "Mỗi người một trăm ngàn đồng vàng, cộng thêm tất cả vật phẩm BOSS nổ ra... Đây là điều kiện của chúng ta, tóm lại chúng ta sẽ ở lại giúp ngươi một tay, nếu không đồng ý bây giờ chúng ta sẽ về thành Dư Huy."
"Một trăm ngàn? Sao ngươi không đi ăn cướp đi?"
Một đoàn người của Vương Vũ tổng cộng mười một người, mỗi người một trăm ngàn thì phải mất một triệu một trăm ngàn đồng vàng, đổi thành Nhân dân tệ cũng là một triệu một trăm ngàn, đây là tiểu thịt tươi hay ngôi sao lớn gì vậy, tiền thi đấu hơn một triệu tệ.
"Ha ha!" Vô Kỵ cười nhạt nói: "Cướp bóc tiền đến chậm lắm, nó cũng không phù hợp với phong cách của chúng ta."
Còn không phải sao, công phu sư tử ngoạm của Vô Kỵ này đừng nói là cướp bóc, cho dù bắt cóc tống tiền cũng không nhanh bằng.