Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1859 - Chương 1859: Pantheon

id="232256" class="calibre7">Trang 930# 2

 

 

 

Chương 1859: Pantheon -
=== oOo ===


Chương 1859: Pantheon



Chương 1859: Pantheon
"Uông!"
Mắt thấy hơn mười thanh chủy thủ sắp đâm Vương Vũ thành tổ ong vò vẽ, đột nhiên Vương Vũ quát một tiếng, trên người phát ra một ngọn lửa màu đỏ thẫm chói mắt.
Liệt Diễm Phần Bộ! Mở ra!
Liệt Diễm Phần Bộ ngoại trừ gia tăng sự cường đại cho các thuộc tính ra, thì cũng có năng lực xua tan ma pháp.
"Rầm!"
Địa Ngục Liệt Diễm dâng lên trên người Vương Vũ, nhờ vào lực đánh mạnh mẽ của Địa Ngục Liệt Diễm, Lồng Giam Lôi Điện của Zeus bị Vương Vũ trực tiếp chấn vỡ.
Sau khi Vương Vũ thoát khỏi lồng giam, Lôi Đình Cước cũng làm lạnh xong, cùng lúc đó, hai chân Vương Vũ đồng thời nhấp nháy một đường lôi quang, từ giữa không trung rơi thật mạnh xuống mặt đất.
Ai ngờ chủy thủ bay về phía Vương Vũ lại chuyển hướng giữa không trung, trực tiếp đuổi theo.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, thấy chủy thủ lại đuổi theo, Vương Vũ không chút hoang mang, tay phải duỗi về trước, cắt thành một thanh trường kiếm, cổ tay hơi hơi run lên, giũ ra sáu đóa hoa mai.
"Đang đang đang đang... (Nơi này đã lược bớt n cái đang!)"
Mai Khai Lục Độ!
Mỗi đóa hoa mai đều có sáu cánh hoa, sáu đóa hoa mai đó là sáu sáu ba mươi sáu thanh kiếm! Trong nháy mắt này, Vương Vũ dựa vào một vòng cung từ cổ tay lay động mà đâm ra ba mươi sáu thanh kiếm trong giây lát.
Liệt Diễm Chủy Thủ bay tới trước mặt, tất cả đều bị Vương Vũ hất rơi xuống đất rất tinh chuẩn.
"!!!!"
Thấy như vậy một màn, tròng mắt của nhóm người Uranus trực tiếp bay cả ra ngoài.
Đánh gãy khóa lưỡi hái quấn quanh của Ares còn chưa tính, nhóm người Uranus cũng tự kiêu có thể làm được loại thao tác ở trình độ này, Vương Vũ với tư cách là một người hung hãn dám một mình đấu với Tà Long Murphy, có chút bản lĩnh này cũng chuyện hợp tình hợp lý.
Có thể thoát khỏi Lồng Giam Lôi Điện của Zeus, chẳng qua cũng chỉ là phụ thuộc sự áp chế của kỹ năng, đám người Uranus cũng có thể lý giải được.
Thế nhưng một đợt thao tác đánh rơi chủy thủ của Apollo sau cùng, thật sự khiến cho đám người có chút khó có thể tưởng tượng ra được.
Phải biết rằng Vương Vũ trước đó, đã đến giới hạn thao tác để tránh thoát hai kỹ năng khống chế, tình huống vừa rồi của Vương Vũ, đừng nói là mấy chục thanh chủy thủ nghênh diện đâm tới, ngay cả khi tình cờ tạo ra một mũi tên, thì người chơi bình thường rất khó để ngăn chặn.
Dù sao khả năng tập trung tinh thần của con người cũng có hạn, có thể liên tục thi triển giới hạn thao tác hai lần dĩ nhiên chính là cao thủ hàng đầu rồi.
Nhưng Vương Vũ không chỉ không bị chủy thủ đâm trúng, ngược lại còn trở tay đánh rơi toàn bộ chủy thủ, thân thủ khủng khiếp như thế quả thực nghe mà rợn cả người.
Phản ứng này cực nhanh, ra tay rất chuẩn, đã đạt đến mức không thể tưởng tượng nổi, nhất thời khiến cho nhóm người Uranus ngang ngược phải thất sắc.
"Đây... Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy?"
Cho dù là người dũng mãnh như Uranus, cũng bị dọa sợ tới mức không nhịn được mà hoài nghi Vương Vũ rốt cuộc có phải là người chơi hay không.
Bên kia, sau khi Vương Vũ đánh rơi Liệt Diễm Chủy Thủ xong, cũng không dừng lại một chút nào, hai chân đạp một cái rồi lộn mèo về sau hai lần cùng kéo ra khoảng cách với đối thủ, phiêu nhiêu nhảy ra khỏi phạm vi công kích của đám người Uranus.
Sau khi nhảy ra khỏi phạm vi công kích của nhóm người Uranus, Vương Vũ nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào đám người trước mặt, hai tay không tự giác xắn tay áo lên.
Mọi người đều biết, một khi Vương Vũ xắn tay áo, thì đó chính là tiến vào trạng thái nghiêm túc.
Phương thức chiến đấu của Vương Vũ từ trước đến nay đều là thẳng tiến không lùi, bất luận đối thủ có bao nhiêu người đều là từng bước ép sát, hiếm khi lùi về sau, lúc nãy chẳng qua chỉ là giao thủ một hiệp, mà mấy người Uranus lại khiến Vương Vũ chủ động lùi về sau kéo ra khoảng cách, có thể thấy được Vương Vũ hiện tại cũng cảm nhận được chỗ khó chơi của đám người đối diện này.
Nói thật thì, từ lúc Vương Vũ tiến vào "Trọng Sinh" cho đến nay, cũng chưa bao giờ gặp phải đối thủ nào giống như này, cho dù là gặp được rồi thành đội với cao thủ chuyên nghiệp, vẫn đều có sức đánh một trận.
Mấy người trước mặt vẻn vẹn chỉ có ba người, mà lại dồn ép Vương Vũ đến tình cảnh này, có thể thấy được sự mạnh mẽ trong thực lực, từ trước đến nay Vương Vũ rất ít thấy trong trò chơi.
Người bình thường dùng phương thức chiến đấu trong trò chơi có thể khiến cho Vương Vũ cảm nhận được áp lực, cũng chỉ có một mình chiến đội Cửu Châu, những người trước mắt kia hiển nhiên còn tốt hơn cả chiến đội Cửu Châu.
...
Hai bên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sửng sốt ước chừng nửa phút, cũng không ai động thủ nữa.
Đương nhiên, Uranus là không dám.
Bởi vì đám người này khá là tự tin với thực lực của mình, nếu một đội người cùng nhau tiến lên mà lại không đánh nổi một người, thì sĩ khí của bọn sẽ bị hủy diệt không thể nghi ngờ gì nữa.
Dù cho trong lòng Uranus thật sự không yên, thì hắn cũng không dám để chuyện lo âu ấy biến thành sự thật.
Mà Vương Vũ thì lại là không muốn.
Đừng trách nhóm người Uranus định làm gì, sở dĩ Vương Vũ có thể thoải mái đánh chết Murphy, suy cho cũng bởi vì đám người này đã ra tay giúp đỡ.
Đồ vật cũng đoạt rồi, nếu lại ra tay giết người, vậy thì có vẻ không được phúc hậu cho lắm.
Còn nữa, đám người trước mặt đều là cao thủ, giao thủ với đám người này nhất định sẽ lãng phí không ít thời gian.
Hiện tại thành Thiên Long còn đang bị quái vật tiến công, Vương Vũ hiển nhiên không có thì giờ đối phó với đám người này, chẳng qua nếu như Uranus thật sự không biết sống chết nhất định phải đối cứng, thì Vương Vũ cũng chẳng để bụng dạy dỗ bọn họ làm người đâu.
"Ngươi, là ai?"
Thật lâu sau, Uranus thấy Vương Vũ không tiến công lần nữa, cũng ý thức được Vương Vũ dường như không coi mình là địch, vì thế thu hồi tấm khiên trong tay, dùng quốc ngữ gượng gạo mà hỏi.
"Lời này phải để ta hỏi nhá." Vương Vũ nghe vậy liền thản nhiên nói: "Xem bộ dáng các ngươi hẳn không phải là người chơi Trung Quốc, chúng ta đang thủ thành thì các người đột nhiên chạy tới, lại còn hỏi ta là ai nữa."
"Thật có lỗi!"
Uranus hơi run lên, vội vàng chỉ vào đám người bên cạnh rồi tự mình giới thiệu: "Chúng ta là Pantheon, giải phong ấn cho Tà Long Murphy là nhiệm vụ của chúng ta."
"Pantheon?"
Nghe được ba tiếng này, Vương Vũ sờ sờ cằm, biểu tình lạnh nhạt đáp: "Ồ!"
"??"
Nhìn thấy biểu tình này của Vương Vũ, đám người Uranus lại sửng sốt.
Nhóm người Uranus vẫn tương đối tự hào về danh khí chiến đội của mình, vốn tưởng rằng Vương Vũ nghe được ba tiếng "Pantheon" này sẽ sợ hãi than một phen, kêu to lâu nay kính mến cái danh lớn chứ.
Ai ngờ phản ứng của Vương Vũ lại bình thản như thế, thật giống như nghe được những cái tên thường thấy ở khắp mọi nơi như ông A bà B, Thiết Ngưu Tiên, tên nhu nhược David Jack vậy, căn bản không có một chút cảm xúc dao động nào.
Điều này làm cho khí chất thần bí trên người Vương Vũ càng thêm nồng đậm.
Rất dễ nhận thấy, loại cao thủ cường hãn vô cùng như Vương Vũ đây, tất nhiên cũng thấy nhiều biết rộng, nhưng nghe được tên của Pantheon mà vẫn bình tĩnh như thế, thì có thể thấy được trong mắt người này Pantheon chính là người qua đường.
"Ta tên là Thiết Ngưu!"
Không để ý tới sự kinh ngạc của Uranus, Vương Vũ thản nhiên trả lời một câu: "Ta còn đang vội, nếu các người không còn việc gì thì ta đi trước đây."
"Được... Được!" Uranus vội vàng đáp: "Ngài đi thong thả."
Ở cùng Vô Kỵ một thời gian dài, Vương Vũ cũng không phải là loại không có đầu óc, đơn thuần kia nữa, đương nhiên sẽ không tin lời của Uranus như thế.
Thấy câu trả lời vui sướng như vậy của Uranus, Vương Vũ liền híp mắt nghiêm túc cảnh cáo: "Nói cho các người biết, sau gáy của ta cũng có thể thấy được các người đó, cho dù các người công kích ở phía sau ta thì cũng chẳng có ích gì đâu."
"Ặc..."
Đám người Uranus nghe vậy, trên đầu đồng thời chảy xuống một giọt mồ hôi cực lớn.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment