id="233006" class="calibre7">Trang 933# 2
Chương 1865: Khiêu khích
-
=== oOo ===
Chương 1865: Khiêu khích
Chương 1865: Khiêu khích
“...”
Thấy Vô Kỵ vô liêm sỉ như thế, mọi người trong chiến đội FREE cũng bị kinh sợ.
Họ vốn định nói gì đó nhưng cuối cùng lại bị Vô Kỵ trực tiếp chặn họng.
Mẹ kiếp, trên thế giới còn có người không biết xấu hổ như vậy sao?
Sững sờ chừng mấy giây, Wade tỏ vẻ khinh thường nói: “Bớt dát vàng lên mặt mình đi. Cái loại tuyển thủ nghiệp dư giống như mấy người, ta cũng không có tâm trạng đi tìm hiểu. Cho nên biết đến mấy người, chỉ là vì có người nhắc tới mà thôi.”
Nói tới đây, Wade từ trên cao nhìn xuống quan sát mọi người Toàn Chân Giáo rồi nói: “Nghe nói chiến đội các ngươi có một Võ sư có thực lực không tồi? Là ai?”
“Đây...”
Nghe được lời này của của Wade, mọi người ở Toàn Chân Giáo không hẹn mà cùng nhìn sang Vương Vũ.
“Hả?”
Nhìn theo ánh mắt của mọi người ở Toàn Chân Giáo, Wade nhìn về phía Vương Vũ rồi đột nhiên dùng vẻ mặt giễu cợt nói: “Nghe nói ngươi biết võ công.”
Tất nhiên là Vương Vũ cũng nghe ra được sự đùa cợt trong giọng nói của Wade, nó khiến Vương Vũ không có nổi chút cảm tình tốt gì đối với cái thái độ xúc phạm người như vậy của người nước ngoài.
Nhưng mọi người đều là tuyển thủ của lần tranh tài này là cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, nên ngại lễ phép Vương Vũ mới cực kỳ khiêm tốn gật đầu và nói: “Có tập luyện qua mấy năm ở quê.”
“Ooh ooh ha ha!” Vừa nghe Vương Vũ nói như thế, Wade lập tức cười vui vẻ, nghiêng đầu sang chỗ khác dùng tiếng nước mình lớn tiếng cười nói với đồng bạn của mình: “Thấy không, hắn thật sự biết võ công... Rất thú vị nhỉ.”
“...”
Vô Kỵ, Xuân Tường, Bao Tam cũng đều cũng là học sinh giỏi thuộc phần tử trí thức, nên tất nhiên là nghe hiểu lời Wade nói, sắc mặt liền đùng một cái tối sầm lại.
Mặc dù Vương Vũ nghe không hiểu Wade nói cái gì. Nhưng mà từ trên vẻ mặt của hắn, Vương Vũ vẫn nhìn ra được lời Wade không có gì hay ho cả, vì vậy Vương Vũ nhíu mày hỏi Vô Kỵ: “Hắn nói cái gì đó?”
“Cái đó. . .”
Vô Kỵ đương nhiên biết tính tình của Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành. Tuy Vương Vũ đối xử với mọi người khiêm tốn, nhưng cũng là người cực kỳ cứng rắn, nhất là tình cảm đối với môn kỹ nghệ võ thuật này có thể so như vợ của mình.
Yêu Nghiệt Hoành Hành lại càng không cần phải nói, thằng nhóc này đúng chuẩn là vua kiêu ngạo phách lối, không có chuyện gì còn muốn tìm chuyện đây, huống chi là có chuyện? Nếu như để cho hai người này biết Wade nói gì, thì không phải sẽ ầm ĩ gây chuyện sao.
Do dự một chút, Vô Kỵ có chút khó nói: “Lão Ngưu à, tên cháu trai này đang chê cười ngươi, nhưng ngươi tuyệt đối đừng đừng kích động.”
“Ta biết rồi!” Vương Vũ lạnh nhạt gật gật đầu nói: “Mọi người đều tới để so tài, gây chuyện bạo lực đối với ai cũng không tốt, có chuyện gì giải quyết trên trận đấu là được.”
“Ngươi hiểu là tốt rồi, ngươi hiểu là tốt rồi!” Thấy Vương Vũ thông tình đạt lý như thế, rốt cuộc Vô Kỵ cũng thở phào một hơi.
“Ha ha!” Lúc này Wade quay đầu lại hỏi cợt nhả lần nữa: “Có phải quyền cước Trung Quốc là cái loại tay yếu chân mềm đúng không?”
“A...”
Nói tiếng nước ngoài, thì chỉ có mấy người trong Toàn Chân Giáo có thể nghe hiểu được, nhưng mà nói quốc ngữ thì mọi người ai cũng nghe hiểu rõ ràng.
Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người trong Toàn Chân Giáo đều nhìn về phía Wade, như là đang nhìn một người đã chết.
Hóa ra người nước ngoài ít cũng có nguyên nhân cả. Cái tên người nước ngoài này khiến cho mọi người trong Toàn Chân Giáo thấy được trọn vẹn trình độ tìm đường chết của tên đó.
Chọc ai không chọc, vậy mà lại đi chọc cái kẻ kinh khủng nhất Toàn Chân Giáo.
Đương nhiên, rốt cuộc thì Vương Vũ cũng là một đại tông sư, tâm cảnh vẫn cực kỳ cách biệt nên khi đối mặt với lời nói khiêu khích của Wade, mặt Vương Vũ vẫn không chút thay đổi nói: “Quyền gì luyện không tốt cũng đều là tay yếu chân mềm.”
“Vậy à?” Wade đưa tay ra kéo cánh tay Vương Vũ chỉ mặt mình nói: “Vậy ngươi để cho ta nhìn xem rốt cuộc là quyền cước của ngươi có mềm hay không?”
“Hừ!”
Cánh tay bị bàn tay Wade nắm lấy, Vương Vũ hừ lạnh một tiếng rồi hơi dùng sức một chút.
“Bụp!”
Đột nhiên Wade cảm thấy lòng bàn tay nặng xuống, giống như là cầm phải một cây gậy sắt vô cùng nặng. Hắn liền theo bản năng thả lỏng tay ra, mặc cho Vương Vũ rút tay về.
Vương Vũ quay đầu bình tĩnh nhìn Wade nói: “Đừng nóng vội mà, sẽ có cơ hội khác. Chỉ sợ ngươi sẽ hối hận khi gặp phải ta.”
“Ah, Fack, các ngươi nghe xem rốt cuộc là hắn đang nói lời điên khùng gì vậy?”
Lời Vương Vũ vừa nói ra liền khiến Wade xù lông ngay lập tức.
Cái gì gọi là phách lối? Cái này gọi là phách lối!
Chiến đội FREE là một trong những chiến đội cao cấp thế giới, thực lực của họ mạnh tới mức ngay cả chiến đội tập hợp toàn cao thủ như Pantheon cũng không dám bảo đảm có thể thắng dễ dàng.
Làm đội trưởng chiến đội FREE, đương nhiên người nhện Wade có thực lực và tự tin không thể địch nổi.
Sợ ngươi sẽ hối hận khi gặp phải ta à!
Người dám nói lời như thế với cao thủ chuyên nghiệp cao cấp thế giới, hoặc là tân thủ ngu ngốc, hoặc chính là kẻ điên ngạo mạn tự đại.
Wade chơi game nhiều năm như vậy mà đây là lần đầu tiên bị người ta nói những lời như thế, nên có thể tưởng tượng được tâm trạng của hắn như thế nào.
Ngạo mạn, quá ngạo mạn.
Đồng đội sau lưng Wade nghe vậy cũng thấy buồn cười. Họ tỏ vẻ đùa cợt vẽ chữ thập trước ngực mình rồi khoa trương kêu lên: “Mong Thượng Đế có thể tha thứ cho sự ngu ngốc của bọn họ...”
“Các ngươi có phiền hay không vậy? Muốn xem thì yên lặng xem thi đấu, không xem thì cút ra ngoài.”
Tính tình Vương Vũ tốt, không có nghĩa là tất cả mọi người trong Toàn Chân Giáo giáo đều có tính tình tốt.
Nhưng mà Yêu Nghiệt Hoành Hành lại là đứa em trai hâm mộ Vương Vũ nhất, nên lúc này thấy Vương Vũ bị cười nhạo, Yêu Nghiệt Hoành Hành là người đầu tiên không nhịn được, liền trực tiếp đứng lên.
Minh Đô ngồi bên cạnh Yêu Nghiệt Hoành Hành lại càng im lặng không lên tiếng, nhặt hai chai bia còn chưa mở lên đưa một chai cho Linh Lung Mộng bên cạnh.
Trong lúc nhất thời, không khí ở đây liền lạnh tới cùng cực, rất có khí thế một câu không hợp là bùng nổ.
“Ha ha!”
Người của chiến đội FREE không phải người ngu, nên đương nhiên biết nếu như hai bên thật sự đánh nhau sẽ gây ra hậu quả gì.
Ở trong mắt bọn họ, chiến đội Một Đám Ô Hợp này chẳng qua cũng chỉ là một đám bò sát, nên nếu chết cùng một chỗ với đám bò sát này dĩ nhiên là không đáng giá.
Wade cười cười nói: “Nơi này là đấu trường thi đấu, mấy người đừng mơ kéo bọn ta xuống nước. Yên tâm đi, ngày mai khi thi đấu ta sẽ dạy dỗ mấy người thật tốt.”
Nói xong, Wade khoác vai rồi đập vào sau lưng người đằng sau một cái, sau đó mọi người của chiến đội FREE rối rít đứng dậy rời khỏi chỗ.
“Đúng là không hiểu ra sao cả!”
Nhìn bóng lưng rời đi của mọi người trong chiến đội FREE, Linh Lung Mộng tiện tay đặt chai bia xuống đất, vẻ mặt giống như là ăn phải con ruồi chết vậy.
Không chỉ có Linh Lung Mộng, những người khác của Toàn Chân Giáo cũng không hiểu gì.
Chiến đội FREE này tự nhiên nhảy ra khiêu khích, rồi lại vội vã rời đi, thật sự khiến cho người ta có chút không nghĩ nổi kiểu gì.
Mọi người không quen biết đám người kia, cũng không có thù oán gì, chẳng lẽ chiến đội FREE và chiến đội Ariro mặc chung một cái quần? Đây là do chiến đội Ariro tìm tới?
Xuân Tường trăm bề khó hiểu hỏi: “Lão Ngưu, ngươi từng đánh thắng bọn họ sao?”
“Chắc là không phải...” Vương Vũ còn chưa nói xong, Vô Kỵ đã bác bỏ suy nghĩ của Xuân Tường trước.
“Ngươi nói cứ như ngươi biết rõ lắm nhỉ.” Xuân Tường nhíu mày không phục nói.
“Nói nhảm!” Vô Kỵ liếc Xuân Tường một cái nói: “Nếu như bọn họ bị Lão Ngưu đánh thắng, ngươi cảm thấy bọn họ còn dám chủ động tới khiêu khích sao?”
“Ặc...” Xuân Tường nghe Vô Kỵ nói thì sửng sốt, vội vàng gật đầu nói: “Vậy cũng đúng, vậy cũng đúng.”