Trang 95# 1
Chương 188: Quá Phiền Phức, Một Đợt Thôi!
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Lúc này trong lòng Huyết Sắc Tường Vi cực kỳ hận Chim Thiên Đường , tên đó thành sự không có mà bại sự có thừa, nếu như lúc trước không phải gã coi trời bằng vung, thì những nhân tài ưu tú này sao lại lưu lạc đến công hội của người khác chứ. Bây giờ thì tốt rồi, mấy người đó đầu quân vào Toàn Chân Giáo, không nói đến việc các cô ấy sẽ không về lại công hội Hoa Tường Vi, coi như về thì có ai dám đào góc tường Toàn Chân Giáo chứ?
Nhìn vẻ mặt biến hóa không ngừng của Huyết Sắc Tường Vi, Lý Tuyết cười nói: “Đại tỷ à, ngươi cầm lấy đi, mấy người chúng ta cũng không bản lãnh gì khác!”
Đám người Toàn Chân Giáo: “...” Khuôn mặt Lý Tuyết cười như tắm gió xuân, lại làm cho tất cả mọi người cảm thấy rợn da gà.
“Cảm ơn ngươi! Tiểu Tuyết!” Sau khi Huyết Sắc Tường Vi nhận lấy dược tề, nói với Lý Tuyết: “Chuyện lúc trước chúng ta thật sự có lỗi với ngươi!”
“Chuyện gì vậy? Ta đã sớm quên rồi!” Lý Tuyết cười nói.
Đám người Toàn Chân Giáo lại cảm thấy từng đợt gió lạnh sau lưng: “Thật sao? Nàng quên thật à? Phụ nữ thật là đáng sợ...”
Thấy bộ dạng này của Huyết Sắc Tường Vi, Vô Kị đứng ra giải hòa: “Được rồi, thời gian cũng không còn sớm, mọi người lên đường thôi!”
“Được! Cảm ơn!” Lý Tuyết khẽ gật đầu với Vương Vũ cùng với đám người Toàn Chân Giáo, dường như trong mắt thấm chút lệ.
Người khác không biết lời cảm ơn này của Lý Tuyết có ý gì, nhưng mấy người bọn Vương Vũ làm sao có thể không biết chứ.
Các cô gái ra đời lăn lộn vốn đã không dễ dàng, bốn người Lý Tuyết chỉ muốn yên ổn cày tiền kiếm lời, nhưng khi ở công hội Hoa Tường Vi, các cô lại chịu đủ sự oan ức, không một ai đứng ra giải oan thay các cô thì thôi, lại còn bị một đám người đuổi giết, cứ thế thậm chí đến cuối cùng không ai dám thu nhận và giúp đỡ các cô, suýt chút nữa bị đám người Huyết Sắc Minh đánh chết trên phố.
Chính là Toàn Chân Giáo đã ra tay bảo vệ các cô, cho các cô cơ hội sống lại, giúp cho các cô có thể nhìn thẳng vào những người mà trước đây các cô chỉ có thể ngước lên nhìn, tất cả nỗi xót xa trong lòng này chỉ có người trong cuộc mới biết.
Đội ngũ hai mươi người vẫn khiến nhiều người chú ý, đám người trùng trùng điệp điệp đi vào cổng Nhà thờ Huyết Sắc, hù không ít người qua đường.
“Đậu phộng, những người này là ai vậy? Hai mươi người thành một đội à, họ muốn làm gì đây?”
“Nói nhỏ thôi, người của Toàn Chân Giáo mà ngươi cũng không nhận ra sao? Nhìn dáng vẻ của bọn họ thì không phải quét phó bản Ác Mộng đâu, chính là quét phó bản Địa Ngục đó!”
“Phó bản Địa Ngục? Ngươi nói điêu gì thế? Ngay cả phó bản Tinh Anh chúng ta còn không qua được, bọn họ cũng dám đụng đến phó bản Địa Ngục?”
“Thế nhưng bọn họ là Toàn Chân Giáo đó, hầy, có việc gì mà không dám làm chứ?”
“Chậc chậc...” Đám ngươi lại một lần nữa sợ hãi thán phục.
Phó bản cấp Địa Ngục vốn không giống những phó bản khác, do những phó bản khác là hình ảnh cho nên cửa vào là một cái truyền tống trận, bên cạnh đó có một bia đá màu xanh lam, phía trên có ghi lại kỷ lục của người vượt qua phó bản.
Còn quét phó bản Địa Ngục chính là giết quái vật có bản thể, cho nên trước mặt truyền tống trận có một cửa lớn màu đỏ sậm.
Vương Vũ dựa theo đề nghị của những người khác, đi tới đẩy cửa lớn kia ra.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn có muốn tiến vào Địa Ngục Nhà thờ Huyết Sắc hay không?]
[Có!]
Vương Vũ nhấn vào xác định xong, trước mắt tất cả mọi người tối lại, đã xuất hiện bên trong cảnh phó bản.
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã phát hiện ra Địa Ngục Nhà thờ Huyết Sắc, nhận được 1000 kinh nghiệm.]
[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã tiếp nhận nhiệm vụ Hắc Ám Giáng Lâm, nhiệm vụ cấp A, vượt qua phó bản Địa Ngục Nhà thờ Huyết Sắc 0/1.]
[Tiến độ hiện nay tại phó bản Nhà thờ Huyết Sắc: 0 , độ hoàn thành: 0.]
[Trạng thái: Đang ở trong phần giới thiệu.]
Độ hoàn thành cũng là một thiết lập đặc biệt trong phó bản của “Trọng Sinh”.
Người đánh nhiều phó bản đều biết, có một số BOSS có thể bỏ qua, thời điểm các công hội lớn cày kỷ lục phó bản, đều sẽ phân đoạn nào có thể lướt thì cứ lướt, trực tiếp giết chết BOSS cuối.
Nhưng mà trong trò chơi, mỗi phó bản đều là thành quả tâm huyết của nhà thiết kế, bên trong vốn có ẩn giấu rất nhiều điểm mấu chốt kết nối với BOSS đặc biệt, nếu như một vị nào đó vì tranh cái kỷ lục gì đó mà bỏ qua, thì tất cả tâm huyết của nhà thiết kế chẳng phải sẽ uổng phí sao?
Cho nên hệ thống sẽ căn cứ theo độ mở rộng phó bản của các người chơi, đến khi đánh giá độ hoàn thành, độ hoàn thành càng cao sẽ đạt được càng nhiều phẩn thưởng phong phú.
Phó bản Nhà thờ Huyết Sắc cấp Địa Ngục có bối cảnh áp lực kinh khủng hơn nhiều so với cấp Tinh Anh, mặt trăng đỏ như máu lúc ẩn lúc hiện, xa xa trên núi thỉnh thoảng lại có từng đợt gió rét buốt thổi qua, từng đợt khí thối nát lan đến, làm cho người ta vô cùng sợ hãi.
Mở bản đồ phó bản ra, đám người phát hiện Nhà thờ Huyết Sắc Địa Ngục thay đổi rất lớn.
Bên trong phó bản Tinh Anh Nhà thờ Huyết Sắc chỉ có ba điểm là sân trước, đại sảnh và sân sau, BOSS cũng chỉ có ba con.
Mà bên trong phó bản Địa Ngục, bản đồ Nhà thờ Huyết Sắc hiện ra toàn bộ, ít nhất phải lớn gấp ba so với phụ bản Tinh Anh đám người Toàn Chân Giáo nhìn thấy lúc trước.
Vương Vũ nhìn phó bản sau khi được mở ra một hồi, nói với mọi người: “Cấp bậc quái bên trong đều khoảng cấp 40, mấy người có trang bị không tốt thì đứng phía sau, tuyệt đối không được chạy lung tung!”
Mục Tử Tiên cùng với mấy người Lý Tuyết ngoan ngoãn đứng phía sau đội.
Bắc Minh Hữu Ngư cũng muốn ra phía sau, bị Minh Đô kiên quyết giữ chặt lấy: “Lão Ngư ngươi đi đâu thế?”
“Ra phía sau đứng.” Bắc Minh Hữu Ngư nói: “Hiện tại trang bị của ta không được tốt, nhất định không thể đánh rớt quái có thuộc tính phòng ngự được.”
Minh Đô nhìn các cô gái phía sau, cười tủm tỉm nói: “Ta không ngờ ngươi lại nóng vội như vậy, được rồi, ngươi đi đi, nghe nói biện pháp trị thất tình chính là kiếm người nói chuyện yêu đương đó...”
“...” Vẻ mặt của Bắc Minh Hữu Ngư xị xuống, đứng bên cạnh Minh Đô nói: “Ta không đi nữa, ta đứng ở đây thôi.”
“Khà khà, lúc này mới giống đàn ông đó, ngươi đứng nhích lên phía trước ta một chút, đừng để tụi tiểu quái cắn trúng ta đó.”
Bắc Minh Hữu Ngư: “...” Hắn ta chợt phát hiện mình có một cảm giác xúc động muốn giết người.
“Đạo Tuyết, mở cửa đi!” Sau khi mọi người đứng vào vị trí, Vô Kỵ bảo Danh Kiếm Đạo Tuyết.
Danh Kiếm Đạo Tuyết nhanh chóng đi đến cổng nhà thờ, lấy một cây gậy nhỏ từ trong túi, đâm vào trong khóa cửa.
“Lạch cạch!” Khóa cửa rơi xuống đất.
Một đống dơi màu đen lao vùn vụt ra khỏi nhà thờ, ngay sau đó một luồng khí màu đen dày đặc bay ra từ trong sân nhà thờ.
“Là ai? Ai đang quấy nhiễu sự yên tĩnh của người chết?” Đám người vừa đi vào trong sân, một giọng nói trầm thấp chợt vang lên, ngay sau đó trên mặt đất trong sân có vô số binh sĩ Khô Lâu leo ra ngoài.
Xương cốt của những binh sĩ Khô Lâu này là màu đen nhánh, lóe lên ánh sáng, đồng thời còn có thể lờ mờ thấy được hình vẽ chữ viết khắc trên xương cốt, đao trong tay bọn chúng cũng không phải loại đao nứt loang lổ vết rỉ, mà là chiến nhận sắc bén.
Chiến sĩ Khô Lâu (Cấp 35) (Tinh Anh)
HP: 100.000
MP: 1000
Kỹ năng: Trọng Kích, Chém Giết.
“Một trăm nghìn máu?” Huyết Sắc Tường Vi nhìn thấy thuộc tính của Chiến sĩ Khô Lâu hốt hoảng la lên, lượng máu của quái bên trong phó bản Địa Ngục còn nhiều hơn so với BOSS nhỏ ở ngoài nữa.
“Sao vậy? Khó lắm sao?” Vương Vũ quay đầu hỏi, tiểu quái một trăm nghìn máu thì Vương Vũ cũng thấy nhiều rồi, cô nương này thật sự sợ những con tiểu quái này sao.
“Không, không có, ngươi có muốn Cung thủ dẫn từng con quái không?” Huyết Sắc Tường Vi thận trọng hỏi.
Đây là lối đánh phó bản tiêu chuẩn, dù sao Huyết Sắc Tường Vi cũng là hội trưởng của một công hội, kinh nghiệm vượt phó bản vẫn rất đầy đủ.
Xuân Tường đứng một bên nhìn thoáng qua trong sân cười nói: “Tổng cộng chỉ có mười lăm Chiến sĩ Khô Lâu thôi, dẫn từng con tới thì quá phiền phức, bắn một đợt đi!”