Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1886 - Chương 1886: Nhà Máy Luyện Ngục

id="235755" class="calibre7">Trang 944# 1

 

 

 

Chương 1886: Nhà máy Luyện Ngục -
=== oOo ===


Chương 1886: Nhà máy Luyện Ngục



Chương 1886: Nhà máy Luyện Ngục
Kỹ năng xấu hay tốt, hệ thống tự có giới hạn phán đoán của riêng mình. Cứ cho là muốn cấm kĩ năng, thì cũng phải cấm thuật Độn Thổ trước mới đúng, tên nhóc Minh Đô lúc này nói năng lung tung, rõ ràng là gây rắc rối cho Bắc Minh Hữu Ngư.
“Ngươi câm miệng lại cho ta!”
Tính tình Bao Tam nóng nảy hơn một chút, đập một phát vào sau đầu Minh Đô, cưỡng ép khiến hắn ta ngậm miệng lại.
May là hệ thống tương đối bận, nên không thèm để ý đến lời nói lung tung của Minh Đô, không thì Minh Đô sẽ trở thành tội đồ hãm hại đồng đội.
Là nghề nghiệp yêu cầu tính nhanh nhẹn, Thích khách vẫn vô cùng ăn tốc độ, lúc này Bắc Minh Hữu Ngư bị trói lại nhìn như cái bánh chưng lớn, đương nhiên là không thể động đậy.
Lúc này, Wade xông lên phía trước, đập một cú vào phía sau đầu của Bắc Minh Hữu Ngư, khiến Bắc Minh Hữu Ngư bị đánh ra trạng thái choáng.
Ngay sau đó, Wade bùng nổ kỹ năng liên kích của Thích khách, đánh Bắc Minh Hữu Ngư xuống đấu trường.
Ván tranh tài thứ tư kết thúc, điểm số trước mắt là 1 : 3, ưu thế của chiến đội Một Đám Ô Hợp ở ván đầu bị chiến đội FREE kéo hoà.
. . .
Thực lực của Wade trong chiến đội FREE có thể nói là mạnh nhất, mà cái nghề nghiệp Thích khách chắc chắn là nghề nghiệp vương giả trong PVP.
Thực lực của người chơi trong chiến đội Một Đám Ô Hợp vốn hơi yếu, hai hiệp cuối cùng cũng không có may mắn chọn phải bất kì ai trong đám người Vương Vũ.
Không chút hồi hộp, hai hiệp sau Wade cũng dễ dàng dành chiến thắng.
Trận thứ hai kết thúc, điểm số cuối cùng dừng lại ở 1 : 9, tổng điểm thì dừng lại ở 4 : 10.
Lúc đầu lẽ ra ưu thế của chiến đội Một Đám Ô Hợp đã vượt xa đối thủ, nhưng đến ván thứ hai, chiến đội FREE đã đuổi kịp và còn bỏ lại tít đằng sau.
Lúc này, ở trong phòng nghỉ, so sánh với ván trước, tâm tình của đám người chiến đội FREE đã tốt lên rất nhiều.
Mọi người ai cũng nở nụ cười trên mặt, so với bộ mặt u ám lúc trước hoàn toàn khác nhau.
“Không hổ danh là Wade, già thì có kế của già, quả nhiên vào thời điểm then chốt thì ngươi vẫn là người có thể dựa dẫm nhất.”
“Cảm ơn!” Wade không chút khiêm tốn, đắc ý nói: “Đám người kia thực lực vốn chỉ có thế, chỉ là ban đầu moi người bị họ mê hoặc mà thôi. Hiện tại chúng ta đã chiếm được ưu thế, ván tiếp theo dù họ có giở trò gì thì cũng không có tác dụng gì cả.”
“Đúng vậy!” Đám người kia nhao nhao phụ họa nói: “Thi đấu thể thao điện tử nói chung là phải dựa vào thực lực.”
. . .
Ở bên phía chiến đội Một Đám Ô Hợp, mọi người đều cau mày nghiêm mặt nhìn Vô Kỵ.
Nếu cứ theo ưu thế của lúc nãy mà tiếp tục, thì ở ván cuối, mọi người chỉ cần chọn một cái bản đồ thật lớn, thong dong cả ván là được, căn bản không cần trực tiếp chạm mặt giao đấu với đối thủ thì có thể lợi dụng điểm số dành thắng lợi rồi.
Nhưng bây giờ lại ngược lại, điểm số bị kéo giãn ra hơn sáu điểm.
Bị tụt điểm số, khiến chiến đội Một Đám Ô Hợp rơi vào cảnh bị động.
Chủ động ra tay chưa chắc có thể đánh thắng được. Mặc dù chiến đội Một Đám Ô Hợp có cao thủ như Vương Vũ, nhưng những người khác lại có vẻ yếu hơn.
Loại đánh nhau cấp bậc thần tiên này, những người khác khi gặp phải đều trở thành những bảo bối tặng điểm.
Phải hiểu rằng ván thứ ba đấu toàn đội, kết quả là xem điểm số. Nếu như thời gian kết thúc, điểm của đối thủ cao hơn điểm của mình, thì đương nhiên đối thủ sẽ thắng.
Nếu như đối phương có ý muốn tránh mấy người Vương Vũ, muốn bắt được những cao thủ đẳng cấp khác biệt này không phải dễ dàng. Đầu tiên, trên phương diện tốc độ, Yêu Nghiệt Hoành Hành đã chậm hơn rất nhiều.
Mặc dù Dương Na chạy nhanh, nhưng thực lực của cô cũng là yếu nhất. Với lại nghề nghiệp Cung thủ mà không có đồng đội thì không hề phù hợp đánh đoàn đội, đến lúc đấy, nói ai giết ai còn không chắc.
Về phần Vương Vũ, không nói đến Vương Vũ có thể đuổi kịp đối phương hay không. Cứ coi như đuổi kịp đối phương đi, nhưng một người đấu với mười người vẫn vô cùng có tính thách thức.
Dù gì thì đối thủ cũng không phải người bình thường, mà là cao thủ chuyên nghiệp đẳng cấp. Một người đánh mấy người đối với Vương Vũ thì chắc chắn không thành vấn đề, nhưng đây là một đội chuyên nghiệp bố trí đầy đủ, không những về chiến thuật phối hợp mà còn về thực lực của từng người đều cao thủ, nên không hề dễ như bài toán một cộng một.
Nói cho cùng, “Trọng Sinh” không phải trò chơi dành cho một người, Vương Vũ có mạnh tới cỡ nào thì cũng có giới hạn, hắn chỉ có thể dùng thực lực kỹ năng thao tác của bản thân đẩy tiềm lực thuộc tính đến cực đại mà thôi.
Mà cao thủ chuyên nghiệp thì vừa hay cũng là loại người này, chỉ là không quá đáng như Vương Vũ mà thôi.
Đối mặt với đối thủ cấp bậc này, Vương Vũ cũng không đến thể một người đánh được toàn bộ, không thì Vương Vũ còn cần đồng đội làm gì, một mình thi đấu cho nhanh.
“Hmmmm…”
Vô Kỵ trầm ngâm một chút rồi nói: “Ván thứ ba đối với chúng ta mà nói là vô cùng quan trọng, chúng ta nhất định phải vận dụng tốt, ván thứ ba chọn nhà máy Luyện Ngục đi.”
“Nhà máy Luyện Ngục?”
Nghe Vô Kỵ nói xong, mọi người có chút ngạc nhiên hỏi: “Vì sao lại chọn cái bản đồ này? Chúng ta không phải nên chọn bản đồ nhỏ sao?”
Nếu đã là chủ động ra tay, thì không được để thừa chỗ trống cho đối thủ bỏ trốn, cho nên theo lý mà nói thì bản đồ ván thứ ba nên càng nhỏ càng tốt.
“Không!”
Vô Kỵ vẫy tay nói: “Những đội đẳng cấp như thế này, cách phối hợp trong chiến đội chắc chắn vượt xa chúng ta. Dựa trên thực lực thì chúng ta đã ở thế bất lợi, nên đương nhiên phải dựa vào địa hình mà chiến thắng."
“Thế nhưng cái bản đồ này không phải có chút nguy hiểm sao?" Xuân Tường nhíu mày nói: “Ta sợ đến lúc đó chúng ta lại bị người khác tính toán.”
Nhìn thấy sự lo lắng của Xuân Tường, Vô Kỵ thì thản nhiên nói: “Nhưng chỉ có bản đồ này mới có thể chia rẽ sự đoàn kết toàn thể của chiến đội bọn họ thôi.”
. . .
Sau khi thời gian nghỉ ngơi kết thúc, hai bên tiếp tục vào game lần nữa.
Trận đấu thứ ba, chính thức bắt đầu.
Bản đồ trận thứ ba do chiến đội Một Đám Ô Hợp lựa chọn.
Dựa vào ý của Vô Kỵ, Vương Vũ đã chọn bản đồ là nhà máy Luyện Ngục.
Cùng với việc Vương Vũ ấn nút xác nhận, hội trường bắt đầu thay đổi, từ đấu trường ban đầu trở thành lửa Luyện Ngục rực cháy hừng hực.
Toàn bộ bản đồ đều là nham thạch sôi trào nóng chảy, bên trên nham thạch không ngừng bốc lên bọt khí. Lửa địa ngục kinh khủng như vậy làm cho tâm lí mọi người đều cảm thấy như bị thiêu đốt
Vị trí trung tâm của nham thạch là một mặt đất hình vuông do các thanh sắt tạo thành. Trên các thanh sắt bày từng hàng đồ vật nhìn như trứng thú cưng, cũng bị nham thạch nóng chảy nướng tới đỏ rực giống như mấy thanh sắt.
Cái thứ này gọi là Luyện Ngục Ma Chủng, là nguyên liệu không thể thiếu khi ma tộc chế tạo đồng loại. Mà nhà máy Luyện Ngục chính là nơi trung gian chế tạo ra Luyện Ngục Ma Chủng.
Cũng may là với sự thiết lập của hệ thống, toàn bộ cảnh tượng chỉ là nóng mà thôi, cũng sẽ không vượt qua sức chịu đựng của người chơi, không thì đám Vương Vũ sẽ bị nướng thành thịt nướng rồi.
Phía trên mặt đất, có một cái bàn nhỏ nổi lơ lửng, cái bàn nhỏ này chính là bàn điều khiển của nhà máy Luyện Ngục.
Cái bản đồ này là do đám người Toàn Chân Giáo ngẫu nhiên phát hiện ra trong khi giúp đỡ Bắc Minh Hữu Ngư làm nhiệm vụ. Lúc trước vì ở trong cảnh tượng này làm nhiệm vụ, đám người Toàn Chân Giáo đã phí không ít công sức, giờ đây địa điểm này lại bị Vô Kỵ lấy ra làm nơi thi đấu đoàn đội.
Ánh sáng loé lên, chiến đội FREE và chiến đội Một Đám Ô Hợp đồng thời bị di chuyển tới thanh sắt ở giữa dòng nham thạch.
Vô Kỵ ngẩng đầu, nhìn thoáng qua bàn điều khiển trên đỉnh đầu, sau đó hạ lệnh với Ký Ngạo: “Gà Con phải cuớp được bàn điều khiển trước."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment