Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1888 - Chương 1888: Phương Án B

id="236005" class="calibre7">Trang 945# 1

 

 

 

Chương 1888: Phương án B -
=== oOo ===


Chương 1888: Phương án B



Chương 1888: Phương án B
Nghĩ tới đây, Wade vội vàng ngẩng đầu nhìn lướt qua bàn điều khiển phía trên.
Hắn chỉ thấy Ký Ngạo đang mang vẻ mặt phấn khích chơi đùa trên đó không biết trời đất.
Nhưng mà Wade cũng chẳng để tâm tới Ký Ngạo.
Bởi vì bàn điều khiển này nằm lơ lửng bên trên, với dáng người bình thường ngồi trên đó sẽ không thấy được tình hình bên dưới. Với thân hình như vậy của Ký Ngạo cho dù có thao tác ở phía trên cũng có thể kết luận người phán đoán không phải là hắn.
Lúc này cho dù có tấn công thẳng vào Ký Ngạo cũng vô dụng, dù sao kẻ chỉ điểm vẫn còn đó, chỉ giết một tên thực hiện, đương nhiên sẽ có một kẻ thực hiện khác theo sau. Có câu phải trị tận gốc, nhổ cỏ nhổ tận gốc, đương nhiên hắn muốn bắt được kẻ đứng phía sau gây tội ác.
Do đó Wade lại liếc mắt nhìn mọi người của chiến đội Một Đám Ô Hợp ở phía đối diện, ánh mắt vừa đưa sang liền vừa vặn nhìn thấy Xuân Tường ở phía sau đang được Doãn Lão Nhị bảo vệ.
Đôi khi, bảo vệ quá kỹ sẽ để lộ mục tiêu, hiện tại Xuân Tường được bảo vệ đặc biệt, tất nhiên có điểm kỳ quái.
"Ông bạn già!" Wade thấy thế liền ra lệnh cho Người Tàng Hình đứng bên cạnh: "Hai người chúng ta cùng đi qua, xử lý tên Thuật sĩ mũ xanh kia đi!"
"Ừm!"
Người Tàng Hình đáp lại, thân hình thoắt một cái đồng thời biến mất khỏi sàn đấu cùng Wade.
Vô Kỵ ở cách đó không xa thấy hai người này biến mất, liền khẽ nhấc khóe miệng lên, để lộ ra một nụ cười gian xảo.
Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành đồng thời lùi về phía sau một bước, chia ra đứng ở hai bên trái phải Xuân Tường.
Tốc độ của Wade và Người Tàng Hình cực kỳ nhanh, lướt qua vùng bị lún rồi vọt tới phía sau Xuân Tường trong khoảnh khắc. Hai người cùng liếc nhau, đồng thời giơ dao găm ra chiêu Bối Thứ vào phía sau lưng Xuân Tường.
Ngay trong nháy mắt hai người ra tay, họ đột nhiên cảm nhận thấy đằng sau trũng xuống, phía sau mỗi người có một bàn tay lớn chụp lên cổ áo của họ.
Một trong hai bàn tay to đó sức mạnh cực kỳ lớn, trực tiếp xách Người Tàng Hình đang tấn công trong tay, một người khác ngáng chân bên dưới, đẩy tay nhấn một cái, áp sát mặt Wade xuống mặt sắt bị nham thạch nung tới nóng chảy đỏ bừng.
"??"
Bị người ta túm áo từ phía sau, hai người bỗng chốc không thể tránh thoát, trong kinh hoàng Wade và Người Tàng Hình cùng nhìn lại, chỉ thấy hai bản mặt giống nhau như đúc đang mỉm cười nhìn mình. Hai người này không phải ai khác, chính là Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành.
"!!!"
Nhìn thấy hai người này, sự khó hiểu trên mặt Wade và Người Tàng Hình biến thành sự hoảng sợ.
Đúng lúc này, chỉ nghe thấy Vô Kỵ đứng ở một bên lưu loát giễu cợt bằng thứ tiếng nước ngoài: "Ngươi nghĩ rằng ta chỉ huy có sơ hở sao? Ông đây để lộ mục tiêu để thu hút hai kẻ ngu ngốc các người đó!"
Nói xong, Vô Kỵ tiện tay vỗ thành tiếng, lạnh lùng hạ lệnh cho Vương Vũ: "Giết đi!"
Giọng điệu như đại gia của Vô Kỵ khiến cho hai người Vương Vũ cực kỳ khó chịu, chẳng qua đây là trận đấu, tuy khó chịu nhưng nghe Vô Kỵ chỉ huy cũng hợp tình hợp lý, hai người chỉ có thể trút hết khó chịu trong lòng lên Wade và Người Tàng Hình trong tay.
Nói đúng ra thì hai người Vương Vũ đương nhiên rất mạnh, nhưng việc đối phó với cao thủ chuyên nghiệp hàng đầu cũng không thể trở nên nhẹ nhàng như thế, nhưng hai người Wade và Người Tàng Hình một lòng ám sát Xuân Tường, căn bản không hề chú ý tới hai người Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành, kết quả là trực tiếp bị lộ sơ hở.
Cao thủ so chiêu, một chút sơ hở cũng có thể chết người, huống chi Vương Vũ đã thuộc cấp đại cao thủ?
Hai người vừa dùng lực trên tay, Wade và Người Tàng Hình cùng lúc bị biến thành một luồng sáng trắng tại chỗ truyền ra ngoài hội trường.
Về phần Xuân Tường bị nhắm làm mục tiêu, từ đầu đến cuối cũng chẳng quay đầu liếc mắt nhìn một cái.
Thật biết nói đùa nha, đứng cùng hai đại cao thủ, Xuân Tường đương nhiên cực kỳ yên tâm đem phía sau lưng giao cho họ. Hơn nữa, nếu ngay cả Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành cũng không đỡ nổi đòn tấn công, cho dù hắn quay đầu thì như thế nào chứ? Còn chẳng phải là trơ mắt nhìn mình bị người khác đánh chết à.
Bắt đầu được năm phút, chiến đội FREE đã có ba người bị knock-out, trong đó có cả đội trưởng Wade của bọn họ.
Theo dõi tình hình cuộc chiến trên sàn đấu, tâm trạng của khán giả lại thay đổi.
Trong lượt đầu tiên, mọi người tràn ngập niềm tin vào chiến đội Một Đám Ô Hợp, nhưng tới lượt thứ hai, chiến đội Một Đám Ô Hợp đã để lộ năng lực thật sự của chiến đội nghiệp dư nhà mình...
Vốn tưởng rằng trận thứ ba cứ như vậy là xong, ai ngờ đám người kia lại đánh cho mọi người trở tay không kịp.
Với ưu thế bản đồ, chiến đội Một Đám Ô Hợp không chỉ áp đảo đối thủ toàn diện, mà còn tạo một lớp mai phục, thành công đánh ba trung tâm tấn công của chiến đội FREE ra ngoài trận.
Xem tình hình hiện tại, trong lúc nham thạch nóng chảy vẫn đang được duy trì, chiến đội FREE đã mất đi trung tâm tấn công sẽ rất khó để xây dựng lại mô hình trận địa.
Đánh đồng đội chính xét trận hình và chiến thuật, về mặt chiến thuật chiến đội FREE đã bị đối thủ lấy lợi thế sân bãi áp đảo hoàn toàn, trận hình lại càng bị đánh cho không còn người tấn công, cứ tiếp tục như vậy nếu chiến đội FREE không có biện pháp đối phó, thì việc cả đội bị tiêu diệt cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
"Wolf, cướp bàn điều khiển bên trên!"
Wade đã chết, quyền chỉ huy của chiến đội FREE giao vào tay chỉ huy số hai Gospel, trước khi chết Wade đã để lại lời trăng trối cho Gospel: "Nếu đánh không chết tên Thuật sĩ kia, trực tiếp đoạt lấy quyền chỉ huy."
Rất hiển nhiên, có hai đại cao thủ Vương Vũ và Yêu Nghiệt Hoành Hành ở đó, người chơi của chiến đội FREE đương nhiên không đánh chết được Xuân Tường, vì vậy Gospel liền trực tiếp bỏ qua vòng đầu tiên và thực hiện kế hoạch B - cướp bàn điều khiển.
Sau khi nhận được mệnh lệnh, Wolf thả người nhảy lên, tung Băng Sơn Liệt Địa Trảm ở giữa khoảng không.
Chỉ thấy thân hình của Wolf lại lần nữa vọt lên phía trên, lẻn tới bàn điều khiển, mũi kiếm khổng lồ trong tay chĩa thẳng vào Ký Ngạo.
"Oh fuck!"
Thấy Wolf đột nhiên từ trên trời giáng xuống, Ký Ngạo giật nảy cảng người, trốn xuống dưới bàn điều khiển khó khăn lắm mới tránh được đòn tấn công của Wolf.
"Rầm!"
Kỹ năng của Wolf đánh vào bàn điều khiển khiến cho nó hơi chao đảo một cái.
"Đùng!"
Cùng lúc đó, mặt đất bên dưới đồng loạt trũng xuống, tất cả mọi người rơi vào trong nham thạch nóng chảy.
"Wolf, đầu con lừa nhà người làm cái gì vậy!"
Mọi người trong chiến đội FREE đồng loạt mắng hét lên trên không.
Ký Ngạo cũng ở một bên khoa chân múa tay lêu lên: "Mau rút ra, mau rút ra, thứ đồ chơi này một lần chỉ được ấn nhiều nhất hai tọa độ, ấn nhiều hơn sẽ đẩy ngã toàn bộ."
Tuy rằng Wolf không hiểu lắm Ký Ngạo đang nói cái gì, nhưng hắn cũng nhìn ra đại khái, vì vậy vừa rút món vũ khí ra, quả nhiên mặt đất phía dưới lại được nâng lên.
Mọi người trên mặt đất cùng lau mồ hôi.
"Có biết chơi hay không hả cái tên ngu ngốc ấn loạn này."
Mặt đất được nâng lên, Ký Ngạo cũng thở hắt ra một hơi, giơ ngón giữa về phía Wolf đầy vẻ khinh bỉ.
Sắc mặt Wolf tối sầm lại, vung đại kiếm trong tay chém về phía Ký Ngạo.
"Móa nó! Cứu mạng."
Ký Ngạo thấy thế quá sợ hãi, vừa la to vừa trốn tránh, không gian ngồi của bàn điều khiển vốn rất rộng rãi, nhưng dùng để đánh nhau thực sự hơi thiếu, trong khoảnh khắc Ký Ngạo đã bị Wolf chém tới ba bốn kiếm.
Lượng máu của Ký Ngạo vốn không nhiều, Wolf lại ra tay ác độc, chỉ chém xuống mấy kiếm đã chém rớt một phần năm thanh máu HP của Ký Ngạo.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment