id="236756" class="calibre7">Trang 948# 2
Chương 1895: Đào góc tường.
-
=== oOo ===
Chương 1895: Đào góc tường
Chương 1895: Đào góc tường
"Hóa ra là người anh em Vô Kỵ..." Nhìn thấy Vô Kỵ, Uranus khẽ mỉm cười nói: "Lễ nghi đón khách của nước bạn là như vậy sao?"
"Để tránh nghi ngờ!" Vô Kỵ thản nhiên đáp: "Suy cho cùng liên quân tám nước năm xưa cũng nói như vậy."
"Ha ha..."
Miệng Vô Kỵ độc hơn Vương Vũ nhiều, Uranus bị Vô Kỵ oán hận như vậy liền lúng túng cười nói: "Người anh em Vô Kỵ nói quá lời rồi, tôi chỉ tới tìm người anh em Thiết Ngưu thảo luận vấn đề riêng."
"Cứ nói ở đây đi, mọi người cùng mở rộng cửa nói lời thẳng thắn." Vô Kỵ chắc chắn nói, không có chút ý nào muốn để Uranus vào trong.
Đây cũng không phải là Vô Kỵ thiếu lễ nghĩa, mà tốt nhất nên hạn chế sự tương tác trong lúc đang thi đấu, dù sao thì cuộc so tài này cũng là chuyện giữa các quốc gia.
Nếu là thi đấu trong nước, mọi người cùng bước qua cửa của nhau cũng không có gì đáng kể, nhưng đây là trận đấu quốc tế, ngộ nhỡ thành tích có gì đó hơi sai sai, những cư dân mạng dữ dội ỏ Trung Quốc cũng không quan tâm có chuyện gì hay không, chắc chắn sẽ chụp cho các người cái mũ giặc bán nước.
Loại chuyện này không phải chưa từng xảy ra.
Vô Kỵ đương nhiên không phải loại người e ngại lời đồn của người khác, nhưng quân tử không nhẫn nhịn việc nhỏ, loại chuyện này đương nhiên có thể tránh thì nên hết sức cố gắng.
Có câu nói là tình ngay lý gian, thời điểm mấu chốt đương nhiên phải đề phòng.
"Được rồi!" Uranus thấy Vô Kỵ chơi khó như thế, đành bất đắc dĩ nói: "Vậy ta sẽ nói thẳng."
Nói tới đây, Uranus xoay đầu lại hỏi Vương Vũ: "Người anh em Thiết Ngưu, không biết anh tính sau này sẽ phát triển thế nào?"
"???"
Nghe thấy lời Uranus nói, vẻ mặt Vương Vũ mờ mịt.
Mình phát triển thế nào liên quan cái rắm gì tới thằng nhóc này? Vì vậy Vương Vũ hỏi Vô Kỵ: "Hắn có ý gì vậy?"
"Đào góc tường mà thôi, còn có thể có ý gì chứ!" Vô Kỵ thấy nhưng không thể trách nói: "Cách thức xưa nay của Pantheon là nhìn thấy cao thủ thì tới lấy, không thiếu tiền nha."
"À..."
Vương Vũ gật gật đầu sáng tỏ, sao đó tạo dáng đáp lại: "Thật ra thì không có tính toán gì, nhưng tôi muốn phát triển võ thuật!"
"Hả?"
Câu trả lời của Vương Vũ có hơi không theo bài, Uranus hoàn toàn nghe không hiểu Vương Vũ rốt cuộc muốn nói điều gì.
"Người anh em Thiết Ngưu này." Uranus nói với vẻ mặt thật thà: "Tôi hết sức nghiêm túc khi hỏi anh vấn đề này."
"Tôi cũng rất nghiêm túc mà." Vương Vũ chắc chắn đáp: "Anh đừng nghĩ tôi đang đùa với anh nhé."
"Lương thưởng của Pantheon chúng tôi có thể làm vừa lòng bất cứ ai, hi vọng anh có thể cân nhắc." Thấy dáng vẻ giả ngây giả dại của Vương Vũ, hiển nhiên Uranus cũng không quanh co lòng vòng nữa, nói thẳng vào chủ đề.
"Không có hứng thú..." Vương Vũ lắc đầu.
"Anh ra cái giá là được, chỉ cần anh bằng lòng..." Uranus còn tưởng Vương Vũ lo đãi ngộ không tốt, trực tiếp ra điều kiện, để cho Vương Vũ tự mình ra giá.
Đây đã là đãi ngộ cao nhất trong giới chơi trò chơi, gần như tương đương với việc cho bạn một tờ séc để tùy tiện điền số, ngay cả bản thân Uranus cũng không có loại đãi ngộ này, hiện tại cho Vương Vũ ra điều kiện như thế có thể thấy được mức độ coi trọng của Pantheon đối với Vương Vũ.
"Thôi bỏ đi..." Vương Vũ vẫn khăng khăng như trước khoát tay một cái nói: "Tôi không muốn đi..."
"Vì sao?" Uranus có hơi khó hiểu hỏi.
Tất cả mọi người đều là vận động viên thi đấu thể thao điện tử, nếu nói không có tâm lý mang vinh quang vẻ vang về cho đất nước cũng không phải, nhưng nếu so sánh với tiền tài thì nó thật sự quá giả tạo.
Có thể nói, với sự hiểu biết của Uranus về tất cả các vận động viên, mục đích thi đấu của họ đều vì chế độ đãi ngộ.
Chỉ cần đặt tiền đúng chỗ, không có góc tường nào không đào được. Vương Vũ cứng đầu như vậy chẳng lẽ là đại gia phương Đông có tiền hơn sao? Hay thằng nhóc này có quan hệ gì mật thiết với chủ sở hữu ban đầu của hắn?
Đương nhiên, những chuyện này đối với Uranus không phải vấn đề, chỉ cần hiểu rõ vấn đề của Vương Vũ, hắn ta có thể bốc thuốc đúng bệnh.
"Không vì sao cả." Vương Vũ nói: "Ngôn ngữ còn không rành, tôi và các người còn chơi bời gì?"
"Tôi..."
Câu trả lời của Vương Vũ khiến Uranus không phản bác được.
Vấn đề ngôn ngữ thực sự là một vấn đề lớn, dù sao cũng không thể vì Vương Vũ mà bắt những người khác học tiếng Trung được... Đối với những game thủ này, tiếng Trung còn khó khăn hơn nhiều so với việc giành lấy chức vô địch thế giới.
Chẳng lẽ bắt Vương Vũ đi học ngoại ngữ? Điều này càng không thực tế, nếu hắn muốn kiếm số tiền này, còn đợi người khác bắt mình học sao?
"Người anh em Thiết Ngưu, không phải anh lừa tôi đó chứ."
Lý do kiểu này, Uranus nghĩ thế nào cũng cảm thấy Vương Vũ đang nói đùa với mình.
"Bớt nói nhảm đi!" Lúc này, Vô Kỵ ở bên cạnh nhìn không nổi nữa, khó chịu nói: "Nghe không hiểu sao? Không muốn đi! Anh còn làm gì ở đây hả?"
Tuy đội trưởng của chiến đội Một Đám Ô Hợp là Vương Vũ, nhưng chủ thể của chiến đội Một Đám Ô Hợp là Toàn Chân Giáo, người lãnh đạo thật sự vẫn là Vô Kỵ.
Cướp người ngay trước mắt Vô Kỵ, thật sự là không nể mặt hắn, đừng nói là đội trưởng của chiến đội đẳng cấp Pantheon đang đứng ở đây, đổi lại là bất kỳ kẻ nào Vô Kỵ cũng sẽ khiến hắn bị bẽ mặt.
"Mắc mớ gì tới anh?"
Uranus bị Vương Vũ từ chối, trong lòng đang rất khó chịu, thấy Vô Kỵ bu lại liền nhịn không được oán trách một câu.
Một câu oán giận này, khiến cho lửa nóng của Vô Kỵ càng tăng lên.
Được lắm, cướp người của ông, còn hỏi mắc mớ gì đến ông đây à, con chó này thật sự kiêu ngạo như lời đồn.
Toàn Chân Giáo không có kẻ nào hèn nhát, Vô Kỵ càng không phải người tốt tính, lúc này hắn híp mắt lại nói: "Hắn là người của chiến đội chúng tôi!"
"Tôi biết, vậy thì sao?" Thái độ của Uranus vẫn cương quyết như trước, xem ra thằng nhóc này hoàn toàn không để Vô Kỵ vào mắt.
Thực ra ngẫm lại cũng đúng, thể thao điện tử đều dựa vào năng lực, với thực lực của Vô Kỵ, Uranus quả thật không cần phải coi trọng hắn.
"Chẳng sao cả!" Vô Kỵ thản nhiên đáp: "Hy vọng đừng để tôi gặp anh trên sàn thi đấu!"
"Ha ha!" Uranus cười cười nói: "Những người nói với tôi lời này đều là kẻ bại trận dưới tay tôi cả, không có ngoại lệ."
"Thật sao?" Vô Kỵ lạnh lùng nói: "Vậy lần này chắc chắn sẽ không giống lúc trước."
"Tôi mỏi mắt mong chờ đó!" Uranus khinh thường nói: "Đừng thể hiện làm tôi thất vọng nhé."
Nói xong, Uranus lại nhìn Vương Vũ một cái nói: "Người anh em Thiết Ngưu, hy vọng anh có thể suy nghĩ một chút lời tôi nói..., tôi chờ câu trả lời thuyết phục của anh, đây là danh thiếp của tôi."
Vừa nói, Uranus vừa đưa ra một tấm danh thiếp.
"Không có hứng thú!"
Vương Vũ liếc mắt nhìn một cái, tiện tay búng khẽ, khiến cho danh thiếp trong tay Uranus bắn ra ngoài, sau đó vươn tay cài cửa lại, bỏ mặc Uranus vô cùng ngạc nhiên.
Giữa Vô Kỵ và Vương Vũ có quan hệ gì? Nói thẳng thì đó là quan hệ bạn bè mật thiết, thuở nhỏ Vương Vũ không có bạn bè gì, Vô Kỵ có thể nói là người bạn tốt nhất của Vương Vũ hiện tại.
Nếu Uranus nói chuyện khách sáo một chút với Vô Kỵ, Vương Vũ còn có thể cố gắng liếc nhìn hắn ta một cái, nhưng Uranus lại vô lễ với bạn của Vương Vũ như thế, Vương Vũ đương nhiên sẽ không nhìn hắn ta một cách thiện cảm.