Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 1947 - Chương 1947: Đối Thủ Không Có Tinh Thần Thi Đấu Thể Thao

id="243256" class="calibre7">Trang 974# 2

 

 

 

Chương 1947: Đối thủ không có tinh thần thi đấu thể thao -
=== oOo ===


Chương 1947: Đối thủ không có tinh thần thi đấu thể thao



Chương 1947: Đối thủ không có tinh thần thi đấu thể thao
Kháng Cự Hỏa Hoàn!
Ma pháp hệ hỏa hiếm có, có thể đánh văng tất cả các đơn vị địch thủ bên người.
Loại nghề nghiệp Pháp sư này, điều khiến họ sợ nhất chính là bị nghề nghiệp cận chiến tiếp cận, Kháng Cự Hỏa Hoàn này chắc chắn là khắc tinh của nghề nghiệp cận chiến.
Đổi lại là Chiến sĩ thì sao, không thể tiếp cận nhưng vẫn có thể phóng ra loại kỹ năng gây hỗn loạn như Đấu Khí Trảm, mà Võ sư, đặc biệt là nhánh Võ tăng nổi tiếng tay ngắn, tất cả bản lĩnh của họ đều là gần người, túm bắt, thế thân, đánh gần…
Những Pháp sư có kỹ năng Kháng Cự Hỏa Hoàn như Prometheus, sẽ cực kỳ khắc chế Võ sư.
Ký Ngạo cũng là cao thủ, trong vòng một hiệp, Ký Ngạo đã đoán ra được sự hơn kém, biết được tỷ lệ thắng của mình không lớn, cứ tiếp tục đối phó như vậy, ngược lại sẽ dễ dàng bị người ta đánh chết.
Dù sao thì mức độ sát thương của Pháp sư vẫn khủng khiếp hơn Võ sư nhiều lắm.
Nghĩ tới điểm này, Kỵ Ngạo lập tức quay đầu, sử dụng Băng Quyền, trực tiếp chạy trốn.
Nói thế nào thì Võ sư cũng là nghề nghiệp loại hình nhanh nhẹn, về phương diện chạy bộ vẫn mạnh hơn Pháp sư một chút, tuy không chắc chắn sẽ thắng được Prometheus, nhưng Ký Ngạo vẫn có tự tin thoát khỏi Prometheus.
"Đệt! Biết ngay là không dễ dàng như vậy mà!"
Thấy Ký Ngạo chạy trốn, khán giả nhao nhao giận dữ.
Cứ tưởng rằng tiểu tử này có thể thêm chút thể diện cho chiến đội Một Đám Ô Hợp, ai ngờ cậu ta lại là một tên phế vật như vậy, vẫn là tẩu vi thượng sách.
Tuy nhiên, Prometheus lại không hề hoảng hốt chút nào khi thấy Ký Ngạo muốn chạy, y vung pháp trượng trong tay, hai ngọn lửa dâng lên từ dưới mặt đất, bao quanh hai chân Prometheus.
Ngay sau đó, phiên bản nhàn nhã đi dạo của Prometheus đã đuổi kịp Ký Ngạo.
Khán giả kinh ngạc phát hiện ra, thoạt nhìn Prometheus chỉ đang đi bộ bình thường, nhưng tốc độ di chuyển lại cực kỳ nhanh, bước từng bước nhẹ nhàng đã có thể vượt qua khoảng cách mấy mét, trong phút chốc đã đuổi đến phía sau Ký Ngạo.
Thập Vạn Hỏa Cấp!
Ma pháp hỗ trợ hệ hỏa, có thể tăng đáng kể tốc độ di chuyển của mục tiêu được chỉ định trong khoảng thời gian nhất định.
Loại hình Pháp sư vốn tay dài, tất nhiên sẽ có ưu thế nhất định trong việc đuổi giết.
"Thiên Thần Cấm Cố!"
Đuổi tới phía sau Ký Ngạo, Prometheus đập pháp trượng lên mặt đất.
"Ầm ầm!!"
Cùng một tiếng vang thật lớn, một tấm bia đá to lớn dâng lên từ mặt đất, chặn đường đi của Ký Ngạo.
Cùng lúc đó, Prometheus mở tay trái ra, năm đường Hỏa Hoàn bay về phía Ký Ngạo.
Không đợi Ký Ngạo né tránh, năm đường Hỏa Hoàn đã tách ra rồi chụp vào tứ chi và trên cổ của Ký Ngạo, mang theo Ký Ngạo đâm về phía bia đá.
"Coong coong coong coong coong!"
Ký Ngạo vẫn chưa phản ứng được chuyện gì đang xảy ra, thì Hỏa Hoàn đã hóa thành vòng sắt đóng Ký Ngạo lên trên tấm bia.
Vòng sắt đó cực kỳ chắc chắn, bất luận Ký Ngạo có giãy dụa thế nào cũng chẳng ăn thua gì.
Sau khi khống chế Ký Ngạo xong, Prometheus mở hai tay, triệu hồi ngọn lửa biến hóa ra hơn mười con hỏa ưng rồi nuốt chửng Ký Ngạo.
Lúc này, trên đầu Prometheus hiện ra một hàng chữ - Thức tỉnh - Thương Ưng Chi Phệ!
Không thể nghi ngờ mức độ sát thương của Pháp sư, lượng máu của Ký Ngạo vốn không cao, một đợt sóng Áo Nghĩa phát ra, Ký Ngạo đã bị giết chết trong vòng một giây ngay tại chỗ.
Pentheon dễ dàng chiến thắng ván đầu tiên.
Đây chính là sự khác biệt giữa đội nghiệp dư và nhân sĩ chuyên nghiệp hàng đầu.
"Pháp sư này rất nguy hiểm."
Nhìn thoáng qua Prometheus trên sàn đấu, Vô Kỵ nhíu mày nói: "Một nghề nghiệp loại hình tấn công, mà kỹ năng hỗ trợ và khống chế lại lợi hại như vậy, tiểu tử này có khả năng là mục tiêu hàng đầu cần nhắm vào ở trận đấu cuối cùng của chúng ta."
Sự phân chia năng lực nghề nghiệp trong "Trọng Sinh" cực kỳ rõ ràng.
Nghề nghiệp hỗ trợ chính là nghề nghiệp hỗ trợ, tấn công chắc chắn không quá cao, nghề nghiệp tấn công chính là nghề nghiệp tấn công, tất nhiên khả năng khống chế và hỗ trợ không được mạnh cho lắm.
Hệ khống chế trong loại hình nghề nghiệp pháo đài như Pháp sư chính là ma pháp hệ băng, nhưng mức độ sát thương của hệ băng luôn khá yếu thế.
Prometheus là Pháp sư hệ hỏa, không những sát thương cao, mà hỗ trợ và khống chế còn cao như vậy, quả thật có hơi vượt quá sức tưởng tượng.
Cái khác không nói, nhưng chỉ riêng kỹ năng gia tốc, nếu là kỹ năng đơn thể thì còn tốt, nếu là gia tăng hỗ trợ có tính quần thể, chắc chắn sẽ có tác dụng mang tính quyết định trong chiến đấu đoàn thể.
Người như vậy, cứ giữ y lại trên sân thi đấu chính là không có trách nhiệm với bản thân mình
Sau khi Ký Ngạo thua, cột sáng lại giáng xuống, tuyển thủ bên chiến đội Một Đám Ô Hợp là Danh Kiếm Đạo Tuyết.
Ánh sáng vừa lóe lên, Danh Kiếm Đạo Tuyết đã xuất hiện trên sân thi đấu.
Thân là một lão cẩu, thực lực của Danh Kiếm Đạo Tuyết tất nhiên không cao, nhưng hắn tự biết bản thân mình có bao nhiêu bản lĩnh, hiển nhiên phương pháp chiến đấu cũng rất dè dặt.
Vừa bước vào sân thi đấu, Danh Kiếm Đạo Tuyết đã trực tiếp mở Tiềm Hành rồi biến mất trước mặt Prometheus.
Ngay cả Ký Ngạo cũng không đánh cận thân được, Danh Kiếm Đạo Tuyết là người đáng tin cậy như vậy, đương nhiên sẽ không tự tìm đường chết mà đi trêu chọc Prometheus rồi.
Sau khi Tiềm Hành, Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng chẳng nghĩ ngợi gì mà trực tiếp mở rộng hai chân, bật Tật Hành rồi chạy một mạch như điên vào sâu trong rừng rậm.
Tiềm Hành bị yếu đi, cũng không ngăn được quyết tâm của Danh Kiếm Đạo Tuyết, với tốc độ của Danh Kiếm Đạo Tuyết cũng không khó để chạy ra khỏi phạm vi tầm nhìn của Prometheus trong khoảng thời gian Tiềm Hành.
Tuy tốc độ của Prometheus nhanh, nhưng không phải đuổi người cũng cần phải có mục tiêu sao, bây giờ y còn chẳng biết Danh Kiếm Đạo Tuyết ở đâu, vậy biết đuổi theo hướng nào?
Hơn nữa, nghề nghiệp Thích khách vẫn luôn là khắc tinh của nghề nghiệp da giòn đường xa.
Trong mắt Prometheus, suy cho cùng thì Danh Kiếm Đạo Tuyết vẫn là người chơi lọt vào trận chung kết, chắc hẳn vẫn sẽ còn lại chút đạo dức.
Dưới loại tình huống này, tất nhiên sẽ Tiềm Hành đến phía sau mình để đánh lén.
Thế nhưng, bắt đầu từ khi Prometheus tin vào đạo đức của đám người Toàn Chân Giáo này, thì thất bại của y đã được định trước rồi...
...
Nhìn thấy Danh Kiếm Đạo Tuyết biến mất, Prometheus đứng nguyên tại chỗ, dựng lỗ tai lên nghe vô cùng cẩn thận, hết sức cảnh giác mà nghe tiếng bước chân tới gần của đối thủ.
Một giây
Ba mươi giây
Sáu mươi giây
Thời gian trôi qua từng giây một, Prometheus âm thầm tính toán thời gian Tiềm Hành của Danh Kiếm Đạo Tuyết, nhưng thẳng đến giây cuối cùng, Prometheus vẫn không đợi được sự xuất hiện của Danh Kiếm Đạo Tuyết.
"Sao người này lại như vậy...."
Sau khi nhận ra Danh Kiếm Đạo Tuyết đã sớm chạy mất, Prometheus cũng sắp khóc luôn.
Y hoàn toàn không ngờ rằng một Thích khách đã tiến vào trận chung kết, mà lại không có một chút ham muốn chiến thắng nào, rột cuộc thì làm thế nào có thể tiến vào nơi này với loại tâm tình đó được chứ.
Trong khi Prometheus đang đợi kẻ địch tấn công mình, thì Danh Kiếm Đạo Tuyết không biết đã chạy bao xa rồi, Danh Kiếm Đạo Tuyết hiện tại cũng không biết mình đang ở đâu, Prometheus muốn đuổi theo, hiển nhiên là điều không thể.
Rơi vào đường cùng, Prometheus đành nhấn vào xin hòa.
Danh Kiếm Đạo Tuyết hiển nhiên biết bản thân mình không đánh thắng được Prometheus, kết quả hòa này cũng là thứ Danh Kiếm Đạo Tuyết đang mong chờ.
Thấy Prometheus gửi thư xin hòa đến, Danh Kiếm Đạo Tuyết ấn vào xác nhận mà không do dự chút nào.
Cảnh tượng trước mắt vừa chuyển, hai người đã trở về trong đội ngũ của mình.
Đối với Danh Kiếm Đạo Tuyết mà nói, hòa nhau cũng là thắng lợi, nhưng đối với Prometheus mà nói, quả thật khó có thể chấp nhận được thế hòa như vậy.
"Đám ngươi kia sao có thể như vậy được chứ, lẽ nào không có một chút tinh thần thể thao nào sao?"
Sau khi có kết quả, Prometheus vẫn vô cùng buồn bực.
Nhà tâm lý học Uranus vội vàng đi lên động viên: "Không sao, sẽ ổn thôi... Dù sao thì chúng ta vẫn chưa thua, cũng ngang bằng tỷ số rồi."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment