Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 204 - Chương 204: Vô Kỵ Huynh - Chàng Quân Tử Khiêm Nhường

Trang 103# 1

 

 

 

Chương 204: Vô Kỵ huynh - chàng quân tử khiêm nhường
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Trong hiểu biết của game online truyền thống, thường thì né tránh đều là sang trái sang phải lên trước ra sau để tránh đòn tấn công của kẻ địch, còn hai cách là nhảy lên hạ xuống thì đều bị người chơi bỏ qua, cho nên theo những gì Con Hổ Nghịch Tập cảm thấy thì trong tình cảnh không có gì che chặn thì Kịch Độc Tân Tinh của Andariel là không thể né tránh.

Vương Vũ nhảy tới trước cây cột, lúc đang ở giữa không trung hắn lập tức tung Băng Quyền xông tới. Andariel thấy mục tiêu chạy đến, lập tức phóng Kịch Độc Tân Tinh không chút do dự.

"Xì..."

Một tiếng nhỏ vang lên, quầng sáng độc nhanh chóng khuếch tán. Ngay khi quầng sáng độc sắp chạm tới bản thân, Vương Vũ hủy bỏ kỹ năng, rút trường côn đâm thẳng xuống đất, người thì nhảy sào tới bên cạnh Andariel.

"Đệt, còn có thể làm như vậy được sao?" Con Hổ Nghịch Tập trố mắt ra nhìn, đây là lần đầu tiên gã thấy cách thức né tránh kỹ năng như thế này.

Vương Vũ hạ xuống trước người Andariel. Khi Andariel vung móng vuốt định tấn công Vương Vũ, hắn tung cả hai tay ra bắt lấy cánh tay của Andariel rồi kéo ra sau. Andariel bị Vương Vũ kéo cho đâm vào lòng hắn, ngay sau đó Vương Vũ lại hủy bỏ kỹ năng, nhảy dựng ra sau, tung một chiêu Mãnh Hổ Quyền. Andariel lại bị kéo ngay giữa không trung đi chừng nửa mét. Nó còn chưa kịp hạ xuống đất, Vương Vũ sử dụng Tịch Chi Dược Thiên vọt tới sau lưng Andariel, dùng một Lôi Đình Cước đá vào lưng BOSS...

Vương Vũ tung ba liên kích kỹ năng, hai kéo và một đẩy lùi, Andariel bị di chuyển đi ba mét, vừa đúng rơi vào phạm vi tấn công của tổ đội Pháp sư.

"Đệt đệt đệt! Đây là bị Thầy Tu Mù Lee Sin nhập thể à?" Lần này không chỉ Con Hổ Nghịch Tập, ngay cả Bạch Đế cũng kêu lên.

Trò chơi Liên Minh Huyền Thoại đã hot rất nhiều năm, trong đó có một tướng tên là Thầy Tu Mù Lee Sin, chiêu đá R của tướng này phải nói là giống 100% cú đá cuối cùng của Vương Vũ.

"Minh Đô, đón lấy!" Vương Vũ kêu lên rồi vội vàng núp vào sau một cây cột khác.

Minh Đô nhận được lệnh, bèn vung pháp trượng lên, ánh sáng lóe lên, Andariel bị truyền tống tới giữa bốn cây cột.

Người của Toàn Chân Giáo đã biết cách bố trí của Vô Kỵ từ trước, cho nên đã đứng vào vị trí sẵn. Mục Tử Tiên thì trước nay luôn giữ mạng và không kéo chân anh em, nên từ lúc bắt đầu thì cô đã sử dụng ánh mắt chuyên nghiệp của một GM tìm kiếm sẵn chỗ ẩn thân.

Andariel vừa hạ xuống, bèn tung Kịch Độc Tân Tinh ra.

Kỵ sĩ và Cung thủ đều có kỹ năng di chuyển vị trí, đám người Dương Na và Bạch Đế thấy thế, vội vàng di chuyển vị trí trốn ra sau các chướng ngại vật.

Chỉ có Huyết Sắc Hồng Hoa và Huyết Sắc Đỗ Quyên là hai nghề nghiệp chân ngắn, lại không có kỹ năng di chuyển, nên hai cô nương đáng thương bị Kịch Độc Tân Tinh đập thẳng vào ngươi.

Thanh máu của hai người lập tức tụt thẳng xuống...

"Xoạt..."

Một tia sáng trắng hiện lên, trước khi thanh máu của Huyết Sắc Đỗ Quyên cạn sạch, Vô Kỵ ném một thuật Phục Hồi lên người Huyết Sắc Đỗ Quyên, giữ sinh mệnh của Huyết Sắc Đỗ Quyên lại, sau đó lại tung vài thuật Trị Liệu liên tục khiến thanh máu của Huyết Sắc Đỗ Quyên đầy trở lại.

"Ồ? Đệt!"

Từ lúc vào phụ bản tới bây giờ, Vô Kỵ chưa từng thể hiện gì, chỉ là bình tĩnh đi sau tanker để buff máu, nhưng chiêu thức này đã khiến tất cả mọi người thấy được thực lực của Vô Kỵ.

Andariel là BOSS cấp 40, kỹ năng của nó có thể giết người ngay lập tức, mà Mục sư này lại có thể đúng lúc thanh máu gần cạn sạch giữ được giá trị sinh mệnh, có thể thấy được người này ra tay chuẩn như nào, quả thực khiến người ta sợ hãi.

Huyết Sắc Đỗ Quyên lấy lại được một mạng, nhưng Huyết Sắc Hồng Hoa thì không tốt số như thế, trong sự kinh ngạc, Huyết Sắc Hồng Hoa hóa thành một tia sáng trắng.

"Đành chịu thôi, ta không trị liệu diện rộng được..." Vô Kỵ nhún vãi tỏ vẻ xin lỗi với hai người Huyết Sắc Tường Vi, trông rất là khiêm nhường.

"Không, không sao đâu... Cảm ơn ngươi!" Huyết Sắc Đỗ Quyên mới hoàn hồn lại, bèn cảm ơn Vô Kỵ.

Kỳ thật với chuyện vừa rồi, Vô Kỵ không cứu cả hai thì cũng hợp tình lý, vả lại trong tình huống đó, có thể cứu được cũng giống như chuyện mò trăng dưới nước vậy.

Nhưng có ai ngờ Vô Kỵ lại không chỉ không thấy chết mà không cứu, trái lại hắn còn liều chết kéo được một người, không chỉ hai chị em Huyết Sắc Tường Vi mà ngay cả những người khác đều vô cùng bất ngờ.

"Chẳng lẽ chúng ta hiểu lầm hắn? Kỳ thật hắn là người rất độ lượng?" Huyết Sắc Tường Vi và Huyết Sắc Đỗ Quyên ngơ ngác nhìn Vô Kỵ, càng lúc càng cảm thấy Vô Kỵ là một quân tử khiêm nhường.

Trong kênh Công Hội, Bao Tam giận dữ mắng: "Đồ rác rưởi, thấy gái là tít mắt vào!"

Những người khác đều tỏ ra nghi ngờ: "Cứu con nhỏ đó làm gì? Để cô ta chết luôn đi!"

Vô Kỵ khinh thường: "Các người thì biết cái gì, ta có ý định hết rồi!"

"Làm sao bây giờ? Tấn công à?" Con Hổ Nghịch Tập hỏi Vô Kỵ, lúc này Andariel đã tiến vào phạm vi tấn công của đội, nếu không tấn công thì nó sẽ chạy trốn mất.

"Không vội, ta phục sinh đồng đội trước đã!" Vô Kỵ cười, chọn Huyết Sắc Hồng Hoa trong danh sách tổ đội, vung pháp trượng lên, một tia sáng trắng lập tức giáng xuống chỗ Huyết Sắc Hồng Hoa biến mất.

Huyết Sắc Hồng Hoa vốn chết rồi, hình ảnh trước mặt đã biến thành màu đen trắng, cô ta vừa định bấm vào "Phóng thích linh hồn" thì đột nhiên nhận được bảng thông báo.

[Có người muốn phục sinh bạn, có nhận hay không?]

"Có!"

Huyết Sắc Hồng Hoa lựa chọn phục sinh không chút do dự, kết quả là vừa mới sống lại thì đã thấy Andariel ngay bên cạnh.

Andariel vung cánh tay lên, lại giết luôn Huyết Sắc Hồng Hoa...

"Bố khỉ!" Vô Kỵ kêu lên: "Sao cô ta không biết trốn, lãng phí thuật Phục Sinh của ta rồi!"

Vô Kỵ diễn rất tốt, nếu không có việc hắn ta phát một câu "Kỳ ghê, sao chết liên tục hai lần mà không rớt đồ?" trong kênh Toàn Chân Giáo ngay khi Huyết Sắc Hồng Hoa vừa chết, ngay cả người của Toàn Chân Giáo cũng cho rằng hắn ta thật sự bỏ qua mọi hiềm khích vừa rồi.

"Ặc... Xin, xin lỗi..." Hai người Huyết Sắc Tường Vi đã hoàn toàn coi Vô Kỵ là con người lòng dạ rộng lượng.

Hai người Con Hổ Nghịch Tập cũng không khỏi nghĩ ngợi: "Lấy ơn báo oán, Vô Kỵ quả đúng là một trang nam tử!"

"Mẹ nó chứ, chết hai lần mà không rơi trang bị, con nhỏ này đúng là may mắn thật!" Vô Kỵ buồn bực mắng.

Minh Đô nói: "Đồ ở trong túi có tỉ lệ rơi thấp hơn đồ mặc trên người nhiều! Ngươi giết cô ta thêm vài lần nữa là được."

Minh Đô có kinh nghiệm giết người rất phong phú.

"Vớ vẩn, thuật Phục Sinh chỉ sử dụng được một giờ một lần, bẫy cô ta nhiều chắc chắn sẽ bị nghi ngờ!" Vô Kỵ than thở.

"Vậy đừng phiền như thế nữa, chờ ra khỏi phụ bản, ta mai phục cô ả chục lần, không tin là không rớt đồ." Bắc Minh Hữu Ngư là một game thủ chuyên nghiệp rất thực tế, cực kỳ căm ghét hành vi của Huyết Sắc Hồng Hoa, hiện giờ hắn ta vừa gia nhập Toàn Chân Giáo, đương là lúc cần cơ hội để thể hiện bản thân.

Vô Kỵ cười nói: "Thế thì lại không cần lão Ngư ạ, nếu chỉ làm thịt cô ta thì dễ dàng cho cô ta quá. Đúng rồi, Đạo Tuyết, ngươi có biết Mục sư đại gia trên cấp 20 nào không? Tốt nhất là người bên Thiên Đường Cực Lạc, cho dù không phải bên Thiên Đường Cực Lạc thì của các công hội lớn khác cũng được." Vô Kỵ quay sang hỏi Danh Kiếm Đạo Tuyết.

Danh Kiếm Đạo Tuyết buôn đồ nhiều năm, quen biết khá rộng.

"Ừm, có một người, tên là Nam Diêm Phù Đề, là thành viên trung tâm của Thiên Đường Cực Lạc, lần trước chúng ta đã gặp ở thành Hoang Vu rồi." Danh Kiếm Đạo Tuyết nói.

"Quan hệ thế nào?" Vô Kỵ hỏi.

"Là thế này, gã chính là hộ khách quen của ta, thường xuyên hỏi ta có trang bị tốt hoặc manh mối gì không..."

"Nói cho gã biết, Huyết Sắc Hồng Hoa có một pháp bào Mục sư cực phẩm muốn bán, làm cho gã tới thành Dư Huy!" Vô Kỵ nói.

"Sao ngươi biết Huyết Sắc Hồng Hoa sẽ bán?" Những người khác nghi ngờ.

Vô Kỵ nói: "Hỏi thừa, đắc tội Toàn Chân Giáo, còn dám mang thứ mình không sử dụng được trên người? Chỉ cần cô ta có đầu óc là sẽ bán ngay..."

".... Ngươi có thể nói cho ta biết ngươi định làm gì không?" Mọi người mơ hồ cảm thấy bất an... Liên lụy Liên Minh Huyết Sắc với Thiên Đường Cực Lạc, nghĩ thế nào cũng thấy không giống như sắp có chuyện tốt xảy ra.

"Đến lúc đó các người sẽ biết!" Vô Kỵ cười nói.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment