Trang 105# 1
Chương 208: Khống Chế Tâm Linh đáng sợ
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Nhưng chẳng ai ngờ cách đứng với vị trí trông có vẻ hỗn loạn này, lại tránh né được kỹ năng quần thể một cách hữu hiệu như thế, quả thực là chưa thấy bao giờ.
Bắc Minh Hữu Ngư hỏi trên kênh Công hội: "Vô Kỵ đại ca, loại phương thức sắp xếp đội hình này các người nghiên cứu ra như nào vậy?"
"Bị người ta đuổi giết mấy trăm lần, dù không học cũng biết!" Vô Kỵ trả lời.
"Ặc..." Sự phóng khoáng của Vô Kỵ khiến Bắc Minh Hữu Ngư á khẩu không nói được gì.
Bị người ta đuổi giết mấy trăm lần mà hắn ta lại có thể nói một cách đơn giản như ăn cơm, rốt cuộc Toàn Chân Giáo có bao nhiêu kẻ thù đây. Bắc Minh Hữu Ngư vốn bị người ta truy sát, vẫn còn cảm thấy rất là uất ức, nhưng giờ nghĩ lại thì chút chuyện xấu mình làm quả thực chẳng là cái gì trong mắt đám người Toàn Chân Giáo cả.
"Huyết Sắc Tường Vi kia không phải người trong công hội chúng ta, nếu vị trí đứng này mà bị cô ta học được..." Chung quy Bắc Minh Hữu Ngư vẫn là người mới, phương thức tư duy vẫn chưa bị "Toàn Chân hóa".
Vô Kỵ nói với vẻ không quan trọng: "Cứ học đi... Không bị người ta đuổi giết mấy trăm lần, bọn họ học xong cũng chỉ hại bản thân mà thôi!"
"Lợi hại đấy, đúng là rất Toàn Chân!" Bắc Minh Hữu Ngư hoàn toàn khâm phục rồi, trong game, phàm là công hội đứng đắn đều không có loại kinh nghiệm này.
Sau khi né xong lốc xoáy hắc ám của Kashmir, mọi người không hề do dự, ngay lập tức phản đòn.
Sau khi Kashmir ném kỹ năng xong, Vương Vũ lao vào đánh nó, nhưng Kashmir này rất kỳ quái, rõ ràng tốc độ của nó không nhanh, nhưng quyền nào của Vương Vũ đều đánh hụt cả...
Không phải là không trúng mục tiêu, mà là rõ ràng sắp đánh trúng Kashmir rồi, thân thể sẽ chệch sang một bên như bị mất kiểm soát, điều này làm cho Vương Vũ rất khó hiểu và buồn bực, hắn còn tưởng là hắn bị ảo giác.
Cùng lúc đó, kỹ năng của những người khác cũng phóng tới.
Nhanh nhất đương nhiên là thuật Lạc Lôi của Minh Đô, lôi điện rõ ràng là giáng xuống từ trên đỉnh đầu của Kashmir, nhưng lại lệch sang bên cạnh.
Vương Vũ không có chú ý chuyện này, Pháp sư hệ lôi mà, không phải là có chức năng chỉ định hướng sẵn, đánh không trúng là chuyện bình thường, ngay cả Minh Đô thì cũng không thể trăm phát trăm trúng được.
Theo sát sau là hai mũi tên của Dương Na và Bạch Đế, lúc chúng sắp chạm vào Kashmir, mũi tên đột nhiên chuyển hướng, bắn về phía Vương Vũ.
"Fuck!"
Vương Vũ kinh hãi, giơ tay chặn mũi tên lại, lúc này kỹ năng của Pháp sư và Thuật sĩ cũng lao tới...
Và tình hình cũng giống vừa rồi, còn chưa kịp chạm đến Kashmir thì kỹ năng đã đột ngột chuyển hướng, đánh tới Vương Vũ.
Vương Vũ đột nhiên cúi đầu nhảy sang bên, dùng một tư thế rất kỳ quái để tránh thoát các kỹ năng. Vương Vũ vừa dừng lại, Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư đang cầm dao găm định đâm sau lưng Kashmir lại chuyển sang đâm lên người Vương Vũ. Ánh mắt hai người kia toát lên vẻ kinh hãi, dường như bị dao găm kéo tới.
Vương Vũ trấn định lại, tung cả hai tay ra, vừa xoay vừa kéo, sử dụng một chiêu "Lãm Tước Vĩ" đưa hai người kia về trong đội hình.
Hai người Ký Ngạo và Bao Tam thấy vậy thì cũng vội vàng dừng bước tấn công lại, quay người định rút lui, nhưng hai người cũng mất khống chế như những người khác, vung trường kiếm và nắm tay đánh Vương Vũ.
Vương Vũ khẽ giơ tay lên, dùng "Dã Mã Phân Tông" cầm ngược lại hai người rồi thuận tay đẩy sang một bên, sau đó hắn vội vã nhảy ra sau hai bước, kinh ngạc nhìn Kashmir với vẻ mặt đầy khiếp sợ.
Vương Vũ gặp không ít BOSS, nhưng chưa gặp con BOSS nào kỳ lạ như Kashmir... Các đòn tấn công đều vô dụng, thế thì còn đánh thế nào được nữa?
Vẻ mặt của những người khác trong đội cũng giống Vương Vũ như đúc, nhưng bọn họ không khiếp sợ về sự kỳ quái của BOSS, mà là đang khiếp sợ trước thân thủ của Vương Vũ.
Ôi má, nhiều cao thủ cùng tấn công như vậy, mà tên này lại có thể nhẹ nhàng tránh được, rốt cuộc hắn có phải là người nữa hay không...
"Bố khỉ, con BOSS này khó đánh quá!" Đây là lần đầu tiên Vương Vũ cảm thấy khó giải quyết quái vật trong trò chơi như thế này.
Dù sao BOSS lúc trước có mạnh đến mấy, Vương Vũ dựa vào thân thủ hơn người thì vẫn có thể né tránh và tấn công hiệu quả, còn Kashmir này có kỹ năng phát rồ như vậy, hoàn toàn khắc chế được Vương Vũ.
Vô Kỵ đáp: "Đây gọi là Khống Chế Tâm Linh, chỉ cần tìm được điểm phóng thích là ok!"
"Điểm phóng thích?"
"Ừ, kỹ năng thuộc loại khống chế này là kỹ năng đặc hữu của riêng BOSS, loại kỹ năng này thường rất mạnh, nhưng khuyết điểm của nó cũng rất rõ ràng, chỉ cần tìm được chỗ BOSS phóng kỹ năng, phá vỡ là được!" Vô Kỵ trả lời.
Kỳ thật Vương Vũ cũng từng gặp được loại BOSS như này rồi, chính là con Cương Thi Vương trong mỏ quặng cách đây không lâu.
Con Mắt Khoáng Hóa của nó chính là kỹ năng loại khống chế này, điểm phóng thích cũng chính là đôi mắt... Nhưng kỹ năng của con cương thi kia kém xa Kashmir, Vương Vũ cậy vào võ công cao cường giết được Cương Thi Vương từ sau lưng...
"Vậy điểm phóng thích của nó ở chỗ nào?" Vương Vũ hỏi Vô Kỵ.
"Con mẹ nó chứ ta có phải GM đâu mà ngươi hỏi ta!"
"Ở đâu thế bà xã?" Vương Vũ lại hỏi Mục Tử Tiên.
"Em cũng không biết... Lúc test game, chưa người chơi nào giết được con BOSS này..." Mục Tử Tiên lắc đầu đáp lại.
"Ặc..." Vương Vũ đau đầu, loại BOSS kỳ quái này thật sự khiến người ta nhức hết não.
Nhưng điều khiến người chơi phải hao tâm tổn trí còn nằm ở phía sau.
"Những kẻ ngu ngốc không hiểu biết các ngươi đã chọc giận ta rồi!"
Kashmir thấy người chơi còn dám phản kích, bèn tru tréo lên, sau đó vung hai tay, khí tức hắc ám đột nhiên tụ lại, tạo thành một đống quả cầu năng lượng vờn quanh người Kashmir. Còn Kashmir thì lao thẳng tới chỗ mọi người.
"Mẹ nó! Vô sỉ quá đi mà!"
Mọi người không khỏi mắng mỏ...
Kiểu đứng vị trí cuộn sóng phân tán như Toàn Chân Giáo dù có phong tao cỡ nào thì cũng chỉ tránh né được loại "bom" bình thường, mà BOSS này thì lại chơi trò "bom thịt người", chắc chắn là nó tới từ Tây Vực rồi.
"Mau tránh!" Vô Kỵ kêu lên, rồi trở thành kẻ đầu tiên bỏ chạy. Mọi người cũng chẳng còn quan tâm xem đội hình đứng như nào nữa, lập tức nhao nhao giải tán.
Tốc độ di chuyển của Kashmir cũng không nhanh cho lắm, vả lại nó là BOSS chế độ tự do, đương nhiên sẽ không đuổi theo nghề nghiệp nào mà nó cho là khó giết, cho nên mục tiêu hàng đầu của nó chính là Vô Kỵ.
Tuy Vô Kỵ là người đầu tiên bỏ chạy, nhưng tên này làm màu quen rồi, cho nên hắn ta cũng đứng ở trước nhất... Một Mục sư đứng ở trước nhất, hệ thống đều ngứa mắt, nên xong, Kashmir lấy hắn ra để khai đao luôn.
"Con mẹ mày chứ!" Vô Kỵ là một tên chân ngắn, nhanh chóng bị Kashmir bắt kịp...
Vô Kỵ không có loại thân thủ nghịch thiên như Vương Vũ, lập tức bị trúng hai quả cầu năng lượng, thanh máu lập tức cạn sạch. Nhưng kỹ thuật của Vô Kỵ không phải là kém, lúc bị BOSS đuổi giết gần chết mà vẫn có thể bình tĩnh tung kỹ năng, ngay khi thanh máu của hắn cạn kiệt, chỉ thấy hắn ta hùng hổ tung một thuật phục hồi lên trên đầu mình, giữ thanh máu của mình lại.
Xuân Tường thấy thế, giơ pháp trượng ra, quăng ác ma của mình tới trước người Vô Kỵ để chặn thay cho hắn, tiện thể ném một chiêu Bẻ Cong chặn đường đi của Kashmir. Vô Kỵ tranh thủ lúc này vừa lăn vừa bò mà bỏ chạy ra ngoài.
Ác ma của Xuân Tường đúng là có lượng máu cao, nhưng rơi vào tay loại BOSS lớn như Kashmir thì cũng không chống đỡ được vài hiệp. Sáu con ác ma nhanh chóng bị đám quả cầu năng lượng đầy trời tiêu diệt.
Sau khi xử đám ác ma xong, Kashmir vòng qua Bẻ Cong, lại tiếp tục đuổi theo.
Vô Kỵ vừa chạy vừa mắng to: "Bố gây sự với mi, chọc giận mi à?"
Kashmir trả lời lại một câu rất hài hước: "Không hề, nhưng ta cảm thấy ngươi là dễ bắt nạt nhất..."
"Đệt mẹ ngươi chứ!" Vô Kỵ khóc không ra nước mắt. Lần này Kashmir lại đuổi tới phía sau Vô Kỵ.
"Móa!" Quả cầu năng lượng lại đập tới, Vô Kỵ giãy dụa ném cho mình một thuật phục hồi, sau đó nhắm mắt chờ chết. Đột nhiên một tia khí trắng cuốn tới, Vô Kỵ bị kéo tới trước người Vương Vũ.