Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 228 - Chương 225: Toàn Chân Giáo Khó Bắt

Trang 115# 1

 

 

 

Chương 225: Toàn Chân Giáo Khó Bắt
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Trụ sở công hội giống như văn phòng làm việc của công hội, đó cũng là khu vực làm việc mà hệ thống dành cho người chơi, chỗ này đương nhiên là vô cùng an toàn.

Có hai điểm khác biệt duy nhất chính là văn phòng thì phải trả tiền thuê, thuộc về loại địa bàn của nhà nước, trụ sở công hội lại là địa bàn tư nhân, một khi có người xin chiến công hội, trụ sở công hội sẽ thay đổi có thể bị tấn công được.

Toàn Chân Giáo đúng là rất ít người, mấy miệng người cũng chẳng đáng tội gì phải thuê văn phòng, trong ngày thường tụ hội gặp mặt gì đó đều đến thẳng quán rượu cho xong, cho nên lúc này họ đang ở thành Dư Huy, nơi an toàn tư nhân duy nhất, cũng chính là trụ sở công hội.

Có điều đám người kia gần đây vẫn không tụ tập, rất ít khi quan tâm đến trụ sở công hội, nếu không phải Xuân huynh nhắc nhở, họ thật sự không nhớ ra mình có một nơi an toàn.

Quay về trụ sở công hội có hai cách, một là Truyền Tống Trận truyền tống đi thẳng, hai là trực tiếp chạy đến.

Toàn Chân Giáo ở thành Dư Huy cũng có trụ sở công hội, đó là chuyện tất cả mọi người đều biết, người của Thiên Đường Cực Lạc sáng sớm tinh mơ đã bao vây cổng thành, đề phòng người Toàn Chân Giáo chạy trốn.

Thành Dư Huy cũng không phải thành chính rộng lớn gì, cả thành tổng cộng cũng chỉ có bảy khu hồi sinh, mười điểm truyền tống, lúc này bị Thiên Đường Cực Lạc sắp xếp người bao vây, nhất là bốn cổng thành, Nhất Hoa Nhất Thế Giới đoán chắc người của Toàn Chân Giáo không vào được Truyền Tống Trận thì sẽ đi ra cổng thành, cho nên hắn ta sắp xếp đông người ở bốn cổng thành nhất.

Trong thành Dư Huy, người của Thiên Đường Cực Lạc đã hiểu rõ hướng đi của Toàn Chân Giáo, Nhất Hoa Nhất Thế Giới phái một tiểu đội triển khai đuổi giết đám người Toàn Chân Giáo.

Nhất Hoa Nhất Thế Giới rất tự tin cho rằng đám người Toàn Chân Giáo kia, lần này có mọc cánh cũng khó mà thoát được.

Nhưng mà Nhất Hoa Nhất Thế Giới còn đánh giá thấp thái độ làm người của Toàn Chân Giáo.

Hắn ta cũng không nghĩ một chút xem, người của Toàn Chân Giáo, tám người mà dám bảo vệ trụ sở công hội, cấp 20 đã dám quét phụ bản Địa Ngục, họ là loại người sẽ an phận đi theo motif mà hắn ta vạch sẵn hay sao?

Đám người Toàn Chân Giáo này, ai nấy đều là kẻ tài cao to gan, hai người Danh Kiếm Đạo Tuyết và Bắc Minh Hữu Ngư cậy mình là Đạo tặc, có ý đồ với khu hồi sinh và điểm truyền tống.

Kết quả nhìn thấy người của Thiên Đường Cực Lạc bao vây mấy chỗ này chặt chẽ nghiêm mật, căn bản không chen chúc vào được, lúc này mới từ bỏ, nhưng hai người bọn họ biết Tiềm Hành, cho dù không quay về trụ sở, cũng không sợ bị người ta đuổi theo, tùy tiện tìm một góc không có người lặng lẽ đăng xuất là được.

Xuân Tường người ta không chỉ biết bay, còn có thủ đoạn khống chế tầng tầng lớp lớp, dọc theo đường đi Xuân huynh vừa đánh vừa khống chế vừa lui về phía sau, sau khi dẫn truy binh vào một ngõ cụt dưới chân tường thành, tùy tiện tìm một góc nào đó, biến thành một luồng sương đen, đàng hoàng bay ra khỏi thành trước sự trợn mắt há mồm của những truy binh Thiên Đường Cực Lạc kia.

Đứa trẻ xui xẻo Ký Ngạo này lần trước bị người ta chặn đường một lần, sau đó hắn ta chơi vượt nóc băng tường đến nghiện luôn, hắn ta lúc này vẫn giống như lần trước, tìm một kiến trúc tầm thấp, ba nhảy hai đập nhảy lên nóc nhà, sau đó từng bước từng bước cao hơn nhảy lên tường thành, xoay người nhảy xuống.

Kỹ năng nghề nghiệp của mấy người Xuân Tường tạo cho họ bản lĩnh tránh né và leo tường, mà ba người Minh Đô vốn không hề có bản lĩnh này.

Minh Đô người này từ trước đến nay đều đi theo hướng đơn giản thô bạo sát thương ma pháp cao, hơn nữa người này còn vô cùng đê tiện, sau khi hắn ta dẫn truy binh vào trong một ngõ hẻm, nâng pháp trượng lên, đánh xuống hai kỹ năng diện rộng, truy binh của Thiên Đường Cực Lạc muốn tránh cũng không thoát được, toàn bộ da giòn đều rụng hết, nghề nghiệp tank cũng chỉ có thể kéo dài hơi tàn, khi nhóm tank của Thiên Đường Cực Lạc hấp hối vọt đến trước mặt Minh Đô, định cho Minh Đô một nhát trí mạng thì Minh Đô chợt lách người Thuấn Di đến nóc nhà.

Pháp sư không thể nhảy không thể chạy, hơn nữa kỹ năng Thuấn Di của Minh Đô lại có hạn, không thể trèo tường ra khỏi thành như Ký Ngạo, nhưng mà ỷ vào bản thân là nghề nghiệp tay dài bắt nạt nghề nghiệp tay ngắn, Minh Đô chơi đùa vẫn vô cùng thoải mái lại càng thêm vui vẻ.

Về phần Bao Tam và Doãn Lão Nhị, hai người biết rõ điểm yếu của mình, cho nên sau khi nhận được tin tức của Vô Kỵ, hai người tụ hợp với nhau trước tiên.

Hai người này tấn công phòng thủ khéo léo, phối hợp chặt chẽ, lại thêm vừa mới đổi mới trang bị, tiểu đội đuổi giết của Thiên Đường Cực Lạc hoàn toàn không tạo được sát thương thực tế nào với hai người bọn họ.

Hai người giống như rùa đen có gai, đấu đá lung tung, tuy không tiêu diệt được truy binh, nhưng mà những truy binh này cũng bó tay toàn tập với họ.

Một tiếng đồng hồ trôi qua.

Nhất Hoa Nhất Thế Giới vẫn một mực ôm cây đợi thỏ ở khu hồi sinh, thấy đám người Toàn Chân Giáo còn chưa chạy đến chui đầu vào lưới, trong lòng bắt đầu phiền muộn.

"Các ngươi làm gì vậy, mấy trăm người đuổi giết bảy người, một giờ vẫn chưa xong?" Nhất Hoa Nhất Thế Giới hầm hầm giận dữ gầm lên trong kênh công hội.

"Hai Đạo tặc kia biết Tiềm Hành... Hoàn toàn không canh chừng được..." Những người chơi của Thiên Đường Cực Lạc lập tức phản bác lại.

"Thuật sĩ hắc ám kia thì sao? Một nghề nghiệp giáp mỏng mà các ngươi cũng không bắt được sao?" Nhất Hoa Nhất Thế Giới tiếp tục hỏi.

"Thuật sĩ kia có kỹ năng khống chế quá tàn nhẫn, còn có Thuật Triệu Hồi, người bình thường thật sự không chặn nổi hắn ta, có điều chúng ta bao vây hắn ta trong một ngõ cụt rồi!"

"Vậy hắn ta đâu rồi?"

"Bay mất rồi..." Người chơi đuổi giết Xuân Tường đàng hoàng trả lời.

Nhất Hoa Nhất Thế Giới thầm phun ra một ngụm máu: "Bay mất... mẹ nó ngươi đang đùa với ta đấy à?"

"Thật mà, biến thành một luồng sương đen bồng bềnh bồng bềnh bay mất rồi..." Người chơi nói.

"Mẹ nó, thế còn mấy người khác đâu? Không phải chúng nó đều bay mất đấy chứ?" Nhất Hoa Nhất Thế Giới mơ hồ cảm thấy hơi không yên lòng.

"Không bay mất, có điều Võ sư bọn họ sẽ nhảy nóc vượt tường chạy mất..." Người đuổi giết Ký Ngạo trả lời.

"Đệt! Còn gì nữa không?" Sau gáy Nhất Hoa Nhất Thế Giới bắt đầu đổ ra một tầng mồ hôi lạnh.

Bà mẹ nó, đám người kia đúng là không đi theo motif đã định sẵn, vậy mà không đi ra cổng, lại leo tường...

"Pháp sư kia, đứng trên nóc nhà đây này... Thằng chó đó giết rất nhiều anh em của chúng ta, đề xuất tấn công từ trên không..."

"Hai Chiến sĩ quá cứng rồi, hoàn toàn không đánh nổi, đề nghị chi viện hỏa lực!"

So sánh về sức mạnh mà nói, hai đội ngũ đuổi giết Bao Tam và Minh Đô vốn còn đang cảm thấy mất mặt vì mình không giải quyết được mục tiêu, lúc này nghe thấy những người khác nói họ còn đánh mất mục tiêu rồi, nháy mắt chó chê mèo lắm lông, cảm thấy mình hình như cũng trâu bò hơn nhiều lắm, thế nên mặt dày mày dạn kêu gọi đòi trợ giúp.

"Báo tọa độ đi!" Nhất Hoa Nhất Thế Giới kêu lên.

Mấy trăm người đuổi giết bảy người, mất một nửa mục tiêu không nói, cũng không làm gì được ba người còn lại, tâm trạng của Nhất Hoa Nhất Thế Giới lúc này không cần phải nói nữa.

"Con ngõ hẻm thứ hai ở phía nam thành, Pháp sư kia ở đây!"

"Phố buôn bán ở phía nam thành, hai Chiến sĩ kia ở đây!"

"Các anh em ở vị trí quan trọng không nên di chuyển, những người khác sắp xếp trận hình bao vây xung quanh, đừng để họ chạy mất!" Sau khi Nhất Hoa Nhất Thế Giới ra lệnh xong, dẫn người đi về phía nam thành.

Khi đám người Thiên Đường Cực Lạc thay đổi phương pháp tác chiến, trong kênh nói chuyện của Toàn Chân Giáo, Minh Đô nói với hai người khác: "Lão Nhị Lão Tam, họ không bắt được chúng ta, đợi lát nữa chắc chắn sẽ kéo thêm người đến, chúng ta không thể đơn độc chiến đấu tiếp được nữa, nếu không họ đưa hỏa lực tới, chúng ta không gánh vác nổi."

Trong Toàn Chân Giáo, Vô Kỵ và Xuân Tường có nhiều mưu ma chước quỷ nhất, lúc này hai người đều không ở đây, trọng trách bày mưu tính kế đều giao cả cho Minh Đô.

Tuy Minh Đô ngày thường vẫn hay đưa ra mấy ý kiến ngu xuẩn, có điều Bao Tam và Doãn Lão Nhị cũng không phải người thích động não, có người lên kế hoạch cho, dù sao cũng mạnh hơn là không có gì.

"Vậy chúng ta làm thế nào bây giờ?"

"Đến ngõ nhỏ thứ hai ở phía nam thành, ta tìm được một vị trí rất tốt rồi..."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment