Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 25 - Chương 25: Đầu Của Urtus

Trang 13# 2

 

 

 

Chương 25: Đầu Của Urtus
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===

Ảm Nhiên đã tham gia Closed Beta nên hắn ta biết Urtus có một nhược điểm trí mạng, chính là vật phòng siêu cao nhưng ma phòng lại rất thấp.

Cho nên nếu đánh thật sự mà nói, người của công hội Thiên Hạ Mạt Thế với đủ các nghề nghiệp, và được chỉ huy thích đáng thì vẫn có khả năng từ từ cấu rỉa chết Urtus.

Nhưng mà bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới, Vương Vũ lại chơi chiêu đó, kết quả là bọn họ còn chưa kịp phản ứng, đã ăn luôn ba kỹ năng của Urtus.

Urtus chính là BOSS trên cấp 35, bị kỹ năng của nó đánh trúng, có thể tưởng tượng được hậu quả như thế nào.

Sau khi Vương Vũ mượn đao giết người làm cho người của Thiên Hạ Mạt Thế chết đi, đầu tiên hắn chạy tới, vẻ mặt buồn bực nói: “Ôi chao? Sao lại không rơi món trang bị nào vậy? Giá trị may mắn của con BOSS này cũng thấp quá đi thôi!”

Hay thật, tên này còn muốn khiến người khác rơi trang bị nữa!

Tuy Urtus cấp cao và thuộc tính lại mạnh, nhưng dù sao nó cũng chỉ là một con BOSS bình thường có hành vi đơn điệu và chỉ số thông minh thấp.

Vương Vũ đã sớm tìm được biện pháp đối phó nó, hắn hiểu rõ tiết tấu cùng với quy luật tấn công của Urtus, lại qua mười mấy hiệp nữa, rốt cuộc Urtus gầm lên một tiếng, mang theo sự uất ức cùng không cam lòng biến thành một luồng ánh sáng trắng.

[Thông báo Thế giới: người chơi Thiết Ngưu tại thành Dư Huy đánh chết BOSS Bạch Ngân Urtus – Thủ Lĩnh Đạo Tặc Lạc Nhật, trở thành người đầu tiên tiêu diệt BOSS, đã tiến thêm một bước trên con đường của kẻ mạnh.]

Vương Vũ vừa thu được lượng kinh nghiệm khá lớn, đồng thời nhận được 3.000 điểm danh vọng, còn có 50 điểm vinh dự thành Dư Huy.

Danh vọng gì đó thì Vương Vũ từng có kinh nghiệm nên biết đây là phần thưởng dành cho người tiêu diệt đầu tiên, nhưng mà vinh dự thành Dư Huy để làm gì, khiến đầu óc hắn mơ hồ.

Nơi Urtus chết tuôn ra một đống đồ, ngay cả thi thể cũng chưa thấy đâu.

BOSS dã ngoại đáng thương như vậy đấy, BOSS phụ bản sau khi chết cũng còn giữ được thi thể, BOSS dã ngoại chết rồi chính là không còn hài cốt, dĩ nhiên dựa trên thiết lập mà nói thì đỡ chuyện bọn chúng bị phơi thây nơi hoang dã.

Urtus cũng rất đặc biệt, sau khi chết, ngoài rơi ra một đống đồ, còn để lại một cái đầu....

Vương Vũ nhặt những thứ Urtus rơi ra, không khỏi khinh bỉ hệ thống keo kiệt.

Urtus là thủ lĩnh Đạo Tặc, thực sự còn nghèo hơn cả BOSS Ngân Lang Vương.

Nó chỉ làm rơi một thanh đao, một lệnh bài, một quyển sách kỹ năng, còn cả vài đồng vàng ít ỏi, lại không rớt chiếc áo giáp sáng rực trên người nó ra, làm cho Vương Vũ vô cùng tiếc nuối.

Dư Huy Bất Diệt Chiến Nhận (Chiến Nhận) (Hoàng Kim)

Vật công: 92 - 115

Ma công: 23 – 42

Chiến Ý: Mỗi lần giảm 5% lượng máu sẽ cộng thêm một tầng trạng thái chiến ý, mỗi tầng tăng 1% lực công kích.

Nhiệt Huyết: Mỗi lần tăng một tầng trạng thái Chiến Ý, tăng 1% tốc độ đánh.

Băng Sơn Kích: Cự ly triển khai trong phạm vi 500 điểm sát thương + kỹ năng di chuyển vị trí, gây sát thương vật lý bằng 120% vật công của bản thân, phạm vi ảnh hưởng 300, thời gian hồi 8 giây, tiêu hao 100 điểm nội lực.

Nghề nghiệp yêu cầu: Chiến sĩ

Cấp độ yêu cầu: 40

Lệnh Bài Lãnh Địa: Dùng lệnh bài này có thể đến chỗ thành chủ Dư Huy đổi lãnh địa công hội – hẻm núi Lạc Nhật.

Xung Phong (cường hóa): Dồn lực mạnh vào hướng đơn vị phe địch, tạo thành 120% sát thương vật lý, và giảm 30% tốc độ của mục tiêu. Nếu như lúc lượng máu ở mức tối đa vượt qua đơn vị quân địch, có thể húc bay đơn vị quân địch, và gây choáng đơn vị mục tiêu.

Kỹ năng hiếm.

Nghề nghiệp yêu cầu: Chiến sĩ, Kỵ sĩ.

Nhìn ba món đồ Urtus đánh rơi, tâm tình của Vương Vũ tốt lên không ít.

Tuy ít nhưng tất cả cũng không tệ lắm, nhất là món vũ khí kia có thể bán với giá hời.

Lúc nhìn thấy sách kỹ năng rơi ra từ Urtus, Vương Vũ chợt nghĩ đến dường như Ngân Lang Vương cũng rơi ra một quyển sách kỹ năng, nhưng mà hình như nó là dành cho tất cả các nghề nghiệp.

Chiếc Lệnh Bài Lãnh Địa đen nhánh kia thì hắn không nhìn ra được giá trị của nó, nếu là vật phẩm rớt ra từ BOSS, tất nhiên không phải là rác rưởi gì rồi.

Vương Vũ vui mừng rạo rực thu hết mọi thứ lại, rồi quay đầu lại nhìn cái đầu của Urtus.

Đầu của nó vẫn không có biến hóa gì, đôi mắt Urtus phẫn nộ trợn to, một bộ dáng không phục làm cho Vương Vũ nhìn mà thấy rất khó chịu.

Là một võ sư từ nhỏ đã nhận giáo dục truyền thống, Vương Vũ không đành lòng nhìn người đã từng là đối thủ của mình chết không có chỗ chôn, dù cho nó chỉ là một dãy số liệu.

“Mặc dù là đạo tặc nhưng cuối cùng vẫn là một chiến sĩ, để ngươi phơi thây nơi hoang dã cũng thật đáng thương!” Vương Vũ lầm bầm đi về phía trước, nhặt đầu của Urtus lên, định tìm một chỗ chôn cất.

Ngay lúc Vương Vũ vừa chạm vào đầu Urtus, cái đầu đó lại tự động gói thành một cái túi, trên bề mặt hiện ra – Vật phẩm nhiệm vụ: Đầu của Urtus.

“...”

Vương Vũ nhìn mà cạn lời, tâm lý người thiết kế trò chơi này thật là biến thái mà, may mắn mình có lòng tốt, nếu không chẳng phải là bỏ lỡ nhiệm vụ này sao?

Vương Vũ ném đầu của Urtus vào túi, mở giao diện Bạn Tốt đang nhấp nháy ra.

Trong khung Bạn Tốt này của Vương Vũ chỉ có mấy người.

Vô Kị, Bao Tam: Chúc mừng Thiết Ngưu huynh, lại được lên thông báo Thế giới.

Ba chị em Tường Vi: Đại thần Thiết Ngưu quả nhiên oai phong lẫm liệt.

Doãn Lão Nhị: Con bà nó, Ngưu thần nhà ngươi lại giết BOSS rồi, sau này ngươi sẽ là đại ca của ta.... Đừng hỏi vì sao ta lại quỳ mà chơi game, ngài hãy nhận đầu gối của ta đi!....

Đối với lời tâng bốc và tán thưởng ở trên, Vương Vũ mỉm cười gửi khuôn mặt vui vẻ qua, sau đó lại mở khung chat của Danh Kiếm Đạo Tuyết ra.

Tin nhắn của Danh Kiếm Đạo Tuyết vẫn bình tĩnh không có chút dao động nào, chỉ vẻn vẹn sáu chữ : “Nhân tài, nhặt được thứ gì rồi?”

Đây chính là điểm khác biệt của kẻ có tiền và người bình thường, hắn còn lâu mới quan tâm ngươi đánh BOSS cực khổ ra sao, dù sao ngươi nhặt được thứ gì thì người ta vẫn có thể mua được.

Vương Vũ phát ra thông tin ba món đồ của BOSS cùng với quyển kỹ năng Quy Nguyên lần trước.

Sau một hồi Danh Kiếm Đạo Tuyết đáp lại: “Chiến nhận, rác! Xung Phong năm mươi nghìn, Quy Nguyên một trăm nghìn, Lệnh Bài Lãnh Địa thì ngươi quăng lên đấu giá đi!”

“... Chiến nhận là rác à? Ngươi đang nói đùa ư!!” Vương Vũ không có ý kiến về giá cả của hai quyển sách kỹ năng, duy nhất chỉ có thanh đao này Danh Kiếm Đạo Tuyết lại đánh giá là đồ vứt đi, làm cho Vương Vũ hết sức khó chịu.

“Đúng vậy!”

Vương Vũ không hiểu hỏi: “Tại sao chứ, vật công thanh đao này đều trên hàng trăm nha! Ba cái kỹ năng hỗ trợ cũng rất biến thái mà! Hai quyển sách kỹ năng đều có thể bán giá cao như vậy, không có lý do gì thanh đao này lại là rác cả!”

Danh Kiếm Đạo Tuyết trả lời: “Xung Phong là kỹ năng hiếm, còn Quy Nguyên là kỹ năng tăng giới hạn công kích dùng cho tất cả các nghề nghiệp, là hàng hot của giai đoạn hiện tại, còn về thanh đao này thì yêu cầu level quá cao, không bán được!”

“Nhưng nó có thuộc tính tốt mà?” Vương Vũ vẫn khó hiểu, trang bị Hoàng Kim lại bị quy thành rác rưởi... Thật làm cho hắn đau lòng mà.

Danh Kiếm Đạo Tuyết giải thích: “Trong giai đoạn hiện tại, tuy trang bị Hắc Thiết là phổ biến nhất, nhưng mà phụ bản cấp 15 vừa mở, Thanh Đồng sẽ thành có nhiều hơn, đợi lúc mọi người đều lên cấp 40, thì trang bị Hoàng Kim cũng sớm trở thành trang bị chính rồi, cho nên thanh đao này không bán được giá cao đâu, mà thứ không bán được giá cao chính là rác!”

“Được rồi!” Vương Vũ trả lời một câu đầy bất đắc dĩ, thả đồ về lại túi.

Lúc Vương Vũ thò tay vào túi, hắn dường như chợt nhớ tới điều gì, bèn nói với Danh Kiếm Đạo Tuyết: “Ta còn có đồ tốt đây!”

“Gửi ảnh đây!”

Vương Vũ tiện tay phát ảnh của bột vôi ra.

“?” Danh Kiếm Đạo Tuyết gửi một dấu chấm hỏi, dường như cảm thấy kỳ quái khi Vương Vũ phát cho hắn ta hình ảnh của một thứ vật liệu rác rưởi thế này.

Vương Vũ nói: “Ta nói cho ngươi biết, thứ đồ chơi này có thể chống lại Tiềm Hành đó!”
 

 

 

Bình Luận (0)
Comment