Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 252 - Chương 249: Đánh Rắn Bảy Tấc

Trang 127# 1

 

 

 

Chương 249: Đánh rắn bảy tấc
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Bình thường Vương Vũ cũng đánh không ít BOSS, bởi vì chế độ tự do, cho nên phòng ngự của BOSS gần như không có tác dụng đối với Vương Vũ.

Ngoại trừ cái loại BOSS toàn thân mặc áo giáp như này, mới có thể có chút khắc chế Vương Vũ. Nhưng cho dù phòng ngự cao tới đâu, thì với độ hoàn thành cao như Vương Vũ tạo ra sát thương cũng không tầm thường. Ngay cả BOSS Niên Thú đã mở Tịch Chi Thủ Hộ, bị một quyền của Vương Vũ đánh vào người cũng sẽ rơi vài chục điểm máu.

Con Chiến tướng Rắn Cạp Nong này quá kỳ lạ rồi, khôi giáp trên người không tính là nhiều, Vương Vũ cũng đánh vào chỗ hiểm, thế mà chỉ rơi 1 điểm máu. Đây là chuyện Vương Vũ chưa từng gặp từ lúc chơi game tới giờ.

"Đây là cưỡng chế sát thương!" Ngoại trừ Vương Vũ, tất cả mọi người đều là game thủ già đời. Bọn họ thấy tình cảnh như vậy lập tức đoán ra, sau đó quăng một thuật Thăm Dò lên đầu Chiến tướng Rắn Cạp Nong.

Quả nhiên, Chiến tướng Rắn Cạp Nong có thêm một trạng thái, tên là "Minh Xà Chi Cố".

Một kích của Vương Vũ không có hiệu quả, Chiến tướng Rắn Cạp Nong quơ lấy trường thương, đâm về phía Vương Vũ. Vương Vũ vội vàng tránh thoát, vung trường côn đập lên đầu Chiến tướng Rắn Cạp Nong.

-1 ...

Con số gần như đang cười nhạo nổi lên, Chiến tướng Rắn Cạp Nong chỉ hơi sững sờ, lập tức đánh ra Tam Đoạn Kích.

Vương Vũ vung côn đón đỡ hóa giải, vừa giao chiến vừa nghĩ. Hắn phát hiện, Chiến tướng Rắn Cạp Nong này không chỉ có phòng ngự tăng lên không ít, mà ngay cả sức mạnh cũng tăng theo...

Có câu một kẻ khỏe đánh thắng mười người biết võ, Chiến tướng Rắn Cạp Nong có được sức mạnh to lớn, nên chiêu thức hóa giải của Vương Vũ không có tác dụng gì, ngược lại còn bị đánh bay ra ngoài.

- 624

Dưới trạng thái đỡ đòn, hơn một ngàn điểm máu của Vương Vũ lập tức bị đánh rớt hơn một nửa...

Vô Kỵ vội vàng ném một thuật Khôi Phục lên đầu Vương Vũ, kéo lượng máu của Vương Vũ trở về. Những người khác cũng lựa thời cơ mà động, phát động công kích.

Kết quả vẫn như nhau, cho dù là công kích ma pháp hay là công kích vật lý, mọi công kích đánh lên người Chiến tướng Rắn Cạp Nong, đều chỉ đánh ra -1 sát thương.

Đám người Liên Minh Huyết Sắc có chút tuyệt vọng. Hiện giờ Chiến tướng Rắn Cạp Nong có gần 50.000 máu, cứ đánh tiếp như vậy, chả lẽ đánh tới sáng mai sao?

Vô Kỵ tỉnh táo nói: "Không nên vội, không có BOSS không giải quyết được, con này chắc chắn có nhược điểm! Mọi người nhìn xem chung quanh có địa hình nào khả nghi hay không..."

"Địa hình?" Mọi người nghe vậy vội vàng đi xem xét khắp nơi. Nhưng cảnh tượng đổ vỡ chỗ này đều giống nhau, chỉ là một sơn động, không hề có điểm khác thường.

"Hừ? Không có khả năng... Chẳng lẽ nhược điểm nằm trên người BOSS?" Vô Kỵ than thở một câu, hỏi Vương Vũ: "Còn chịu đựng được không?"

"Chịu đựng được..." Vương Vũ vung côn phòng ngự, phát huy kỹ xảo khống chế và giảm bớt lực đến cực hạn, khóa chặt Chiến tướng Rắn Cạp Nong trong một vòng tròn. Một người một quái, một đánh không ra được sát thương gì, một đánh không tới đối phương, người này không thể làm gì được người kia.

Nhóm người Liên Minh Huyết Sắc nhìn Vương Vũ dùng một cây trường côn đùa giỡn đầy sinh lực, ngay cả BOSS cũng bị đánh kêu ầm ĩ, ai nấy đều ngây ngốc, vừa kinh ngạc, trong lòng lại đột nhiên có chút cảm giác cân bằng.

"Đậu xanh, đừng nói hàng này đang mở treo máy nhá! Ta thật khó tưởng tượng, lúc trước ta từng đánh nhau với loại quái vật như thế này..." Tên Chim Thiên Đường từng bị Vương Vũ giết đều chậc lưỡi nói.

Người chưa từng bị Vương Vũ đánh giết thì lại giễu cợt nói: "Xí, bớt dát vàng lên mặt mình đi, các ngươi gọi đó là đánh nhau sao?"

"Bỏ đi, BOSS còn bị hắn dần cho ra bã như vậy, chúng ta bị hắn đánh cũng không mất mặt..." Huyết Sắc Chiến Kỳ đứng bên nói.

Vô Kỵ nghe thấy thì thầm khinh bỉ trong lòng. Bị người ta dần cho ra bã mà còn kêu không mất mặt, người của Liên Minh Huyết Sắc thật sự tự an ủi mình.

"Có thể thử đánh gần người nó được không?" Vô Kỵ hỏi Vương Vũ.

Vương Vũ cũng biết, trường côn đánh lên người Chiến tướng Rắn Cạp Nong cũng không có tác dụng gì, chỉ đơn giản là thủ chứ không tấn công được. Trường côn chỉ ngăn cản được trường thương của Chiến tướng Rắn Cạp Nong, chứ hoàn toàn không đánh tới thân người nó.

"Gần người?"

"Ừ, xung quanh không có địa hình khắc chế, chắc là nhược điểm nằm ngay trên người nó." Vô Kỵ nói.

"Được!"

Vương Vũ gật đầu, thân hình chợt lóe, vọt ra phía sau Chiến tướng Rắn Cạp Nong. Lúc này Chiến tướng Rắn Cạp Nong lại đánh ra Quét Đánh, Vương Vũ tung người nhảy lên tránh thoát được, nện một quyền xuống gáy nó. Thân hình Chiến tướng Rắn Cạp Nong hơi lung lay một cái, sau đó lập tức đảo ngược trường thương, nhắm thẳng vào Vương Vũ.

Giữa không trung, Vương Vũ nhanh chóng đổi vũ khí, hai thanh kiếm một dài một ngắn xuất hiện trong tay.

Vương Vũ nhanh chóng vươn tay cầm kiếm dài lên, dùng phần che tay đỡ lấy trường thương, mượn lực lật người tránh thoát công kích của Chiến tướng Rắn Cạp Nong. Sau đó hắn tung một chiêu Lôi Đình Cước đạp lên mặt Chiến tướng Rắn Cạp Nong.

Trong trạng thái Minh Xà Chi Cố, sức mạnh và thể chất của Chiến tướng Rắn Cạp Nong đều được tăng cao, một kích Lôi Đình Cước này của Vương Vũ đạp lên mặt nó, thế nhưng lại không xuất hiện hiệu quả đẩy lùi.

Nhưng bởi vì trường kiếm trong tay Vương Vũ mắc kẹt với trường thương trong tay Chiến tướng Rắn Cạp Nong, cho nên công kích của nó có hơi dừng lại một chút.

Nhân một lúc tạm dừng này, Vương Vũ lao thân tới, đoản kiếm cắm ở vị trí huyệt Thái Dương của Chiến tướng Rắn Cạp Nong (rắn không có huyệt Thái Dương đâu... nhưng mà cứ ngầm hiểu là vị trí đó đi).

- 1...

Lại là - 1

Vương Vũ thở dài, Chiến tướng Rắn Cạp Nong đã kịp phản ứng lại, vung trường thương lên muốn hất Vương Vũ ra. Tay trái Vương Vũ đưa lên, đoản kiếm lại mắc kẹt với trường thương của nó. Nhân lúc công kích của Chiến tướng Rắn Cạp Nong tạm dừng, trường kiếm của Vương Vũ quay lại cắm lên yết hầu của nó.

- 1...

"Đệt!" Vương Vũ cũng là một tên cứng đầu, hai lần công kích không có hiệu quả, lại càng thêm hăng hái chiến đấu với Chiến tướng Rắn Cạp Nong.

Song Thủ Kiếm một công một thủ, lần lượt tiến lên, mỗi một hiệp, Vương Vũ lại đâm trúng một điểm yếu hại của Chiến tướng Rắn Cạp Nong.

Những người khác cũng chờ đợi thời khắc đó, phát ra công kích với Chiến tướng Rắn Cạp Nong, hy vọng có thể tìm ra điểm yếu hại.

Năm phút trôi qua, một đám người đánh trên đánh dưới, đánh hết tất cả các điểm yếu hại của Chiến tướng Rắn Cạp Nong mấy lần, đánh cả con mắt và hạ thể... Nhưng không có ngoại lệ, tất cả công kích đánh lên người Chiến tướng Rắn Cạp Nong đều chỉ tạo ra -1 sát thương.

"Cha bố nó, toàn thân đều đã thử qua, có phải ngươi suy đoán sai rồi hay không?" Vương Vũ hỏi Vô Kỵ.

"Không biết nữa, chẳng lẽ BOSS này thật sự không đánh nổi? Ngươi đã đánh gáy nó chưa?" Vô Kỵ hỏi Vương Vũ.

Vương Vũ khinh bỉ nói: "Đánh gáy có tác dụng chó gì, cổ người đâu có tử huyệt chứ! Ngươi đúng là tên ngoài nghề!"

Vô Kỵ nghe vậy, hai mắt tỏa sáng: "Ngươi xác định nó là người sao?"

"Ừ nhỉ? Đúng vậy!" Vương Vũ nghe Vô Kỵ nói vậy, lập tức phản ứng lại.

Mẹ nó, tên này là rắn mà, tuy rằng đứng thẳng di chuyển, lại mang thân người, nhưng bản chất của nó vẫn là một con rắn. Sau khi chiến đấu với tên này một lúc, hắn lại coi nó thành NPC hình người.

Các cụ có câu, đánh rắn bảy tấc, phía sau cổ con người không có điểm yếu hại, nhưng đối với rắn lại khác, bảy tấc nằm ngay sau cổ không chệch một li.

Nghĩ tới đây, Vương Vũ khóa lại vũ khí của Chiến tướng Rắn Cạp Nong, thân mình khẽ chuyển, đi ra phía sau nó. Một kiếm đâm xuống, xé rách quần áo của Chiến tướng Rắn Cạp Nong, lộ ra một thân người đầy vảy.

Ngay sau cổ, vị trí phía dưới ngang với bả vai của Chiến tướng Rắn Cạp Nong, Vương Vũ thấy được một khu vực nhỏ màu đỏ to cỡ miệng bát.

"Chính là chỗ này!" Vương Vũ quát to một tiếng, đâm xuống một kiếm.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment