Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 295 - Chương 292: Dù Hàng Trăm Hay Hàng Triệu Kẻ Thù Thì Ta Cũng Xông Lên.

Trang 148# 2

 

 

 

Chương 292: Dù hàng trăm hay hàng triệu kẻ thù thì ta cũng xông lên.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Bốn con Boss tẩy não cho đám quái vật xong, thì ánh sáng màu xanh lục lóe lên, hơn ba mươi nghìn con quái vật được buff là một cảnh tượng rất hùng vĩ.

Trông thấy trận hình của đám quái vật đang đi sang, đám người Liên Minh Huyết Sắc bèn đứng vững trận hình, buff cho đội ngũ, dựng tường khiên và cũng bày xong tư thế sẵn sàng đón quân địch.

Quái vật từng bước một đi vào phạm vi tấn công của Cung thủ. Vô Kỵ thành thạo phát ra mệnh lệnh tấn công, "Được rồi! Chúng ta lên."

Đồng thời cũng phát ra mệnh lệnh ở kênh đoàn đội: "Cung thủ yểm hộ chúng ta."

Nói xong, Vô Kỵ vung lên pháp trượng. Mười người Toàn Chân Giáo chia làm bốn tổ, chia ra các trận địa khác nhau, đồng thời lao về phía Boss.

"Hở? Yểm hộ? Có ý gì thế?" Nghe được lệnh của Vô Kỵ, tất cả đám người Liên Minh Huyết Sắc đều ngây người, đối diện với nhiều quái vật như vậy, có thể chống lại đã không tệ rồi, còn yểm hộ, yểm hộ cái con khỉ.

Mọi người ngây người một lát, thì đám người Toàn Chân Giáo đã vọt vào đám quái vật và giao phong chính diện với chúng.

"Bà mẹ nó! Chẳng lẽ bọn họ đang tìm đường chết?"

Tất cả mọi người của Liên Minh Huyết Sắc, bao gồm cả Huyết Sắc Chiến Kỳ đều ngây người tại chỗ.

Mẹ kiếp! Đây chính là hơn mấy chục nghìn quái vật. Cho dù bày trận hình ra, biến thành vòng vây, thì phía chính diện cũng có rất nhiều. Hơn nữa, đám quái vật này đều là quái vật cấp 35. Lúc này, ánh sáng màu xanh lục đang lấp lóe trên người chúng, nên thuộc tính của chúng đang được tăng lên. Dù người của Toàn Chân Giáo đều là cao thủ, thì cũng không có khả năng sống sót.

Nhưng sự thật khiến đám người Liên Minh Huyết Sắc mở rộng tầm mắt. Đám người Toàn Chân Giáo lao ra, không những không bị quái vật bao phủ, mà còn bước đi thận trọng, giống như thanh dao nhọn cắm về phía hậu phương của đám quái vật.

"Giỏi! Thật giỏi quá, rốt cuộc trong đầu bọn họ đang nghĩ gì vậy?

Trò chơi Trọng Sinh này đã hoạt động một khoảng thời gian, nên mọi người cũng đã quen dần. Tuy nói, một mình đấu quái vật không còn là độc quyền của cao thủ. Nhưng đối mặt với nhiều quái vật như vậy, mà còn có thể chiếm được ưu thế, thì mọi người không dám tưởng tượng.

Huyết Sắc Chiến Kỳ đã ngạc nhiên không nói nên lời.

"Điều này..." Ngay cả cách này cũng nghĩ ra được, tên Vô Kỵ này cũng khá đáng sợ đấy..." Huyết Sắc Phong Ngữ là loại người rất thông minh, nên đã nhìn ra manh mối.

"Là sao?" Huyết Sắc Chiến Kỳ không hiểu cho lắm nên hỏi: "Ngươi nhìn ra được cái gì?"

Huyết Sắc Phong Ngữ nói: "Lão Chiến! Chẳng lẽ ngươi còn chưa nhận ra, kỳ thật số quái vật giao chiến với họ cũng không nhiều..."

"Vậy sao?" Huyết Sắc Chiến Kỳ vội vàng nhìn theo hướng ngón tay của Huyết Sắc Phong Ngữ chỉ về phía đám người Toàn Chân Giáo.

Huyết Sắc Chiến Kỳ và Huyết Sắc Phong Ngữ đang đứng giữ cửa thành bên trái. Cao thủ của Toàn Chân Giáo bên này chính là Minh Đô và Dương Na. Giống như Huyết Sắc Phong Ngữ nói, kỳ thật số quái vật giao chiến với hai người chỉ có mười con mà thôi.

"Sao có thể như vậy?" Nhiều quái vật như vậy, mà chỉ có mười con tấn công, Huyết Sắc Chiến Kỳ nhìn thấy cảnh tượng quái dị như vậy, thì lông tơ phía sau cũng dựng đứng lên: "Chẳng lẽ là tà thuật?"

"Tà em gái ngươi!" Huyết Sắc Phong Ngữ cũng mồ hôi lạnh đầy đầu giải thích: "Chiến tuyến của quái vật kéo quá dài, dẫn đến trận hình rất yếu."

Trụ sở công hội là nơi hoạt động của một người chơi, nên trụ sở lớn hay nhỏ đều do số lượng thành viên của công hội quyết định.

Trụ sở của Toàn Chân Giáo chỉ có tám người, mà trụ sở đã chiếm gần một phần mười của Lạc Nhật Hạp Cốc.

Số thành viên công hội chính của Liên Minh Huyết Sắc là năm trăm người. Một nơi có thể đủ cho năm trăm người trở xuống hoạt động tự do và còn phải có các công trình lớn nhỏ, thì diện tích của nó về cơ bản cũng không khác gì một thôn trang nhỏ.

Địa thế của khe núi Độc Xà vừa bằng phẳng vừa rộng lớn. Hơn nữa, trụ sở của Liên Minh Huyết Sắc lại ở chính giữa, nên nó đã chiếm một phần năm khe núi.

Đừng nhìn trụ sở là hình vuông, nhưng vòng vây của quái vật lại là hình tròn. Nói cách khác, chiến tuyến của quái vật kéo dài bằng với chiều dài của trụ sở Liên Minh Huyết Sắc nhân với pi.

Hiển nhiên, số quái vật tấn công trụ sở cũng không nhiều. Chiến tuyến kéo dài như thế, khiến chiều rộng của quái vật công thành là năm sáu mét. Điều này đối với đám quái vật đầy núi đầy đồ mà nói, thì chiến tuyến chỉ rộng có năm sáu mét là rất yếu ớt.

Cộng thêm cừu hận cơ sở của quái vật là cổng chính của trụ sở. Thế nên chỉ cần đám người của Toàn Chân Giáo không tấn công quái vật bên cạnh, thì quái vật tấn công bọn họ, cũng chỉ có khoảng mười con quái vật ở phụ cận.

Bây giờ, Huyết Sắc Chiến Kỳ mới hiểu ra, nên nói với vẻ sợ hãi: "Có lẽ do đám người Toàn Chân Giáo tài cao gan lớn, nếu là người khác chắc cũng đã bị dọa đến mức hai chân mềm nhũn."

"Đúng thế! Cho nên ta mới nói tên Vô Kỵ nghĩ ra cách này chính là một thiên tài." Huyết Sắc Phong Ngữ cũng thở dài từ tận đáy lòng.

Đầu tiên chọn địa hình xây trụ sở khác hẳn với khuôn phép cũ, bốn phía bị vây để kéo dài chiến tuyến, khiến vòng vây của quái vật bị suy yếu đến mức thấp nhất.

Sau đó lại lấy cừu hận của quái vật là bug, nên vẫn không rơi vào thế yếu khi giao chiến chính diện với đám quái vật.

Một bước lại một bước, một vòng thêm một vòng, mặc dù bước nào cũng hiểm, nhưng dưới sự bổ sung của đồng đội mạnh mẽ, nên không lộ ra sơ sót nào. Khả năng nắm giữ cục diện thế này, cùng với khả năng sử dụng được hết sức mạnh của thủ hạ, quả thật không có chút tì vết nào. Nếu chưa bao giờ trải qua chiến trận và lấy ít địch nhiều, thì không thể có trình độ chiến thuật như vậy.

"Thật là đáng sợ..."

Huyết Sắc Phong Ngữ cũng là người rất tự tin với trí thông minh của mình. Nhưng khi nhìn đến chiến thuật của Vô Kỵ, thì cảm giác ưu việt về trí thông minh của Huyết Sắc Phong Ngữ đã tan thành mây khói.

"Tiếp theo, chắc là kéo Boss ra khỏi đội hình tấn công của quái vật."

Đám người Toàn Chân Giáo vừa giao chiến chính diện với quái vật công thành, vừa nhìn đã thấy ngay mục đích. Nghĩ đến đây, Huyết Sắc Phong Ngữ bèn ra lệnh ở kênh đoàn đội: "Cung thủ bắn thẳng vào chính diện, giữ lấy cừu hận của quái vật và không nên tấn công Boss.

Đám cung thủ ở cửa bên trái nhận được lệnh của Huyết Sắc Phong Ngữ, bèn nhao nhao nâng cung lên bắn, kéo lấy cừu hận của quái vật bên cạnh Minh Đô và Dương Na. Những quái vật bị ngộ thương cũng rất nhanh đã chuyển cừu hận sang bên trụ sở.

Trông thấy Huyết Sắc Phong Ngữ ra lệnh như vậy, nên chỉ huy của ba cửa khác cũng ra lệnh theo. Điều này khiến áp lực của đám người Toàn Chân Giáo bỗng chốc giảm đi.

"Phong Ngữ! Ngươi được lắm." Vô Kỵ ở tiền tuyến cười nhạt và trả lời một câu trong kênh đoàn đội. Huyết Sắc Phong Ngữ được Vô Kỵ khen như thế, không thể không sinh ra cảm giác về sự ưu việt, khiến cho Huyết Sắc Phong Ngữ cũng cảm thấy khó hiểu, thầm nghĩ: "Mẹ kiếp! Chẳng lẽ mình coi tên đê tiện đó là thần tượng."

Giờ phút này, không chỉ Huyết Sắc Phong Ngữ có tâm lý này, mà ngay cả những người chơi của Liên Minh Huyết Sắc lúc nãy mắng Vô Kỵ quá huênh hoang, cũng âm thầm dâng lên sự kính nể đối với đám người Toàn Chân Giáo.

Trong trò chơi, cường giả vi tôn, mình không làm được, nhưng người khác có thể làm được, có kính nể cũng là chuyện rất bình thường.

Hơn nữa, mười người Toàn Chân Giáo lại dám tấn công nhiều quái vật như vậy, khiến người chơi của Liên Minh Huyết Sắc dâng lên nhiệt huyết. Người nào người nấy đều trở nên điên cuồng. Lúc ban đầu còn hơi e ngại, nhưng giờ đây lại cảm thấy hơi hưng phấn.

Có câu nói là người không luyện kỹ năng, hiệu quả của phép khích tướng không phải là không có. Nhưng khi đối mặt với nhiều quái vật như vậy, thì phẫn nộ cũng không dùng để ăn cơm, nên sức mạnh của đám người chơi vẫn có chút không đủ.

Lúc này, đám người Toàn Chân Giáo một ngựa đi đầu, giết vào trận địa của địch. Điều này khiến sự tự tin của người chơi Liên Minh Huyết Sắc dâng lên.

Mẹ kiếp! Cũng là người chơi với nhau, mười mấy người nhà người ta lại dám xung kích thiên quân vạn mã. Còn chúng ta nhiều người như vậy thì sợ cái lông gì.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment