Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 312 - Chương 309: Thí Luyện Của Nữ Vương Tinh Linh

Trang 157# 1

 

 

 

Chương 309: Thí luyện của nữ vương Tinh Linh
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




[Tiếp nhận!]

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã nhận nhiệm vụ ẩn: "Tán đồng của cường giả". Cấp bậc nhiệm vụ: S. Nhận được tán thành sẽ được gia nhập vào trận doanh ẩn là trận doanh trung lập.]

"Chẳng qua là nhiệm vụ của một trận doanh, sao lại là cấp S? Vương Vũ hỏi với vẻ giật mình.

Vương Vũ trợn mắt nhìn, nhưng tốt xấu gì cũng đã chơi trò chơi được một khoảng thời gian, đương nhiên biết nhiệm vụ của trận doanh chính là nhiệm vụ chính tuyến, cũng là một nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành. Chỉ là nhiệm vụ phải hoàn thành phần lớn khá đơn giản.

Hơn nữa, Ẩn Giả ban bố nhiệm vụ này lại là cấp S. Điều này khiến Vương Vũ không hiểu cho lắm.

Ẩn Giả nói với giọng thản nhiên: "Sinh tồn ở trong thời loạn thế này, luôn luôn phải chọn chỗ đứng. Trừ những người vô năng kia ra, thì ngươi phải đủ mạnh, mới có thể khiến người khác không dám quấy rối.

"Có lý! Không biết ta nên làm gì thì mới được tán thành?" Vương Vũ tiếp tục hỏi.

"Trận doanh trung lập cũng không phải là một đoàn thể. Mà nó đại biểu cho một loại thái độ không tranh quyền thế. Ngươi muốn nhận được tán thành, trước tiên phải thu được tán đồng của một chủng tộc trong ba chủng tộc trung lập lớn."

"Ba chủng tộc trung lập lớn? Đó là chủng tộc gì?"

"Titan, Long tộc và tộc Tinh Linh." Ẩn Giả nói với giọng thản nhiên: "Chỉ có ba chủng tộc lớn này mới có thể ở nơi thế ngoại đào nguyên, không bị chiến tranh lan đến."

Trong câu chuyện của bối cảnh game Trọng Sinh. Tộc Titan sáng tạo ra thế giới này. Người của tộc Tian coi dòng máu của mình chính là dòng máu của các vị thần... Thần Quang Minh, Ác Ma gì đó đều là hậu bối của bọn họ.

Tín ngưỡng của tộc Tinh Linh là tự nhiên. Còn tín ngưỡng của Long Tộc là sức mạnh của bản thân. Ba chủng tộc mạnh mẽ vô song này lại không tranh với đời. Nên hai trận doanh quang minh và hắc ám không ăn no rỗi việc mà đi trêu chọc bọn họ.

"Ặc! Có thể từ bỏ nhiệm vụ này không?" Vương Vũ nghe thế, đầu đầy mồ hôi, nên hỏi.

Mặc dù Vương Vũ chưa tiếp xúc với tộc Tinh Linh, nhưng đã gặp phải Long tộc và tộc Titan. Ký ức về sự mạnh mẽ của hai chủng tộc này vẫn còn y nguyên trong đầu Vương Vũ.

Đó là cấp 200 đấy. Chỉ là một long nhân hỗn huyết cấp 35 như Long Huyết Thần Súng kia, đã mạnh đến mức có thể đồ thành, huống hồ là những BOSS lớn hơn cấp 200 kia.

"Đương nhiên là có thể. Nhưng nếu như ngươi không gia nhập vào trận doanh, thì ngươi là người tự do. Nhiệm vụ chính tuyến không thể tiến hành như trước... Ngoài ra, không trả lại đồng vàng." Ẩn Giả cười nói.

Vương Vũ: "..."

"Ở chỗ ta có ba tín vật, ngươi có thể chọn một cái và đi nhận lấy thí luyện của bọn họ." Trong khi nói chuyện, Ẩn Giả móc ra một cây búa, một viên đá quý và một lá cây.

"Ta chọn tộc Tinh Linh!" Vương Vũ chỉ vào lá cây không chút do dự, rồi nói.

Vương Vũ đã từng chiến đấu với Arceu. Tên to con đó thua không phục cho lắm, nên có thể sẽ làm khó Vương Vũ. Về phần Long tộc, Vương Vũ có danh hiệu Đồ Long Giả, điểm vinh dự của Long tộc là âm năm mươi. Đám súc sinh Long tộc đó không xem Vương Vũ là món ăn khuya là đã tốt lắm rồi. Thế nên chỉ có tộc Tinh Linh mới là lựa chọn tốt nhất.

Nghĩ đến đây, Vương Vũ không thể không cảm thán vận mệnh bi thảm của bản thân. Mẹ kiếp! Mình cũng không phải là hạng người cùng hung cực ác gì, sao lại có kẻ thù khắp thiên hạ thế này, tên này lại ác hơn tên kia nữa chứ?

Ẩn Giả đưa lá cây cho Vương Vũ và chậm rãi nói: "Tộc Tinh Linh ở thành Tinh Linh, hi vọng ngươi có thể được sự tán đồng của bọn họ."

Thành Tinh Linh là thành thị trung lập và ở cùng một khu với thành Dư Huy. Vương Vũ giẫm lên truyền tống trận, ánh sáng lóe lên thì đã đến thành Tinh Linh.

Thành Tinh Linh nói là một thành trì, nhưng kỳ thật nó là một cây cổ thụ khổng lồ. Tất cả dân cư và người chơi của thành Tinh Linh đều sinh hoạt trên gốc cây này.

Ngoài thành Tinh Linh là khu luyện cấp đâu đâu cũng có rừng rậm. Bởi vì ảnh hưởng của văn hóa chủ thành, nên phần lớn nghề nghiệp của người chơi thành Tinh Linh là Cung thủ và Đạo tặc.

Trong bối cảnh của trò chơi, Vương Vũ biết tộc Tinh Linh cũng không phải là đèn đã cạn dầu, bọn họ không hề yếu hơn tộc Titan và Long tộc.

Trong chuyện xưa, tộc Tinh Linh và Long tộc là nhóm chủng tộc đầu tiên mà thần Sáng Thế đã sáng tạo ra. Tính tình của Long tộc vừa lười biếng vừa bạo lực, còn tộc Tinh Linh lại cần cù, dịu dàng và ngoan ngoãn.

Nhưng một chủng tộc dịu dàng và ngoan ngoãn như thế, suýt chút nữa đã hủy diệt thế giới.

Bởi vì tộc Tinh Linh dùng ma pháp không kiêng kị gì, kết quả là khiến nguyên tố ma pháp của thế giới này thiếu thốn. Cuối cùng, Ma tộc đã nhân cơ hội phá vỡ bức tường ngăn cách giữa trần gian và địa ngục, rồi phát động Hắc Ám Giáng Lâm, tộc Tinh Linh cũng vì thế mà sụp đổ. Lúc này, tinh linh ở thành Tinh Linh chỉ là một chi trong đó mà thôi.

Đương nhiên, đây là chuyện của năm xưa. Bây giờ, tộc Tinh Linh cũng không cổ hủ và vô cùng bài ngoại như trong truyền thuyết nữa.

Vương Vũ đi vào thành Tinh Linh, rồi giao tín vật cho tộc trưởng Alice của tộc Tinh Linh. Alice nói chuyện với Vương Vụ với giọng rất khách khí: "Hóa ra là đệ tử của Ẩn Giả đại nhân, muốn chứng minh mình thì hãy đi vào rừng Tiên Tung, rồi mang trái tim của vua người Đá về đây.

Nói xong, Alice không để ý Vương Vũ nữa, quả nhiên là kiểu nữ vương lạnh lùng.

Sau khi nhận nhiệm vụ với Alice, Vương Vũ bỗng nhiên cảm thấy nhiệm vụ này không khó như trong tưởng tượng. Vương Vũ vốn nghĩ sẽ chiến đấu một một với một NPC cao thủ của tộc Tinh Linh. Nhưng ai ngờ lại đi giết một con BOSS có một cái tên ngầu như vậy.

Chẳng qua, Vương Vũ vừa ra khỏi thành Tinh Linh, thì hiểu tại sao nhiệm vụ này lại là cấp S.

Ặc! Bên ngoài thành thị rác rưởi này là một khu rừng lớn. Trong rừng có tốp năm tốp ba người chơi đang tổ đội đánh quái thăng cấp.

Sau khi đi vào rừng rậm, tọa độ trên bản đồ lại biến mất một cách rất quỷ dị. Đồng thời nhắc nhở của hệ thống lại vang lên: [Bạn đã phát hiện cánh rừng Nguyền Rủa. Bạn nhận được 1000 kinh nghiệm.]

Ngay từ đầu đi theo mông của người chơi khác, Vương Vũ còn chưa biết đi đâu. Sau đó đi chừng nửa tiếng, theo cấp bậc của quái vật bên người Vương Vũ càng cao, thì người chơi cũng ít dần đi. Đến cuối cùng, Vương Vũ đã lạc đường.

Biển rừng mênh mông... Không có người chơi coi như xong, mà ngay cả tọa độ cũng không có. Vương Vũ giống như con ruồi mất đầu, đã mất phương hướng hoàn toàn.

"Em gái ngươi! Tên nào vẽ ra bản đồ rách nát này? Còn để người khác sống hay không?" Vương Vũ mắng với giọng buồn bực.

Nếu ở trong hiện thực, Vương Vũ có thể dựa theo thường thức để tìm phương hướng. Nhưng ở trong game, rất nhiều thứ mà khoa học cũng không giải thích nổi, thường thức chả có tác dụng gì.

Bây giờ, biện pháp duy nhất là tự sát về thành, sau đó lại đi vào cánh rừng Nguyền Rủa.

Nhưng Vương Vũ lại không thể tự sát. Không phải là hắn không nỡ chút kinh nghiệm đó. Mà nhiệm vụ này là nhiệm vụ ẩn, có trời mới biết sau khi chết có sống lại ở điểm phục sinh hay không. Khi chưa nắm chắc 100%, Vương Vũ cũng không dám mạo hiểm.

"Làm gì bây giờ, làm gì bây giờ." Vương Vũ nghĩ không ra nên vò đầu bứt tai, muốn tìm đám người Toàn Chân Giáo xin giúp đỡ. Nhưng nghĩ lại, đám gia súc Toàn Chân Giáo cũng chưa bao giờ đến chỗ chết tiệt này, nên có hỏi cũng như không. Ngược lại sẽ khiến đám gia súc đó cười đểu mình, thế nên đành thôi vậy.

Ngay khi Vương Vũ cùng đường mạt lộ, bỗng nhiên có một giọng nói truyền đến tai Vương Vũ.

"Ca! Huynh nói con BOSS kia có bị người khác phát hiện hay không?"

"Không đâu! Vị trí của bản đồ rất bí ẩn. Hơn nữa, huynh cũng đánh bậy đánh bạ mới tìm ra được. Nếu huynh không có đạo cụ đặc biết có thể ghi lại tọa độ, có lẽ ngay cả huynh cũng tìm không thấy.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment