Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 345 - Chương 342: Tay Nắm Tay Dạy Ngươi Đánh Boss

Trang 173# 2

 

 

 

Chương 342: Tay nắm tay dạy ngươi đánh BOSS
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Lúc này các vị cao thủ Toàn Chân Giáo bên này cũng chú ý tới Phu Tử Quá Phiền.

Thao tác bắn cung của Phu Tử Quá Phiền không hề giống dạng đúng chuẩn máy móc như những người chơi khác, nhưng tiết tấu công kích của gã vô cùng có tính chất thưởng thức, ba động tác lên dây cung, kéo cung, bắn cung lưu loát rành mạch như nước chảy mây trôi, mà mỗi một cung tên bắn ra đều có thể đánh rơi không ít máu của Thần May Mắn.

“Đây là chế độ tự do!”

Vương Vũ và Dương Na không kìm được hô lên.

“Chế độ tự do? Không thể nào?”

Vừa nghe hai người Vương Vũ nói như vậy, cả đám người không khỏi sững sờ.

Trong tất cả nghề nghiệp của Trọng Sinh, chế độ tự do của Võ sư có lẽ là khó mày mò nhất, nhưng ít nhất vẫn có chút dấu vết để lần theo, tuy nhiên chỉ có một nghề nghiệp, với chế độ tự do hoàn toàn không ai dám thử, đó chính là Cung thủ.

Cái nghề nghiệp Cung thủ này quá đặc thù, đây là một nghề tấn công người khác ở tầm xa, nghề này không chỉ yêu cầu rất cao về thao tác kỹ thuật, mà còn yêu cầu cao hơn đối với tỉ lệ chính xác.

Ít nhất thì Võ sư là nghề nghiệp cận chiến, khoảng cách hai người gần như thế, đánh một đòn qua thì tỉ lệ không đánh trúng vẫn rất nhỏ, mà Cung thủ không có sự hỗ trợ về tỉ lệ chính xác của hệ thống, muốn bắn trúng đối thủ sẽ rất khó khăn.

Đừng nghĩ rằng trong cuộc chiến bắn trúng mục tiêu ngoài mười mét đơn giản đến cỡ nào, cho dù loại người tập võ như Dương Na muốn đảm bảo tỉ lệ chính xác cao, cũng phải đứng trong vòng ba mét.

Thế nhưng Phu Tử Quá Phiền lại đứng ở xa, mỗi một mũi tên bắn ra đều chính xác, nếu như người này dùng chế độ tự do, thì tỉ lệ chính xác này cũng không ai có thể làm được.

“Các ngươi hãy nhìn vào thủ pháp bắn cung của hắn ta!” Vương Vũ chỉ vào Phu Tử Quá Phiền.

Cả đám người nhìn theo hướng Vương Vũ chỉ, lúc thấy Phu Tử Quá Phiền bắn cung, tay phải kéo cung của gã vô thức thoáng vặn dây cung.

“Động tác này có nghĩa gì?” Đám người thấy thế, khó hiểu hỏi.

Vương Vũ đáp: “Động tác này có thể làm cho mũi tên có khả năng xoay tròn, từ đó nâng cao sát thương của mũi tên, ta khẳng định với các ngươi chế độ hệ thống không thể làm như thế được.”

“Đệch, vậy cũng được sao?” Cả đám người hơi sững sờ khi nghe Vương Vũ giải thích, không khỏi tấm tắc sợ hãi than: “Chậc chậc, không hổ là cao thủ tiếng tăm lừng lẫy, cứ tưởng rằng hắn ta chỉ lợi hại về kỹ thuật trong game online bàn phím thôi, không ngờ tên này chơi game thực tế ảo mô phỏng toàn diện này lại có thể biến thái như vậy.”

“Mà này em gái Tình Tuyết à, muội có nắm chắc vượt qua hắn ta không?” Vô Kỵ hỏi Dương Na bên cạnh.

Toàn Chân Giáo chỉ có mỗi một Cung thủ là Dương Na, đương nhiên loại vấn đề chuyên ngành này chỉ có thể hỏi cô ta mà thôi.

Dương Na thành thật đáp: “Không thể nói được, lối đánh của ta và hắn không giống nhau...”

Bản lĩnh của Dương Na dựa trên thân pháp, còn năng lực của Phu Tử Quá Phiền lại dựa trên tỉ lệ chính xác, mặc dù không thể nói kỹ thuật của ai hơn ai, nhưng đối với nghề Cung thủ này mà nói, kỹ thuật của Dương Na rõ ràng không chính thống.

“Con mẹ nó mà...”

Các cao thủ Toàn Chân Giáo lại kinh ngạc tán thán khi nghe Dương Na giải thích, trong mắt của mọi người Dương Na cũng là người tập võ giống Vương Vũ, cả đám người này nhận thức rất trực quan về sức mạnh của người tập võ, ngay cả người tập võ cũng không nắm chắc việc tiêu diệt tên cao thủ này, gã mạnh đến cỡ nào?

Dù Thần May Mắn mạnh hơn nữa cũng chỉ là một chuỗi số liệu, dù nó có là BOSS chế độ tự do, thì sau khi các người chơi tìm được nhược điểm của nó, cuối cùng cũng nhanh chóng có thể tìm được cách giải quyết nó.

Ngoài trừ đợt cao thủ thứ nhất thất bại, có cao thủ với chế độ tự do là Phu Tử Quá Phiền trấn giữ, lại có nghề nghiệp khống chế và tanker bao vây chặt chẽ Thần May Mắn, việc chém BOSS được tiến hành rất thuận lợi.

Mặc dù nói về độ hoàn thành xạ kích của Phu Tử Quá Phiền không biến thái như Vương Vũ, nhưng sát thương được tạo thành cũng khá cao, huống chi tần suất công kích của Cung thủ lại nhanh hơn những nghề nghiệp khác, dưới sự thay phiên dồn sát thương của cả đám người, thanh máu của Thần May Mắn rất nhanh đã rơi xuống 30%.

“Đám người phàm ngu dốt các ngươi cũng dám khiêu khích tôn nghiêm của Kiếm Hào vĩ đại ư! Hãy nhận lấy sự phẫn nộ của ta đây!”

Thần May Mắn nổi giận gầm lên, cả người lóe lên ánh sáng rực rỡ, ngay sau đó một dải ánh sáng vàng từ trên trời giáng xuống, bao phủ hình dáng Thần May Mắn.

Tất cả mọi người đều biết sự lợi hại của Thần May Mắn, bấy giờ nó đã không còn mục tiêu tấn công, ai cũng không dám bắn loạn xạ, ba giây trôi qua, ánh sáng vàng tản đi, Thần May Mắn lại xuất hiện trước mặt mọi người.

“Hả? Cũng đâu có thay đổi gì đâu...” Thấy Thần May Mắn vẫn bộ dạng nghèo túng như cũ, cả đám người vội vàng ném thuật Thăm Dò qua.

BOSS biết biến thân bình thường đều biến thành một hình thái khác, nhưng Thần May Mắn lại không biến đổi chút nào, chẳng lẽ nó sử dụng chiêu thức bị thất bại chăng?

Thần May Mắn Kiếm Hào Will Cấp 40 (BOSS đặc biệt) (Tự do)

HP: 595.896

MP: 31.254

Kỹ năng: Không

Kiếm Thánh Giáng Lâm: Lực công kích tăng lên, kèm theo hiệu quả Đánh Phá Né Tránh.

Kỹ năng của nó bị mất sạch, lại có thêm một dòng trạng thái giới thiệu rất đơn giản.

Nhìn thấy thuộc tính sau khi biến đổi của Thần May Mắn, tất cả mọi người đều sầu não, BOSS khác càng biến đổi càng mạnh, sao cái tên BOSS này càng đổi lại càng yếu là sao nhỉ?

“Tiếp tục cấu rỉa nó đi! Mọi người đừng có ngừng đánh!” Trong trận chiến vừa rồi, Phu Tử Quá Phiền vừa gây sát thương cao nhất, thao tác chói mắt, lúc này gã nghiễm nhiên trở thành người chỉ huy, thấy thuộc tính sau khi biến đổi của Thần May Mắn, gã không hề do dự mà hạ lệnh công kích nó.

Nhóm Chiến sĩ khiên thuẫn nhận được lệnh của Phu Tử Quá Phiền, vùi đầu sử dụng Va Chạm xông đến đập vào người Thần May Mắn.

Trong trận chiến vừa rồi mọi người đều biết, Thần May Mắn chưa bao giờ dính hiệu quả khống chế của kỹ năng Thuẫn Kích, nó đều liều chết mạnh mẽ chống đỡ, cho nên một khi Chiến sĩ triển khai Thuẫn Kích là nó sẽ nhanh chóng thay đổi vị trí.

Vì nhắm vào Thần May Mắn nên mỗi lần nhóm nghề nghiệp tanker xông lên triển khai Thuẫn Kích, đều chọn cách bao vây nó từ bốn phương tám hướng, cho dù Thần May Mắn muốn thay đổi vị trí, thì bọn họ cũng có thể kịp thời ngăn lại.

Nhưng lần này Thần May Mắn cũng không có ý định muốn tránh đi, chỉ thấy trường kiếm trong tay nó vung lên, một kiếm khí bén nhọn lóe lên bắn ra.

“Ầm ầm ầm…”

Ánh sáng trắng lóe lên bên người Thần May Mắn, bốn Chiến sĩ khiên thuẫn thì ba người bị giết trong nháy mắt, một người duy nhất sống sót chính là Bá Giả Vô Song, độ bền của tấm chắn trong tay hắn ta cũng bị kiếm khí vừa rồi đánh thành con số 0, tấm chắn trở thành sắt vụn rớt xuống đất, đồng thời lượng máu của Bá Giả Vô Song cũng rớt xuống hàng đơn vị.

“Con mẹ nó chứ!”

Khi thấy cảnh này tròng mắt của tất cả mọi người đều muốn rơi ra, ngay cả tấm khiên mà BOSS cũng có thể phá nát, lực công kích của nó ít nhất cũng tăng lên 300% đó, tanker không trụ nổi, con mẹ nó còn đánh thế quái nào được nữa.

Bá Giả Vô Song không nói hai lời đã quay đầu chạy trở về, Thần May Mắn cũng không đuổi theo hắn ta, mà chỉ lạnh lùng nhìn khắp bốn phía, trong thân thể gầy ốm toát ra uy thế mạnh mẽ.

Nhóm Cung thủ của công hội Bá Giả thấy lão đại mình chật vật như thế, vội vàng bắn phá che chắn cho hắn ta, Thần May Mắn vẫn không thay đổi vị trí khi đối mặt với những mũi tên bay rợp trời, nhưng những mũi tên bay về phía Thần May Mắn đều rơi vào khoảng không, kể cả mũi tên của Phu Tử Quá Phiền cũng bắn lệch qua bên cạnh Thần May Mắn.

“...”

Điều này làm cho tất cả mọi người bị khiếp sợ rồi, không nói đến lực công kích của nó tăng lên nhiều như vậy, lại còn có thể mạnh mẽ né tránh công kích của Cung thủ, còn có ai thối nát hơn tên BOSS này nữa không đây?

“Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Rõ ràng là hệ thống muốn chơi bẩn mà...” Các người chơi của bốn công hội không khỏi buồn phiền, nhưng đã đánh BOSS đến mức này thì ai cũng không muốn từ bỏ, cả đám người chỉ có thể nhìn nhau, sau đó không thể làm gì nhìn chằm chằm vào Thần May Mắn trong vòng vây, tất cả đều không có cách nào.

Đúng lúc này lại có một giọng nói vang lên từ trong đám đông: “Lũ ngu ngốc kia, các ngươi đều không phát hiện ra con BOSS này không động hay sao?”

“Á, đúng rồi...Hình như Thần May Mắn không cử động thì phải.” Nghe thấy giọng nói lạ vang lên, tất cả mọi người lập tức phản ứng lại.

Vừa rồi cả đám người đều đang sợ hãi sự dũng mãnh của Thần May Mắn, vậy mà không một ai để ý đến việc Thần May Mắn không có đuổi theo người chơi như trước, may mắn có người chú ý tới điều này, việc này nếu bị truyền đi sẽ không phải bị cười chết luôn sao.

“Ai đó? Lời nói mới vừa rồi là của ai?” Cả đám người nghe vậy rối rít nhìn bốn phía, với ý định tìm ra được người nói chuyện vừa rồi, kết quả tất cả mọi người đều mù mờ.

“Là ngươi nói phải không?”

“Không phải, ta còn tưởng là ngươi đó...”

“Nếu như ta nói thì có phần thưởng gì không?”

“Không có.”

“Vậy thì không phải ta...”

Phu Tử Quá Phiền cũng buồn bực nói: “Thật là kỳ quái... Chuyện này cũng không phải chuyện mất mặt gì, lại không ai dám nhận là như thế nào?”

Huyết Sắc Phong Ngữ gãi đầu lầm bầm: “Giọng nói này có chút quen tai, hình như ta đã nghe ở đâu rồi thì phải...”

Có thể phát hiện điều mà người khác không nhận ra cũng coi là một loại bản lĩnh, nếu người nói chuyện khiêm tốn không muốn thừa nhận, dĩ nhiên cả đám người sẽ không cưỡng ép tra hỏi đến cùng, nhất định phải khen ngợi một phen, thế là cả đám người lập tức bỏ qua vấn đề này, một lần nữa chĩa đầu mâu về phía Thần May Mắn.

Thần May Mắn vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, đôi mắt nhìn chằm chằm đám người, trên mặt nó không chút cảm xúc.

“Với lại bây giờ chúng ta nên đánh thế nào đây?” Lại có người ném ra một vấn đề.

“Đệch...”

Vừa dứt lời, hiện trường lại rơi vào trạng thái xấu hổ một lần nữa, Thần May Mắn người ta là BOSS kháng ma pháp, bây giờ nó cũng có thể né được công kích vật lý, cho dù nó đứng bất động ở nơi đó thì cũng không có cách nào đánh được, chẳng lẽ để Pháp sư rỉa từng chút từng chút máu của nó đến chết sao?

Ngay lúc mọi người đang nghĩ mãi không ra, giọng nói kia lại vang lên: “Mấy người ngu đến vậy à, trong lúc BOSS ở trạng thái bị khống chế lại còn không thể né tránh, tại sao chúng ta không tiến hành công kích trong khoảng thời gian nó bị Thuật sĩ định thân?”

“Chính xác, điều này rất có lý!” Cả đám người mắt sáng rỡ, chợt cảm thấy lời người đó nói có lý, thế là Phu Tử Quá Phiền lập tức chỉ huy.

“Thuật sĩ hắc ám tung kết giới khống chế, những người khác dồn sát thương.”

Sau khi nhận được mệnh lệnh, Thuật sĩ hắc ám triển khai kết giới giam Thần May Mắn lại, sau đó đám Cung thủ đồng loạt giơ cung tên bắn vào người Thần May Mắn.

Thần May Mắn bị giam lại, quả nhiên đã mất đi hiệu quả né tránh, mưa tên bắn xuống trực tiếp đánh nó rớt một tầng máu.

Do Thần May Mắn không thể di chuyển, cho nên những kết giới của Thuật sĩ hắc ám phóng ra được cố định, rốt cuộc không giống như việc sử dụng bốn cái kết giới bao trùm mới có thể khống chế như trước, bốn Thuật sĩ hắc ám liên tục triển khai kết giới, dĩ nhiên Thần May Mắn đáng thương hoàn toàn bị rỉa tới chết.

Trừ nhóm Cung thủ xạ kích ra, Thần May Mắn vừa mới bị một chiêu của Bá Giả Vô Song chém cho gần chết, Thích khách cũng lấy một thanh kiếm hai tay, đi đến bên cạnh Thần May Mắn, một kiếm lại một kiếm chém tới.

Bên trong mê trận, Vô Kỵ lau mồ hôi nói: “Bọn đần này, với trí thông minh này mà còn muốn đánh BOSS, ông đây thiếu điều phải tay nắm tay chỉ dạy bọn chúng nữa!”


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment