Trang 175# 1
Chương 345: Chia chác tang vật
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Nói đến chuyện cướp BOSS, đây không phải lần đầu tiên Vương Vũ làm chuyện này, nhưng trước kia khi cướp BOSS thì Vương Vũ đều giải quyết sạch sẽ những người khác, sau đó bản thân thoải mái ăn BOSS, hoàn toàn không phải nghĩ tới chuyện chạy trốn.
Lần này thì hay rồi, trực tiếp cướp BOSS ngay trước mặt người ta, phía sau còn có cái đuôi năm sáu nghìn tên địch đuổi theo...
Nếu chỉ một mình Vương Vũ, hắn mà muốn trốn thì đương nhiên không ai ngăn cản được, nhưng những người khác muốn trốn thì thật sự là hơi bị khó.
Cho nên ngay từ ban đầu Vô Kỵ đã bày kế khơi mào chiến tranh giữa các công hội, sau đó nhân lúc hỗn loạn mà lén lút bỏ chạy.
Khi bọn họ nhận được tín hiệu của Vương Vũ, ba công hội lớn đã lao vào đánh nhau ầm ĩ, đám người Toàn Chân Giáo xuyên qua hỗn loạn và nhiễu nhương, lập tức rời khỏi trạng thái chiến đấu, quay người bỏ chạy.
Lúc này, Bá Giả Vô Song và Phu Tử Quá Phiền đã nhận ra là mình trúng kế, nhưng ba công hội này vốn có xích mích sẵn từ trước, lúc này lại bị Toàn Chân Giáo lửa cháy đổ thêm dầu, khiến bọn họ đã thật sự bị làm cho tức giận, hoàn toàn không thể kiểm soát được tình hình nữa.
Ở đây chỉ có một công hội duy nhất không bị liên lụy chính là Liên Minh Huyết Sắc, Huyết Sắc Chiến Kỳ nhìn thấy mười mấy người bịt mặt lén lút rời đi, lập tức biết là đã xảy ra chuyện gì.
"Đúng là một lũ chuyên gây họa..." Huyết Sắc Chiến Kỳ lắc đầu thở dài ngao ngán. Tuy BOSS không rơi vào tay mình, nhưng Huyết Sắc Chiến Kỳ vẫn cảm thấy vô cùng may mắn vì chí ít người của Toàn Chân Giáo không tính kế hắn ta, có thể thấy được đám người kia đúng là vẫn nể tình nghĩa đôi chút.
Huyết Sắc Phong Ngữ buồn bực nói: "Mệ nó, sao đến đây mà cũng thấy bọn họ vậy..."
Lúc BOSS sắp bị hạ gục thì bị người ta cướp mất, lúc này sự uất ức phải nói là không thua gì lúc vừa tụt quần thì bị cảnh sát bắt vì tội chơi gái.
"Tin tức về BOSS hẳn là do bọn họ tung ra..." Huyết Sắc Ám Dạ, người chuyên phụ trách tin tức tình báo thản nhiên nói.
"Ờ ha..." Mọi người nghe xong, cảm thấy đúng là có chuyện như vậy, rồi lại lập tức cảm thấy mình đúng là hèn.
Đám người Toàn Chân Giáo vốn âm hiểm giả dối, loại chuyện hại người lợi ta khả năng là có bọn họ, còn vô tư kính dâng thì có dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng không tới lượt đám người kia.
Biết rõ Toàn Chân Giáo không phải hạng người tốt lành gì, lại còn định cướp miếng ăn ngay trong miệng bọn họ, không phải là tự chuốc khổ vào thân sao.
"Chúng ta có nên đuổi theo không?" Huyết Sắc Tu La thò người tới hỏi.
Huyết Sắc Chiến Kỳ trợn mắt lườm Huyết Sắc Tu La một cái, nói: "Cho ngươi hai mươi người, ngươi đuổi theo đi..."
"Đừng đùa thế, hai trăm người còn chưa xi nhê!" Huyết Sắc Tu La kêu lên.
Mọi người khinh bỉ: "Biết thế rồi mà còn hỏi!"
Sau khi khinh bỉ Huyết Sắc Tu La xong, Huyết Sắc Chiến Kỳ mở khung Bạn Tốt ra nhắn cho Vô Kỵ một tin: "Vô Kỵ lão đại quả nhiên bày mưu kế quá hay, không biết nhặt được thứ tốt gì vậy?"
Vô Kỵ trả lời với ngữ khí mờ mịt không hiểu gì: "Có ý gì cơ? Ta đang uống rượu ở ngoài quán nè..."
"Ặc..." Huyết Sắc Chiến Kỳ ngây người ra một lúc rồi mới nhắn lại: "Được rồi, là ta nhìn nhầm người."
Ban nãy lúc cướp BOSS, người bên Toàn Chân Giáo đã cố tình che mặt, mà trong game Trọng Sinh này thì tổ đội mười người phải nói là nhiều vô kể, Toàn Chân Giáo người ta không thừa nhận, lại chẳng có chứng cứ gì thì không thể phán bừa được.
Cho dù người bên Liên Minh Huyết Sắc biết thừa người chơi côn là Vương Vũ, nhưng có ai dám đi lý luận không? Ban nãy Bá Giả Vô Song bị thịt không thoải mái tí nào, mọi người không hề nghi ngờ là Vương Vũ còn có thủ đoạn tàn nhẫn hơn.
Trong quán rượu Hans ở thành Dư Huy, người bên Toàn Chân Giáo sung sướng tìm một góc ngồi xuống, sau đó ai nấy đều mát sáng rực nhìn chằm chằm vào Vương Vũ: "Lão Ngưu, rớt thứ gì vậy, mau lấy ra chia chác nào!"
"Sốt ruột cái gì, Vô Kỵ gọi cho mỗi người một chén rượu đắt nhất đi, khì khì." Vương Vũ cười khì khì nói.
"Đệt!" Vô Kỵ giơ ngón tay thối với Vương Vũ, sau đó gọi người phục vụ tới.
Lúc này Vương Vũ mới móc một đống đồ ra ném lên trên bàn.
Đủ mọi loại mầu sắc rực rỡ lập tức thu hút ánh nhìn của bọn họ.
"Chậc chậc, không hổ là Thần May Mắn, lại rớt nhiều đồ ngon như vậy." Bọn họ than thở liên tục.
Tỉ lệ rớt đồ trong Trọng Sinh này phải nói là rất thấp, ngay cả BOSS phụ bản có tỉ lệ rơi rất cao thì mỗi lần cũng chỉ làm rơi hai ba món trang bị, đó đã là nhiều, huống chi BOSS nơi dã ngoại?
Thần May Mắn lại cho hẳn bảy món trang bị lận...
Tiếp đó mọi người lần lượt xem các món đồ trên bàn.
Tuyệt Vọng Chi Thứ (Găng tay) (Sử Thi) 1/8
Không cần phải nói, đây là của Ký Ngạo, thằng bé này khá may mắn, gần như mỗi một con BOSS có danh tiếng là đều rơi thứ này. Nay Ký Ngạo đã thu thập được sáu mảnh vỡ rồi, xem chừng giết thêm hai con BOSS nữa là cậu ta đã có thể tổ hợp được thành bộ găng tay rồi.
Ám Ảnh Chi Dạ (Quần áo) (Hoàng Kim)
Vật phòng: 40 - 60
Ma phòng: 40 - 60
15 nhanh nhẹn
15 sức mạnh
Bóng Đêm Vô Tận: Kỹ năng bị động, cường hóa Tiềm Hành thêm 15%
Ánh Ảnh Chi Thương: Kỹ năng chủ động, chế tạo một bóng dáng phân thân có 50% thực lực của bản thể, thời gian tồn tại của phân thân là 20 giây, tiêu hao 200 điểm nội lực, thời gian hồi 30 giây.
Biến Mất: Kỹ năng chủ động, biến mất đồng thời tiến vào trạng thái Tiềm Hành Cường Hóa, bị trúng sát thương hoặc đang trong hiệu quả khác cũng sẽ không bị hủy kỹ năng, đồng thời giải trừ toàn bộ hiệu quả hạn chế di chuyển, duy trì trong 3 giây, thời gian hồi 120 giây, tiêu hao 150 điểm nội lực.
Nghề nghiệp yêu cầu: Đạo tặc
Cấp độ yêu cầu: 30
Giới thiệu về trang bị: Trong một góc của đại lục có một đám Tinh Linh bóng tối, thực lực xuất quỷ nhập thần của chúng khiến ma thần cảm thấy bất an, vì thế ma thần lập tức giết bọn họ, lấy linh hồn của bọn họ để chế tạo ra chiếc áo choàng này.
Hiệu quả đặc biệt: Người mặc áo này bị trừ 50 điểm hảo cảm với tộc Tinh Linh.
Đây là một trang bị cấp 30, thuộc tính chính của chiếc áo choàng này quả thực có lỗi với cấp bậc Hoàng Kim của trang bị này, nhưng ba kỹ năng của nó thì lại là thần kỹ vô cùng thực dụng cho bất cứ Đạo tặc nào.
Cường hóa Tiềm Hành thì không cần phải nói, không có Đạo tặc nào mà không cần. Ám Ảnh Chi Thương thì là một kỹ năng phụ trợ vô cùng tốt, với người chơi bình thường mà nói, phân thân chính là một kỹ năng để bỏ chạy, còn với cao thủ thì phân thân là kỹ năng thực dụng, vừa có thể tấn công vừa có thể phòng thủ lại vừa có thể trêu đùa người ta.
Kỹ năng Biến Mất cuối cùng thì lại là một trong những kỹ năng cao cấp của nghề nghiệp nhánh Thần trộm của Đạo tặc, không khác biệt lắm với Nhị Đoạn Tiềm Hành của Danh Kiếm Đạo Tuyết, ở thời đại này, Thích khách mà có được kỹ năng đó thì về cơ bản là đã vô địch rồi.
Thọc ngươi một đao, lập tức biến mất... Kỹ năng phục hồi cái là lại thọc một đao rồi biến mất... Đấu pháp kiểu vô lại này đủ để hoàn toàn phá hỏng tinh thần và thân thể của đối thủ.
"Trang bị này để cho lão Ngư nhé, ta không chơi được mấy cái phân thân này." Danh Kiếm Đạo Tuyết nói.
Danh Kiếm Đạo Tuyết đã có kỹ năng Nhị Đoạn Tiềm Hành, vả lại hắn ta cũng cường hóa Tiềm Hành tới mức cao nhất, cho nên với hắn mà nói kỹ năng hữu dụng nhất của chiếc áo choàng này chỉ có phân thân, nhưng trình độ thao tác của hắn ta không cao, cho nên hắn mới tặng chiếc áo choàng này cho Bắc Minh Hữu Ngư.
"Vậy ta nhận nó, sau này có trang bị ta cũng sẽ tặng cho ngươi!"
Kể từ chuyện lần đó trở đi, Bắc Minh Hữu Ngư vẫn rất thảm, lúc này áo khoác trên người vẫn còn là một món trang bị Thanh Đồng... Trong đám cao thủ Toàn Chân Giáo này, hắn chẳng khác gì một tên ăn xin.
Nhìn Danh Kiếm Đạo Tuyết nhường trang bị cho mình, Bắc Minh Hữu Ngư không khách sáo gì nhiều, trực tiếp nhận lấy mặc lên trên người.