Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 371 - Chương 368: Là Võ Công Hay Nhờ Vào Thao Tác?

Trang 186# 2

 

 

 

Chương 368: Là võ công hay nhờ vào thao tác?
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Kết Giới Huyết Sắc!!!"

Tất cả đều cảm thấy kinh ngạc.

Lão Harold này, vậy mà lại đem toàn bộ Kết Giới Huyết Sắc thu nhỏ ném lên người mình, điều càng khiến mọi người suy sụp hơn là Kết Giới Huyết Sắc lại biến thành một cái lồng bảo vệ vô địch, ngăn cản toàn bộ đòn công kích từ bên ngoài.

Đúng lúc ấy, trường kiếm trong tay Harold thoáng lật, chuyển từ trái sang phải theo đường ngang chém vào Vương Vũ.

"Mẹ nó !" Một đao như đá tảng bổ xuống khiến Vương Vũ kinh hãi hét lên một tiếng, liên tục nhảy lùi lại phía sau, né được trường kiếm của Harold hiện lên nhảy vào giữa mọi người.

Lão già không biết xấu hổ, đã choàng kết giới lên người mình rồi, không những có thể cử động mà còn có thể mẹ nó chém người... May mà lão Harold mặc kết giới lên người, đã khiến thanh kiếm Thẩm Phán đánh mất hiệu quả kiếm khí, bằng không đòn đánh bất ngờ kéo tới cho dù là Vương Vũ cũng chưa chắc có thể tránh được.

Sau khi mở ra kết giới vô địch, Harold bây giờ là mềm không được cứng không xong, kẽ hở duy nhất nằm ngay chỗ hở của Kết Giới Huyết Sắc.

Tuy nhiên sau khi thu nhỏ, đường kính của Kết Giới Huyết Sắc quá nhỏ, bất kể Dương Na với kĩ thuật cung thủ cao cấp sử dụng nỏ, thậm chí dù cô ta có sử dụng trường cung, giữa không gian bé tí thế kia cũng khó lòng bắn mũi tên vào trong một cách chính xác.

Thứ duy nhất có thể công kích Harold lúc này chỉ có thuật Lôi Điện của Minh Đô...

Thuật Lôi Điện không phải kĩ năng chỉ hướng sẵn, Harold ỷ vào tốc độ nhanh, di chuyển lung tung không theo quy luật nào, cho dù khả năng dự đoán của Minh Đô cao tới đâu cũng không dám đảm bảo có thể bắn trúng.

"Tên này liệu còn có thể vô sỉ hơn nữa được không ?" Vương Vũ vừa lau mồ hôi lạnh vừa kêu lên.

Người trong bang không ai nói gì, nhưng Harold lại dùng sự thực chứng minh cho Vương Vũ thấy là lão có thể.

Harold lùi lại một bước, tránh khỏi phạm vi công kích của Minh Đô. Sau đó lão thu hồi thanh kiếm Thẩm Phán trong tay, đưa hai tay lên. Chuỗi tràng hạt đỏ lại một lần nữa được tế lên, lập tức vô số quả cầu năng lượng màu đỏ xuất hiện trên đầu mọi người.

Harold chắp hai tay lại, quả cầu năng lượng như cơn mưa rào rào rơi xuống, khiến cả đám người bị ép phải lùi ra sau mấy mét. Thừa thắng xông lên, Harold vừa bước lên trước vừa tiếp tục thi triển pháp lực bằng hai tay, đánh cho mọi người liên tiếp lùi ra sau.

"Xuân huynh, pháp thuật phá kết giới ban nãy của ngươi đâu rồi? Mau mau đánh lão đi." Ký Ngạo gấp gáp kêu lên.

Xuân Tường vội la lên: "Đánh cái rắm ấy, kỹ năng thi pháp kia của ta chậm, tốc độ cũng chậm, thuật Lôi Điện của Minh Đô lão còn né được, thì cớ gì không né được kỹ năng đó của ta chứ?"

Xuân Tường lại tiếp tục: "Nếu có thể khiến BOSS dừng lại thì tốt rồi..."

Cả đám còn lại nghe vậy bèn nhao nhao nói: "Mẹ... Đùa gì thế."

Loại chuyện ngăn cản BOSS di chuyển này chỉ có nghề nghiệp là tanker mới làm được. Đừng nói hiện tại cầu năng lượng của Harold đang xối như mưa, nghề nghiệp tanker căn bản không thể tiếp cận lão, mà mặc dù có tiếp cận được Harold, với Kết Giới Huyết Sắc trên người, lão ta không sợ khống chế, ai có thể bắt được lão ta?

Minh Đô mắng: "Xì, toàn nói nhảm... Nếu mà dừng được thì còn cần đến ngươi à? Ta chỉ tung vài chiêu sét là đã có thể đánh chết lão rồi."

"Nếu lão mà không có Kết Giới Huyết Sắc, ta cũng có thể từng nhát từng nhát chém chết lão rồi." Những người còn lại cũng được thể ba hoa, khoác lác theo.

Lúc này Vương Vũ đột nhiên quay sang hỏi Xuân Tường: "Chỉ cần không để lão di chuyển là được phải không?"

"Đúng vậy!" Xuân Tường gật đầu đáp: "Thiết Ngưu hiền đệ có thể ngăn cản được lão ta hay không?"

"Thử xem sao." Mặc dù Vương Vũ có lòng tin nhưng cũng không dám đảm bảo, dù sao hệ thống cũng quá vô sỉ, không chừng lão già này còn có thể tung ra chiêu trò đê tiện khác.

Dứt lời, Vương Vũ đã lão thẳng đến chỗ Harold đang đứng. Harold thấy Vương Vũ xông thẳng về phía mình, lập tức phất tay để toàn bộ cầu năng lượng phóng thẳng vào Vương Vũ.

"Trời ạ, Ngưu thần làm cái gì thế kia ?" Tiểu Nhất trợn mắt há mồm kêu lên một tiếng rõ to.

Vô Kỵ nghe vậy bèn đáp lời: "Hắn đang thi triển kĩ năng!"

Lúc này chân của Vương Vũ đã đặt đến vị trí thất tinh, trái tránh phải né, giống như hắn đang dùng thuật phân thân, không hề dừng lại, nhanh chóng xông qua khu vực cầu năng lượng lao thẳng tới chỗ lão Harold đứng.

Harold bị áp sát, lập tức rút ra thanh kiếm Thẩm Phán sẵn sàng đối phó với kẻ địch, hai tay lão cầm chắc thanh bảo kiếm, nhắm thẳng đầu Vương Vũ mà chém xuống.

Vương Vũ không chút nao núng, hắn vung tay lật một thanh trường kiếm ra, giũ nó tạo ra một đường cong quấn lấy thanh kiếm Phán Quyết. Sau đó tay trái hắn rút đoản kiếm ra, nhẹ nhàng khời một cái, gạt thanh kiếm Phán Quyết tới trước chân của Harold, lực công kích của thanh kiếm Phán Quyết cũng nháy mắt biến thành vô hình.

Một kiếm của Harold không có hiệu quả, còn xém chút bị đâm xuyên bàn chân mình. Lúc này lão nổi cơn thịnh nộ, gầm vang một tiếng, hai tay nắm chuôi kiếm chém tới theo phương ngang.

Vương Vũ ngồi xổm xuống, tay phải cầm ngược trường kiếm, sử dụng phần bảo vệ tay trên chuôi của thanh trường kiếm kẹp lấy thân kiếm của Harold, sau đó đè xuống. Cùng lúc đó, đoản kiếm từ tay trái hắn nhẹ nhàng đâm lên, khiến cho thanh kiếm Phán Quyết trong tay Harold nhất thời đi chệch quỹ đạo ban đầu, đang từ chém ngang chuyển thành chém thẳng từ dưới lên. Do dùng lực quá mạnh mà Harold suýt chút nữa đã chém đúng vào đầu của chính lão.

Liên tiếp hai lần xém bị kiếm đâm trúng, lúc này Harold đã hoàn toàn bị chọc điên, lão dứt khoát đứng im tại chỗ, dùng đại kiếm chém qua lại đấu chọi cùng Vương Vũ.

Tuy nhiên hai thanh kiếm trong tay Vương Vũ chỉ phòng thủ chứ không tấn công, lần nào cũng có thể thoải mái đón nhận đòn tấn công của Harold.

Harold có cấp độ cao đến mấy, đó cũng là vì cấp độ bình quân của người chơi tiến vào phụ bản này đã khiến lão được cường hóa. Bản thể của lão chung quy cũng chỉ là BOSS cấp 25 mà thôi, kỹ năng võ nghệ và ma pháp cũng chỉ có giới hạn, thực lực thật sự có lẽ cũng không bằng BOSS cấp 50 chân chính.

Cho nên, dù bây giờ Harold đã khoác lên mình Kết Giới Huyết Sắc, làm vô hiệu hóa các đòn khống chế, nhưng Vương Vũ vẫn có biện pháp bám lấy lão.

Ông đây không đánh mày, ông đây cứ để mày thỏa sức đánh.

Bộ kiếm pháp Vương Vũ đang dùng này tên là "Triền Miên Kiếm", là một loại kiếm thuật song thủ thuộc loại hình phòng thủ, phương thức tác chiến chủ yếu là tìm ra sơ hở để đột kích giữa lúc giằng co chiến đấu.

Bộ kiếm pháp này chia làm hai thức cả thảy, thức đầu tiên là thủ, lấy chống đỡ làm cốt lõi, thức thứ hai là công, lấy đột kích làm trọng điểm, nói tóm lại đây là kĩ thuật tương đối khó chơi.

Khi vừa mới mười mấy tuổi, Vương Vũ đã hiểu được tinh hoa trọng tâm của bộ kiếm pháp này, bây giờ hắn lại chỉ sử dụng một thức thì dĩ nhiên là hắn có thể ứng phó vô cùng thoải mái rồi.

"Đây... Đây là loại kỹ năng gì vậy?" Nhìn Harold bị Vương Vũ quấn chặt lấy, mấy người bên Huyết Sắc Minh và chiến đội Số Đếm đã triệt để hóa đá.

Đương đầu với BOSS, tuy rằng thoạt nhìn con BOSS này càng thiên hướng về pháp sư, nhưng dù sao cũng chênh lệch những 25 cấp, một kiếm này chém xuống tại sao không tạo ra bất cứ chỉ số sát thương nào chứ?

"Đây không phải kỹ năng!" Người tinh thông kiếm pháp như Bao Tam lên tiếng giải thích.

"Vậy đó là gì?"

"Là kiếm pháp, là võ công!" Bao Tam nói bằng giọng vô cùng sùng bái và ngưỡng mộ.

Đã từng có lúc Bao Tam ôm ấp giấc mơ trở thành cao thủ võ nghệ cao cường, cho nên đã dốc hết lòng hết sức theo học bộ môn kiếm thuật. Thế nhưng tư chất và điều kiện của hắn ta là có hạn, kết quả Bao Tam cũng chỉ có thể học nửa vời chứ không tới nơi tới chốn. Bây giờ được tận mắt trông thấy từng đường kiếm pháp tinh diệu của Vương Vũ, Bao Tam không khỏi kích động tới mức chỉ muốn quỳ gối bái sư học nghệ.

"Võ công?" Đám người kia đơ mặt, mù mờ: "Đùa gì chứ, lẽ nào trên thế giới thực sự có thứ này sao?"

"Trời ạ..." Bao Tam chính thức cạn lời, nắn bóp trán nói: "Thôi được rồi, các ngươi cứ xem đây là một loại thao tác cũng được..."

"Ồ, đã hiểu..." Đám người Huyết Sắc Trường Thành đã hiểu, vẫn tiếp tục âm thầm oán thán trong lòng: "Thao tác thì nói là thao tác, bày đặt võ công... Đám người Toàn Chân Giáo các ngươi quả nhiên chẳng có ai là bình thường."

Xem ra đối với bọn trạch nam chỉ biết chơi game này, bọn họ căn bản không thể hiểu nổi những thứ thâm sâu kì ảo quá, phải chuyển sang hệ ngôn ngữ khác mà họ biết.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment