Trang 192# 1
Chương 379: Sản lượng từ BOSS vô cùng phong phú
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Đậu phộng nó!”
Danh Kiếm Đạo Tuyết buồn bực la lên khi thấy quyển sách trong tay Bao Tam: “Con mẹ nó, đây là cái tay gì vậy Bao Tam, nói cái quái gì thì ra cái quỷ đó mà!”
Xạ Kích Tinh Thông: Kỹ năng hiếm có, phạm vi công kích tăng 50%.
“Chậc chậc, Tuyết tỷ thật sự là may mắn...” Nhìn thấy quyển sách kỹ năng trong tay Bao Tam, những người khác đều hâm mộ.
Phạm vi công kích chính là thứ quan trọng nhất của nghề nghiệp bắn tầm xa, tục ngữ có câu: ‘Dài thêm một tấc thì mạnh thêm một tấc’ chính là mô tả về kỹ năng này.
Trong game Trọng Sinh phạm vi công kích của người chơi cũng không phải cố định, trừ Võ sư ra, các nghề khác khi sau cấp 10 đều sẽ có một kỹ năng sở trường, có thể tăng hiệu quả vũ khí, sau đó cứ ba mươi cấp là có thể thăng cấp một lần.
Thí dụ như kỹ năng Cung Nỏ Sở Trường của Cung thủ đã có thể nâng cao tầm bắn, sở trường vũ khí của Chiến sĩ có thể tăng sát thương.
Nhìn vào giai đoạn hiện nay, tầm bắn được tăng 50% chỉ vẹn ven tăng 5 mét mà thôi, thế nhưng đến thời kỳ sau của trò chơi, kỹ năng Cung Nỏ Sở Trường của nghề Cung thủ hoàn toàn tăng cự ly bắn lên đến mấy chục mét, đến lúc đó tầm bắn tăng 50% chính là một con số trên trời.
Dù sao cuối cùng nghề tay dài sẽ chiếm được càng nhiều ưu thế hơn.
Sau khi Bao Tam mò ra quyển Xạ Kích Tinh Thông này, sắc mặt Dương Na mới khá hơn...
“Bao Tam!”
Bao Tam vừa muốn mò trang bị tiếp, đột nhiên Danh Kiếm Đạo Tuyết nói một cách rất nghiêm túc: “Hy vọng lần này ngươi có thể mò được một món đồ Đạo tặc có thể sử dụng, ta van ngươi đấy!”
“Trời ạ...” Bao Tam bị vẻ mặt nghiêm túc của Danh Kiếm Đạo Tuyết làm cho sững sờ, cậu bất đắc dĩ nói: “Ta sẽ cố gắng hết sức mà.”
Dứt lời, Bao Tam lấy ra món đồ cuối cùng trên người Thợ săn Huyết Sắc.
Tùng Lâm Chi Giới (Chiếc Nhẫn) (Đặc Biệt) (Chủ)
Vật công: 30 – 30
Ma công: 30 – 30
Nghề nghiệp yêu cầu: Đạo tặc, Cung thủ
Cấp bậc yêu cầu: 30
Giới thiệu vật phẩm: Theo tộc Tinh linh đây là một bảo vật, gồm có hai cái.
“...”
Cả đám người đồng loạt lặng im khi nhìn thấy chiếc nhẫn này.
“Lại là cực phẩm rác rưởi...”
Nên nói như thế nào đây, chiếc nhẫn kia là một trang bị có đầy đủ thuộc tính, nếu so sánh với các trang bị đồng cấp thì nó tuyệt đối là cực phẩm, thế nhưng cấp bậc lại là đồ trắng đã định trước món đồ chơi này là thứ vứt đi rồi, cho nên mọi người chơi gọi chung loại trang bị có thuộc tính cấp bậc thấp này là cực phẩm rác rưởi.
Không nghĩ rằng Thợ săn Huyết Sắc khó đối phó như vậy, lại rơi ra một món đồ như thế này, thật là ngoài sức tưởng tượng.
“Trời ạ!” Nhìn thấy dòng giới thiệu của chiếc nhẫn, Danh Kiếm Đạo Tuyết không nén được buồn bực nói: “Con mẹ nó thứ này là bảo vật gì chứ?”
“Ngươi có muốn hay không?” Bao Tam hỏi Danh Kiếm Đạo Tuyết.
“Cho không thì ta lấy!” Danh Kiếm Đạo Tuyết không khi nào không thể hiện rõ bộ mặt thương nhân của hắn ta, không có con buôn nào mà không gian trá cả...
“Mọi người thấy thế nào?” Bao Tam hỏi những người khác.
“Cho hắn đi, cho hắn đi...” Cả đám nhao nhao xua tay nói.
Một món đồ trắng rác rưởi như thế cũng không bán được giá cao gì, vừa rồi lúc vây đánh Thợ săn Huyết Sắc, Danh Kiếm Đạo Tuyết cùng với Bắc Minh Hữu Ngư cũng bỏ khá nhiều công sức, tuy rằng sắp thành lại bại, nhưng bọn họ không có công lao cũng có khổ lao đúng không. Huống hồ hai người bị một mũi tên của Thợ săn Huyết Sắc bịt kín cổ họng, cũng bị dọa sợ quá chừng rồi, coi như món đồ này bù đắp tinh thần mất mát tổn thất của hắn ta vậy.
Bao Tam mò xong bốn trang bị, ngoại trừ chiếc nhẫn cuối cùng khá rác rưởi ra, thì vận may của cậu vẫn xem như không tệ.
Đúng lúc này đột nhiên Vương Vũ đi đến bên cạnh Thợ săn Huyết Sắc, hắn túm lấy quần áo của gã bắt đầu lục lọi.
“Lão Ngưu à, ngươi đang làm gì vậy?” Cả bọn kinh hãi, chẳng lẽ hắn lại muốn ngược đãi xác chết hay sao?
Vương Vũ không đáp lời, hai tay hắn dùng sức xé áo Thợ săn Huyết Sắc, sau đó hắn lục ra một sợi dây thừng, trên một đoạn đây thừng có một cái tay giống như móc câu, nhìn hết sức quỷ dị.
“Đây là cái gì?” Đám người kinh ngạc một hồi, chẳng lẽ lại còn có thể mò trang bị của BOSS như thế sao?
“Khà khà!” Vương Vũ cười một tiếng, mở thuộc tính của móc câu ra.
Phi Long Tác (Không thể sử dụng)
Giới thiệu vật phẩm: Kẻ trộm vặt móc túi dùng đạo cụ này để nhảy lên mái nhà lật ngói.
Sở dĩ Vương Vũ cho dù cắn thuốc cũng phải đánh chết Thợ săn Huyết Sắc, mục đích chủ yếu là vì lấy được thứ này.
Trong số các binh khí của Trung Hoa, món đồ này thuộc về loại ‘Dây’, nó là một món đạo cụ dùng để leo lên. Việc Vương Vũ có thể đi lên tường không phải là giả, thế nhưng kỹ năng Phi Diêm Tẩu Bích của Võ sư cũng có rất nhiều sự hạn chế, chẳng hạn như vừa rồi, nếu như không có thân cây vừa thô vừa to, thì bất kể Vương Vũ làm như thế nào cũng không thể leo nổi lên cây.
Có Phi Long Tác rồi thì sẽ không giống vậy nữa, chỉ cần dây thừng đủ dài thì chỗ nào cũng có thể đi được, càng sẽ không xuất hiện loại tình huống không đủ sức lực như vừa rồi nữa.
Cho nên lúc Vương Vũ trên tàng cây đã nhìn trúng Phi Long Tác trong tay Thợ săn Huyết Sắc, Vương Vũ có món vũ khí này trong tay mà nói tuyệt đối có thể chém giết tứ phương.
“Con mẹ nó, cái thứ này có thể làm được cái gì vậy?” Tất cả mọi người đều ngu ngơ nhìn Phi Long Tác trong tay Vương Vũ, thứ đồ quái quỷ này còn chẳng bằng đồ trắng, lại là không thể sử dụng.
“Đương nhiên có tác dụng lớn!” Vương Vũ phất tay đáp.
“Rất chuyên nghiệp! Quả thật là Ngưu huynh!” Đám người tán thưởng từ đáy lòng.
Tiếp đó Bao Tam lại mò Đại thụ Hắc Ám.
Tử Vong Triền Nhiễu: Kỹ năng hiếm có, thúc đẩy thực vật có rễ cây, tạo ra hiệu quả định thân trong 5 giây, đối với mục tiêu trong phạm vi quy định 500 mã. Nghề nghiệp yêu cầu: Thuật sĩ.
Một kỹ năng khống chế rất phá hoại, trong cả đám chỉ có một Thuật sĩ là Xuân Tường, hiển nhiên bị Xuân Tường lấy mất.
Món thứ hai là một đôi giày.
Giày Mộ Quang (Giày) (Trang Phục)
Vật phòng: 60 – 60
Ma phòng: 60 – 60
15 sức mạnh
20 thế chất
Nghề nghiệp yêu cầu: Chiến sĩ khiên thuẫn
Cấp bậc yêu cầu: 30
Trang Phục Mộ Quang 1/3
Khiên Mộ Quang 0/1
Mộ Quang Chi Diệu 0/1
Giày Mộ Quang 1/1
Thuộc tính Trang Phục
(Thông tin được lược bớt, nhìn văn án...)
Một trong những món của Trang Phục Mộ Quang... Ban nãy Huyết Sắc Trường Thành đã lấy Khiên Mộ Quang rồi, đôi giày này bị Doãn Lão Nhị dứt khoát cầm đi.
“Mẹ nó!” Huyết Sắc Trường Thành đỏ mặt tía tai với Doãn Lão Nhị: “Biết trước như vậy ta sẽ không bán cái khiên đó cho ngươi!”
Bộ trang phục, điểm quý giá nhất chính là nguyên bộ...
Sở dĩ Huyết Sắc Trường Thành bán cái khiên đi, cũng bởi vì không gom đủ một bộ, nếu chỉ có một trang bị thì thuộc tính vô cùng bình thường. Ai mà ngờ nhanh như vậy đã tuôn ra món thứ hai, điều này khiến cho Huyết Sắc Trường Thành hối hận không thôi.
“Khà khà! Không còn cách nào, đây chính là định mệnh.” Doãn Lão Nhị nói một cách đắc ý, hai trăm vàng có thể xem như không phí công vô ích.
Món đồ thứ ba cũng là trang bị, là một đôi bảo vệ tay.
Cội Nguồn Ma Pháp (Bao tay) (Bạch Ngân)
Vật phòng: 15 - 30
Ma phòng: 40 – 60
15 trí lực
20 tinh thần
Ma Lực Tăng Trưởng: Tăng 400 điểm nội lực ở mức cao nhất.
Dòng Suối Pháp Lực: Mỗi giây hồi phục 3% điểm nội lực ở mức cao nhất.
Nghề nghiệp yêu cầu: Pháp sư
Cấp bậc yêu cầu: 30
Lại là một món trang bị cấp thấp, thuộc tính chính thối nát nhưng thuộc tính kèm theo lại biến thái.
Pháp sư ở giai đoạn bây giờ đều có nội lực khoảng chừng 4000, mỗi giây hồi phục 3% điểm nội lực ở mức cao nhất chính là 120 điểm... mà Lôi Điện Thuật là kỹ năng đơn thể tốn mana nhất của Pháp sư, thế nhưng cũng không tiêu hao quá 150 điểm, nếu nắm giữ tiết tấu trận đấu tốt thì đây chính là hỏa lực vô tận đó.
“Ta...” Minh Đô giơ tay hét với Bao Tam.
Bao Tam đen mặt: “Ngươi đừng như vậy, Oanh Tạc cũng là Pháp sư.”
Minh Đô đáp: “Không liên quan, hai chúng ta là anh em tốt, vừa rồi ta còn đưa pháp trượng cho hắn ta, nhất định hắn ta sẽ đưa cái bao tay này cho ta thôi.”
“Đúng không Oanh Tạc?” Minh Đô quay đầu hỏi Huyết Sắc Oanh Tạc