Trang 209# 1
Chương 415: Lợi ích và hợp tác
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
Trong lúc nói chuyện, điểm xanh và điểm đỏ ở trên bản đồ đã di chuyển, xem ra song phương đã giao chiến.
Bây giờ, đám người Toàn Chân Giáo đã nhìn thấy bóng dáng của hai bên.
Đợi đến gần thêm chút nữa, sau khi nhìn thấy dáng vẻ của hai bên, đám người Toàn Chân Giáo lại ngây người.
"Là người chơi!"
Dương Na tinh mắt nhất, nói câu này đầu tiên.
"Người chơi?" Vô Kỵ cũng khá ngạc nhiên, không ngờ người tiếp ứng và người truy kích được nói trong nhiệm vụ lại là người chơi.
Minh Đô nói với giọng buồn bực: "Hóa ra là người chơi, lần này lại không vui rồi."
Mọi người nghe thấy thế thì im lặng không nói.
Nếu là người chơi, trừ phi nhiệm vụ của hai bên có thể tranh BOSS, nếu không cướp BOSS nhiệm vụ của người chơi khác là chuyện tốn công mà không có kết quả, đây cũng là chuyện bị người khác khinh bỉ.
Cho dù đám người Toàn Chân Giáo là những người không từ thủ đoạn, cũng không muốn làm chuyện không có ý nghĩa như thế này.
Vô Kỵ nhắc nhở: "Đừng vội! Đừng quên nhiệm vụ này cũng có phần của chúng ta."
"Ồ? Đúng thế! Chúng ta cũng có phần BOSS của nhiệm vụ này." Mọi người nghe thấy thế thì mừng rỡ.
Nếu người Toàn Chân Giáo cũng nhận nhiệm vụ này thì con BOSS này cũng thuộc về Toàn Chân Giáo, dù đám người Toàn Chân Giáo cướp nó, cũng có thể lấy được hai món vật phẩm.
"Vậy còn chờ gì nữa? Lao qua làm thịt bọn họ đi." Minh Đô kêu lên.
"Điều này..." Mọi người khác im lặng, rồi nhìn thoáng qua Vương Vũ.
Vương Vũ giang tay ra vẻ không quan tâm.
Mặc dù Vương Vũ không ủng hộ hành vi giết người cướp BOSS, nhưng Xuân Tường nói rất đúng, chỉ trò chơi mà thôi, giết người cũng chả sao, cướp bóc cũng thế, chỉ cần vui là được.
Vương Vũ có quan niệm đạo đức hơi nặng, nhưng không phải là loại người cổ hủ, nếu bằng hữu của mình muốn làm như vậy thì hắn cũng không ngăn cản.
Vô Kỵ nở nụ cười, rồi nói: "Quên đi! Chúng ta chờ người tiếp ứng giết sạch đám người truy kích rồi xông ra."
Kế hoạch thay đổi, mọi người cũng không có ý kiến gì, bèn ngồi im xem hai bên giao chiến.
"Ồ! Người truy kích cũng rất lợi hại."
Sau khi giao chiến được vài phút, đám người Toàn Chân Giáo đã nhìn ra được.
Phe lam truy kích và phe đỏ tiếp ứng đều là đội ngũ mười người, trang bị hai bên không kém nhau lắm, nhưng thực lực tổng thể của người truy kích lại khá mạnh.
Dưới tình huống người tiếp ứng có BOSS trấn thủ, vẫn có thể đánh ngang tay với đám người tiếp ứng ở đối diện.
Tuy nói Luyện kim sư chỉ là BOSS Hoàng Kim Tinh Anh cấp 30 mà thôi, nhưng lấy trang bị và kỹ năng của người chơi bây giờ, nếu muốn đánh nó cũng phải cần một đội.
Người truy kích phe lam ngăn lại BOSS, đồng thời còn đánh ngang tay với người chơi ở đối diện, có thể thấy bọn họ có thực lực mạnh hơn Huyết Sắc Chiến Kỳ.
Nhất là trong đoàn đội người truy kích có một nữ Pháp sư mặc áo ma pháp màu xanh lục, mỗi đòn tấn công ma pháp đều gây sát thương hơn nghìn cho Fitch, hơn nữa tay trái của cô ta còn không ngừng triệu hồi từng bức tường ma pháp có diện tích bằng một mét vuông, ngăn cản những đòn tấn công từ xa của kẻ địch, giúp phe mình có nhiều thời gian tấn công hơn.
Pháp sư là nghề nghiệp tung kỹ năng, nhưng bức tường ma pháp rõ ràng là kỹ năng phụ trợ.
Kỹ năng phụ trợ không hiếm lạ gì với đám người Toàn Chân Giáo, nhưng vừa tấn công BOSS vừa có thể đỡ được mũi tên và ma pháp của người chơi khác, bản lĩnh nhất tâm nhị dụng này, người bình thường muốn học cũng học không được.
Trông thấy kỹ xảo thao tác của nữ Pháp sư cao siêu như thế, cao thủ Pháp sư như Minh Đô cũng tặc lưỡi: "Mẹ kiếp! Cô nương này ghê thật."
"Thật lợi hại!" Đừng nói là đám cao thủ Toàn Chân Giáo, dù người chơi cấp thấp cũng nhìn ra được Pháp sư kia mạnh mẽ thế nào.
"Lão Lý! Cô nương này có thể đánh ngang tay với ngươi đấy." Danh Kiếm Đạo Tuyết cười hỏi.
Danh Kiếm Đạo Tuyết là người cùng thành phố với Minh Đô, quan hệ của hai người cũng không tệ. Bây giờ, Danh Kiếm Đạo Tuyết trông thấy một cô bé lợi hại như vậy, không nhịn được bèn trêu chọc Minh Đô.
Không ngờ Minh Đô luôn mạnh miệng lại không phủ nhận, mà nói với giọng nghiêm túc: "Kỹ thuật không kém nhau lắm, nếu nàng có pháp thuật đánh lan thì có thể đánh ngang tay với ta."
Con hàng Minh Đô này là người có thể khiến cả Vương Vũ phải ăn quả đắng, nên ngay cả hắn ta cũng đánh giá nữ Pháp sư kia cao như vậy, có thể thấy được nữ Pháp sư này cũng có thể coi là cao thủ siêu cấp.
Bản đồ này là bình nguyên mênh mông vô bờ, bây giờ hai bên giao chiến nhìn thấy đám người Toàn Chân Giáo, cũng giật mình, nhao nhao thầm nghĩ: "Mấy người đột nhiên xuất hiện này là ai? Chẳng lẽ là viện binh của đối diện?"
Phe lam có nữ Pháp sư, thực lực rất mạnh, nhưng BOSS ở đối diện cũng không kém, hai bên đang đánh ngang tay, người này không làm gì được người kia, bây giờ dù ai đến cũng thay đổi cán cân của trận chiến.
Hai bên đã đánh một hồi, sau khi nhìn thấy vị trí ẩn ấp của đám người Toàn Chân Giáo, trong lòng càng thêm nặng nề.
Ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi. Mẹ kiếp, mấy tên khốn này muốn nhân cơ hội kiếm lợi.
Nghĩ đến đây, sắc mặt của hai phe càng đen hơn.
Đúng lúc này, Vu y trong trận doanh của người tiếp ứng hô lên trước: "Ê! Chúng ta đánh tiếp cũng không chiếm được lợi lộc gì."
"Đúng thế!" Nữ Pháp sư của trận doanh phe lam cũng gật đầu, rồi nói: "Nhưng nhiệm vụ của chúng ta là giết BOSS và lấy một món vật phẩm đặc biệt ở trong đó."
Vu y ở đối diện nói: "Ta nghĩ chúng ta có thể hợp tác."
"Hợp tác thế nào?" Nữ Pháp sư nhíu mày, hỏi với giọng nghi ngờ.
Đám người Toàn Chân Giáo ở bên này có thể ảnh hưởng cân bằng của hai bên, mà nữ Pháp sư cũng hiểu được quy tắc cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn con tôm, nên nàng không dám nói hợp tác với đám người đối diện để xử lý đám người Toàn Chân Giáo. Dù sao bây giờ, phe cô ta là phe mạnh nhất, nếu như cô ta nói như vậy, đoàn đội của cô ta có thể bị tiêu diệt đầu tiên.
Nghĩ đến đây, nữ Pháp sư đã chuẩn bị tâm lý bị từ chối hợp tác.
Nhưng Vu y ở đối diện lại nói: "Nhiệm vụ của chúng ta là mang một món vật phẩm đặc biệt về nơi trú quân, chúng ta có thể cùng nhau giết con BOSS này, sau đó mỗi bên một món vật phẩm, như vậy mọi người đều vui vẻ có được hay không?"
Trí tuệ của người chơi quả nhiên vô cùng vô tận, hệ thống có thể bố trí nhiệm vụ cho hai bên, nhưng bọn họ cũng có thể tìm ra lỗ hổng của hệ thống, khiến nhiệm vụ biến thành cả hai đều có lợi, ai bảo độ tự do của nhiệm vụ này quá cao, dù hệ thống cũng không thể làm gì.
Nữ Pháp sư nghe Vu y ở đối diện nói như vậy, quả thật hơi ngạc nhiên, đương nhiên nữ Pháp sư ngạc nhiên về suy nghĩ đặc biệt của Vu y ở đối diện, mà không hoài nghi lòng thành của đối phương.
Bởi vì con BOSS này thuộc trận doanh Hắc Ám, nhiệm vụ của cô ta là giết BOSS, không có BOSS trấn giữ, đoàn đội ở đối diện nhất định không đánh lại cô ta, thế nên có cho vật phẩm đặc biệt hay không đều là do cô ta quyết định, hơn nữa bên cô ta đã biến thành phe chủ động hơn rồi.
"Ngươi không sợ ta giết BOSS xong rồi chạy trốn?"
Vu y ở đối diện nói rất thẳng thắn: "Hai món vật phẩm đặc biệt, ngươi được thêm một món cũng chả có gì dùng, tất cả mọi người là người chơi, sao ngươi lại giúp hệ thống? Dù sao ta cũng không muốn người khác làm ngư ông đắc lợi."