Trang 249# 2
Chương 499: Chia ra hành động
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
"?"
Đột nhiên bị Bạch Cầu cắn một cái, trên đầu Vương Vũ toát ra dấu chấm hỏi lớn.
Con hàng này không phải là quái vật được bảo vệ hay sao? Sao nó lại tấn công mình?
Nhoáng một cái rồi xoay người, Bạch Cầu lại lao đến, Ký Sinh Trùng chỉ cách Vương Vũ có hai mét.
Vương Vũ di chuyển xê dịch, tránh né công kích của Bạch Cầu, duỗi tay muốn bắt lấy Ký Sinh Trùng. Nhưng khi Ký Sinh Trùng nhìn thấy Bạch Cầu ở phía sau Vương Vũ, lập tức nghiêng mình, nhào về phía Tiểu Cầu.
"Ta biết chuyện gì xảy ra!"
Thấy cảnh này, Vô Kỵ đột nhiên kêu lên với giọng hưng phấn: "Lão Ngưu, Ký Sinh Trùng ký sinh Tiểu Cầu, ngươi ném Tiểu Cầu đến bên cạnh Bạch Cầu đi."
Kỳ thật, quái vật được bảo vệ chỉ có Hồng Cầu và Tiểu Cầu mà thôi, Bạch Cầu đóng vai là một người bảo vệ. Ở trong mắt Bạch Cầu, không chỉ Ký Sinh Trùng, mà ngay cả các người chơi cũng là kẻ xâm lấn, nên nó mới công kích.
Cho nên vừa rồi, Ký Sinh Trùng sau khi nhìn thấy Bạch Cầu là đi vòng, không dám nhào đến.
Bây giờ, Vương Vũ không biết Vô Kỵ nghĩ gì, nhưng hắn vẫn nghe theo lời chỉ huy của Vô Kỵ.
Ký Sinh Trùng tránh thoát Bạch Cầu, lại ký sinh ở trên người Tiểu Cầu. Vương Vũ đi lên phía trước sử dụng Lên Gối đánh về phía Tiểu Cầu, Tiểu Cầu lập tức bị đánh đến bên cạnh Bạch Cầu.
Quả nhiên, sau khi Bạch Cầu nhìn thấy Ký Sinh Trùng ở trên người Tiểu Cầu, nhào lên nuốt chửng nó.
[Hệ thống: Ký Sinh Trùng đã bị tiêu diệt, độ hoàn thành nhiệm vụ + 2%.]
Nhiệm vụ hoàn thành, đồng thời Hồng Cầu còn di chuyển đến bên cạnh Vương Vũ, cọ xát Vương Vũ với vẻ thân mật. Một tia sáng màu đỏ bỗng nhiên xuất hiện và lượng máu của Vương Vũ đã đầy. Bao Tam và Lôi Công Đáng nằm dưới đất, vì Ký Sinh Trùng bị tiêu diệt nên đã tỉnh lại.
"Hoá ra chỉ đơn giản như vậy."
Nhìn thấy Ký Sinh Trùng bị Bạch Cầu nuốt chửng, tất cả mọi người hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Ký Sinh Trùng không thể chết bởi tay người chơi, chỉ có Bạch Cầu của Dicarlia, mới có thể tiêu diệt nó một cách triệt để.
Cứ như vậy, quái vật phía sau sẽ giết dễ hơn.
Khi lượng máu của Ký Sinh Trùng giảm xuống, nó sẽ tìm kiếm vật thể ký sinh ở lân cận. Thế nên, mọi người chỉ cần dẫn Ký Sinh Trùng đến bên cạnh Tiểu Cầu, rồi cấu máu nó, Ký Sinh Trùng sẽ ký sinh Tiểu Cầu.
Công kích của Bạch Cầu mỗi lần chỉ có thể lấy đi một phần ba máu. Cho nên lúc này, mọi người chỉ cần đẩy Tiểu Cầu đến bên người Bạch Cầu trước khi lượng máu của Ký Sinh Trùng hồi phục được một phần ba là được.
Móa nó, không ngờ quái vật dễ đối phó như vậy, suýt chút nữa đã diệt sạch cả đoàn. Nét mặt của các vị cao thủ đều đã nóng lên, nhất là hai người Bao Tam và Lôi Công Đáng, càng cúi đầu xuống thấp, bảo mình là cao thủ, nhưng lại bị quái vật làm trò đó, ngẫm lại đều cảm thấy hổ thẹn.
Có cách đánh, chiến đấu kế tiếp đơn giản hơn nhiều, Mọi người theo mê cung Dicarlia, một đường đi vào nơi sâu xa, chưa đến ba mươi phút, mọi người đã tiêu diệt được ba mươi con Ký Sinh Trùng ở trong cơ thể Dicarlia.
Độ hoàn thành của mỗi con Ký Sinh Trùng là 2%, ba mươi con chính là 60%, còn thiếu 40% nữa là hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng mọi người lại phát hiện, trong mê cung đã không có Ký Sinh Trùng.
"Chẳng lẽ là hệ thống sản xuất thiếu 20 con?" Độc Cô Cửu Thương nói với giọng buồn bực.
Lôi Công Đáng nói với giọng rất có kinh nghiệm: "Chắc chắn sẽ không, có lẽ 20 con Ký Sinh Trùng này giấu ở đâu đó mà chúng ta không tìm thấy."
"Nói đùa gì thế, chúng ta đã tìm đi tìm lại mê cung này mấy lần, cũng chỉ có 30 con quái vật. Các ngươi nói xem, mê cung này có tầng thứ hai có hay không?" Minh Đô nói ra quan điểm của mình.
Quái vật của phụ bản sẽ không đổi mới sau khi bị tiêu diệt, nếu như quái vật trong tràng cảnh này bị tiêu diệt hết, chỉ có thể đi tìm tràng cảnh thứ hai. Đó cũng chính là tầng hai của mê cung.
Lôi Công Đáng lại nói với giọng khinh thường: "Thôi đi! Bây giờ vị trí của chúng ta là ở trong cơ thể Dicarlia. Tầng hai cái gì mà tầng hai, chẳng lẽ nó lại có hai dạ dày hay sao?"
Minh Đô bĩu môi rồi nói: "Thế thì chưa chắc, lỡ như nó có hai dạ dày thì sao?"
Lời này ngay cả bản thân Minh Đô cũng không tin, những người khác càng bĩu môi khinh thường.
Vô Kỵ nghĩ một một lát rồi nói: "40% cuối cùng này chắc là BOSS rồi."
Giống như làm đề toán, lựa chọn bổ sung chỉ là thêm điểm, đề chính đều là đề lớn.
"BOSS?" Mọi người nghe vậy, trên mặt hơi mất tự nhiên.
Cũng không phải bọn họ sợ đánh BOSS, mà mê cung lớn như vậy, dù sao tìm hai mươi con quái nhỏ sẽ dễ hơn tìm BOSS.
"Như vậy đi, chúng ta chia ra đi tìm được không?" Vô Kỵ hỏi.
"Được!"
Mọi người nhao nhao biểu thị đồng ý với đề nghị của Vô Kỵ.
Tuy nói ở trong mê cung, khu vực lại phân tán như thế, mọi người chia ra đi tìm không phải là một cách hay.
"Cứ như vậy, hai người một tổ, chia nhau đi tìm, mọi người không có ý kiến gì chứ?" Vô Kỵ xác nhận.
"Ta có!" Vương Vũ nhấc tay lên rồi nói: "Mười lăm người, hai người một tổ sẽ có một người cô đơn, ta đề nghị ba người một tổ."
"Không được! Nếu chia năm tổ thì hiệu suất quá chậm, hai người một tổ tương đối tốt, ngươi không phải là cao thủ hay sao? Chẳng lẽ lại sợ đi một mình?" Vô Kỵ hỏi.
"Đừng nói lung tung!" Vương Vũ nói với giọng kiên cường: "Trong từ điển của ca không có chữ sợ."
"Thật sao?" Vô Kỵ híp mắt nhìn Vương Vũ, hầu như tất cả mọi người đều nhìn ra sự thiếu tự tin của Vương Vũ.
Lúc này, Ký Ngạo lại kêu lên: "Chú Ngưu! Ta và chú một tổ."
Ký Ngạo thông minh thật, mặc kệ Vương Vũ có sợ hay không, nhưng thực lực của Vương Vũ lại bày ở đó. Dù sao, cậu ta đi cùng Vương Vũ sẽ không bị thiệt thòi, hai người đều là Võ sư, vừa vặn nhân cơ hội này trao đổi một chút kinh nghiệm.
"Gà Con, vẫn là ngươi hiểu chuyện, chú không phí công thương ngươi." Vương Vũ kích động lệ rơi đầy mặt.
"Hai ngươi một tổ, vậy ai đi một mình?" Mọi người không thể không hỏi, nơi này nguy hiểm trùng điệp, người có năng lực đi một mình chỉ có mình Vương Vũ.
"Mình ta một tổ." Lúc này, Lôi Công Đáng đứng dậy, là đại cao thủ siêu cấp, nên Lôi Công Đáng không muốn bị xem là người vô dụng.
Vô Kỵ nghe vậy, bèn gật đầu, rồi nói: "Vậy thì tốt, lão Ngưu cùng Gà Con một tổ, ta cùng Tình Tuyết cô nương một tổ, còn các ngươi tự tạo tổ đội đi."
"Móa, không biết xấu hổi chính là không biết xấu hỏ, dựa vào cái gì mà ngươi cùng một tổ với Tình Tuyết cô nương?" Minh Đô là người thứ nhất nhảy ra phản đối.
Mặc dù Xuân Tường không nói chuyện, nhưng trong con người cũng hiện lên vẻ khó chịu.
"Phải trưng cầu một chút ý kiến của Tình Tuyết cô nương nữa chứ." Xuân Tường nói.
Ký Ngạo hối hận không thôi: "Ai nha, ta quá sốt ruột."
Dương Na nhìn thoáng qua Vô Kỵ, rồi lại nhìn hai tên đê tiện Minh Đô và Xuân Tường một chút. Sau đó, nàng đi thẳng đến bên cạnh Bao Tam, rồi nói: "Ta đi cùng Bao Tam."
Nhìn thấy lựa chọn của Dương Na, trên khuôn mặt Minh Đô và Xuân Tường đều hiện lên vẻ thất vọng.
"! ! ! !" Vô Kỵ trợn mắt lên, rồi nói: "Nàng không suy nghĩ một chút?"
"Cân nhắc em gái ngươi, xéo đi!" Minh Đô đẩy Vô Kỵ sang một bên với vẻ thô bạo.
"Vậy ai cùng tổ với ta?" Vô Kỵ hỏi.
Danh Kiếm Đạo Tuyết theo bản năng đã đi đến bên cạnh Bắc Minh Hữu Ngư, Ảm Nhiên Tiêu Hồn và Độc Thủ Phong Cái bước lại gần nhau.
Còn Doãn Lão Nhị thì nói: "Ta đi cùng Xuân huynh."
"Biết nhìn người đấy!"
Nhìn thấy tất cả mọi người đều có đội ngũ, Ngạo Tuyết Lăng Sương bèn yên lặng đi đến bên cạnh Minh Đô... Bây giờ, người không có đội ngũ chỉ còn lại Vô Kỵ và Độc Cô Cửu Thương.