Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 503 - Chương 505: A Xít Dạ Dày

Trang 252# 2

 

 

 

Chương 505: A xít dạ dày
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




"Mẹ ơi!"

Ký Ngạo hô lên, dồn sức chạy về phía trước... Bởi vì tốc độ di chuyển của Mẫu Trùng Ký Sinh nhanh hơn Vương Vũ. Vừa rồi, Ký Ngạo dùng kỹ năng di chuyển vị trí mới có thể chạy nhanh hơn nó, nhưng sau một lát Mẫu Trùng Ký Sinh đã lao đến sau lưng Ký Ngạo.

Dúng lúc này, Vương Vũ ở cách đó không xa đã dùng Cầm Vân Thủ kéo lấy Ký Ngạo, kéo cậu ta đến bên cạnh hắn.

"Hít hà!"

Mẫu Trùng Ký Sinh nhìn thấy miếng thịt đã vào trong miệng lại bị cướp đi, nổi giận gầm lên, rồi đuổi theo.

Vương Vũ kéo theo Ký Ngạo chạy về phía trước, không dám dừng lại chút nào. Hai người xuyên qua môn vị, sau đó chạy vào trong dạ dày của Dicarlia.

"Ngươi bên trái, ta bên phải, chắn lại cửa."

Sau khi nhảy vào trong dạ dày, Vương Vũ chỉ huy Ký Ngạo, hai người đứng ở hai bên cửa ra vào.

Môn vị là phần nối giữa tá tràng và dạ dày nên có không gian không lớn. Hơn nữa, nó lại có hình chữ s, cửa hang chỉ rộng hai mét, hẹp hơn Sào Huyệt Mẫu Trùng rất nhiều.

Lượng máu của Ấu Trùng Ký Sinh rất thấp, hơn nữa còn không có kỹ năng Sinh Mệnh Lực, nên nó có thể bị tiêu diệt. Hai người mỗi người một bên đứng vững ở cửa ra vào. Đối với cao thủ như hai người mà nói, tuy rằng hai người không thể chống lại Mẫu Trùng Ký Sinh, nhưng ngăn cản Ấu Trùng Ký Sinh lại rất đơn giản.

Nhưng khi hai người đứng đấy chuẩn bị giết quái, lại mãi không thấy Ký Sinh Trùng đi vào.

"Ồ?" Vương Vũ nghi hoặc nói với giọng buồn bực: "Xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ đám quái vật này lạc đường hay sao?"

"Không thể nào! Thù hận đang còn làm sao lạc đường được?" Ký Ngạo trả lời. Kỳ thật, Ký Ngạo cũng không dám xác định trăm phần trăm, dù sao hệ thống cũng thường xuyên làm trò.

"Ngươi đi xem một chút đi!" Vương Vũ chỉ vào cửa ra vào rồi nói

Ký Ngạo nghe thấy thế thì kêu lên: "Tại sao là ta?"

Bên ngoài nhiều quái vật như vậy, ra ngoài tuyệt đối là hữu tử vô sinh. Hơn nữa, Ký Ngạo không phải là đứa ngốc.

Vương Vũ nói: "Ngươi đi ra thì ta còn kéo được ngươi về, ta đi ra thì ngươi làm gì để cứu ta?"

"Ặc..." Ký Ngạo bó tay rồi, cậu ta nói: "Nhưng ta sợ..."

"Sợ cái quái gì! Các ngươi đều là họ Ký, năm trăm năm trước là một nhà, bọn họ sẽ không làm khó ngươi đâu." Vương Vũ nói, sau đó túm lấy cổ áo Ký Ngạo, rồi ném cậu ta ra ngoài. Cuối cùng, Vương Vũ nói: "Có biến thì hét lên, ta sẽ kéo ngươi về."

"Ồ? Chú Ngưu! Ngươi mau ra xem!" Đúng lúc này, giọng nói của Ký Ngạo lại vang lên.

"Gì thế?" Vương Vũ nghe thấy thế vội vàng chạy ra ngoài, sau đó hắn thấy một cảnh tượng kỳ quái.

Mẫu Trùng Ký Sinh đang ghé vào vách môn vị để hồi máu. Trên mặt đất của cửa môn vị, vô số Ấu Trùng Ký Sinh đang bò tới bò lui, giống như đụng phải một bức tường vô hình, muốn vào nhưng vào không được.

"Này! Chuyện gì xảy ra thế?" Trông thấy cảnh tượng này, hai người đều ngơ ngác.

"Chẳng lẽ là do địa hình?"

Chỗ rẽ, bậc thang hay cây cột ở trong trò chơi đều là địa hình đánh quái, người chơi cũng thường xuyên dựa vào địa hình để đánh BOSS.

Ký Ngạo lẩm bẩm một câu, sau đó nhìn về phía hai bên.

Không có bậc thang, không có lối rẽ, càng không có cây cột...

"Không phải địa hình đánh quái, thế này thì lạ quá." Ký Ngạo mãi vẫn không hiểu.

Những quái nhỏ này không tiến vào còn chưa tính, dù sao quái nhỏ không bị tấn công, thù hận đôi khi không có. Nhưng Mẫu Trùng Ký Sinh đã bị đánh thảm như vậy, tại sao mà nó lại không vào.

Vương Vũ nghĩ một lát, sau đó nhìn đám Ký Sinh Trùng lít nha lít nhít ở trên mặt đất, rồi nói: "Ngươi nói bọn chúng có phải không dám đi vào hay không?"

Trên mặt đất, đám Ký Sinh Trùng đang không ngừng di chuyển, chứng minh thù hận cũng không biến mất, sở dĩ có hiệu quả này, dùng tri thức ở trong trò chơi thì đây chính là quái bị kẹt. Nhưng nếu dùng sinh vật học để giải thích thì có một thứ gì đó nguy hiểm cho sinh mạng của chúng.

Nếu ở trong game online truyền thống, giải thích của Vương Vũ nhất định sẽ bị Ký Ngạo khinh bỉ một trận, nhưng ở trong game Trọng Sinh có độ tự do cao này thì chưa chắc.

Dù sao, trong bản đồ quái vật dã ngoại, hai loại quái vật sẽ thay đổi biên giới, các người chơi thường xuyên nhìn thấy đám quái vật bởi vì tranh chấp địa bàn mà công kích lẫn nhau.

"Cũng có thể!" Ký Ngạo gật đầu, sau đó lại nói: "Nhưng ở trong dạ dày của Dicarlia không có quái vật nào nữa, làm gì có gì gây nguy hiểm cho sinh mạng của Ký Sinh Trùng.

"Cái này đó hả... Theo đạo lý ở trong dạ dày của Dicarlia phải có thứ gì đó rất đáng sợ, thứ đáng sợ đó là... A?" Vương Vũ vuốt cằm rồi nghĩ một lát. Sau đó, Vương Vũ đột nhiên kêu lên với giọng mừng rỡ: "Ta đã biết! Đó chính là a xít dạ dày."

"A xít dạ dày?"

Ký Ngạo nghe thấy thế sững sờ, sau đó trên mặt cũng hiện lên vẻ mừng rỡ.

Không phải sao, a xít dạ dày của Dicarlia có thể hòa tan được kiếm thép, huồng chi là những thân thể máu thịt như Ký Sinh Trùng. Sở dĩ Mẫu Trùng Ký Sinh không dám tiến vào trong dạ dày của Dicarlia, nhất định là sợ a xít dạ dày tiêu hóa.

Nghĩ đến đây, Ký Ngạo kêu lên với giọng mừng rỡ: "Chú Ngưu, Chú mau dụ Mẫu Trùng Ký Sinh đi vào đi."

Vương Vũ gật đầu, sau đó duỗi tay ném Niệm Khí Ba về phía Mẫu Trùng Ký Sinh.

"Chít!" Mẫu Trùng Ký Sinh ngẩng đầu lên nhìn Vương Vũ một chút, sau đó uốn éo người lui về phía sau hai bước... Rời khỏi phạm vi tấn công của Vương Vũ.

"Khốn nạn!" Ký Ngạo thấy thế mắng: "Con BOSS này lại sợ."

Bị người đánh lại không dám đánh lại, con Mẫu Trùng Ký Sinh này làm BOSS đến mức này đúng là mất mặt cho họ nhà trùng.

Vương Vũ đi về phía trước, rồi đi đến cuối cửa ra vào. Sau đó, Vương Vũ tung Niệm Vân Chưởng đánh trúng người Mẫu Trùng Ký Sinh lần nữa.

Dường như, Mẫu Trùng Ký Sinh đã sợ, lại lui về phía sau hai bước...

"..." Nhìn thấy Mẫu Trùng Ký Sinh nhát gan như vậy, tâm tình của Vương Vũ cũng rất khó chịu.

"Giết quái nhỏ đã!" Vương Vũ không muốn để ý đến Mẫu Trùng Ký Sinh đang bám trên vách tường nữa. Hắn bèn dùng Lôi Đình Cước đạp về phía cổng.

Thù hận của Ấu Trùng Ký Sinh có vẻ liên kết với Mẫu Trùng, chỉ là Ấu Trùng Ký Sinh hoàn toàn không có trí thông minh mà thôi.

Vương Vũ công kích Mẫu Trùng hai lần, Mẫu Trùng lui về phía sau mấy bước, nhưng Ấu Trùng vẫn chen chúc lao đến, ngăn lại cổng ra vào. Một cước này của Vương Vũ ít nhất đã dẫm chết một phần mười.

Ký Ngạo sau khi nhận được lệnh cũng đã chạy đến. Sau đó, hai người Vương Vũ bắt đầu đồ sát đám Ấu Trùng Ký Sinh ở trên mặt đất.

Đứng trong khu vực an toàn có thể tấn công được mục tiêu ở bên ngoài, trên thế giới không có chuyện gì là thoải mái hơn thế này.

Hai người Vương Vũ sử dụng kỹ năng không keo kiệt, trong nháy mắt đã đồ sát sạch sẽ Ấu Trùng Ký Sinh.

Trên vách tường, Mẫu Trùng Ký Sinh đang gầm rú, trơ mắt nhìn con mình bị giết sạch như vậy, vẫn không dám tiến lên phía trước dù chỉ một bước.

"Mẹ kiếp! Đúng là quá nhát gan." Ký Ngạo mắng Mẫu Trùng Ký Sinh với giọng khinh bỉ.

Con BOSS này có Sinh Mệnh Lực Siêu Cường, không đưa nó vào trong dạ dày không giết được nó, chắc nó cũng biết điều này nên không dám vào. Hai người Vương Vũ cũng bất đắc dĩ.

Vương Vũ nói: "Ta đi dụ nó vào."

"Nó không chịu di chuyển, thúc sẽ làm gì?" Ký Ngạo tò mò nên hỏi.

Mẫu Trùng Ký Sinh lấy bất biến ứng vạn biến, thù hận bình thường của hệ thống hoàn toàn vô dụng với nó, nếu dụ nó chưa chắc nó đã đi vào.

Vương Vũ nhìn Mẫu Trùng Ký Sinh một chút, rồi nói với giọng thản nhiên: "Nếu nó không chịu đi vào thì ta sẽ lôi nó vào." Nói xong, Vương Vũ đi ra môn vị.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment