Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 509 - Chương 511: Vua Sát Thủ Leonard

Trang 255# 2

 

 

 

Chương 511: Vua sát thủ Leonard
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Nhìn thấy bầu không khí ở trong đoàn đội bỗng nhiên sa sút, Vô Kỵ vội vàng nói: "Được rồi! Đừng dọa bản thân mình nữa. Đây chỉ là phụ bản trận doanh cấp 30 mà thôi, BOSS có mạnh hơn nữa thì cũng có hạn."

Trong thiết lập của trò chơi, cấp bậc của phụ bản chính là hạn chế đối với BOSS, đừng nói là một bộ phân thân, mà ngay cả Sứ Đồ Thứ Sáu đích thân đến, cũng không vượt qua được giới hạn cấp bậc của phụ bản này.

Vương Vũ cũng nói: "Vô Kỵ nói không sai! Tuy ma khí của viên Trái Tim Hắc Ám này rất nặng, nhưng nó còn kém hơn viên ta làm nhiệm vụ kia, chắc có lẽ là có hạn chế gì đó.”

Mọi người nghe thấy câu nói này của Vương Vũ, thì bầu không khí mới hơi hòa hoãn lại: "Hi vọng là như thế."

"Đúng rồi! Dao găm phong ấn và Lạc Nhật Luân Bàn đâu rồi? Đưa hai đạo cụ đó cho ta đi." Vương Vũ quay đầu nhìn về phía Vô Kỵ rồi nói.

Dao Găm Phong Ấn và Lạc Nhật Luân Bàn là đạo cụ mà hệ thống đưa cho đội trưởng khi tiến vào phụ bản.

"Đây!" Vô Kỵ gật đầu, rồi đưa dao găm và một món đồ hình cái bệ cho Vương Vũ. Hai món vật phẩm này chính là đạo cụ quan trọng nhất để phong ấn Sứ Đồ Thứ Sáu, đợi đến khi chiến đấu có lẽ không có thời gian đưa chúng ra, nên bây giờ cần tìm một người có thể tin được cầm mới được. Nếu như ngay cả Vương Vũ cũng không dựa vào được, thì những người khác thì cũng đừng nhắc đến.

Sau khi Vô Kỵ đưa đạo cụ cho Vương Vũ, đội ngũ tiếp tục tiến lên phía trước. Bởi vì khi lên núi, ma khí ở trên người quái vật đã bị Trái Tim Hắc Ám hấp thu hết, nên bọn chúng đã chạy tứ tán. Bây giờ, Trái Tim Hắc Ám đang đung đưa ở trên bầu trời của đỉnh Lạc Nhật. Mọi người xuyên qua rừng rậm thì đi đến một bình đài trống trải.

Ở vị trí trung tâm của bình đài có một vương tọa, một người đàn ông trung niên có khí chất lười biếng đang tựa vào vương tọa, có vẻ như ông ta đang buồn ngủ.

Người đàn ông trung niên nhìn thấy Vương Vũ đi đến gần bình đài, mí mắt cũng chả thèm nhấc lên, nhắm mắt nghỉ ngơi tiếp.

"Ồ! Đây chính là Sứ Đồ Thứ Sáu hay sao?" Ký Ngạo nhìn Sứ Đồ Thứ Sáu ngồi trên bình đài ở xa, bèn hỏi Vương Vũ với vẻ tò mò.

"Ta cũng không biết..." Vương Vũ lắc đầu, hắn cũng chỉ nghe nói qua mà thôi, chứ chưa bao giờ nhìn thấy Sứ Đồ Thứ Sáu chân chính. Chẳng qua từ Trái Tim Hắc Ám thì không khó để đoán được, Sứ Đồ Thứ Sáu chính là một tên có ma diễm ngập trời, nhưng người đàn ông trung niên ở trên bình đài này, có vẻ như càng giống như một người bình thường.

Vương Vũ dùng thuật Thăm Dò xem sao, ai ngờ kết quả lại như vậy, đâu đâu cũng là dấu hỏi.

HP: ? ? ? ?

MP: ? ? ? ?

Kỹ năng: ? ? ? ?

Giới thiệu nhân vật: ? ? ? ?

Tất cả thuộc tính đều là dấu chấm hỏi, thậm chí ngay tên của nhân vật đều là dấu chấm hỏi. Đây là lần đầu tiên Vương Vũ gặp phải tình huống này.

Đám người Vô Kỵ thấy thế, trên mặt cũng hiện lên vẻ hốt hoảng, chỉ có nhân vật, BOSS hay NPC cao hơn người chơi một trăm cấp, mới có thể giấu tên của mình. Vậy người đàn ông ở trước mắt này là...

"Cấp bậc thấp nhất của đối thủ là 135, mọi người không nên manh động, nhất là Ông ta Ngưu." Vô Kỵ vội vàng chỉ huy ở trong kênh chat.

Những người khác còn dễ nói, bọn họ đều là người chơi già đời ở trong giới game online, biết cái gì nên đụng, cái gì không nên đụng, nhưng tên Vương Vũ này lại không biết trời cao đất rộng, dù Titan sáng thế ở trước mặt hắn, hắn cũng dám dùng trường côn đâm hai lần.

Phụ bản trận doanh cấp 35 Ác Mộng, cấp bậc hạn chế cao nhất là cấp bậc của người chơi ở trong phụ bản cộng với mười lăm cấp, bây giờ nó chính là cấp 50, nhưng nơi này đột nhiên lại xuất hiện một tên quái thai cấp 135, thì quá nửa là NPC của nội dung cốt truyện.

BOSS của nội dung cốt truyện chính là loại NPC cấp cao chuyên giúp đỡ người chơi chiến đấu ở trong phụ bản. Nếu như người này bị Vương Vũ đâm hai lần thì đời này bọn họ đừng nghĩ qua được phụ bản này.

Vương Vũ còn muốn cho người trung niên kia ăn một viên đạn, nhưng sau khi nghe thấy câu nói của Vô Kỵ, Vương Vũ nghĩ một lát, rồi cất đi khẩu súng.

Mọi người trông thấy Vương Vũ thu súng, không thể không lau một vệt mồ hôi lạnh. Thằng nhóc này ẩu thật, may mà Vô Kỵ nhắc kịp, nếu không thì xong con mẹ nó rồi.

Vô Kỵ ổn định lại tinh thần, mang theo đội ngũ đi đến, sau đó hỏi người đàn ông trung niên: "Không biết các hạ là người nào, sao lại ở nơi này?"

Đây là phương thức phát động nội dung cốt truyện của phụ bản, trước tiên nói rõ ý đồ đến, sau đó liên thủ kháng địch.

"Người qua đường!" Thái độ của người đàn ông trung niên cũng không hữu hảo gì, ông ta chỉ trả lời Vô Kỵ một câu bâng quơ.

Vô Kỵ biết một ít NPC cao cấp sẽ có đức hạnh này, sau khi nghe thấy câu trả lời của người đàn ông trung niên cũng không tức giận, mà nói: "Chúng ta là chiến sĩ đến tiêu diệt Sứ Đồ Thứ Sáu, không biết các hạ là địch hay bạn?"

Người đàn ông trung niên nghe thấy thế, quan sát Vô Kỵ một chút, rồi nói: "Ta tên là Leonard!" Sau khi người đàn ông trung niên nói xong, lập tức trên đầu ông ta xuất hiện một cái tên Leonard.

"Vua sát thủ Leonard?" Mọi người nghe thấy tên của người đàn ông trung niên thì la hoảng lên.

Leonard! Một trong bảy vị anh hùng, mặc dù Leonard là một sát thủ danh chấn thiên hạ, nhưng vị đại thần này luôn luôn thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, chưa bao giờ có ai nhìn thấy mặt mũi thật sự của ông ta.

Nhưng không thể chối cãi được, ông ta chính là một NPC cao cấp chân chính, đứng sừng sững ở trên đỉnh của trò chơi, ông ta tuyệt đối là BOSS cấp Truyền Thuyết.

"Cái tên này nghe quen quen." Vương Vũ vừa vuốt đầu vừa lẩm bẩm.

Bắc Minh Hữu Ngư nói: "Ông ta chính là NPC nắm giữ lệnh bài chuyển chức của sát thủ."

"Ồ! Chẳng trách!"

Nếu như Leonard là NPC của nội dung cốt truyện, dù bản thể Sứ Đồ Thứ Sáu đến, có lẽ cũng không sao.

Sau khi nghe thấy cái tên Leonard, không cần nói cũng biết đám người Vô Kỵ hưng phấn ra sao, nhất là bốn tên Đạo tặc, mặt mày càng hớn hở. Bọn họ lấy ra máy ảnh của hệ thống, rồi đi đến nịnh hót.

"Leonard đại nhân! Ta là fan hâm mộ của ngài, không biết trên người ngài có lệnh bài chuyển chức hay không..." Bắc Minh Hữu Ngư nói với giọng hưng phấn.

Người đàn ông trước mắt này chính là ông tổ của Đạo tặc, có thể làm được nhiệm vụ thì tốt, nếu không làm được thì chỉ cần chụp ảnh chung với ông ta, cũng có thể chém gió rất lâu.

"Ồ?" Leonard nhìn Bắc Minh Hữu Ngư với vẻ hứng thú, rồi nói: "Bây giờ, ta còn có việc, sau khi ra phụ bản rồi bàn tiếp."

"Vâng! Cảm ơn ngài! Vậy bây giờ ta có thể chụp ảnh chung với ngài được không?" Bắc Minh Hữu Ngư lại hỏi tiếp.

Leonard gật đầu ý nói không thành vấn đề.

Mặc dù Leonard vẫn có dáng vẻ lười biếng kia, nhưng bây giờ thái độ của ông ta đối với mọi người đã khá hơn nhiều. Tối thiểu nhất, mọi người vây quanh Leonard chụp ảnh chung, Leonard cũng không giận dữ hay xua đuổi. Nếu là NPC cao cấp khác chắc đã phất tay áo bỏ đi.

Lúc này, Vương Vũ đang nói chuyện riêng với Vô Kỵ: "Ngươi không cảm thấy kỳ lạ hay sao?"

"Ngươi nói là?" Vô Kỵ trả lời.

"Chỉ đối phó một con BOSS cấp 50 mà thôi, anh hùng ở trong truyền thuyết lại xuất hiện, ngươi không thấy kỳ lạ hay sao?" Vương Vũ nói.

Vô Kỵ nói: "Ta chỉ hơi kỳ quái mà thôi! Cấp bậc của Sứ Đồ Thứ Sáu dù thấp đến thế nào, nhưng thân phận của hắn cũng bày ở đó, Leonard đến giúp chúng ta tiêu diệt gã thì cũng đúng chứ sao. Vừa rồi, ta đã kiểm tra qua, ID của ông ta đúng như vậy."

NPC của hệ thống không thể nói dối, nếu ID chính xác thì thân phận tuyệt đối sẽ không sai. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Vô Kỵ cảm thấy kỳ quái nhưng không hoài nghi Leonard.

"Chỉ là phân thân của Sứ Đồ Thứ Sáu, chẳng lẽ mình Leonard không giải quyết được hay sao?" Vương Vũ nói tiếp: "Coi như NPC của nội dung cốt truyện, nhưng bây giờ ông ta cũng không có ý giúp chúng ta.

"Điều này..." Vô Kỵ sửng sốt một chút, rồi nói: "Ta đi thử ông ta xem sao."


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment