Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 543 - Chương 545: Biết Xấu Hổ Thì Ngươi Sẽ Thua

Trang 272# 2

 

 

 

Chương 545: Biết xấu hổ thì ngươi sẽ thua
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Messía gật đầu cười, ngay sau đó cảnh tượng của hai người Vương Vũ thay đổi, được đưa đến sân thí luyện.

[Hệ thống: Bạn tiến vào sân thí luyện của Messía, thông qua ba cửa ải thí luyện của Messía sẽ nhận được phần thưởng cuối cùng. Nếu nhiệm vụ thất bại, tất cả người chơi thí luyện sẽ mất tư cách nhận lấy nghiệm vụ tọa kỵ chuyên dụng.]

"Tất cả người chơi thí luyện, trong đó bao gồm cả ta hả..." Linh Lung Mộng nhìn nhiệm vụ rồi hỏi Messía.

Messía mỉm cười, rồi nói: "Bao gồm cả cô!"

"Lão Ngưu không biết xấu hổ, lão nương liều mạng với ngươi, đang êm đẹp tại sao ngươi lại đi gieo vạ lão nương." Yên lặng ba giây, sau đó Linh Lung Mộng nhào về phía Vương Vũ, với tư thế như muốn ăn tươi nuốt sống Vương Vũ.

Linh Lung Mộng chỉ muốn đi theo hóng hớt mà thôi, ai biết trừng phạt của nhiệm vụ lại nghiêm trọng như vậy.

Tọa kỵ chuyên dụng có thể tăng lên tốc độ, tấn công và phòng thủ, cộng thêm Linh Lung Mộng thêm max trí lực, công kích thấp và tốc độ chậm, đang nghĩ một ngày có tọa kỵ mới có thể hết khổ. Nhưng nhiệm vụ này của Vương Vũ đã đập tan hi vọng cuối cùng của Linh Lung Mộng, khiến cô không thể không lo.

"Không không..." Vương Vũ vừa tránh vừa chỉ về phía Messía, rồi nói: "Ta cũng không biết, chính là gã đó lừa cô."

Khuôn mặt của Messía vẫn mỉm cười như cũ: "Ngươi cũng đâu có hỏi ta."

Vương Vũ và Linh Lung Mộng: "..."

"Đừng bi quan như vậy." Messía lại nói: "Lỡ như hoàn thành nhiệm vụ, cô cũng có phần thưởng."

Messía không nói câu này còn tốt, gã nói ra câu này càng khiến Linh Lung Mộng tuyệt vọng hơn, vạn nhất... Nhìn NPC dùng từ thế kia, đã báo ra xác xuất thành công chỉ có 0.01 %.

"Thật xin lỗi... Ta cũng không biết chuyện lại như vậy." Vương Vũ nói xin lỗi, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, thuộc tính của Vương Vũ đã biến thái như vậy, nhưng khi nghe nói đến không thể học tập khinh công cũng phải cân nhắc xem có nên nhận nhiệm vụ hay không, chứ đứng nói đến Linh Lung Mộng chỉ dựa vào cái này để sống ở sau này...

"Bây giờ mới nói thì làm được cái gì, ngươi hủy lão nương một đời, ngươi phải phụ trách đấy." Linh Lung Mộng nói.

"Phụ trách thì thôi đi, cùng lắm thì báo thù cho cô khi cô bị bắt nạt mà thôi." Vương Vũ cò kè mặc cả.

Linh Lung Mộng nhếch miệng nói: "Được rồi! Được rồi! Đừng nói nhảm nữa, xem ra ngươi không có thành ý, nghĩ xem làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ này đi."

"Ặc..." Vương Vũ im lặng.

Nói cho cùng Linh Lung Mộng vẫn rất phóng khoáng, nếu đổi thành người khác bị lừa thế này, chắc đã liều mạng rồi. Lúc đó, Linh Lung Mộng chỉ tức giận một hồi, bây giờ lại giống như không có việc gì. Tính cách này nói dễ nghe là có lòng dạ lớn, cón nói khó nghe là không tim không phổi. Chẳng qua nói đi thì phải nói lại, một cung thủ thêm max trí lực còn chơi hăng hái như vậy, người có tim có phối sẽ không làm như vậy.

Nhiệm vụ thí luyện của Messía chia làm ba cửa ải, theo thứ tự nhảy cao, chạy bộ và chiến đấu với BOSS.

Mỗi khi qua một cửa ải thì hệ thống sẽ thưởng cho người chơi một cái danh hiệu, thông qua ba cửa ải thì ba danh hiệu sẽ dung hợp thành danh hiệu Đứa Con Của Gió.

Khâu quan trọng của nhiệm vụ ẩn cơ bản giống với nhiệm vụ bình thường, nhưng điểm khác biết chính là ở trong cửa ải sẽ có chướng ngại, mà còn có BOSS Messía làm đối thủ cạnh tranh. Nếu như thành tích của Messía vượt qua người chơi, dù người chơi có thông qua cửa ải thì cũng bị xem là thất bại.

Vương Vũ xem hết giới thiệu của thí luyện, không thể không khinh bỉ hệ thống đến cực điểm.

Trước mắt, kỳ thật thiết lập rất bình thường, nhưng dùng Messía làm đối thủ cạnh tranh, điều này quả thật khinh người quá đáng.

Messía là tinh tinh gió, đã tranh tài với gã, mà thành thích còn phải vượt qua gã, đây không phải là nói nhảm hay sao?

Cửa ải thí luyện đầu tiên có tên là "Ngược Gió Mà Lên", chính là ba người ở trong một cảnh tượng rồi nhảy lên núi, mà ở trên núi thỉnh thoảng còn rơi xuống vài hòn đá và gỗ làm chướng ngại vật... Hơn nữa còn thiết lập ở trong cửa ải, dù người chơi nhảy cao bao nhiêu, một khi bị chướng ngại vật đập trúng, thì phải nhảy lại từ đầu. Đây chính là chỗ khó nhất của cửa ải này.

Nghề nghiệp Võ sư có điểm mạnh là nhảy cao, mà Vương Vũ lại có thân thủ nhanh nhẹn, nên có lòng tin với cửa ải này. Chẳng qua, khi Vương Vũ nhìn thấy Messía đang bay ở trên không trung thì buồn bực.

"Ngươi không có chân thì nhảy như thế nào?" Vương Vũ hỏi Messía, Messía ngay cả chân cũng không có, rõ ràng là không thể nhảy được.

"Ta không nhảy!" Messía nói: "Ta chỉ bay!"

"...Thí luyện này khiến người chơi sống sao đây?" Vương Vũ đã cảm thấy chết lặng với thiết lập không công bằng của nhiệm vụ. Sau khi, nghe nói đối thủ của mình là một tên biết bay, Vương Vũ không cảm thấy kích động, mà bỏ đi câu hỏi ở trong đầu.

Cảnh tượng ở trong cửa ải Ngược Gió Mà Lên trên dưới trái phải đều phải nhảy hơn trăm cái. Người chơi chỉ bò thôi cũng đã hết sức rồi, nay còn phải tránh đi chướng ngại vật rơi từ trên trời xuống và đối thủ thì lại bay lên...

Một bay một nhảy, khái niệm của hai chữ này không hề giống nhau. Vương Vũ hoài nghi nhiệm vụ này là hệ thống cố ý làm khó người chơi.

"Đừng cằn nhằn nữa, thực lực của ta đã yếu đi rất nhiều, chỉ cần nghĩ ra cách, các ngươi có thể chiến thắng." Messía xoa tay rồi nói với Vương Vũ và Linh Lung Mộng đang có vẻ mặt đắng chát: "Vả lại, hai người các ngươi chỉ cần một người thắng ta, coi như các ngươi thắng."

"Ngươi nói điều này chả bằng không nói?" Vương Vũ trợn mắt nhìn Messía, rồi nói.

Cao hơn và nhanh hơn, hai nhiệm vụ này có quan hệ đến nhanh nhẹn, Linh Lung Mộng chỉ là một cung thủ trí lực phế vật, Vương Vũ nên trông cậy vào nàng chạy thắng Tinh Linh Gió hay trông cậy vào nàng nhảy thắng Tinh Linh Gió?

Messía mỉm cười không nói chuyện, Linh Lung Mộng kéo lại Vương Vũ rồi nói: "Ta đã nghĩ ra đối sách."

"Đối sách?" Vương Vũ hỏi nhỏ: "Đối sách gì?"

"Chúng ta có thể làm như vậy và như vậy." Linh Lung Mộng nhỏ giọng nói ra biện pháp của mình ở trong kênh chat,

Vương Vũ nghe xong biện pháp của Linh Lung Mộng, bèn vuốt cằm rồi nói: "Nhìn không ra, cô lại nghĩ ra biện pháp tốt như vậy."

"Đừng nói nhảm, hơn ba mươi cấp đều thêm trí lực, thông minh hơn ngươi là chuyện bình thường." Linh Lung Mộng nói với vẻ đắc chí.

Vương Vũ lại chần chờ, rồi nói: "Biện pháp này cũng được, cô có thể không biết xấu hổ nhưng ta..."

"Móa! Nói gì thế, hệ thống vẫn luôn không biết xấu hổ, biết xấu hổ sẽ thua." Linh Lung Mộng nói với Vương Vũ với vẻ khinh bỉ.

Vương Vũ nghĩ một lát cảm thấy đúng là như vậy, hệ thống đã không biết xấu hổ dùng bay thi với nhảy, hắn không biết xấu hổ một lần cũng đâu có ảnh hưởng gì.

"Đúng thế! Nói có lý lắm, vậy làm theo cách của cô đi."

Nói xong, Vương Vũ bèn đứng đậy, rồi đi đến vị trí gần Messía.

Messía cười hỏi: "Nghĩ ra đối sách rồi hả?"

"Nghĩ ra rồi?"

"Vậy chúng ta bắt đầu đi?"

"Được rồi! Bắt đầu đi!" Vương Vũ chọn xác nhận, lập tức trên màn hình xuất hiện đếm ngược.

Khi đếm ngược về một, Messía vừa định bay lên, Vương Vũ đột nhiên hỏi: "Này Messía, bây giờ ngươi bao nhiêu cấp?"

"Giống như ngươi, cấp 40." Messía nói không chút nghĩ ngợi.

"Ha ha! Vậy xin lỗi!" Trong khi nói chuyện, Vương Vũ đã đưa tay chụp lấy Messía.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment