Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 60 - Chương 60: Công Hội Vô Sỉ Nhất (1)

Trang 31# 1

 

 

 

Chương 60: Công Hội Vô Sỉ Nhất (1)
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===

"BOSS rớt gì vậy?" Thứ khiến bọn họ cảm thấy hứng thú nhất vẫn là trang bị do BOSS Hoàng Kim rơi ra.

Minh Đô lập tức móc toàn bộ mọi thứ rơi từ BOSS cho mọi người xem.

Lạc Nhật Lưu Quang (Chiến nhận) (Ám Kim)

Vật công: 115 - 150

Ma công: 42 - 75

Vũ Dũng: Kỹ năng bị động, công kích thường có thể tạo 30% tỷ lệ khiến mục tiêu tàn phế, giảm 35 điểm tốc độ đánh, giảm 35% tốc độ di chuyển.

Thần Lực: Kỹ năng bị động, tấn công cận thân có 25% tỷ lệ tạo thành trọng kích với mục tiêu, tạo ra 0.5 giây choáng.

Cuồng Nhiệt: Kỹ năng chủ động, trong 30 giây tăng 30% thuộc tính của người chơi cùng đội.

Băng Sơn Kích: Kỹ năng chủ động, phạm vi sát thương + kỹ năng di chuyển vị trí trong khoảng cách thi pháp 500 mét, sát thương bằng sát thương vật lý của 120% lực chiến, phạm vi tác dụng 300, thời gian hồi 8 giây, tiêu hao 100 điểm nội lực.

Nghề nghiệp yêu cầu: Chiến sĩ, Kỵ sĩ

Cấp độ yêu cầu: 30

Chiến giáp Titan (Bạch Ngân)

Vật phòng: 110 - 130

Ma phòng: 22 - 25

Sức mạnh Titan: Lượng máu tăng tối đa 500 điểm.

Trái Tim Titan: Trong 5s miễn sát thương của người chơi, có thể tự động chữa thương, tốc độ phục hồi sinh mệnh tăng lên tối đa 2%.

Nghề nghiệp yêu cầu: Chiến sĩ, Kỵ sĩ.

Cấp độ yêu cầu: 20

"Tam Liên Trảm": Kỹ năng hiếm, cần nghề nghiệp: Chiến sĩ vũ khí

"Bối Thứ Tăng Cường": Kỹ năng hiếm, cần nghề nghiệp: Thích khách

Cuối cùng còn một phương thuốc, "Hợp tề phục hồi trung cấp": Vật phẩm hiếm, cần nghề nghiệp phụ: Dược tề sư cao cấp, Luyện kim sư.

"Mọe!"

Sau khi móc hết những thứ này ra, mặt Minh Đô tái nhợt cả đi, tất cả mọi thứ này dều dành cho các nghề nghiệp cận chiến, không có cái nào cho hắn ta sử dụng cả.

Điều này cũng hợp lý, Urtus vốn là BOSS loại hình Chiến sĩ, hệ thống dù không đáng tin thế nào thì cũng sẽ không để con BOSS này đánh rơi pháp trượng được. Nó là thổ phỉ, chẳng lẽ còn có nhã hứng sưu tập cất chứa hay sao.

Minh Đô không thích không có nghĩa là người khác không thích. Ba người Doãn Lão Nhị, Bao Tam và Danh Kiếm Đạo Tuyết nhìn chằm chằm đống đồ này, nước dãi cũng nhỏ ra.

"Mấy thứ này chia chác thế nào?" Vương Vũ hỏi ý kiến mọi người.

Vương Vũ không phải loại người vì tư lợi cá nhân, hắn đương nhiên biết nếu không có những người khác quấn chân quái nhỏ, không có Minh Đô hỗ trợ, hắn hoàn toàn không thể làm thịt được BOSS, nếu nhiệm vụ là của chung, đương nhiên không thể một mình độc chiếm chiến lợi phẩm được.

"Ặc..." Mọi người đều cúi đầu.

BOSS chết như thế nào, bọn họ biết rất rõ, Vương Vũ vẫn tự hiểu lấy, nhưng bọn họ ngại mở miệng.

Cuối cùng vị hội trưởng Vô Kỵ là người quyết định, bèn nói với Vương Vũ: "Lần này ngươi có công lớn nhất, ngươi chọn một vật trước đi, sau đó những cái khác chúng ta dựa vào nhu cầu chia tiền theo giá thị trường!"

Vương Vũ gãi đầu, rồi thò tay cầm lấy phương thuốc "Hợp tề phục hồi trung cấp" kia và nói: "Không có cái nào cho ta dùng cả, vậy ta lấy cái này đi..."

Áo giáp Titan có vật phòng rất cao, còn mang theo hai kỹ năng bị động không tệ, là trang bị cực phẩm cho tanker, bị Doãn Lão Nhị lấy.

Tam Liên trảm là kỹ năng hiếm của Chiến sĩ vũ khí, mà trong bọn họ thì chỉ có mình Bao Tam là Chiến sĩ vũ khí, đương nhiên cũng thuộc về Bao Tam. Tuy kỹ năng này có giá trị xa xỉ, nhưng ai bảo Bao Tam là người có tiền đâu.

Bối Thứ Tăng Cường thì càng khỏi phải nói, nghe tên rõ ràng là để cho Danh Kiếm Đạo Tuyết sử dụng. Danh Kiếm Đạo Tuyết thì không phải kẻ thiếu tiền, nên cũng tiện tay lấy luôn.

Lạc Nhật Lưu Quang là vũ khí cấp 30, mặc dù nó thuộc cấp Ám Kim, nhưng vì không xác định được giá cả nên không ai dám lấy, cuối cùng bọn họ đề nghị đưa lên đấu giá, bán được nhiêu thì chia đều cho mọi người.

Đám người Toàn Chân Giáo, ai không được tiền thì có được trang bị và kỹ năng, ai không có được trang bị và kỹ năng thì lấy được tiền, nên tất cả đều vui vẻ.

Lúc này, thông cáo thế giới vang lên.

[Thông cáo: Vô Kỵ, Bao Tam, Xuân Tường, Ký Ngạo, Danh Kiếm Đạo Tuyết, Thiết Ngưu, Minh Đô và Doãn Lão Nhị của Toàn Chân Giáo bảo vệ lãnh địa công hội thành công, trở thành công hội đầu tiên bảo vệ lãnh địa trong Trọng Sinh, sự vẻ vang của bọn họ đã được vinh danh nơi sử sách.]

[Thông cáo: Vô Kỵ, Bao Tam, Xuân Tường, Ký Ngạo, Danh Kiếm Đạo Tuyết, Thiết Ngưu, Minh Đô và Doãn Lão Nhị của Toàn Chân Giáo bảo vệ lãnh địa công hội thành công, trở thành công hội đầu tiên bảo vệ lãnh địa trong Trọng Sinh, sự vẻ vang của bọn họ đã được vinh danh nơi sử sách.]

Những con chữ đặc biệt xuất hiện ngay bên trên màn hình, chạy ba lần liên tục, khiến người ta nhìn mà khiếp sợ.

Lần này chính là lưu vào sử sách! So với hai lần Vương Vũ giết BOSS lúc trước, lần này trang trọng hơn không biết bao nhiêu lần, xem ra việc lưu danh sử sách cũng được chia ra làm sự kiện lớn và sự kiện nhỏ.

Thông cáo xuất hiện, toàn bộ thế giới trò chơi đều sôi trào...

"Ôi mẹ nó, đám cháu trai kia thật sự bảo vệ được lãnh địa rồi à?"

"Đậu xanh rau má, bọn họ chỉ có tám người thôi mà!! Sao có khả năng chứ!!"

"Tiền của ta, a a a, ta đã cược hẳn mười vàng vào việc bọn họ không bảo vệ được..."

Nghe có người nhắc đến tiền, tất cả những người tham gia cá cược đều khiếp sợ, khuôn mặt đều bị phủ thêm vẻ lo lắng... Trong lúc nhất thời, toàn bộ trò chơi vang dậy những tiếng kêu than.

Thành Thiên Phong, Hoàng Sa Tế Nhật đang dẫn đội đi cày cấp, khi nhìn thấy thông cáo thì khiếp sợ tới mức ngây người ra, sau đó bùi ngùi: "Không hổ là Toàn Chân Giáo, lúc nào cũng có thể làm ra những chuyện khiến người ta bất ngờ."

Vạn Lý Cuồng Phong buồn cười nói: "Sao vậy? Ngươi có áp lực gì à?"

Hoàng Sa Tế Nhật đáp: "Ta thì có áp lực cái quái gì, mục tiêu của đám người kia không hề giống chúng ta."

Vạn Lý Hoàng Sa là một công hội lớn, mục tiêu của bọn họ đương nhiên là xưng bá thế gian, dương danh thiên hạ.

Mà Toàn Chân Giáo thì không có cái hùng tâm tráng chí đó, nói theo kiểu hơi làm màu thì những người này chẳng hề có hứng thú với việc dương danh, điều duy nhất khiến bọn họ cảm thấy hứng thú là giẫm đạp những người giương danh thiên hạ kia dưới lòng bàn chân, sau đó ngắm vẻ mặt khiếp sợ của bọn họ.

Thành Thiên Long, Độc Cô Cửu Thương đang trò chuyện vui vẻ với mấy cô em trong cùng công hội ở trên kênh công hội: "Ta nói cho các nàng biết, ta chính là cục trưởng quản lý đô thị, có rảnh thì đến chỗ ta, ta dẫn các nàng lên con xe Land Rover của ta đi hóng gió, sau đó chúng ta tới bên hồ chơi xe..."

Đúng lúc này, thông cáo vang lên, Độc Thủ Phong Cái cuống quít cắt ngang lời tán tỉnh của Độc Cô Cửu Thương, kinh hoảng hô to: "Đại ca, đám khốn kiếp kia thật sự bảo vệ lãnh địa thành công rồi!"

Độc Cô Cửu Thương thản nhiên đáp: "Thành công thì thành công, ta biết trước là bọn họ sẽ thành công rồi!"

"Nhưng không phải ngươi nói là..." Độc Thủ Phong Cái nghẹn họng.

Độc Cô Cửu Thương tỏ ra rất trấn định: "Hừ, Toàn Chân Giáo cũng được coi là đối thủ của chúng ta, đương nhiên cũng có chút thực lực rồi, nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Người trẻ tuổi, gặp chuyện là phải bình tĩnh, đừng có hoảng hốt thế!"

"Điều này..." Độc Thủ Phong Cái có chút cạn lời.

Đột nhiên hắn ta nhận được tin nhắn riêng từ Độc Cô Cửu Thương: "Mẹ nó, làm sao đám tiện nhân kia lại bảo vệ thành công được? Ta đã cược hẳn 100 vàng là chúng không giữ được mà... Có phải hệ thống bị lỗi không! Mẹ bọn nó chứ, ôi tiền của ta..."

"..." Độc Thủ Phong Cái lệ rơi đầy mặt, cái tên thích bốc phét này.

Lúc này công hội chịu áp lực nặng nề nhất chính là Liên Minh Huyết Sắc.

Thành Dư Huy này chỉ có vài công hội, trong đó hai công hội lớn nhất là Liên Minh Huyết Sắc và Quân Đoàn Tường Vi.

Người ta đều biết hai công hội này có mối quan hệ khá thân thiết, cho nên ở thành Dư Huy này, Liên Minh Huyết Sắc được công nhận là đứng đầu.

Nhưng hôm nay, bọn họ không phải nữa rồi!

Toàn Chân Giáo bảo vệ lãnh địa thành công, được hệ thống chứng nhận là công hội đứng đầu thế giới, cho dù Liên Minh Huyết Sắc bọn họ đứng thứ nhất thành Dư Huy thì chẳng là cọng lông gì so với Toàn Chân Giáo, đứng đầu thế giới và đứng đầu một tòa thành chính, vốn chênh lệch không thể nào so sánh được. Nếu cứ cố ép so sánh, Liên Minh Huyết Sắc sẽ trở thành trò cười ngay.
 

 

 

Bình Luận (0)
Comment