Trang 312# 1
Chương 624: Dưới đất không lối thoát, chỉ có thể đi trên không.
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===
“Trời...”
Mọi người đều chỉ trích khi nghe những lời của Vương Vũ: “Lão Ngưu à, hành vi của loại người khoe khoang như ngươi rất đáng khinh bỉ, có biết không?”
“Đúng đấy, một mình ngươi kiếm được đồ tốt còn chưa tính, lại làm chúng ta ghen tị, lương tâm của ngươi đâu? Khinh bỉ ngươi, khinh bỉ vô cùng vô tận!”
“Rất có lý.” Vương Vũ lầm bầm: “Ta đây đang có suy nghĩ muốn dạo một vòng quanh các người hướng dẫn kỹ năng, các ngươi đã nói như vậy thì đợi lát nữa có đồ tốt cũng không nói cho các ngươi biết đâu.”
“Con mẹ nó, lão Ngưu ngươi đi một vòng đến Giáo đường đi, xem có thể làm thịt quan đại thần hay không, biết đâu rơi ra Thần khí hay Thần kỹ gì của Mục sư thì sao.” Vô Kỵ nghe vậy đột nhiên đổi đề tài, nói với vẻ hứng phấn.
“Lão Ngưu, đi Võ quán, Võ quán đi!” Ký Ngạo la to.
Những người khác cũng la theo: “Đi Nơi đóng quân của Chiến sĩ đi, đi Sân bắn của Cung thủ ấy,...”
Minh Đô lại càng khoa trương hơn, trực tiếp dùng icon spam dữ dội: “Ngài Ngưu à, đi Học viện Pháp Sư đi, nơi đó nhất định có đồ tốt đó!” Sau đó hắn ta đã bị Vô Kỵ cho lệnh cấm nói.
Ngay sau đó Minh Đô lại điên khùng nói chuyện riêng với Vương Vũ, lại bị Vương Vũ đẩy vào sổ đen.
Đúng lúc này, đột nhiên Vương Vũ nghe được xung quanh xuất hiện một tràng tiếng bước chân, hắn bèn vội ngẩng đầu nhìn theo, chỉ thấy NPC bù nhìn nhiều vô số, đang chạy sang đây vây xem, xem chừng bọn chúng bị tiếng nổ mạnh vừa rồi thu hút đến.
Phía sau NPC bù nhìn còn có thủ vệ đi theo, sau một khoảng thời gian đám NPC đã chặn chật ních con đường hai bên Vương Vũ.
Cấp bậc những tên NPC này có cao có thấp, còn có rất nhiều tên với thuộc tính là dấu chấm hỏi, lại có một kẻ thậm chí ngay cả tên cũng là dấu chấm hỏi, đầu Vương Vũ chợt chảy mồ hôi lạnh.
Đệch một con NPC tùy tiện nổ tung thì ngay cả BOSS lớn siêu cấp cũng bỏ mạng theo, nếu như Vương Vũ lại giết vài con, còn không phải bản thân sẽ chết trước chúng nó hay sao.
“Được rồi, lần nãy đã không thể đi được nữa rồi!”
Vương Vũ ầm thầm buồn bực, tung người nhảy lên nóc nhà.
Tay chân của quái vật bù nhìn cứng ngắc, đi đường cũng khiến cho người ta thương xót, còn về kỹ thuật sinh động như nhảy lên mái nhà này, thực sự không có nhiều khả năng để thực hiện.
Hơn nữa nhưng con quái bù nhìn này không có não, nhận thức đúng đối tượng oán hận sẽ theo tới cùng, Vương Vũ trên nóc nhà, bọn chúng ngay dưới mái hiên nhón chân lên mà không biết mỏi mệt, chỉ có thủ vệ cùng với NPC nhìn không ra thuộc tính còn đuổi theo Vương Vũ, những NPC khác chỉ có thể đi vòng theo các con đường.
Mặc dù NPC đa phần đang ở phía dưới, thế nhưng kẻ đuôi theo phía sau mới đáng sợ nhất, Vương Vũ không dám buông lỏng dù chỉ một chút, hắn bật hình thức khinh công, một đường bỏ trốn.
Vương Vũ không muốn chạy theo cách này, bọn NPC trên mặt đất giống như những quả cẩu tuyết chạy rầm rập, xuất hiện ngày càng nhiều hơn.
Vương Vũ vốn muốn tìm một nơi an toàn để trèo lên, ai ngờ những con NPC này lại phản ứng mãnh liệt như vậy, làm cho Vương Vũ lâm vào cảnh dưới đất không có lối thoát.
“Lão Ngưu, sao vậy? Ngươi đang đánh chết Quan đại thần hả?” Bên này Vô Kỵ vẫn còn gào thét trong kênh nói chuyện.
“Giết cái con khỉ khô ấy, ta đang bị NPC đuổi giết đây.” Không nói đến việc Người hầu của Thần là Quan đại thần có bị biến thành con rối hay không, bên này tên NPC ngay cả cái tên cũng không hiện ra kia, đã sắp đuổi sát phía sau Vương Vũ một khoảng không xa rồi, hắn làm gì có thời gian đi giết Quan đại thần gì đó chứ.
Vương Vũ cũng không biết cuộc đời mình sao lại oan nghiệt đến vậy, mỗi khi hắn đến một thành chính đều sẽ tựa như con chuột bị đám NPC cùng với thủ vệ rượt theo mấy con phố, con mẹ nó có đi gây chuyện với ai đâu, hắn chỉ chơi game thôi mà, sao lại làm cho người thần phẫn nộ rồi.
Sau một hồi chạy như điên trên đường, Vương Vũ đã chạy đến cuối mái nhà, tiếp tục chạy về phía trước chính là con đường lớn rộng rãi, đối diện đường lớn là một tòa nhà rất cao, khắp nơi trên đường đều có NPC, hắn mà đi xuống chắc chắn sẽ lành ít dữ nhiều.
“Con mẹ nó! Xem ra chỉ có thể chạy ở phía trên này thôi!”
Thấy cái tên NPC ở phía sau sắp đuổi kịp đến, Vương Vũ cắn răng đổi vũ khí thành trường côn, hắn xoay người chỉa một côn vào đầu tên NPC không tên kia.
Tên NPC không tên kia chạy nhanh nên lực đánh vào người cũng lớn, Vương Vũ cảm nhận được một dòng lực đánh ngược lại từ một đầu của trường côn, nói thì chậm nhưng xảy ra lại nhanh, Vương Vũ nương theo nguồn lực nhún người một cái, tung người phóng qua đường lớn, bay lên nóc nhà rất cao ở đối diện.
Khoảng cách nhảy cao của bọn thủ vệ có hạn, Vương Vũ bay qua đường lớn, bọn thủ vệ vội nhảy xuống đất, đồng thời NPC đuổi theo trên mặt đất kiễng chân đi theo, chỉ còn lại NPC có mấy dấu chấm hỏi đuổi sát phía sau Vương Vũ.
“Đệch mợ, cao như vậy mà nó cũng có thể nhảy lên sao?”
Vương Vũ khóc không ra nước mắt khi nhìn đến NPC ở phía sau, trong các người chơi chỉ có Võ sư mới có lực tung người cực cao, con mẹ nó cũng không biết những thứ NPC này ăn cái quái gì, lại có thể nhảy cao như vậy, hệ thống cũng chẳng hợp lý chút nào.
“Tòa nhà nào cao nhất trong thành chính vậy? Cầu chỉ giáo ngay!” Vương Vũ tìm đến sự trợ giúp.
“Giáo đường Mục Sư, Giáo đường Mục Sư ấy! Đã giải đáp.” Vô Kỵ trả lời trước tiên.
Những người khác không có ai phản đối, bởi vì ngoại trừ thành chính đặc biệt ra, Giáo đường Mục Sư thật sự là tòa nhà cao nhất trong mỗi thành chính thông thường.
Người ta cùng kiếm cơm với Thần đó, dĩ nhiên phải gần Thần hơn một chút rồi.
“Con khỉ khô ấy, bây giờ ta đang trên nóc nhà của Giáo đường, còn nơi nào cao hơn hay không.” Vương Vũ thoáng nhìn qua tòa nhà dưới chân, tùy tiện trả lời.
Lúc này Dương Na nói: “Lão Lý, hãy để ta nói cho mọi người biết, Vô Kỵ đi chết đi, Tòa tháp nguyên tố của Học viện Pháp Sư mới là tòa nhà cao nhất thành chính.”
“Đúng vậy, ha ha, Tòa tháp nguyên tố là cao nhất, Vô Kỵ người làm cái trò quái gì chứ, chỉ biết nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.” Dương Na vừa nói như thế, lúc này mọi người mới nhớ tới, thành chính thông thường thực sự có một tòa nhà như vậy.
Tòa tháp nguyên tố được các Pháp sư xây dựng để hấp thu các nguyên tố của trời và đất, tòa nhà càng cao lại càng dễ nghiên cứu, mấy ông già Pháp sư cũng không thiếu tiền, dĩ nhiên Tòa tháp nguyên tố sẽ được xây rất cao.
Chẳng qua người không có chức vụ không thể tiến vào, nhất thời mọi người cũng không nhớ ra được.
“Ta biết rồi.” Trong thời gian nói chuyện, Vương Vũ đã sắp lướt qua khu vực Giáo đường, tiến đến Học viện Pháp Sư, quả nhiên trên trận pháp ngôi sao sáu cánh ở vị trí trung tâm của Học viện Pháp Sư, trong đó có một tòa tháp cao đứng sừng sững, cao vút trong tầng mây.
Vương Vũ không nói hai lời, tung người lên sau đó lao đến, thế nhưng NPC cùng với bọn thủ vệ ở phía sau, sau khi đuổi đến phạm vi Học viện Pháp Sư thì ngừng lại, không dám đi đến phía trước nửa bước.
Vương Vũ chuyên tâm trốn tránh sự đuổi giết của bọn chúng, hoàn toàn không chú ý đến tình hình phía sau, leo lên đỉnh tháp.
“Con mẹ nó, chẳng lẽ tên nhóc này có tình báo nội bộ?”
Thấy Vương Vũ không hề do dự, giẫm lên đầu tường thành rồi một đường trực tiếp nhảy lên Tòa tháp nguyên tố, đám người trong tổ giám sát không khỏi hoảng sợ.
Đệch đệch đệch, tuy ở phụ bản này BOSS với quái vật nhiều vô số, thế nhưng BOSS cuối Con Rối Của Thần lại ở ngay tại đỉnh tháp của Tòa tháp nguyên tố.
Thế nhưng điều này cũng không quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là những con rối bù nhìn trong thành Atlanta này đều bị Con Rối Của Thần gieo mầm móng vào người. Mỗi một NPC hoặc thủ vệ chết đi, lực lượng của Con Rối Của Thần sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn, nếu khiêu chiến thất bại thì các đạo cụ cũng như trang bị trong phụ bản này, sẽ rơi ra tất cả.
Sở dĩ nhóm thiết kế điều chỉnh tỉ lệ rơi cực cao cho những NPC này, vì muốn tạo điều kiện cho người chơi.
Nhưng hôm nay Vương Vũ chỉ mới giết một NPC không quan trọng gì, lại nhào thẳng đến Tòa tháp nguyên tố, điều này không khỏi khiến cho toàn bộ nhóm nhân viên trong trò chơi, cảm thấy hoang mang một lúc.
Hiện tại Con Rối Của Thần chưa thức tỉnh, thuộc tính của nó chỉ có một phần mười trạng thái đầy đủ, Vương Vũ lại leo lên tháp nhanh chóng và dứt khoát như vậy, không thể không khiến cho bọn họ nghĩ rằng có người tiết lộ cách tấn công phụ bản.