Ta Là Võ Học Gia (Dịch Full)

Chương 630 - Chương 632: Đừng Ôm Chút Ảo Tưởng Gì Với Mặt Mũi Của Hệ Thống

Trang 316# 1

 

 

 

Chương 632: Đừng ôm chút ảo tưởng gì với mặt mũi của hệ thống
Shared by: ebookshop.vn -
=== oOo ===




Bản lĩnh của Vương Vũ, mấy người Toàn Chân Giáo không thể quen thuộc hơn được nữa, mọi người chơi game với nhau lâu như vậy, có gặp phải BOSS khó đối phó hơn nữa, Vương Vũ cũng có thể vừa trò chuyện vừa giải quyết được, lâu ngày khiến mọi người có ấn tượng rằng thực lực của con hàng này không có giới hạn.

Thế mà lúc này Vương Vũ không nói năng gì, mọi người đương nhiên cũng cảm giác được tính nghiêm trọng của tình hình.

"Bà mẹ nó, chẳng lẽ lão Ngưu chết rồi bị ném ra ngoài?" Minh Đô kinh ngạc nói.

Xảy ra chuyện như này chỉ có hai khả năng, hoặc là Vương Vũ gặp phải đối thủ mạnh đến mức không rảnh tay ra được, hoặc là đã bị BOSS giết rồi, còn đang đợi ở giao diện phục hồi.

Nghe thấy lời nói của Minh Đô, mọi người vội vàng kéo giao diện đội ngũ ra, thấy nick của Vương Vũ vẫn sáng, lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra Vương Vũ vẫn chưa chết, chẳng qua gặp phải phiền toái, dĩ nhiên tình huống cũng không lạc quan lắm, tuy BOSS còn chưa giết được Vương Vũ, nhưng mà có thể chèn ép đến mức Vương Vũ ngay cả tin nhắn cũng không thể gửi được, có thể thấy BOSS lần này rất mạnh, chưa bao giờ gặp phải.

"Nhất định là lão Ngưu gặp phải phiền toái rồi, chúng ta mau chóng đi giúp hắn thôi." Minh Đô gấp gáp gào lên đòi xông vào trong thành, bị Bao Tam bên cạnh kéo giật lại.

"Ngươi định thừa cơ hội này chạy vào trong thành tìm giết mấy con quái thì có." Bao Tam mắt lạnh khinh bỉ nói.

Cả đám người Toàn Chân Giáo lăn lộn cùng nhau nhiều năm như vậy, vô cùng hiểu rõ tính cách từng người, tỷ lệ rơi đồ của quái vật ở phụ bản này vô cùng cao, hơn nữa NPC trong phó bản cũng không khó đối phó như theo lý thuyết, dựa vào tính cách của Minh Đô, không tranh thủ cơ hội này đi vơ vét, chắc chắn không phải tính cách của hắn ta.

Minh Đô cười hì hì nói: "Hì hì, trên đường đi giúp đỡ thuận tay giết thêm mấy quái nữa, dù sao nhàn rỗi thì cũng nhàn rỗi rồi, đừng lãng phí chứ sao."

"Không thể giết quái trong thành được!" Đột nhiên, Vô Kỵ vẻ mặt lạnh lùng nói.

"'Dựa vào cái gì chứ?" Vừa nghe thấy Vô Kỵ nói như thế, không chỉ Minh Đô, ngay cả Ký Ngạo cũng không vui, NPC thành Atlanta có chỉ số thông minh thấp, thuộc tính yếu, rõ ràng còn dễ đối phó hơn quái hoang dã cấp 60, hơn nữa đồ vật rơi ra đều là những đạo cụ hiếm có rất có tác dụng trong thực tế, đối với mọi người mà nói, đám người kia giống như máy rút tiền, không giết thì thật có lỗi với hệ thống.

"Hệ thống vất vả lắm mới phát phúc lợi một lần lại không nhặt, cũng quá không nhân đạo rồi." Ký Ngạo khó chịu nói.

"Ôi chao, ngươi cũng nhìn ra đây là chuyện chỉ khi trời sập mới có rồi đấy hả?" Vô Kỵ cười lạnh hỏi Ký Ngạo.

"Hả? Sao cơ? Chẳng lẽ không đúng à?" Ký Ngạo hỏi lại.

Vô Kỵ cười ha ha nói: "Ha ha, ngươi mới chơi game ngày đầu tiên đấy à? Từ bao giờ hệ thống lại để cho người chơi chiếm được lợi ích vậy?"

"Á..." Vô Kỵ vừa dứt lời, Ký Ngạo sửng sốt một chút, sau đó thì không nói gì nữa, Minh Đô bên cạnh cũng đang định phụ họa, lập tức biết thời thế nuốt lời định nói vào trong bụng.

Thật đúng là đừng nói, mọi người chơi "Trọng Sinh" lâu như vậy, từ trước đến nay vẫn luôn bị hệ thống bóc lột bằng đủ mọi cách, khen thưởng đến tận tay rồi, NPC của hệ thống cũng hận không thể kiếm chút béo bở, còn về chuyện hệ thống phát phúc lợi như thế này, hoàn toàn chưa từng thấy bao giờ, cho dù có, cũng chỉ có thể là hai chữ "cạm bẫy".

"Chẳng lẽ chỗ này có cạm bẫy gì?" Minh Đô lòng vẫn còn sợ hãi nói.

"Nói thừa, chắc chắn là có, vừa nãy lão Ngưu vẫn còn vui vẻ nói chuyện với chúng ta, chẳng qua chúng ta chỉ mới hạ được một lớp NPC ở xung quanh cổng thành mà thôi, hắn lại đột nhiên im lặng, ngươi còn không nghĩ cho cẩn thận xem đã xảy ra chuyện gì sao?" Vô Kỵ nhắc nhở: "Chẳng lẽ các ngươi đã quên ma khí Hắc Ám trên đỉnh núi Lạc Nhật rồi sao?"

"Hít!" Vừa nghe thấy Vô Kỵ nhắc đến, trong lòng mọi người sợ hãi, không nhịn được hít sâu một hơi.

"Không thể nào chứ, hệ thống cũng quá đê tiện rồi." Mọi người trống ngực đập thình thịch, nói.

Trong phó bản trận doanh, hệ thống chẳng qua chỉ chơi chữ một chút, khiến người chơi hiểu sai mà thôi, trong cảnh tượng ẩn này hệ thống còn vô liêm sỉ hơn nữa, vậy mà chủ động đưa ra một đống NPC phúc lợi để khiến người chơi tự chui đầu vào lưới, mẹ nó loại hành vi này cũng khiến người ta căm phẫn quá rồi.

"Hệ thống còn có thể đê tiện hơn những gì ta vừa nói với các ngươi." Vô Kỵ nhìn thấy mọi người đến lúc này mà còn ôm một tia hy vọng với mặt mũi của hệ thống, nháy mắt có một loại cảm giác giận dữ vì bạn bè không biết hăng hái phấn đấu.

"Hì hì!" Minh Đô cười hì hì nói: "Vậy cũng chẳng có gì, dù sao lão Ngưu bây giờ cũng chưa rõ sống chết, hy sinh một mình hạnh phúc của hắn, ngươi ta hắn, chúng ta mang mấy thứ vừa nhặt được chạy ra ngoài, cũng không uổng công lão Ngưu liều mạng một trận."

"Mẹ nó bớt nói nhảm đi, ngươi không thấy đạo cụ của người chơi thành Tinh Linh đều rơi ra hết đó sao? Ngươi cho rằng hệ thống bị ngu à? Một khi ngươi chết chắc chắn cả quần lót cũng phải rơi ra hết đấy, có tin hay không hả?" Vô Kỵ khinh thường nói.

Mọi người nghe thấy vậy, nhìn chiến lợi phẩm trong túi một lát, đồng thời nhớ lại cảnh tượng khi tiếp nhận nhiệm vụ, không nhịn được mắng to: "Mẹ nó, công ty Long Đằng thật sự là quá không có hậu rồi!"

Bình thường mọi người câu cá còn phải bỏ mồi câu đấy, một chiêu này của hệ thống thật sự là không cần để lại phúc cho con cháu nữa rồi, chết xong rơi mất hết, ngay cả mồi câu không ăn được còn chưa tính, một khi nhiệm vụ thất bại, bất cứ lúc nào cũng phải lấy trang bị ra đền, mẹ nó đây là khiến người chơi phải nôn cả vốn lẫn lãi ra đây mà.

"Vậy chúng ta làm thế nào bây giờ? Có nên đi giúp lão Ngưu không?" Mọi người hỏi. Lần này mọi người tuyệt đối là thật lòng, dù sao cũng vì để trang bị của mình và đạo cụ mà mình vừa nhặt được không bị rơi ra, bây giờ Vương Vũ tuyệt đối không thể thất bại được.

"Giúp cái rắm ấy, ngươi có biết hắn ở đâu không hả? Chỗ đó cao như vậy chúng ta làm sao leo lên được? Vào thành lại bị NPC bao vây, ngươi định chờ chết hay là chiến đấu?"

Vô Kỵ vừa hỏi ra ba câu, lập tức khiến tất cả mọi người ngậm miệng lại.

Mọi người đều biết bây giờ vị trí của Vương Vũ ở trên tháp cao Nguyên Tố, trước mắt ngoại trừ người có khinh công như Vương Vũ ra, có lẽ không ai có thể trèo lên tháp cao Nguyên Tố được, đương nhiên người của Toàn Chân Giáo cũng không ngoại lệ.

Hơn nữa, một khi vào thành sẽ bị NPC trong thành bao vây, mọi người cũng chỉ có thể lựa chọn một trong hai cách hoặc là chiến đấu hoặc là chờ chết.

Chiến đấu, Vương Vũ chắc chắn sẽ thất bại, cuối cùng nhiệm vụ thất bại, tất cả mọi người cùng chết bị đuổi ra ngoài.

Nếu chờ chết, Vương Vũ có thể sẽ thất bại, mọi trước sẽ chết rồi bị đuổi ra ngoài trước, vẫn như cũ chẳng lấy được cái lông gì cả.

Bây giờ tuy Vương Vũ không có thời gian trả lời tin nhắn, nhưng cũng vẫn chưa chết, chứng minh nhiệm vụ vẫn còn có tỷ lệ thành công.

Cho nên bất kể là vì Vương Vũ hay là vì chính bản thân mình, mọi người vẫn nên thành thật ngoan ngoãn đứng đợi ngoài cổng thành thì hơn.

Nghĩ đến đây, đám người không biết làm sao lắc đầu, đã bỏ qua ý định đi vào thành.

"Đến đây nào đến đây nào, ai đến đây nháo hai cái đi nào?" Minh Đô lại lấy ra mạt chược lần nữa.

Xuân Tường vội vàng nói: "Chơi tiếp ván vừa nãy còn dở nhé."

Ba ngươi Vô Kỵ, Ký Ngạo, Minh Đô cùng nói: "Chơi tiếp con mẹ nhà ngươi ấy, chơi ván mới đê."

Cùng lúc đó tổ giám sát bên này, đám người 9527 đang nước mắt ròng ròng lập tức bật cười, ban đầu 9527 nhìn thấy Con Rối Của Thần bị Vương Vũ đơn phương hành hạ, còn đang buồn bực BOSS phó bản mà mình thiết kế bị người ta lợi dụng sơ hở rồi, lúc này cửa thành đột nhiên xuất hiện một trận chiến, trực tiếp tăng thuộc tính của BOSS lên 20% nữa.

Nhìn Vương Vũ vẻ mặt mơ hồ sau khi bị một chiêu của Con Rối Của Thần đẩy lùi, trong lòng 9527 không nhịn được dâng lên một cảm giác sảng khoái.

"Bà mẹ nó, còn có chuyện này nữa hả?" Ban đầu Vương Vũ cũng đã cấu rỉa Con Rối Của Thần đến mức lượng máu chỉ còn 50%, đột nhiên trên người Con Rối Của Thần bắn ra một luồng ánh sáng màu trắng, đánh Vương Vũ bay thẳng ra ngoài, ngay sau đó hệ thống nhắc nhở: Thiên phú Sức Mạnh Con Rối của Con Rối Của Thần được khởi động, thuộc tính được tăng lên 20%, mở khóa trạng thái chiến đấu cấp 2.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment